Tu Tiên Trăm Năm, Tiền Nhiệm Đều Thành Thiên Mệnh Chi Nữ
Chương 35: Cửa hôn sự này, ta không đồng ý!
**Chương 35: Hôn sự này, ta không đồng ý!**
Nếu nói đến Đại Hạ, trong vòng trăm năm trở lại đây, tông môn có danh tiếng vang dội nhất, cũng như nhiều sự kiện chấn động nhất, không thể không kể đến Thiên Kiếm Tông.
Ngoài việc Thiên Kiếm Tông trong một thời gian ngắn ngủi trăm năm đã phát triển từ một tông môn nhỏ yếu thành một trong những tông môn đỉnh cao của Đại Hạ, điều khiến người ta chú ý hơn cả lại chính là hai vị mỹ nữ tông chủ của Thiên Kiếm Tông.
Giờ phút này, khi vị đại tông chủ của Thiên Kiếm Tông, Trầm Dung Nguyệt, xuất hiện trong bộ cung trang màu đỏ, hầu như tất cả mọi người đều nín thở.
Dáng người cao ráo thon thả, mái tóc đen búi cao, băng cơ ngọc cốt, đôi mắt phượng mày ngài, môi đỏ mọng như anh đào, quả thực xinh đẹp không gì sánh bằng.
Phần cổ áo bao trọn lấy hai tòa tuyết sơn cao ngất, vô cùng sống động, lại càng thêm ngạo nghễ.
Phía dưới là vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại động lòng người như cành liễu ven sông. Dưới vòng eo thon là đường cong lượn sóng, độ cong vượt xa bờ vai thon nhỏ.
Hai đùi ngọc thon dài, tròn trịa. Chỉ cần đứng trên đài cao, nàng đã thu hút sự chú ý của vô số người.
Đây là một vị tuyệt thế mỹ phụ, cũng là mỹ nhân băng lãnh, cao ngạo nhất Đại Hạ.
Những năm gần đây, không biết có bao nhiêu trưởng lão, tông chủ các tông môn muốn kết làm đạo lữ cùng nàng nhưng đều không được.
Trong số đó, Lăng Không Các, vốn có mối bất hòa sâu sắc với Thiên Kiếm Tông. Nhân Vi năm đó cự tuyệt lời cầu hôn của Lăng Không Các chủ, điều này đã khiến cho Các chủ Lăng Không Các là Trương Thiên Lâm từ đó luôn nhằm vào Thiên Kiếm Tông.
Như thế, cũng đủ thấy được mỹ mạo của vị đại tông chủ Thiên Kiếm Tông này.
Hôm nay, mặc dù chưa được nhìn thấy vị tân tấn hộ quốc kiếm thánh do Đại Hạ Nữ Đế thân phong, nhưng chỉ riêng việc được chiêm ngưỡng dung nhan của đại tông chủ Trầm Dung Nguyệt, rất nhiều người đã cảm thấy chuyến đi này không hề uổng phí.
Huống chi, sau này có lẽ còn có cơ hội nhìn thấy dung mạo thật của vị hộ quốc kiếm thánh kia, cũng như kiểm chứng xem vị thiếu chủ Trường Sinh Môn Cố Thành - người trẻ tuổi mà đã có tin đồn đột phá tới Ngộ Đạo Tứ Trọng Sơn, một tuyệt thế thiên kiêu, có đúng như lời đồn hay không!
……
Trầm Dung Nguyệt tự nhiên cảm nhận được những ánh mắt nóng bỏng xung quanh đang nhìn mình, nhưng nàng đã quen rồi, xưa nay không hề để ý.
Trừ ánh mắt của người kia, trong mắt nàng, nam t·ử trên thế gian này đều không khác gì heo.
Hôm nay sở dĩ mời những "con heo" này đến đây, chẳng qua cũng chỉ là vì muốn ép người kia xuất hiện mà thôi.
Chỉ là bây giờ xem ra, tựa hồ người kia vẫn chưa hiện thân?
Khẽ nhíu mày, Trầm Dung Nguyệt không nói gì thêm, chỉ liếc nhìn sư muội đang đứng đợi ở cửa đại điện, sau đó trầm giọng nói: “Hoan nghênh các vị đã đến đây chứng kiến hôn lễ của Kiếm Thu, hôn lễ xin được chính thức bắt đầu.”
Theo lời nàng nói, Trầm Như Ca liền trực tiếp kéo Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, trước sự chứng kiến của vạn người cùng nhau bước lên đài cao.
So với tính tình cao ngạo, lạnh lùng của Trầm Dung Nguyệt, Trầm Như Ca lại tỏ ra rất là tương đối hữu lễ.
Sau khi sắp xếp cẩn thận chỗ đứng cho Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, nàng không lập tức tiến hành hôn lễ, mà lại một lần nữa nói lời cảm tạ tới các môn phái, đệ t·ử đã nhận lời mời đến tham dự.
Sau khi nhận được sự tán thưởng nhiệt liệt từ đám đông, nàng mới tập trung tinh thần lại vào hai người Cố Thành.
Đứng giữa hai người, Trầm Như Ca đầu tiên là nắm lấy tay đệ t·ử Mộ Dung Kiếm Thu hỏi: “Kiếm Thu, vi sư hỏi con, con có bằng lòng cùng Cố Thành công t·ử trước mặt kết làm đạo lữ, một đời một kiếp, vĩnh viễn không rời xa hay không?”
Khăn cô dâu đỏ khẽ gật đầu cho thấy ý tứ của chính mình, nhưng không hề lên tiếng. Đối với việc này, Cố Thành mặc dù có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng nữ t·ử có chút x·ấ·u hổ, khó mà mở miệng.
“Rất tốt.” Buông tay đồ đệ ra, Trầm Như Ca quay sang Cố Thành hỏi: “Cố Thành, bây giờ đến lượt ngươi trả lời, ngươi có bằng lòng cùng nữ t·ử trước mặt kết làm đạo lữ, đời này đồng tâm, cùng nhau bước trên tiên đạo?”
Mặc dù có chút tiếc nuối vì lúc này phụ thân vẫn chưa xuất hiện, nhưng Cố Thành không lo lắng gì, trực tiếp kiên định đáp: “Có thể cùng Kiếm Thu bầu bạn, chính là may mắn lớn nhất đời này của Cố Thành!”
Lời đáp chắc nịch này của hắn vang lên, ngay lập tức nhận được một tràng pháo tay nồng nhiệt từ phía dưới.
Kỳ thực, trong số những người đến xem lễ, đa số đều rất chấn kinh khi thấy Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu xuất hiện cùng nhau.
Nhất là một số người biết được vị thiếu môn chủ Trường Sinh Môn này từng một chiêu đ·á·n·h bại vị hộ quốc kiếm thánh cũng là một tuyệt đỉnh thiên tài, càng thêm hiếu kỳ với vị thiếu chủ Trường Sinh Môn.
Còn về mối ân oán từ hôn giữa hai người trước kia, ở trong trường hợp này, nếu không muốn đắc tội đồng thời cả Thiên Kiếm Tông và Trường Sinh Môn, hai đại tông môn đỉnh cấp, sẽ không ai dại dột mà khơi ra.
Nhất là sau khi nhìn thấy vị thiếu chủ Trường Sinh Môn này cư nhiên trẻ tuổi như thế, chút hiếu kỳ ban đầu trong lòng mọi người liền biến thành bội phục.
Dù sao, có thể trong vòng trăm năm đột phá tới Ngộ Đạo cảnh, tuyệt đối xứng danh là thiên chi kiêu t·ử.
Về phần Mộ Dung Kiếm Thu, đạo lữ mà hôm nay hắn muốn thành thân, mặc dù nghe đồn bị vị Cố Thành thiếu chủ này một chiêu đ·á·n·h bại, nhưng làm hộ quốc kiếm thánh, thực lực của nàng vốn không thể khinh thường.
Cho nên, sau khi Cố Thành trả lời, việc nhận được tràng pháo tay từ mọi người là điều khó tránh khỏi.
Đợi đến khi tiếng vỗ tay lắng xuống, Trầm Như Ca mới nhìn về phía đám đông cao giọng nói: “Đa tạ các vị đã ủng hộ và chúc phúc, đã như vậy, tiếp theo ta tuyên bố, Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, kể từ hôm nay hai người các ngươi chính thức kết làm đạo……”
Dưới ánh mắt chú ý của tất cả mọi người, âm thanh trầm ổn của Trầm Như Ca vang vọng toàn bộ quảng trường Thiên Kiếm Tông.
Ngay khi Trầm Như Ca chuẩn bị nói ra chữ cuối cùng, một giọng nữ phẫn nộ đột nhiên vang lên từ phía sau đám đông:
“Chậm đã, hôn sự này, ta không đồng ý!”
Thời gian dường như ngừng trôi, tất cả mọi người trên quảng trường đều ngây ngẩn, cho rằng mình nghe lầm.
Thế mà lại có người thật sự dám gây chuyện tại Thiên Kiếm Tông vào thời điểm mấu chốt này, đồng thời đắc tội cả hai đại tông môn Trường Sinh Môn và Thiên Kiếm Tông, đây là chán s·ố·n·g rồi sao?
Tất cả mọi người lập tức hướng ánh mắt về phía phát ra âm thanh, chỉ trong nháy mắt một con đường nhỏ hẹp trong đám đông hiện ra.
Và ở cuối con đường mọi người đang tránh ra, một cô gái trẻ tuổi khác cũng mặc một bộ váy đỏ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Nữ t·ử áo đỏ không hề sợ hãi ánh mắt chú ý của mọi người, ngược lại đi thẳng theo con đường nhỏ mà đám đông đã rẽ ra, tiến tới dưới đài cao.
Sau đó chậm rãi ngẩng đầu, đón ánh mắt kinh ngạc của Cố Thành, từng chữ từng câu, chậm rãi lặp lại: “Hôn sự này, ta không đồng ý!”
Nếu nói đến Đại Hạ, trong vòng trăm năm trở lại đây, tông môn có danh tiếng vang dội nhất, cũng như nhiều sự kiện chấn động nhất, không thể không kể đến Thiên Kiếm Tông.
Ngoài việc Thiên Kiếm Tông trong một thời gian ngắn ngủi trăm năm đã phát triển từ một tông môn nhỏ yếu thành một trong những tông môn đỉnh cao của Đại Hạ, điều khiến người ta chú ý hơn cả lại chính là hai vị mỹ nữ tông chủ của Thiên Kiếm Tông.
Giờ phút này, khi vị đại tông chủ của Thiên Kiếm Tông, Trầm Dung Nguyệt, xuất hiện trong bộ cung trang màu đỏ, hầu như tất cả mọi người đều nín thở.
Dáng người cao ráo thon thả, mái tóc đen búi cao, băng cơ ngọc cốt, đôi mắt phượng mày ngài, môi đỏ mọng như anh đào, quả thực xinh đẹp không gì sánh bằng.
Phần cổ áo bao trọn lấy hai tòa tuyết sơn cao ngất, vô cùng sống động, lại càng thêm ngạo nghễ.
Phía dưới là vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại động lòng người như cành liễu ven sông. Dưới vòng eo thon là đường cong lượn sóng, độ cong vượt xa bờ vai thon nhỏ.
Hai đùi ngọc thon dài, tròn trịa. Chỉ cần đứng trên đài cao, nàng đã thu hút sự chú ý của vô số người.
Đây là một vị tuyệt thế mỹ phụ, cũng là mỹ nhân băng lãnh, cao ngạo nhất Đại Hạ.
Những năm gần đây, không biết có bao nhiêu trưởng lão, tông chủ các tông môn muốn kết làm đạo lữ cùng nàng nhưng đều không được.
Trong số đó, Lăng Không Các, vốn có mối bất hòa sâu sắc với Thiên Kiếm Tông. Nhân Vi năm đó cự tuyệt lời cầu hôn của Lăng Không Các chủ, điều này đã khiến cho Các chủ Lăng Không Các là Trương Thiên Lâm từ đó luôn nhằm vào Thiên Kiếm Tông.
Như thế, cũng đủ thấy được mỹ mạo của vị đại tông chủ Thiên Kiếm Tông này.
Hôm nay, mặc dù chưa được nhìn thấy vị tân tấn hộ quốc kiếm thánh do Đại Hạ Nữ Đế thân phong, nhưng chỉ riêng việc được chiêm ngưỡng dung nhan của đại tông chủ Trầm Dung Nguyệt, rất nhiều người đã cảm thấy chuyến đi này không hề uổng phí.
Huống chi, sau này có lẽ còn có cơ hội nhìn thấy dung mạo thật của vị hộ quốc kiếm thánh kia, cũng như kiểm chứng xem vị thiếu chủ Trường Sinh Môn Cố Thành - người trẻ tuổi mà đã có tin đồn đột phá tới Ngộ Đạo Tứ Trọng Sơn, một tuyệt thế thiên kiêu, có đúng như lời đồn hay không!
……
Trầm Dung Nguyệt tự nhiên cảm nhận được những ánh mắt nóng bỏng xung quanh đang nhìn mình, nhưng nàng đã quen rồi, xưa nay không hề để ý.
Trừ ánh mắt của người kia, trong mắt nàng, nam t·ử trên thế gian này đều không khác gì heo.
Hôm nay sở dĩ mời những "con heo" này đến đây, chẳng qua cũng chỉ là vì muốn ép người kia xuất hiện mà thôi.
Chỉ là bây giờ xem ra, tựa hồ người kia vẫn chưa hiện thân?
Khẽ nhíu mày, Trầm Dung Nguyệt không nói gì thêm, chỉ liếc nhìn sư muội đang đứng đợi ở cửa đại điện, sau đó trầm giọng nói: “Hoan nghênh các vị đã đến đây chứng kiến hôn lễ của Kiếm Thu, hôn lễ xin được chính thức bắt đầu.”
Theo lời nàng nói, Trầm Như Ca liền trực tiếp kéo Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, trước sự chứng kiến của vạn người cùng nhau bước lên đài cao.
So với tính tình cao ngạo, lạnh lùng của Trầm Dung Nguyệt, Trầm Như Ca lại tỏ ra rất là tương đối hữu lễ.
Sau khi sắp xếp cẩn thận chỗ đứng cho Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, nàng không lập tức tiến hành hôn lễ, mà lại một lần nữa nói lời cảm tạ tới các môn phái, đệ t·ử đã nhận lời mời đến tham dự.
Sau khi nhận được sự tán thưởng nhiệt liệt từ đám đông, nàng mới tập trung tinh thần lại vào hai người Cố Thành.
Đứng giữa hai người, Trầm Như Ca đầu tiên là nắm lấy tay đệ t·ử Mộ Dung Kiếm Thu hỏi: “Kiếm Thu, vi sư hỏi con, con có bằng lòng cùng Cố Thành công t·ử trước mặt kết làm đạo lữ, một đời một kiếp, vĩnh viễn không rời xa hay không?”
Khăn cô dâu đỏ khẽ gật đầu cho thấy ý tứ của chính mình, nhưng không hề lên tiếng. Đối với việc này, Cố Thành mặc dù có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng nữ t·ử có chút x·ấ·u hổ, khó mà mở miệng.
“Rất tốt.” Buông tay đồ đệ ra, Trầm Như Ca quay sang Cố Thành hỏi: “Cố Thành, bây giờ đến lượt ngươi trả lời, ngươi có bằng lòng cùng nữ t·ử trước mặt kết làm đạo lữ, đời này đồng tâm, cùng nhau bước trên tiên đạo?”
Mặc dù có chút tiếc nuối vì lúc này phụ thân vẫn chưa xuất hiện, nhưng Cố Thành không lo lắng gì, trực tiếp kiên định đáp: “Có thể cùng Kiếm Thu bầu bạn, chính là may mắn lớn nhất đời này của Cố Thành!”
Lời đáp chắc nịch này của hắn vang lên, ngay lập tức nhận được một tràng pháo tay nồng nhiệt từ phía dưới.
Kỳ thực, trong số những người đến xem lễ, đa số đều rất chấn kinh khi thấy Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu xuất hiện cùng nhau.
Nhất là một số người biết được vị thiếu môn chủ Trường Sinh Môn này từng một chiêu đ·á·n·h bại vị hộ quốc kiếm thánh cũng là một tuyệt đỉnh thiên tài, càng thêm hiếu kỳ với vị thiếu chủ Trường Sinh Môn.
Còn về mối ân oán từ hôn giữa hai người trước kia, ở trong trường hợp này, nếu không muốn đắc tội đồng thời cả Thiên Kiếm Tông và Trường Sinh Môn, hai đại tông môn đỉnh cấp, sẽ không ai dại dột mà khơi ra.
Nhất là sau khi nhìn thấy vị thiếu chủ Trường Sinh Môn này cư nhiên trẻ tuổi như thế, chút hiếu kỳ ban đầu trong lòng mọi người liền biến thành bội phục.
Dù sao, có thể trong vòng trăm năm đột phá tới Ngộ Đạo cảnh, tuyệt đối xứng danh là thiên chi kiêu t·ử.
Về phần Mộ Dung Kiếm Thu, đạo lữ mà hôm nay hắn muốn thành thân, mặc dù nghe đồn bị vị Cố Thành thiếu chủ này một chiêu đ·á·n·h bại, nhưng làm hộ quốc kiếm thánh, thực lực của nàng vốn không thể khinh thường.
Cho nên, sau khi Cố Thành trả lời, việc nhận được tràng pháo tay từ mọi người là điều khó tránh khỏi.
Đợi đến khi tiếng vỗ tay lắng xuống, Trầm Như Ca mới nhìn về phía đám đông cao giọng nói: “Đa tạ các vị đã ủng hộ và chúc phúc, đã như vậy, tiếp theo ta tuyên bố, Cố Thành và Mộ Dung Kiếm Thu, kể từ hôm nay hai người các ngươi chính thức kết làm đạo……”
Dưới ánh mắt chú ý của tất cả mọi người, âm thanh trầm ổn của Trầm Như Ca vang vọng toàn bộ quảng trường Thiên Kiếm Tông.
Ngay khi Trầm Như Ca chuẩn bị nói ra chữ cuối cùng, một giọng nữ phẫn nộ đột nhiên vang lên từ phía sau đám đông:
“Chậm đã, hôn sự này, ta không đồng ý!”
Thời gian dường như ngừng trôi, tất cả mọi người trên quảng trường đều ngây ngẩn, cho rằng mình nghe lầm.
Thế mà lại có người thật sự dám gây chuyện tại Thiên Kiếm Tông vào thời điểm mấu chốt này, đồng thời đắc tội cả hai đại tông môn Trường Sinh Môn và Thiên Kiếm Tông, đây là chán s·ố·n·g rồi sao?
Tất cả mọi người lập tức hướng ánh mắt về phía phát ra âm thanh, chỉ trong nháy mắt một con đường nhỏ hẹp trong đám đông hiện ra.
Và ở cuối con đường mọi người đang tránh ra, một cô gái trẻ tuổi khác cũng mặc một bộ váy đỏ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Nữ t·ử áo đỏ không hề sợ hãi ánh mắt chú ý của mọi người, ngược lại đi thẳng theo con đường nhỏ mà đám đông đã rẽ ra, tiến tới dưới đài cao.
Sau đó chậm rãi ngẩng đầu, đón ánh mắt kinh ngạc của Cố Thành, từng chữ từng câu, chậm rãi lặp lại: “Hôn sự này, ta không đồng ý!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận