Tu Tiên: Cẩu Tại Dược Viên Làm Ruộng Cầu Trường Sinh

Chương 251: Tiên Tử Hồ, tiên tử lâu

[Trên một tờ tiêu đề đi chệch, hẳn không phải là tác giả viết đâu...] Một đạo kiếm cương, cấp tốc bắn ra.
"Ngươi chắc chắn làm thế này không có vấn đề gì chứ?"
"Yên tâm đi, để hai món trân bảo ở đó, không phải chuyện gì to tát, nhiều lắm là khiến hai vị sư huynh đệ phải đợi danh ngạch sang năm thôi."
"Không phải, ý ta là chuyện chúng ta giả mạo phụ thân ngươi ấy? Bao lâu thì ông ấy có thể phát hiện!"
Không sai, Tịch Phi Phi và Đinh Lan Lan có điểm tương đồng... Chính là bản thân đều là lục cảnh, lão bà lại là thất cảnh đại năng, cho nên Giang Nhất Ninh vừa gặp mặt liền lớn gan thác ấn một đạo hình ảnh trước.
Đương nhiên, cách giải thích của Giang Nhất Ninh với Tịch Phi Long là: Ta có một pháp bảo, có thể nguỵ trang thành người dưới thất cảnh trong thời gian ngắn.
Sau đó, hai người đợi cha của Tịch Phi Long vừa đi khỏi, liền không chút do dự, trực tiếp bỏ qua trung sách và hạ sách, bắt đầu dùng hạ hạ sách!
Tịch Phi Long nhìn về phía sau, vô cùng thong thả nói: "Đại sư huynh sẽ không chủ động nhắc chuyện này với gia phụ đâu, gia phụ đang trốn mẫu thân, ít nhất cũng phải ngày mai mới có thể về Ngự Linh đường."
"Đến lúc đó, chẳng phải chúng ta đã sớm chạy mất rồi sao?"
Giang Nhất Ninh gật đầu: "Tịch sư đệ, dù sao ngươi cũng phải trở về mà còn không lo lắng, vậy ta lại càng không lo."
Sau đó hắn nói với Tiểu Ngân tử trên vai: "Phía trước có sông nhỏ, ta sẽ thả ngươi xuống đó, ngươi tự mình về Hắc Hải Lôi Trạch, 【 Nguyệt Nha Đường 】 này trước cho ngươi một viên, dùng thế nào thì ngươi tự mình tìm hiểu..."
"Nhớ giúp ta tìm cục đá, lần sau gặp mặt sẽ cho ngươi một viên kẹo khác."
Tiểu Ngân tử lập tức cúi thấp đầu: "Thượng Tiên định đoạt!"
Tiếp đó nó thì thầm bên tai Giang Nhất Ninh: "Thượng Tiên, chúng ta có cần hẹn địa điểm không ạ?"
Giang Nhất Ninh tự tin lắc đầu: "Không cần! Ngươi có mang theo Thanh Vân kiếm ấn, ta muốn tìm ngươi, lúc nào cũng có thể tìm được. Lùi một vạn bước mà nói, cùng lắm thì ta để sư tôn tìm ngươi, chắc chắn không có vấn đề gì..."
Ít nhiều có chút ý gõ đầu.
Đề phòng tên này nuốt 【 Triền Tâm Nguyệt Nha Đường 】 rồi bội bạc.
Tiểu Ngân tử đâu thể không hiểu ý, lập tức bày tỏ thái độ: "Ta sinh là rắn của Thượng Tiên, chết là rắn chết của Thượng Tiên."
Quỷ Hoàng Đô còn không làm gì được hai sư đồ họ, mình chỉ là một con rắn nhỏ yếu đuối thì làm được gì? Cũng chỉ có thể cố gắng hưởng thụ thôi...
Rất nhanh.
Sau khi thả Tiểu Ngân tử xuống, Giang Nhất Ninh và Tịch Phi Long lại rời đi.
Hướng đi là nơi giao nhau của ba đại tiên môn: Vạn Thú phái, Côn Luân phái, Vạn Phật tự.
Nơi đó có một hồ nước, tên là: Tiên Tử Hồ.
Tiên Tử Hồ là hồ lục địa lớn nhất trên Thần Châu đại địa...
Theo lời Tịch Phi Long: "Giang sư huynh khó khăn lắm mới đến Vạn Thú phái, ta nhất định phải làm tròn tình nghĩa chủ nhà!"
Giang Nhất Ninh lập tức hỏi lại: "Tình nghĩa chủ nhà này lại đi xa như vậy sao? Nơi đó đâu còn thuộc về Vạn Thú phái nữa."
Hắn ít nhiều có chút không muốn đi...
Tịch Phi Long gật đầu: "Giang sư huynh biết Hợp Hoan tông chứ, Hợp Hoan tông nằm ngay tại Tiên Tử Hồ, đồng thời, trên Tiên Tử Hồ còn có Tiên Tử Lâu..."
Đã như vậy, Giang Nhất Ninh còn có thể nói gì nữa?
Tiên Tử Hồ là hồ lớn nhất, cảnh đẹp non sông Thần Châu, chắc chắn là phải đi xem một chút...
Mấu chốt hơn nữa là, Tịch sư đệ vừa mới hao tâm tổn trí giúp mình xong, mình lại lập tức bác bỏ mặt mũi của hắn, sao có thể không nể tình như thế được!
...
Tiên Tử Hồ.
Lúc chạng vạng tối, trên mặt nước bao la, tiếng hát chiều của thuyền đánh cá vọng lại!
Bay một hồi lâu, Giang Nhất Ninh không khỏi cảm thán: "Tịch sư đệ, có thống kê nào không? Tiên Tử Hồ này rộng bao nhiêu?"
Tịch Phi Long nghĩ ngợi: "Nghe nói chiều ngang dọc gần 300 dặm, nối liền 17 sông lớn nhỏ!"
Giang Nhất Ninh nhẩm tính... Không sai biệt lắm bằng mười cái hồ Động Đình...
Tịch Phi Long vẫn tiếp tục giới thiệu: "Phía Đông Bắc và Tây Bắc, có hai con sông lớn, từ Tắc Bắc Băng Nguyên chảy thẳng về phía nam, lần lượt đi qua địa phận Thiên Cơ quan, Vạn Phật tự, Tiểu Thiên tự, Hoa Sơn."
"Phía tây, sông Thiên Sơn chảy xuống từ Băng Tuyết Đại Sơn Mạch, đi ngang qua Thái Bình Vương Triều, Tam Tông, Vạn Thú phái, cuối cùng cũng đổ vào Tiên Tử Hồ."
"Phía nam, có mấy con sông cũng lần lượt chảy qua địa phận Côn Luân sơn, Thục Sơn, Vô Cực Kiếm phái, Vu Cổ phái..."
"Cho nên, có thể nói Tiên Tử Hồ là trung tâm đường thủy của Thần Châu!"
Giang Nhất Ninh cười khẽ: "Tịch sư đệ, ngươi nói nhiều như vậy, ta ngược lại nghe ra được chỉ có Thanh Vân chúng ta là không có sông ngòi nào nối tới..."
Tịch Phi Long đầu tiên sững sờ, sau đó vô thức gật đầu: "Đúng thật là vậy!"
Giang Nhất Ninh nhìn mặt hồ mênh mông vô tận, có chút cảm thán: "Nơi hội tụ thủy mạch như thế này, e rằng cũng chỉ có Hợp Hoan tông mới có thể chiếm giữ thuận lợi như vậy."
Nếu là tông phái khác chiếm giữ, Thập Đại Tiên Môn liệu có nể tình không?"
... Hai người nhanh chóng tiến lên.
Chẳng mấy chốc, trên hồ xuất hiện một tòa thành trì.
Không sai, một tòa thành trì xây dựng trên mặt nước!
Hàng ngàn hàng vạn thuyền lầu, dùng hành lang cố định nối liền nhau... tạo thành một tòa thủy thành đặc biệt.
"Tịch sư đệ, không biết nơi này có mỹ thực rượu ngon gì mà khiến ngươi lưu luyến quên về như vậy, nhất quyết kéo ta tới đây thế..."
Tịch Phi Long cười thần bí: "Sư huynh có biết, Tiên Tử Hồ còn có một biệt danh khác không?"
Giang Nhất Ninh lắc đầu: "Xin rửa tai lắng nghe!"
Tịch Phi Long cười cười, cũng không vòng vo nữa: "Tử Tôn Hồ."
Tử Tôn Hồ?
Giang Nhất Ninh nhìn mặt hồ, lại nghi hoặc nhìn sang Tịch Phi Long.
Người sau gật gật đầu, cười nói: "Chính là ý trên mặt chữ... Nghe nói có cô nương không cẩn thận rơi xuống hồ, sau đó liền mang thai!"
Giang Nhất Ninh kinh ngạc, thần kỳ như vậy, chẳng phải giống như Nữ Nhi quốc trong Tây Du Ký sao?
Hắn không nhịn được hỏi: "Tại sao lại như vậy? Thập Đại Tiên Môn không nghiên cứu kỹ lưỡng qua sao?"
Tịch Phi Long vội kéo hắn lại, hạ thấp giọng nói: "Sư huynh, ngươi đừng nghĩ nhiều, đây chỉ là một cách ví von khoa trương thôi."
Giang Nhất Ninh không khỏi bật cười: "Ta đã nói mà, vậy Tịch sư đệ ngươi cũng đừng úp mở nữa, nói cụ thể xem nào!"
Tịch Phi Long nháy mắt ra hiệu: "Chuyện này có liên quan đến mỹ thực món ngon mà ta nói với sư huynh đấy."
Hắn vừa nói vừa giơ ra một ngón trỏ: "Đầu tiên, trên mặt hồ, có thể nằm dài trên một chiếc thuyền con, tiên tử đưa ngươi đi hưởng thụ giai khúc: Trên Nước Dao!"
Tiếp đó hắn giơ ngón tay thứ hai: "Tiếp theo, trên mặt hồ, Uyên Ương Hí Thủy, tiên tử đưa ngươi dạo chơi khắp Tiên Tử Hồ..."
Giơ ra ngón tay thứ ba: "Cuối cùng, dưới đáy hồ, tiên tử đưa ngươi thưởng thức Giao Long Chi Thủy Hạ Kiếm Thực!"
Nói xong, hắn lại nháy mắt với Giang Nhất Ninh: "Đều là ý trên mặt chữ cả đấy!"
Giang Nhất Ninh nhìn mặt hồ, dường như rơi vào ngây ngẩn, rồi bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ...
Tịch Phi Long cười cười: "Thủy thành mà... Các nàng đều là nước... Đi thôi sư huynh, chúng ta xuống dưới!"
Kiếm cương hạ xuống được nửa đường, Giang Nhất Ninh mới nhìn rõ tên.
Nơi này tên là: Tiên Hồ thành!
Cái gì mà thủy thành đều là nước... Đúng là nói bừa bãi!
Tịch Phi Long chỉ vào một tòa thuyền các tương đối cao trong Tiên Hồ thành.
"Sư huynh, tòa thuyền lầu các cao cao bên kia chính là một trong Mười Đại Tiên Tử Lâu của Hợp Hoan tông, hoa trung chi khôi - Mai Hoa Tiên Tử Lâu. Ta cũng chỉ tương đối quen thuộc với lầu này, mấy Tiên Tử Lâu khác thì không rành lắm..."
Giang Nhất Ninh nhìn sang các hướng khác của Tiên Hồ thành, vô thức hỏi: "Các Tiên Tử Lâu khác tên là gì?"
"Hoa Trung Chi Vương - Mẫu Đơn Tiên Tử Lâu; Lăng Sương Phổ Nghiên - Cúc Hoa Tiên Tử Lâu; Quân Tử Chi Hoa - Lan Hoa Tiên Tử Lâu; Hoa Trung Hoàng Hậu - Nguyệt Quý Tiên Tử Lâu; Phồn Hoa Như Gấm - Đỗ Quyên Tiên Tử Lâu; Hoa Trung Thám Hoa - Trà Hoa Tiên Tử Lâu; Thủy Trung Phù Dung - Hà Hoa Tiên Tử Lâu; Thập Lý Phiêu Hương - Quế Hoa Tiên Tử Lâu; Lăng Ba Tiên Tử - Thủy Tiên Tiên Tử Lâu;"
"Thập Đại Hoa Tiên Tử này, nếu không xét về xuất thân bối cảnh, hoàn toàn có thể sánh ngang với Mười Đại Tiên Tử do Tiên Môn Tinh Túc Báo bình chọn... Mười Đại Tiên Tử của Tiên Môn là những người mà người thường cao không thể với tới, nhưng Thập Đại Hoa Tiên Tử thì ai ai cũng có thể có hy vọng..."
Giang Nhất Ninh nhìn Tịch Phi Long thuộc như lòng bàn tay, không khỏi trêu ghẹo: "Tịch sư đệ, thế này mà ngươi còn gọi là không quen thuộc à?"
Tịch Phi Long khoát khoát tay: "Chỉ là biết tên thôi mà..."
Hai người rất nhanh liền vào Mai Hoa Tiên Tử Lâu.
Cảm giác đầu tiên, rất lịch sự tao nhã...
Thiến ảnh ung dung, dáng múa uyển chuyển.
Đại sảnh thuyền các có không ít tu sĩ, chuyện trò vui vẻ, cao đàm khoát luận.
Thậm chí còn có người uống rượu đối thơ, ngâm vịnh thi từ ca phú.
Nơi này... Sư huynh hẳn là sẽ khá thích đây... Giang Nhất Ninh liền nghĩ ngay đến Lý Thư Nhai.
"Tịch công tử!"
Đột nhiên, một bóng hình xinh đẹp mừng rỡ chạy tới.
"Tịch công tử, đã lâu người không đến thăm Yến Nhi rồi."
Tịch Phi Long tự nhiên ôm lấy vòng eo nữ tử: "Yến Nhi, trước tiên giúp ta tìm một gian nhã gian trên thuyền, có thể nhìn thấy phong cảnh mặt hồ, sau đó tìm vài vị tiên tử tới, sư huynh ta lần đầu đến đây, không thể lạnh nhạt được..."
Yến Nhi đáp: "Tỳ thiếp làm việc, Tịch công tử ngài cứ yên tâm."
Nàng vừa nói vừa thi lễ với Giang Nhất Ninh: "Công tử, mời đi theo tỳ thiếp..."
Thuyền các được kiến thiết theo dạng đài ngắm cảnh hình vòng cung, từng tầng từng tầng xếp chồng lên nhau.
Nhìn ra ngoài là hồ quang xuân sắc, tâm thần thư thái.
Nhìn vào trong là tiên tư uyển chuyển, cảnh đẹp ý vui.
Hai người đi theo một vòng.
Chẳng mấy chốc, đã theo Yến Nhi vào một nhã gian trên lầu bốn, phong quang mặt hồ cùng với thuyền nhỏ cầu gỗ bên dưới, phong cảnh thủy thành, thu hết vào tầm mắt...
"Tịch công tử, hai vị ngồi trước, Yến Nhi đi gọi tiên tử tới ngay..."
Yến Nhi nói xong liền rời đi...
Giang, Tịch hai người ngồi xuống, nhìn nhau cười một tiếng.
Nhưng còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, đã nghe thấy từng tiếng quát lạnh vang vọng mặt hồ...
"Xem ra ta không nên lên đây gặp ngươi!"
Giang, Tịch lập tức nhìn sang...
Là một nữ tử quý khí ung dung, đối diện nàng là một nam tử phong độ.
Nam tử tình ý đong đầy: "Bây giờ mới biết thì quá muộn rồi!"
Hai người đứng ngay trên cột buồm cao nhất của thuyền lầu đối diện gian phòng của Giang, Tịch.
Tịch Phi Long vô thức giải thích: "Kia là Hoa Trung Hoàng Hậu - Nguyệt Quý Tiên Tử Lâu..."
Nữ tử lại mở miệng: "Phong độ một chút, lưu lại chút hồi ức đẹp có được không?"
Nam tử ánh mắt kiên định: "Ta không muốn hồi ức! Ta muốn giữ lại người là ngươi!"
Nữ tử nhìn hắn, có chút bất đắc dĩ thở dài: "Làm vậy ngươi chỉ chiếm được thể xác của ta, chứ không thể có được linh hồn ta. Ta đã có người yêu rồi, chúng ta không có kết quả đâu, ngươi đừng dây dưa với ta nữa!"
Nam tử quát lạnh: "Được! Ta không dây dưa với ngươi nữa, nhưng trước khi đi ngươi phải hôn ta một cái!"
Lúc này, xung quanh đã sớm vây đầy đám đông hóng chuyện.
Cưỡi kiếm ăn dưa...
"Hôn đi ~ Hôn đi ~ "
Nữ tử thanh tao lịch sự giữ bình tĩnh, thản nhiên nói: "Ta dù sao cũng là Hoa Trung Hoàng Hậu - Nguyệt Quý Tiên Tử, ngươi bảo ta hôn là ta hôn ngay sao, vậy hình tượng của ta chẳng phải là hủy hết à!"
Nam tử khinh thường nói: "Ngươi nói dối! Ngươi không dám hôn ta, bởi vì ngươi vẫn còn thích ta! Ta nói cho ngươi biết, nếu lần này ngươi từ chối ta, ngươi sẽ hối hận cả đời!"
Nữ tử dường như không muốn nhìn thẳng nam tử, mắt nhìn xuống, thấp giọng nói: "Dù hối hận ta cũng sẽ không hôn! Chỉ có thể trách tương kiến hận vãn, tạo hóa trêu người!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận