Tu Tiên: Cẩu Tại Dược Viên Làm Ruộng Cầu Trường Sinh

Chương 340: Ngọc trai

Chương 340: Ngọc trai
"Ta nói, mọi người không nên quá kinh ngạc!"
Nhị Cẩu Tử mặt mày hớn hở: "Thật sự có Bạng Tinh tiên tử, ta tìm được nàng rồi, là nàng cho ta châu báu mới đổi được bộ quần áo này cùng vàng bạc..."
Dưới sự truy hỏi của dân làng, hắn cuối cùng cũng kể ra kỳ ngộ của mình.
"Nửa tháng trước, ta quyết định lặn xuống nước tìm thử vào ban đêm, không ngờ nước đêm quá lạnh, khiến ta bị chuột rút, suýt chút nữa thì chết trong hồ. Sau đó tiên tử liền xuất hiện, cứu ta. Kế đó, ta liền theo tiên tử sống dưới đáy hồ một thời gian..."
Lúc nói, trên mặt hắn lộ ra nụ cười như si như say: "Tiên tử nàng bằng lòng gả cho ta làm nương tử..."
"Sau đó nàng cho ta một ít châu báu, bảo ta mua một căn nhà có giấy tờ ở Thiên Hồ Thành. Thiên Hồ Thành có sông lớn thông với đảo Thiên Hồ, sau này nàng có thể tùy lúc lên Thiên Hồ Thành sống cùng ta..."
"Cho nên, ta đến đây để báo tin vui và từ biệt mọi người..."
Các thôn dân nghe mà kinh ngạc không thôi.
Một lão bá trừng to mắt: "Thật sự có tiên tử sao?"
Một vị đại thẩm ân cần sờ trán Nhị Cẩu Tử: "Nhị Cẩu, ngươi không phải mắc chứng hoang tưởng đấy chứ? Để thím xem nào, có sốt không?"
Thế nhưng, Nhị Cẩu Tử lại có phần kích động: "Vương thẩm, Lý bá, lẽ nào ta lại lừa các người được sao? Vả lại, ta cũng đâu có tiền mà sắm sửa thân này!"
"Những năm qua, ta cơ cực một mình, có lúc Ngô thẩm gọi ta ăn một bữa cơm, có lúc Vương bá, Dương thúc, Lý bá gọi ta dùng bữa... Ta đều ghi tạc trong lòng."
"Vì vậy, ta mang đến nửa rương bạc, là để cảm tạ sự chiếu cố của mọi người, của các thúc các bá trong những năm này. Nhị Cẩu Tử ta sắp thành gia rồi!"
Hắn nói, hốc mắt bắt đầu ươn ướt: "Không ngờ đứa cô nhi như ta, lại có ngày được thành gia, có ngày cưới được nương tử..."
Dân làng thấy thế, lại bắt đầu an ủi...
"Tốt quá, Nhị Cẩu Tử có phúc lớn, lại cưới được tiên tử, thật giống như câu chuyện trong miệng người kể chuyện!"
"Vậy thì chúng ta phải giúp ngươi ăn mừng thật náo nhiệt mới được..."
Giang Nhất Ninh lại một lần nữa nhận thấy dân làng thật thà mộc mạc, mọi người nhanh chóng không còn nghi ngờ lời giải thích của Nhị Cẩu Tử nữa, mà phần lớn là mừng thay cho hắn!
Nhị Cẩu Tử ngại ngùng cười: "Vương bá, Lý bá, cái kia... Nương tử ta nói, thân phận của nàng không tiện công khai, nên chỉ có thể cùng ta sống đơn giản thôi..."
Lão đầu gật đầu: "Cũng phải, sống đơn giản càng tốt!"
"Loại tình huống này chúng ta cũng không có kinh nghiệm, có thể không để người ta nhìn thấy thì tốt nhất đừng để họ thấy..."
"Đúng vậy, chúng ta sẽ không tham dự hôn lễ của ngươi... Vợ chồng son các ngươi cứ ở trong nhà làm lễ bái thiên địa là được rồi."
"Phải đối xử thật tốt với tiên tử nhà người ta đấy, không được nghịch ngợm như trước kia nữa, phải bắt đầu gánh vác gia đình rồi..."
Không ít thôn dân nhao nhao góp lời, dạy bảo vài câu đạo lý về cuộc sống vợ chồng...
Quỷ nương nhìn tất cả, không khỏi cười nói: "Thật tốt!"
Giang Nhất Ninh cũng cười: "Đúng vậy, giống như làng Dê, một ngôi làng rất có tình người..."
Lý lão đầu đột nhiên quay lại, áy náy nói: "Xin lỗi, vừa rồi cao hứng quá... đã đắc tội hai vị tiên nhân rồi!"
"Nhị Cẩu Tử, mau tới đây bái kiến hai vị Tiên nhân."
Hắn nói, kéo Nhị Cẩu Tử qua cùng cúi lạy Giang Nhất Ninh.
"Tiên nhân, kẻ ngu dân này nghe người kể chuyện nói rằng, yêu tinh quỷ quái muốn sống bình thường ở nhân gian thì cần được tiên nhân ban lệnh, không biết có thật không... Nếu là thật, mong Tiên nhân ban một đạo tiên lệnh cho đứa bé đáng thương Nhị Cẩu Tử này..."
"Mau lên, Nhị Cẩu Tử, còn không mau dập đầu lạy Tiên nhân..."
Nhị Cẩu Tử nghe vậy, lập tức quỳ xuống lạy: "Nhị Cẩu bái kiến Tiên nhân, khẩn cầu Tiên nhân ban lệnh, Nhị Cẩu nguyện đời đời kiếp kiếp cầu phúc cho Tiên nhân..."
Đột nhiên, Hổ Tử nhanh nhảu nói: "Nhị Cẩu ca, đây chính là Quan Tiên nhân và Ngải Tiên Tôn."
Đương nhiên, đổi lại là một cú đá của Lý lão đầu...
Ấy vậy mà, Nhị Cẩu Tử nghe xong lại kích động khác thường, nhìn Giang Nhất Ninh như gặp được thần tượng, hận không thể lao tới ôm chầm lấy...
Hắn mừng rỡ nói: "Quan Tiên nhân, Nhị Cẩu Tử đã từng nghe câu chuyện của ngài!"
"Nhị Cẩu Tử vẫn luôn lấy ngài làm gương, chính ngài đã cho Nhị Cẩu biết rằng, vì nương tử, làm bất cứ chuyện gì cũng đáng giá... Vì thế, ta mới lặn xuống hồ vào ban đêm để tìm nương tử, kết quả lại thật sự thành công. Có thể nói, tất cả chuyện này đều là nhờ sự tích của ngài đã cho ta đủ dũng khí..."
Nói xong liền không ngừng cúi lạy Giang Nhất Ninh!
Chuyện này...
Giang Nhất Ninh thầm nghĩ, tên này, có lẽ thật sự hữu duyên với Quan huynh!
"Thế này đi, trước tiên ngươi dẫn ta đi gặp nương tử của ngươi một chút, xác nhận không có vấn đề gì thì ta có thể ban ấn lệnh, cũng có thể giới thiệu ngươi lên Vô Cực Kiếm Phái tìm người ban ấn lệnh..."
"Vâng, xin cẩn tuân mệnh lệnh của Quan Tiên nhân!"
"Được, vậy bây giờ xuất phát luôn." Giang Nhất Ninh nói rồi ngưng tụ kiếm cương: "Lên đi, chúng ta đi tìm nương tử của ngươi trước..."
"Vâng ạ!"
Trên kiếm cương.
Giang Nhất Ninh tùy ý hỏi: "Không phải nghe đồn còn có vị Ốc Đồng cô nương sao? Nương tử ngươi có nói tới không?"
Bây giờ hắn hoài nghi những câu chuyện mà người kể chuyện kể đều là thật.
Nhị Cẩu Tử đang ngự kiếm trên trời càng thêm cung kính: "Bẩm Tiên nhân, không có ạ. Tiểu nhân cũng đã hỏi nương tử, nương tử nói chưa từng thấy Ốc Đồng tiên tử..."
Giang Nhất Ninh gật gật đầu: "Trước đó ngươi nói đã sống cùng nương tử dưới đáy hồ mấy ngày, nương tử ngươi dùng pháp thuật giúp ngươi tránh nước à?"
Nhị Cẩu Tử do dự một lát, dường như vừa quyết định điều gì, sau đó nhìn Giang Nhất Ninh nói: "Quan Tiên nhân, cũng chỉ vì ngài hỏi... tiểu nhân mới dám nói!"
"Nương tử dặn tiểu nhân không được nói cho bất kỳ ai... Ban đầu tiểu nhân sắp chết đuối, may được nương tử dùng viên ngọc trai nàng tu luyện ra cứu một mạng, hiện tại viên ngọc trai đó vẫn còn trong cơ thể tiểu nhân!"
Giang Nhất Ninh cười cười, xem ra sức mạnh của thần tượng quả thật lớn lao.
Hắn không nói nhiều, trực tiếp nắm lấy vai Nhị Cẩu Tử, dùng chân nguyên xâm nhập cơ thể để dò xét...
Nhị Cẩu Tử có chút kinh hoảng, không biết làm sao: "Quan Tiên nhân..."
Nhưng rất nhanh, Giang Nhất Ninh liền buông tay ra.
Tại vị trí trái tim của Nhị Cẩu Tử, xác thực có một hạt châu... phát ra lực lượng âm nhu rất thuần túy, có lẽ là thuộc tính thủy...
Xem ra, Bạng Tinh dường như thật lòng muốn kết hợp với hắn? Không có ý định hại người?
Giang Nhất Ninh khẽ cười nói: "Ta chỉ dò xét một chút thôi... Nương tử ngươi nói không sai, loại chuyện này sau này dù gặp tiên sư khác cũng không thể tùy tiện nói ra!"
May mắn người gặp là ta, không thiếu chút bảo vật đó, chứ gặp phải đệ tử Tiên Môn khác, nói không chừng đã lấy đi rồi...
Nhị Cẩu Tử gật đầu lia lịa, ánh mắt sáng lên... Dường như đang biểu đạt: quả nhiên là người mình sùng bái!
"Đa tạ Quan Tôn nhắc nhở, tiểu nhân xin ghi nhớ lời của Tôn thượng!"
Chẳng mấy chốc, đã đến nơi Nhị Cẩu Tử chỉ dẫn...
Giang Nhất Ninh không ngờ hắn lại đi xa như vậy.
Trước đó hai ông cháu Lý gia dẫn mình đi cả ngày cũng không vượt quá năm mươi dặm.
Nơi này cách Tiểu Hồ Thôn gần trăm dặm.
Ba hòn đảo nhỏ, ở giữa tạo thành một cái hồ hình tam giác.
So với khu vực hồ nước mênh mông rộng lớn, khu vực này tương đối nhỏ.
Sau khi đáp kiếm xuống.
Nhị Cẩu Tử vội vàng ngồi xổm bên hồ, dùng tay vỗ nhẹ lên mặt hồ theo nhịp điệu, dường như là một loại ám hiệu.
Quả nhiên, chưa đến mấy hơi thở, mặt hồ nổi lên một loạt bọt khí nhỏ li ti.
Ngay lập tức, một nữ tử mặc váy sa màu vàng nhạt nhảy lên khỏi mặt nước!
"Tướng công..."
Nàng lên bờ, đầu tiên là nắm chặt tay Nhị Cẩu Tử, sau đó cẩn thận nhìn Giang Nhất Ninh và Quỷ nương.
Trong mắt Giang Nhất Ninh, nàng trông giống đại tỷ tỷ của Nhị Cẩu Tử hơn, dáng vẻ yểu điệu yêu kiều.
"Nương tử, trước tiên ta giới thiệu với nàng, hai vị này là Tiên nhân của Tiên Môn Vô Cực Kiếm Phái. Ta đã cầu xin Tiên nhân ban lệnh cho chúng ta, sau này nương tử có thể quang minh chính đại sống cùng ta trong thành rồi..."
Nữ tử chần chờ thi lễ: "Bái kiến Tiên nhân, bái kiến tiền bối..."
Nhị Cẩu Tử kinh ngạc: "Không ngờ nương tử cũng biết sự tích của Quan Tôn và Ngải Tiên Tôn..."
Nữ tử nghi ngờ liếc nhìn Nhị Cẩu Tử, tuy không biết Nhị Cẩu Tử đang nói gì, nhưng nàng gọi tiền bối là vì biết nữ tử đi cùng (Quỷ nương) là một vị quỷ tiền bối...
Tương tự, Giang Nhất Ninh và Quỷ nương cũng phát hiện ra vấn đề, đây không phải là Bạng Tinh, mà là một nữ quỷ!
Giang Nhất Ninh thấy tình hình của hai người, chần chờ hỏi: "Ngươi mê hoặc hắn, là có mục đích gì?"
"Bẩm Tiên nhân, tiểu nữ tử không hề mê hoặc tướng công..."
"Ngươi không biết nhân quỷ khác biệt sao? Hắn chỉ là người bình thường, các ngươi ở cùng nhau sẽ hại chết hắn."
"Sẽ không đâu, tiểu nữ tử đã đưa ngọc trai cho tướng công rồi."
Hả?
Giang Nhất Ninh nhíu mày, chuyện này vượt ngoài tầm hiểu biết của mình...
Nhị Cẩu Tử cũng sững sờ, nương tử là quỷ sao?
Nhưng hắn vội vàng giải thích: "Quan Tôn, nương tử của ta... Nàng... Nàng không hại ta, còn cứu ta lúc ta bị đuối nước nữa..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận