Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 608: Ý Trên Mặt Chữ, Chị Dâu Lý Nghe Không Hiểu Sao



Không nghĩ tới Cố Thanh Thanh sẽ vì chút việc nhỏ như vậy khiến mọi người đều khó coi.

Chị dâu Lý tức phát run: “Cô… Cô có ý gì?”

Cố Thanh Thanh ngẩng đầu, trên mặt không có biểu cảm gì, miệng cũng không mặn không nhạt:

Hai người phụ nữ khác đều không ngồi yên, cuối cùng chỉ có thể kéo chị dâu Lý cố ℓàm ra vẻ muốn tìm Cố Thanh Thanh ℓý ℓuận.

Chị dâu Lý ở cửa tức tới mức khí huyết cuồn cuộn, muốn lao tới cãi nhau với Cố Thanh Thanh, hai người khác sợ chuyện ầm ĩ lớn, dù sao Mạnh gia ở đây bọn họ thật sự không đắc tội nổi, chỉ có thể kéo chị dâu Lý đi.

Lục Nhị Hùng đột nhiên đối mặt với cơn giận dữ của mẹ, cậu bé đang chơi vui vẻ lại sững sờ!

Chuyện khác cậu bé không nghe hiểu, cậu bé chỉ nghe hiểu sau này mẹ không cho cậu bé ăn kẹo sữa nữa.…

Đợi mấy người rời đi, Cố Thanh Thanh rống Lục Nhị Hùng, giọng nói to đến mức mấy người ở cửa đều nghe thấy rõ.

“Lục Nhị Hùng, ai bảo con muốn ăn kẹo sữa, lúc này gây ra họa rồi đúng không? Sau này không bao giờ mua kẹo sữa cho con ăn nữa, đối với con tốt quá con thành thói quen đúng không? Thật sự nghĩ rằng đứa bé nhà nào cũng ăn nổi kẹo sữa à? Đám người không ăn nổi mỗi ngày không nhìn chằm chằm con mới lạ, sau này con đừng mơ ăn một viên.”Cậu bé chớp mắt: “Mẹ, Nhị Hùng không ăn kẹo sữa mà! Cha không cho con ăn kẹo sữa, ăn kẹo sữa sẽ rụng răng, không có răng con ăn thịt kiểu gì!”

Ba người ngoài cửa: “…”

Lục Nhị Hùng là động vật ăn tạp, cái gì cũng ăn, cái gì cũng thích ăn.Lục Hướng Dương cởi áo ngoài ra, tiến vào phòng bếp xào hai món còn lại thay Cố Thanh Thanh, vừa xào vừa nói chuyện với vợ.

“Việc nhỏ như vậy không cần để ở trong lòng, em nên sớm nổi giận, vốn dĩ trông nhiều đứa bé như thế đã đủ vất vả, mỗi ngày đều có cả đám tới như thế, phiền muốn chết.”

“Chỉ cần không làm chuyện xấu, thường ngày em biểu hiện không dễ ở chung cũng không sao. Hiện giờ trình độ giáo dục của mọi người không cao, trong mắt luôn nhìn chằm chằm chút việc nhỏ, thích đắn đo người khác, không có đúng mực. Em khó tính chút dần dần xung quanh sẽ không có người tới làm phiền em.”Không thể trêu vào!

Không thể trêu vào!

Nhanh đi đi!Lục Hướng Dương thấy cậu bé ăn kẹo sữa quá nhiều, nên lừa cậu bé ăn kẹo sữa sẽ rụng răng, Lục Nhị Hùng thích ăn lập tức bị dọa sợ.

Không có răng cậu bé sẽ không gặm được xương, như vậy không được.

Nhị Hùng không để tâm lắm, nghe mẹ cậu bé nói những lời này cũng không để trong lòng, vẫn đi chơi.Lục Đại Bảo trông ba đứa bé thay Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh đi nấu cơm.

Đợi đến giữa trưa Lục Hướng Dương tan làm trở về, Cố Thanh Thanh nói chuyện này với anh.

“Hôm nay em không khách sáo chút nào, sau này anh cẩn thận chồng bọn họ một chút, nói không chừng ngày nào đó chướng mắt anh.”

Cố Thanh Thanh chớp mắt:

“Nhưng em chỉ không dễ ở chung với người ta mà thôi, đâu ảnh hưởng gì? Lại không ℓàm chuyện xấu gì! Bạn học của em đều ở thủ đô, kỳ nghỉ kết thúc thì dọn đi, căn bản không thân, người nào có thể nói gì?”

Cố Thanh Thanh hiểu rõ, cười tủm tỉm hôn ℓên mặt Lục Hướng Dương một cái:

“Vậy thì tốt, mỗi ngày nhiều đứa bé tới như vậy, ầm ĩ đến mức đau cả đầu. Càng ngày càng được một tấc còn muốn tiến một thước, vậy mà dám đòi em kẹo sữa, đúng ℓà cho cô ta mặt mũi!”









Bạn cần đăng nhập để bình luận