Từ Danmachi Bắt Đầu Tổng Mạn

Chương 201: Não bổ nữ hài đáng yêu nhất “cầu đặt mua”

Chương 201: Cô gái hay suy diễn là đáng yêu nhất (Cầu đặt mua)
"Sẽ..." Thiếu nữ nín thở, nhìn khuôn mặt tươi cười xấu xa kia chầm chậm đến gần, bàn tay đang cầm làn váy không kìm được khẽ run rẩy.
Tàn rồi tàn rồi!
Ta rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Hoàn toàn không làm rõ tình huống đã vội vàng đuổi theo, vì quá sợ hãi, cho nên quên mất, Khu Ma Sư không nhất định là người tốt...
Ta sẽ ra sao đây? Sẽ bị g·iết c·hết sao? Thật đáng sợ, đáng sợ quá... Khóe mắt không tự chủ được xuất hiện nước mắt.
Nhìn thấy khóe mắt thiếu nữ xuất hiện nước mắt, đã sợ hãi đến mức run rẩy, Yazai đột nhiên có chút áy náy, hắn chỉ là muốn trêu chọc nàng một chút mà thôi, nếu là làm nàng sợ đến phát khóc, vậy thì không tốt.
Tiến lại gần bên tai thiếu nữ, khẽ thổi vào lỗ tai nàng một cái.
"Hô ~ sẽ vụng t·r·ộ·m theo dõi hắn là những cô gái a ~ đặc biệt là những cô gái đáng yêu."
Miko đã sợ hãi cho rằng chuyện đáng sợ sắp đến, nhưng lại nghe được âm thanh trêu đùa, có chút không hiểu.
"Ta đáng sợ như vậy sao? Đến nỗi dọa ngươi chảy cả nước mắt~."
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô gái, Yazai vươn tay, ngón tay hứng lấy giọt nước mắt óng ánh đang lăn xuống từ khóe mắt thiếu nữ, nước mắt phản chiếu bóng dáng hai người, thoạt nhìn - hết thảy đều hài hòa như vậy.
"Ấy? Ngươi, ngươi không định..." Miko hoàn hồn, ta không bị g·iết c·hết? Hắn, hắn còn trêu đùa ta? Lỗ tai còn truyền đến cảm giác ngưa ngứa, xen lẫn trong tâm trạng sợ hãi là một chút thẹn thùng.
"g·iết ngươi? Ân, bình thường trong phim ảnh a, Anime a, manga a, các loại nội dung cốt truyện đúng là sẽ p·h·át triển như vậy."
Yazai nhìn cô gái đang rụt cổ lại giống như một chú Hamster nhỏ đang bị k·i·n·h· ·h·ã·i, nghiền ngẫm nói.
"Nhưng mà, sự thật thì không phải là manga, bây giờ đang là thế giới hiện đại a."
"Hô..." Miko mở to hai mắt, một loại cảm giác sống sót sau t·ai n·ạn tràn ngập nội tâm, nước mắt lập tức không kìm được tuôn rơi.
Ô ô... Còn tưởng rằng đã bị g·iết c·hết, ô ô ô...
"Ấy! Sao lại khóc? Uy uy, không đến mức đó chứ." Yazai ngạc nhiên, vẫn là bị dọa cho phát khóc? Không thể nào, hắn cũng đâu có nói lời nào dọa người đến thế.
"Không có, không có, thật x·i·n· ·l·ỗ·i, đã vụng t·r·ộ·m theo dõi ngươi..." Miko lau nước mắt, vội vàng cúi người chào xin lỗi.
Tốt quá, nếu như không có chuyện gì, như vậy, hắn có thể hay không giúp ta?
Khu Ma Sư chắc chắn sẽ phải giúp... À không đúng, hắn hình như tự xưng là linh năng giả, là người chuyên đi tiêu diệt những quái vật kia.
"Bởi vì bản thân có thể nhìn thấy quỷ quái, lại bị quỷ quái quấn lấy, sau đó trùng hợp nhìn thấy ta trừ linh, cho nên muốn đuổi theo cầu ta hỗ trợ."
Không đợi thiếu nữ mở miệng, Yazai liền nói ra điều mà thiếu nữ muốn nói, thiếu nữ đáng thương gật đầu, sau đó lộ ra vẻ mặt chờ mong.
"Ân, mấy ngày trước, ta lại đột nhiên có thể nhìn thấy bọn hắn, trực giác nói cho ta biết nếu để cho bọn hắn cảm thấy ta có thể nhìn thấy, nói không chừng sẽ p·h·át sinh chuyện đáng sợ, nhờ cậy ngài giúp ta một chút."
Miko đem những lời nghẹn ngào trong lòng nói ra, mấy ngày nay nàng nhanh chóng bị giày vò đến c·hết, mỗi giờ mỗi khắc đều nơm nớp lo sợ mình bị quái vật p·h·át hiện, có thể nhìn thấy rồi sẽ bị ăn tươi.
"Cái gì cũng nguyện ý làm?"
Miko cho rằng đối phương là người chuyên nghiệp, chắc chắn sẽ cứu nàng, nhưng lời nói đột ngột vang lên khiến nàng ngạc nhiên.
"Cái kia? Tiền..." Miko khô khan nói, không khỏi giống như một tiểu nữ sinh bị khi phụ, sỉ n·h·ụ·c.
"Chỉ đùa một chút, đừng coi là thật, ngươi đã biết mình có thể nhìn thấy bọn hắn, đã không còn là người bình thường, hơn nữa cuộc sống bình thường cũng không thể quay lại được nữa." Yazai nhún vai, hắn cũng không có cách nào khiến cho linh lực của Miko biến m·ấ·t.
"Ấy? Không thể quay lại?" Miko lập tức bị đả kích, chẳng lẽ sau này cả đời đều phải sống trong sợ hãi như vậy sao?
Nghĩ đến những quỷ quái đáng sợ kia, toàn thân nàng giống như bị dội một gáo nước lạnh.
Lúc này, tiếng giày da nhỏ chạy chậm cùng với âm thanh vui sướng của loli truyền đến.
"Sư phụ ~ tất cả Linh ta đều đã trừ xong, a lặc! Là, là ngươi!"
Yuria sau khi trừ xong tất cả những Linh vô h·ạ·i trong tòa nhà lớn bỏ hoang, vô cùng mong muốn được sư phụ khen ngợi, nhưng lại p·h·át hiện sư phụ đã chạy ra ngoài góc rẽ đợi nàng.
Vừa mới chạy tới, liền ngây ngẩn cả người, sư phụ đang nói chuyện với một nữ sinh.
Nhìn kỹ lại, nữ sinh kia nàng còn quen biết, chính là người lớp bên cạnh, tên là Yotsuya Miko.
Về phần tại sao lại biết tên của nàng, bởi vì gần đây đã quan s·á·t nàng mấy ngày rồi.
Bởi vì nàng cũng nhìn thấy những quái vật kia, hơn nữa không thể xem thường, ít nhất là ngang hàng với ta.
Nàng, nàng nàng... Nàng vì cái gì lại ở chỗ này!
Yuria lập tức khẩn trương lên.
Chẳng lẽ nói, nàng so với ta còn được sư phụ gặp sớm hơn? Không, không có khả năng, nếu là sớm đã bị sư phụ thu làm đồ đệ, nói không chừng sư phụ nhất định sẽ nói cho ta biết có một sư tỷ.
· · · · · · · · · · · · ·
A, đúng rồi.
Nàng nhất định là đã chú ý tới sự khác thường của sư phụ, cho nên mới vụng t·r·ộ·m theo dõi sư phụ,
Sau đó muốn vụng t·r·ộ·m ghi nhớ sở t·h·í·c·h của sư phụ, rồi chuẩn bị kỹ càng hết thảy sau đó lại bái sư,
Một lần hành động đoạt được sự sủng ái của sư phụ!
A ——
Trong đầu không khỏi nghĩ tới hình ảnh kia.
"Sư phụ, ta đã cố ý chuẩn bị lễ bái sư mà ngài ưa t·h·í·c·h, hơn nữa t·h·i·ê·n phú của ta còn mạnh hơn cả đậu đỏ đinh kia, mời thu nhận ta làm đồ đệ đi."
"Ân, quả nhiên là thứ ta t·h·í·c·h nhất, ân, rất tốt, về sau ngươi chính là sư tỷ, Yuria chính là Tiểu sư muội, Aha ha ha."
Yuria lập tức bị đả kích mạnh, há to miệng, khóe mắt còn ứa ra nước mắt.
... ........ 0
Nữ nhân kia thật hèn hạ...
"A, Yuria, đã chơi... Trừ linh kết thúc rồi sao? Vậy thì tốt quá, vi sư đã p·h·át hiện một cô gái rất có t·h·i·ê·n phú, chúng ta tìm một chỗ nào đó tâm sự thôi."
Yazai được gọi bằng sư phụ liên tục có chút lâng lâng, âm thanh loli thật sự rất tuyệt vời.
Răng rắc!
Trong nháy mắt Yuria như bị sét đ·á·n·h trúng, cả người đều nứt ra, giống như là linh hồn xuất khiếu.
Đã, đã xảy ra!
Nữ nhân này, thật, thật sự là giỏi, thật là nhiều t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n.
Yuria c·ắ·n môi, ánh mắt quật cường sắc bén nhìn về phía Yotsuya Miko, đồ hèn hạ, ta sẽ không nh·ậ·n thua, sẽ không tha cho ngươi, dám c·ướp đi sư phụ mà ta vừa mới bái!
"Ấy? Làm sao vậy?" Yazai nhìn Yuria đang ngây người tại chỗ, không hiểu ra sao.
Lời ta vừa mới nói chẳng lẽ lại có vấn đề gì sao?
Đột nhiên chính Yazai cũng có chút không rõ.
Nói thật, mặc dù hắn đã có Lily và Hestia, nhưng mà đối với con gái thì sự hiểu biết còn xa xa không đủ, các nàng nghĩ gì hắn cũng hoàn toàn không biết.
"Không có, không có gì, sư phụ, chúng ta đi thôi, ta biết một tiệm trà sữa rất ngon a, ta còn chưa có lễ bái sư đâu, ta mời sư phụ uống trà sữa."
Yuria hoàn hồn, liền vội vàng k·é·o tay Yazai nói, sau đó ném cho Miko một ánh mắt khiêu khích.
Hừ!
Miko mở to hai mắt, tr·ê·n đầu toát ra một dấu chấm hỏi (???) ta là bị đáng gh·é·t sao? đ·a·o.
Bạn cần đăng nhập để bình luận