Vạn Pháp Đạo Quân, Từ Tiểu Vân Vũ Thuật Bắt Đầu

Chương 102: Truyền công điện

**Chương 102: Truyền Công Điện**
Rời khỏi Hồn Điện, cỗ khí tức âm u lạnh lẽo như có như không trong cảm ứng thần thức lập tức biến mất.
Quý An không khỏi quay đầu lại, dưới ánh mắt trời, liếc nhìn tấm bảng hiệu của đại điện một lần nữa.
"Vừa rồi có phải ngươi cảm thấy không thoải mái không?"
Diệp Trường Thanh chú ý tới động tác của hắn, dừng bước hỏi.
"Luôn cảm thấy có một cỗ khí tức âm lãnh."
"Mấy sợi khí tức câu xuống từ thân thể chúng ta đã bao hàm một tia tinh hồn. Hồn Chất thuần âm, một hai chén nhỏ hồn đăng thì không có gì, nhưng tu sĩ Trúc Cơ kỳ của tông môn có gần ngàn người, nhiều hồn đăng tụ lại trong đại điện như vậy có thể tạo thành lĩnh vực đặc thù."
"Thân người thuần dương, ở trong đó đương nhiên có thể phát giác được loại khí tức đối lập kia."
Diệp Trường Thanh giải thích vài câu, tiếp tục cất bước đi về phía trước, hai người trở lại chuyên cần công việc sau điện, hắn tìm ra mấy bộ quần áo:
"Đãi ngộ Ất đẳng cần có hai bộ pháp bào tơ vàng vân văn, hai bộ thường phục, áo trong, trâm, giày, tất cả ba bộ."
"Pháp bào dùng tơ của linh tằm nhất giai thượng phẩm hỗn hợp với tơ vàng ngưng luyện từ Phong Ma Đồng dệt thành, bên trong khảm mười hai tầng pháp cấm, vô cùng nhẹ nhàng còn có năng lực phòng ngự không tệ, quan trọng nhất là không cần chúng ta dùng thần thức điều khiển."
"Đúng rồi, sư đệ chuẩn bị lựa chọn công pháp gì?"
"Ta sẽ căn cứ vào lựa chọn của ngươi để cho ngươi đan dược phù hợp với công pháp, đương nhiên ngươi có thể lựa chọn loại đan dược khác."
"Ngươi hẳn phải biết, công pháp tu luyện khác nhau thì tính chất pháp lực sẽ có khác biệt, nếu như tu luyện công pháp Hỏa hành lại lựa chọn đan dược thuộc tính Thủy hành, đó thuần túy là tự tìm phiền phức, sau khi phục dụng đau đớn không nói, luyện hóa rồi cũng rất khó đề thăng công hạnh."
Quý An chắp tay đáp: "Căn cứ vào đề nghị của sư tôn, ta lựa chọn Thanh Mộc Trường Xuân công."
"Thanh Mộc Trường Xuân công tốt, tương đương với việc phục dụng một khỏa duyên thọ đan nhị giai thượng phẩm."
"Ai, chỉ khi thọ nguyên sắp hết mới có thể cảm nhận được sâu sắc chỗ tốt của việc kéo dài thọ nguyên."
Diệp Trường Thanh cảm thán nói, tìm ra hai bình ngọc màu xanh lục to bằng quả đấm:
"Đây là Thanh Linh Đan, thích hợp nhất khi phối hợp với Thanh Mộc Trường Xuân công."
"Tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ hưởng thụ đãi ngộ Ất đẳng hàng năm có thể nhận được hai mươi bốn viên thuốc, nếu như muốn có thêm, thì cần dùng điểm cống hiến để mua sắm."
Nói xong, hắn lại lấy ra một khối ngọc giản đưa tới:
"Bên trong liệt kê kỹ càng đãi ngộ của mỗi cấp bậc mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ của tông môn được hưởng và nghĩa vụ cần hoàn thành, nếu như liên tục ba năm không thể hoàn thành mà không có lý do chính đáng, sẽ bị giảm bớt đãi ngộ."
"Trước đây tu sĩ mới lên cấp Trúc Cơ trong ba năm đầu sẽ không bị phân phối nhiệm vụ, tông môn cho đủ thời gian để mọi người củng cố cảnh giới thích ứng với hoàn cảnh mới."
"Bất quá từ mấy năm trước quy định này đã thay đổi, sư đệ chỉ có một năm tự do, một năm sau tới báo cáo để chuẩn bị lựa chọn nhiệm vụ của tông môn."
Quý An tiếp nhận ngọc giản, dán lên trán, sơ lược quét qua một lượt, trọng điểm so sánh đãi ngộ Ất đẳng cùng vật tư mình nhận được, khẽ gật đầu:
"Đa tạ sư huynh, ta còn muốn đến Truyền Công điện lựa chọn công pháp, mấy ngày nữa sẽ đến tìm sư huynh lựa chọn động phủ."
"Sư đệ đi thong thả."
Đi qua một con đường nhỏ tràn ngập trúc xanh tươi tốt, Quý An tìm được lối vào Truyền Công điện, đây là một hang đá mở ra ngoài.
Dọc theo đường đi, hắn cảm ứng được mình xuyên qua ba tầng pháp cấm, nếu như không phải thân phận ngọc bài có tác dụng, căn bản không thể đến được đây.
Công pháp là căn bản truyền thừa của một thế lực, bất luận là đối với thế lực nào hay tu sĩ nào cũng đều như thế, có phòng vệ nghiêm ngặt như vậy, hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Trên vách đá cửa hang khắc ba chữ to 'Truyền Công Điện', được tô màu bằng chu sa, đỏ thắm như máu.
Bước lên thềm đá đầy rêu phong, Quý An tiến vào bên trong Truyền Công điện.
Đập vào mắt là một vị lão giả gầy gò tiên phong đạo cốt đang nằm bên cạnh bàn, trên mặt bàn đặt rất nhiều ngọc giản, một ly linh trà tỏa ra sương mù lượn lờ, từng sợi hương thơm ngát tràn ngập.
Khí thế của lão giả bao la như vực sâu, như biển cả, cho người ta một loại cảm giác áp bách mãnh liệt.
Ánh sáng mặt trời từ đỉnh đầu chiếu xuống, tạo thành mấy khối đốm vàng kim trên mặt đất.
Trên vách đá bốn phía, từng cái hốc tường được mở ra, bên trong chứa ngọc giản lấp lánh các loại linh quang, bên ngoài hốc tường có một tầng linh quang nhàn nhạt.
Khu công pháp, khu pháp thuật, khu ngự thú, khu luyện khí, khu luyện đan... Phân loại, đánh dấu rõ ràng.
Bên cạnh mỗi hốc tường đều dán nhãn hiệu, dùng chữ nhỏ li ti chú thích thông tin.
Quý An ho nhẹ một tiếng, bước lên trước khom mình hành lễ nói:
"Tân tấn trúc cơ đệ tử Quý An, đến đây lựa chọn công pháp."
Lão giả mí mắt không động, lạnh nhạt nói:
"Nghe được, tự mình đi lấy, chọn xong thì đến tìm ta phục chế ngọc giản, đặt ngọc bài của ngươi lên màn sáng của hốc tường, pháp cấm sẽ tự động mở ra."
Ngôn ngữ có một loại băng lãnh xa cách ngàn dặm.
Quý An không để bụng, loại địa phương như Truyền Công điện này tất nhiên là ngọa hổ tàng long, không có chút bản lĩnh thì không thể được giao phó nhiệm vụ quan trọng trông coi nơi này.
Người này khí tức như biển, áp lực mà hắn ta cho hắn còn lớn hơn nhiều so với sư tôn của mình, rất có thể là một vị đại tu Hướng Nguyên Kỳ.
Đầu tiên hắn cưỡi ngựa xem hoa, quan sát một lượt đại khái, sau đó bắt đầu nghiêm túc chọn lựa.
Xem như đệ tử hưởng thụ đãi ngộ Ất đẳng, ngoại trừ công pháp, hắn còn có thể miễn phí lựa chọn hai môn pháp thuật Trúc Cơ kỳ.
Mặt khác, kiến thức của hắn còn hạn hẹp, cần cấp bách mở rộng tầm mắt, cho nên hắn đem toàn bộ ngọc giản mà bản thân có thể dùng đến chọn lấy ra.
Lão giả nhìn thấy mấy chục cái ngọc giản được đặt lên mặt bàn, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn một cái, khóe miệng lộ ra một tia nụ cười như có như không:
"Ngọc giản kiến thức căn bản không cần tiêu phí điểm cống hiến, là đãi ngộ mà tu sĩ tông môn được hưởng, nhưng ngọc giản pháp thuật thì phải tiêu hao điểm cống hiến nhất định."
Đại bộ phận tân tấn trúc cơ đệ tử đều rất nghèo, đổi Trúc Cơ Đan tiêu hao một lượng lớn điểm cống hiến, rất ít người chọn nhiều ngọc giản pháp thuật như vậy.
Hắn nhanh chóng kiểm tra xem là những ngọc giản gì, nhẹ giọng nhắc nhở:
"Công pháp là Thanh Mộc Trường Xuân công, pháp thuật Trúc Cơ kỳ Xuân Phong Hóa Vũ Quyết, Hậu Thổ Quy Nguyên Chú, Bích Mộc Hóa Sinh Công, Điệp Lãng Quyết, Bàn Sơn Quyết, Bạo Liệt Hỏa Cầu, Kim Quang Thuật... Đây không phải là làm loạn sao, công pháp Mộc hành lại chọn pháp thuật Kim hành, lấy ngọc bài ra đây, ta xem tên ngu ngốc nhà ngươi bái tại môn hạ của ai!"
Lão giả có chút tức giận, nếu như là một đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ lựa chọn pháp thuật tương khắc với công pháp, hắn còn có thể lý giải, khi đó nghiên cứu pháp thuật này có thể nhìn trộm thần ý của công pháp từ mặt trái, nhưng một đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ thì dựa vào cái gì?
Cảm nhận được Tâm lực ba động thoáng qua rồi biến mất trên người đối phương, Quý An cảm giác phảng phất như mình đang ở trong biển lửa mênh mông, làn da cư nhiên lại có cảm giác bị bỏng.
Hắn đè nén rung động trong lòng, thầm nghĩ có đôi khi quá có trách nhiệm cũng không tốt.
Giao ra thân phận ngọc bài của mình, hắn nhẹ giọng giải thích:
"Đệ tử am hiểu trồng trọt, cho nên lựa chọn Thanh Mộc Trường Xuân công, còn về việc lựa chọn Kim Quang Thuật, là bởi vì đệ tử cũng rất có lĩnh ngộ đối với pháp thuật Kim hành."
Quý An thôi động pháp lực thi triển Duệ Kim Quyết, khí mang màu vàng kim lấp lánh ở đầu ngón tay.
Lão giả híp mắt nhìn kim mang linh động vờn quanh đầu ngón tay, tức giận trên mặt đã dịu xuống:
"Thì ra là thế, bất quá về sau pháp lực của ngươi sẽ mang theo tính chất của nguyên lực Mộc hành, thôi động pháp thuật Kim hành sẽ tiêu hao lớn hơn."
Hắn trầm ngâm chốc lát, chậm rãi mở miệng nói:
"Ngươi đã từng học được Kim Giáp Thuật chưa?"
"Còn chưa từng."
Quý An đáp, bởi vì Thạch Quy hầu như không hấp thu được linh cơ càn, đoái, ly, cho nên việc diễn luyện pháp thuật Kim hành, Hỏa hành đều nhờ vào nỗ lực của bản thân hắn, về thời gian không cho phép.
"Kim Quang Thuật có tiềm lực cực lớn, nếu như muốn có thành tựu, Kim Giáp Thuật vẫn cần phải luyện tập nhiều, đối với việc lĩnh ngộ huyền diệu của Kim Quang Thuật sẽ có trợ giúp, mặt khác, Duệ Kim Quyết cũng không nên bỏ xuống."
Lão giả tiếp nhận ngọc bài, đặt trên linh bàn, khẽ gật đầu:
"Ân, ngươi hưởng thụ đãi ngộ đệ tử Ất đẳng, bỏ đi hai pháp thuật tiêu hao điểm cống hiến nhiều nhất, vẫn cần khấu trừ 2500 điểm cống hiến."
"Rất giàu có, sau khi khấu trừ vẫn còn hơn 5000 điểm cống hiến."
"Ta am hiểu pháp thuật trồng trọt, giúp sư tôn xử lý dược viên, bản thân còn thuê mấy chục mẫu linh điền, mới tích cóp được chút gia sản này."
Quý An nhanh chóng phục chế ngọc giản, hành lễ với lão giả rồi rời đi.
...
Rời khỏi Lăng Tiêu Sơn, Quý An cưỡi Hôi Vũ Sa Nhạn bay về hướng tây, hai ngày sau, cuối cùng đã đến khu vực Xích Diễm Phong.
Bây giờ đang là buổi trưa, mặt trời chói chang trên cao, chỉ thấy mây khói cuồn cuộn ở phía xa.
Đi về phía trước thêm nửa canh giờ, Quý An cuối cùng đã nhìn thấy toàn cảnh Xích Diễm Phong.
Đây là một ngọn núi đá màu nâu đỏ trơ trụi, giống như hình nón nhọn, sương mù màu kim hồng bốc lên từ đỉnh núi.
Trên núi không có bất kỳ màu xanh nào, chân núi lại là cây xanh râm mát bao quanh núi đá, còn có một đầm nước màu xanh sẫm rộng hai ba mươi mẫu.
Theo ngự thú tiếp tục đến gần, Quý An cuối cùng thấy rõ ràng ngọn núi là một miệng núi lửa.
Hắn điều khiển Sa Nhạn không ngừng bay vòng quanh ngọn núi, cho dù cách pháp trận hộ sơn, hắn cũng có thể cảm nhận được chấn động linh cơ kịch liệt trong không khí, thiên địa linh khí cuồng bạo dị thường.
Đợi đến khi mặt trời lặn về tây, đỉnh núi mới không còn sương mù phun ra, linh khí cuồng bạo xung quanh dần trở nên dịu dàng ngoan ngoãn.
Hắn dừng lại bên ngoài pháp trận, tìm một góc ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hôi Vũ Sa Nhạn nằm trong bụi cỏ, thỉnh thoảng rên rỉ vài tiếng yếu ớt, hôm nay nó đã quá mệt mỏi, lúc này còn cảm thấy hô hấp không khí cũng giống như bị khói hun lửa đốt.
Tầm Linh Thử nằm cách Sa Nhạn không xa, tình trạng của nó tốt hơn một chút, nhưng cũng uể oải tinh thần.
Ráng chiều như lò, nung ra Xích Kim, màu sắc đỏ tím mỹ lệ, chim bay thú chạy đuổi nhau, mảnh đất ban ngày vốn lạnh lẽo thanh tĩnh này trở nên náo nhiệt, lộ ra sinh cơ dạt dào.
Hắn lấy ra ngọc giản Thanh Mộc Trường Xuân công dán lên trán, từng câu từng chữ trong lòng mặc niệm, suy đoán công pháp nên tu hành như thế nào.
Ngày ấm trăng hàn, một đêm trôi qua.
Trong núi sương mù bao phủ, Quý An chìm tâm thần vào đan điền, móc nối liên kết với Thạch Quy.
【 Linh cơ: Khảm linh 1653.2, Cấn linh 505.4, Chấn linh 16.4, Tốn linh 70.8, Khôn linh 1422.5, Càn linh 1.7, Đoái linh 0.1, Ly linh 0.2】
Tất cả linh cơ đều tăng trưởng, đây vẫn là kết quả hắn thu được khi ở bên ngoài pháp trận hộ sơn.
Quý An mở hai mắt, nhìn địa vực như thật như ảo biến mất trong sương mù, cảm thán tạo hóa thần kỳ.
Ở dưới mảnh đất Xích Hỏa Dung Kim này lại có thổ mạch, thủy mạch thai nghén vạn mộc linh cơ, ngũ hành nguyên khí lên xuống hài hòa, cùng tồn tại.
Chính là nơi này, đối với người khác mà nói, tiết điểm linh mạch này có lẽ có đủ loại vấn đề, trong mắt hắn lại là động thiên phúc địa tốt hơn Ngưng Thúy Nhai gấp mấy lần.
Không lâu sau, mặt trời mọc lên xua tan sương mù, đỉnh núi lại phun ra sương mù màu kim hồng.
Khí tức Kim Phong Liệt Hỏa tràn ra từ trong pháp trận, thiên địa linh khí ôn thuận xung quanh rất nhanh đã biến thành những con ngựa bất kham.
Hôi Vũ Sa Nhạn phát ra tiếng kêu ủy khuất, nơi này không thể ở lại!
Tầm Linh Thử cũng phát ra tiếng kêu "chi chi", trong đôi mắt nhỏ dần hiện ra hơi nước.
Về sau hai ngươi sẽ có cuộc sống tốt, Quý An thu hồi Tầm Linh Thử, huýt sáo một tiếng, cưỡi lên tọa kỵ bay đi.
Trước động phủ ở chân núi, Trần Hành Chu lạnh lùng nhìn chăm chú bóng dáng rời đi kia, phân phó:
"Mấy ngày nay phải thông minh lanh lợi một chút, nếu như lại phát hiện có người quỷ lén lút tới gần pháp trận, lập tức báo cho ta biết."
Hôm qua hắn đã chú ý có người điều khiển ngự thú bay quanh đại trận, không ngờ đối phương lại ngồi chờ ở bên ngoài một đêm, tất nhiên là có mục đích không thể cho người khác biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận