Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 325: Gặp giáo viên

“Cô Đỗ, cô ngồi trước đi, tôi ôm con về phòng đã?
Sáng nào Bánh Trôi nhỏ và Bánh Bao nhỏ cũng sẽ phơi nắng một lúc, hôm nào thời tiết không nóng như hôm nay thì phơi lâu hơn một chút.
Hai đứa bé cũng được tính là dễ chăm, có thể ăn có thể ngủ, khá ít khóc, Bánh Bao nhỏ khi đói bụng mới gào khóc oa oa, tã lót ướt cũng lười khóc. Còn Bánh Trôi nhỏ là một cô gái nhỏ thích sạch sẽ, đói bụng có khả năng chỉ gào hai tiếng ý tứ, nhưng tã ướt nhất định sẽ khóc oe oe, hai đứa trẻ ra đời chỉ cách nhau vài phút nhưng tính
cách lại khác biệt một trời một vực.
“Có cần tôi giúp không?” Cô Đỗ hỏi.
Chuyện cô Tô sinh một đôi long phụng thai đã lan truyền khắp toàn bộ quân khu, có không biết bao nhiêu người ngưỡng mộ cô.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không cần không cần, cô cứ ngồi trước đi.
Tô Tiếu Tiếu thả Bánh Đậu nhỏ xuống rồi ôm Bánh Trôi nhỏ vào trước.
Bánh Đậu nhỏ ở bên cạnh nhìn Bánh Bao nhỏ, cậu bé rất quý em trai, đôi mắt nhìn chằm chằm như sợ người khác tới trộm mất, thi thoảng còn sờ bàn chân nhỏ đầy đặn của Bánh Bao nhỏ: “Em trai thật giỏi, ngủ ngoan…” Bánh Đậu nhỏ cũng là nhân vật nổi tiếng ở trường học, thi thoảng cậu bé sẽ theo các anh đi học, ngồi ở trong góc rất yên tĩnh, không ồn ào cũng không náo loạn, chỉ cầm bảng đen nhỏ của mình viết vẽ hoặc là chơi đồ chơi nhỏ của mình, tiết sau các bạn học ở lớp cũ của Hàn Tĩnh đều sẽ tới tìm em trai xinh đẹp này chơi, Hàn Tĩnh và Trụ Tử cũng bảo vệ chặt chẽ nên cô Đỗ không muốn nhận ra cậu bé cũng khó.
Đồ bày biện trong phòng đơn giản hơn cô Đỗ nghĩ, cũng được thu dọn rất sạch sẽ như cũ, từ lúc bước vào mảnh sân này trong lòng cô ta đã vô cùng bình yên, có thể nghĩ cũng biết chủ nhân của nơi này ôn hòa cỡ nào. Tô Tiếu Tiếu ôm long phụng thai vào phòng, cái đuôi nhỏ Bánh Đậu nhỏ cầm hình ghép mà cha làm cho cậu bé nhảy chân sáo đi vào rồi cũng không muốn ra ngoài nữa, nói muốn ở cùng em trai em gái.
Cô Đỗ thầm lấy làm kỳ lạ, bạn nhỏ nhà này đúng thật là đứa này ngoan hơn đứa kia. “Thật ngại quá cô Đỗ, là Cơm Nắm nhà chúng tôi cũng chính là Hàn Tĩnh ở mặt học tập đã xảy ra vấn đề gì sao?”
Trên cơ bản, việc học của Cơm Nắm không cần cô và Hàn Thành lo lắng, từ giai đoạn sau của thai kỳ cho đến hiện tại đều là Hàn Thành thi thoảng kiểm tra, mỗi lần kiểm tra xong anh đều nói sau này cứ mặc kệ tiểu tử này, có khả năng cậu bé đã học hết giáo trình tiểu học rồi.
Tóm lại sau khi Tô Tiếu Tiếu đưa phương pháp dạy học cho cậu bé, cậu bé tự mình đọc hiểu rất tốt, Cơm Nắm và Trụ Tử có vấn đề gì ở mảng học tập chuyện khả năng còn nhỏ hơn cả chuyện bọn trẻ đánh nhau ở trường. Cô Đỗ: “Cô đừng lo lắng, Hàn Tĩnh là một học sinh vô cùng xuất sắc, tôi chỉ muốn tìm hiểu một chút về tình hình gia đình của em ấy, hôm qua em ấy gửi thư xin tôi sau này chỉ lên lớp mỗi buổi sáng, tôi hỏi cậu bé nguyên nhân thì cậu bé nói trong nhà có thêm em trai em gái, lo một mình mẹ ở nhà làm không xuể nên muốn xin nửa ngày ở nhà giúp đỡ, kêu tôi cứ tùy tiện kiểm tra bài tập của cậu bé, còn lập quân lệnh trạng đảm bảo mỗi lần thi đều đứng nhất năm, nếu không thi được sẽ lập tức về lớp học.
Nói thật, cô Đỗ vừa nghe thấy một bé trai bảy tuổi nói như vậy, trong lòng cũng xúc động, cô ta thật sự rất muốn biết một người mẹ kế thế nào lại khiến một đứa trẻ không phải do mình sinh ra lại nghĩ cho cô như thể là
ruột thịt đến vậy.
Lại là một giáo viên dạy vỡ lòng thế nào mới có thể dạy ra một đứa trẻ giỏi như thế.
Hình như từ một bước đầu tiên cô ta bước vào mảnh sân này đã tìm được đáp án rồi.
Tô Tiếu Tiếu nghe mà sững sờ, chợt cười bảo: “Hóa ra là vậy.
Trước đó đứa trẻ này không hề hỏi qua ý kiến của bọn họ, xem ra là dự định tiền trảm hậu tấu đây mà.
“Như vậy đi, đợi con về nhà tôi sẽ hỏi rõ ràng trước, tôi cũng không sợ cô nói tôi có bản lĩnh khoe khoang mình giỏi, nhưng con nhà chúng tôi thông minh sớm, là một đứa trẻ vô cùng xuất sắc phương diện học tập chưa bao giờ cần chúng tôi lo lắng, thành tích của cậu bé các cô cũng đều thấy quá rõ ràng rồi.
Tôi vẫn luôn hy vọng cậu bé có thể có ký ức thơ ấu vui vẻ và cuộc sống trường học hoàn chỉnh giống như những
bạn đồng trang lứa khác, dưới điều kiện tiên quyết là có thể lo bài vở, đảm bảo thành tích học không tụt dốc, nếu như cậu bé cảm thấy về nhà nửa ngày chăm em trai em gái vui vẻ hơn vậy cũng tôi sẽ sẽ thỏa mãn mong ước đó. Nếu như cậu bé cảm thấy học cả ngày, chơi và học với các bạn cùng lớp vui vẻ hơn, vậy chúng tôi sẽ khích lệ cậu bé đi học cả ngày. Tóm lại chúng tôi hoàn toàn đặt nguyện vọng chủ quan của con lên hàng đầu”
994 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận