Toàn Cầu Cao Võ

Chương 968: Ma Võ Có Sáu Tông Sư

Bị lấy mất đồ ăn, lại nghe lý do tào lao của Tần Phượng Thanh, Tưởng Siêu cạn lời, chửi té tát: “Biết ngay các ngươi không phải là thứ tốt đẹp gì mà, từ đầu đã toan tính bọn ta… mà thôi bỏ đi, ta rộng lượng, lười so đo với các ngươi.
Nếu như các ngươi thật sự mạnh hơn, thì xuống địa quật làm thịt bọn chúng, để bọn ta còn có thể sống sung sướng, nếu không làm được… Sống chết mặc bay, không liên quan đến ta.”
Lời nói thẳng thừng của Tưởng Siêu khiến Phương Bình nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, bất giác nói: “Kẻ tài trí giả ngu dốt, nhị thế tổ an tâm hưởng phúc đi, lần sau đừng tu luyện nữa, tài nguyên tặng hết cho ta đi, khi ta đến tuyệt đỉnh, ta sẽ mang ngươi chạy trốn!”
Tưởng Siêu liếc mắt nhìn hắn, vẻ mặt khinh bỉ, ta tin ngươi mới lạ!
Tần Phượng Thanh thấy những lời bản thân muốn nói đều bị Phương Bình nói, bất lực bổ sung: “Tiểu Tô, tài nguyên của ngươi cũng có thể cho ta, đầu tư cho ta, đến tuyệt đỉnh, ta cưới ngươi làm vợ cũng không thành vấn đề…”
Tô Tử Tố đỏ mặt, tức giận!
Coi ta là kẻ ngốc hả!
Nói chuyện ầm ĩ một hồi, Phương Bình âm thầm tính toán, vẫn chưa biết nhiều tin tức của vùng cấm.
Nhưng… đại khái cũng biết được vài chuyện rồi.
Tóm lại bữa này không uổng phí.
Tin tức của nhân loại cấp cao cũng bị lộ ra một góc rồi.
...
Nhà ăn.
Phương Bình vẫn đang âm thầm xử lý thông tin tình báo vừa hỏi được, đột nhiên, Phương Bình vui vẻ nghiêng đầu nhìn về phía khu Nam.
“Đi!”
Phương Bình nhanh chóng đứng lên, vui mừng nói: “Đường lão sư đột phá rồi!”
Tần Phượng Thanh cũng vô cùng vui mừng, hưng phấn nói: “Vị Tông sư thứ sáu của Ma Võ!”
Phương Bình cũng không đi cầu thang mà trực tiếp đạp không từ cửa sổ xuống, phía sau, ba người cũng vội vàng đi theo, Phương Bình vừa đạp không vừa nói: “Tần Phượng Thanh, ngươi hưng phấn cái gì, Đại Sư Tử còn chưa tìm ngươi tính sổ đấy!”
Bước chân Tần Phượng Thanh chùn lại!
Đúng ha, mình vui mừng cái gì?
Mình làm gì phải vui mừng chứ!
Đại Sư Tử cấp bảy rồi, nếu bị bắt thì mình có bị xử tử không?
Ngay sau đó, ánh mắt Tần Phượng Thanh lóe lên, lập tức phá không rời đi.
Đợi đến khi Phương Bình mấy người đến phòng áp lực, Tần Phượng Thanh đến sau một bước, trong tay còn kéo theo một nữ sinh, cười to nói: “Văn Văn à, Đường lão sư sắp đột phá rồi, thật đáng mừng, sau này ai dám ức hiếp ngươi, cứ việc đến tìm sư huynh ta!”
Đường Văn ngơ ngác và bất lực.
Cô đang yên đang lành ngồi học, Tần Phượng Thanh đột nhiên xông vào, cả lớp đang ngây ra, Tần Phượng Thanh không nói lời nào, hung dữ bắt lấy cô bay ra ngoài.
Đường Văn bị dọa đến mức nghĩ rằng cha mình lại đánh hắn nữa!
Đường Văn của ngày hôm nay đã khác, cô sớm biết, cha mình có rất nhiều kẻ thù.
Trước đây là Phương Bình, nhưng sau này Phương Bình và cha cô làm hòa rồi, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thật vất vả đợi đến khi Phương Bình không tới gây chuyện nữa thì lại tới một tên Tần Phượng Thanh, Đường Văn sắp bực bội điên rồi.
Nhưng khi nghe Tần Phượng Thanh nói, Đường Văn mới hiểu ra, lập tức vui mừng nói: “Cha ta đột phá rồi?”
“Đúng, đột phá rồi, ha ha ha, thật đáng mừng!”
Tần Phượng Thanh cười lớn, thân thiện vỗ đầu Đường Văn, cha ngươi đột phá rồi, ta lại đối tốt với ngươi như vậy, cha ngươi cũng không tiện ra tay với ta chứ?
Đường Văn đã không còn tâm trạng để ý đến hắn, cô hưng phấn nhìn về phía phòng áp lực.

Lúc này, bên ngoài phòng áp lực tụ tập rất nhiều người.
Ngay cả những người già bị thương tật giải ngũ của Ma Võ cũng đến, cũng không ít người có con cháu dìu tới.
Không ít người già rơi nước mắt, sung sướng khóc nói: “Ông trời có mắt! Ma Võ ta có sáu đại Tông sư rồi!”
“Thành lập trường 61 năm, trường có sáu Tông sư, lão sư, ngài nhìn thấy chưa?”
“Trong một năm, có ba đại Tông sư!”
“Ma Võ vô địch!”
“…”
Lúc này các lão già không kìm lòng nổi, hạnh phúc đến rơi nước mắt.
So với Lữ Phượng Nhu đột phá, thì sự đột phá của Đường Phong càng khiến bọn họ kích động, hưng phấn!
Tâm tư của Lữ Phượng Nhu tương đối nặng nề, lòng trung thành của bà với Ma Võ không mãnh liệt như vậy, nhưng Đường Phong thì khác, Đường Phong là học trò một tay Ma Võ nuôi dưỡng ra.
Mặc dù lão sư của ông không phải là lão hiệu trưởng, nhưng cũng là một vài đạo sư thời đầu thành lập trường. Từ thời thiếu niên đến bay giờ, Đường Phong gần như dành cả cuộc đời cho Ma Võ.
Đã từ lâu mọi người đều mong đợi tiếp tục sau Hoàng Cảnh người tiếp theo bước vào cảnh giới Tông sư cường giả chính là Đường Phong.
Sự đột phá của Lý Trường Sinh và Lữ Phượng Nhu thực ra đều là điều ngoài ý muốn.
Chỉ duy nhất Đường Phong, mọi người đều chắc chắn ông có thể bước vào cảnh giới Tông sư.
Bây giờ, Đường Phong đã không phụ mong ước của mọi người, cuối cùng bước vào cảnh giới Tông sư rồi!

Trên không phòng áp lực.
Lúc này, huyết sắc bao phủ, cầu thiên địa lập tức thẳng đứng, một cây cầu nối chọc trời, xuyên qua hư không.
Ba cánh cửa tam tiêu ầm ầm hạ xuống theo thứ tự.
Phương Bình còn tưởng rằng, lực lượng tinh thần hóa hình của Đường Phong tám chín phần mười là nắm đấm của ông, hoặc là binh khí găng tay.
Dù sao Đường Phong được xưng là “Cuồng Sư”, một đôi găng tay Thiết Quyền uy hiếp bốn phương, xếp vị trí thứ 6 trong bảng xếp hạng cấp sáu, ngoại trừ mấy vị tiền bối đỉnh cấp tinh huyết hợp nhất, thì có thể nói Đường Phong thực sư là võ giả vô địch dưới cấp Tông sư.
Thế mà khi thật sự nhìn thấy vật hóa hình của Đường Phong, Phương Bình thấy mình đoán sai rồi!
“Grào!”
Một tiếng rống hùng hồn thô bạo vang lên!
Một con sư tử màu vàng kim lóe lên!
Phương Bình trợn mắt há miệng!
“Đại Sư Tử… Thật muốn giữ vững danh hiệu nha!”
Lão Lý và mọi người cũng đều đến rồi, nhìn thấy cảnh này, lão Lý cũng ngẩn người, ôi đậu, Ma Võ xảy ra chuyện gì thế này?
Lữ Phượng Nhu là một con Phượng Hoàng, Đường Phong ngươi sao cũng hóa ra một con sư tử?
Lẽ nào bây giờ thịnh hành loại thú hóa hình này?
“Grào!”
Giữa không trung con sư tử màu vàng vẫn đang rống, ngay lúc này, Lữ Phượng Nhu đạp không bay tới, đem găng tay của Trịnh Nam Kỳ vứt vào giữa không trung, quát: “Dung luyện Huyết Tinh Quyền Sáo, bọn ta giúp ngươi một tay!”
Con sư tử màu vàng như trở thành vật sống, đôi mắt màu đỏ máu nhìn về phía Lữ Phượng Nhu.
Khi nhìn thấy đôi găng tay kia, đôi mắt sư tử màu vàng bỗng nhiên nhân tính hóa, hiện lên sự bất ngờ.
Thần binh!
Hắn vừa mới đột phá, thế mà có thần bình xuất hiện ngay trước mắt?
Không nghĩ nhiều nữa, lúc này lực lượng tinh thần vừa mới hóa hình, dị tượng xuất hiện, cũng là lúc tốt nhất để luyện thần binh.
Ngay sau đó, sư tử màu vàng kim nuốt lấy đôi găng tay được ném tới.
Một lát sau, trong phòng áp lực, nóc phòng áp lực bị xuyên qua, một đôi găng tay màu máu bị ném ra, con sư tử màu vàng lại nuốt xuống lần nữa!
Nhìn thấy cảnh này, lão Lý không cần người khác nói, quát lớn một tiếng, đạp không bay lên, một luồng lực lượng khí huyết vô cùng mạnh mẽ lập tức phủ xuống trên người con sư tử.
Lữ Phượng Nhu cũng bạo quát một tiếng, đạp không bay lên, đưa lực lượng thiên địa đan xen vào cơ thể con sư tử màu vàng kim kia.
Bộ trưởng Vương, kim thân cấp tám, hai ngày này không ở trong Ma Võ, mà ở phủ Tổng Đốc Ma Võ. Lúc này, ông cũng ngự không tới, nhìn thấy cảnh này, ánh mắt sáng lên, một luồng lực lượng thiên địa từ trên người hiện ra, lập tức chảy vào trong cơ thể con sư tử.
Những người này đang giúp Đường Phong nung luyện hai thanh binh khí này thành một thể, chân chính biến thành thần binh của hắn!
Phía dưới, Lý Mặc chưa tham gia, ánh mắt phức tạp.
Ma Võ lại có thêm một vị Tông sư, hơn nữa, thực lực của vị Tông sư này vô cùng mạnh.
Cụ thể hóa lực lượng tinh thần, con sư tử màu vàng vô cùng có nhân tính, thậm chí Lữ Phượng Nhu còn chắc chắn vật hóa hình của hắn có thể luyện thần binh. Điều này mang rất nhiều ý nghĩa.
Thần binh, không phải muốn luyện là có thể luyện.
Lúc này, ba đại Tông sư đang ra tay giúp Đường Phong nung luyện thần binh của chính mình, một khi thành công, có lẽ chiến lực của vị Tông sư mới này của Ma Võ sẽ tăng mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận