Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 224: Ghen tị

Tô Tiếu Tiếu đặt bài thi xuống, lúc đó đã có rất nhiều giáo viên trở về, cô không biết cô ta có ngại để những giáo viên khác biết con trai mình thi kém như vậy hay không, mà chỉ tìm bài của Châu Đại Vi đưa cho cô ta: “Cô tự mình xem trước đi”
Cô Mạc nhận bài, bên trên toàn là dấu XX đỏ lòm, thật sự là càng nhìn càng phát hoảng.
Cô ta ngẩng đầu nhìn Tô Tiếu Tiếu: “Có phải cô chấm nhầm không? Sao đây có thể là bài của con trai tôi được?”
Tô Tiếu Tiếu không ngờ cô ta lại có loại phản ứng này, loại phản ứng này đại diện cho việc cô ta không biết nền
tảng kiến thức của con trai mình: “Tên trên bài thi quả thật viết là Châu Đại Vi”
“Vậy bài thi của con nhà cô đâu?” Cố Mạc lại hỏi.
Tô Tiếu Tiếu không biết cô ta định làm gì nên tìm cho cô ta xem.
Cô Mạc vừa nhìn đã hít ngược một ngụm khí lạnh, sau đó chính là biểu cảm “quả nhiên là vậy, rồi đáp với vẻ
ngoài cười mà trong không cười: “Không phải chứ cô Tô? Hai đứa trẻ nhà cô thi được một trăm điểm mà con nhà tôi chỉ thi được có hai mươi lăm điểm? Cô không định nói với tôi cả lớp chỉ có hai đứa con nhà các cô thi được điểm tuyệt đối đấy nhé? Còn những đứa trẻ khác đều không đủ tư cách?”
Tô Tiếu Tiếu vốn không hề nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ muốn bàn bạc với cô ta một chút xem nên dạy theo trình độ thế nào để tăng thành tích của con cô ta lên, không ngờ cô ta lại nghĩ theo một hướng khác. “Cô Mạc, tôi không biết cô hỏi như vậy là có ý gì, cả lớp quả thật chỉ có hai đứa trẻ nhà tôi thi được điểm tuyệt đối nhưng học sinh đạt hơn chín mươi điểm cũng chiếm đa số, cả lớp học sinh không đủ điểm cũng chỉ có ba người, con trai cô xếp thứ ba từ dưới lên trong toàn lớp. Nếu cô ta đã không ngại cho người khác biết vậy Tô Tiếu Tiếu cứ dứt khoát đánh giá theo sự việc đi.
Cô Mạc mang vẻ mặt không tin, thuận tay lật bài thi của những em học sinh khác.
Tô Tiếu Tiếu lo lắng đám trẻ quá chú trọng vào thành tích cao thấp ở một lần kiểm tra nào đó nên không sắp xếp bài thi theo thứ tự điểm số từ cao đến thấp, mà vốn thu thế nào thì xếp như vậy.
Cô Mạc lật mấy bài đều là bảy, tám mươi điểm, mới cười lạnh nói: “Còn không phải toàn là bảy, tám mươi điểm sao? Hơn chín mươi điểm chiếm nhiều ở đâu ra? Tôi nói này cô Tô, chúng ta làm giáo viên chắc hẳn nên đối xử
bình đẳng, dạy dỗ như nhau, còn loại thiên vị chỉ dạy hết cho con nhà mình còn đối với con người khác thì giấu nghề giống như cô, cho trẻ con nhà mình thi được điểm tuyệt đối để sỉ nhục trẻ nhà người khác là có ý gì?” Tô Tiếu Tiếu cũng tức đến bật cười, trực tiếp tìm hơn hai mươi bài thi hơn chín mươi điểm đặt trước mặt cô ta: “Cô Mạc, bản thân cô cũng là giáo viên ngữ văn, trước khi nói chuyện có thể động não một chút được không? Cả lớp có bốn mươi bạn học, ở đây có hai mươi sáu bài thi trên chín mươi điểm, trong đó chín mươi tám điểm và chín mươi chín điểm còn có vài bài, chỉ là vấn đề sai một hai lỗi chính tả mà thôi, hơi cẩn thận một chút là bài thi được điểm tuyệt đối, cô nói tôi giấu nghề, dạy những đứa trẻ khác sai một hai lỗi chính tả sao?
Cô lại nhìn bài thi của hai đứa trẻ nhà tôi xem, nhìn cả chữ của tụi nhỏ nữa, tụi nhỏ quả thật đều là do tôi dạy
vỡ lòng đấy, trước khi đi học tôi dạy tụi trẻ viết từng nét chữ một, không chỉ môn ngữ văn mà những môn khác
cũng đều như vậy, cô có thể hỏi thử cô Trần mà xem, hoặc là kêu cô ấy cho một bài kiểm tra toán xem con nhà tôi có phải cũng có thể thi được điểm tuyệt đối hay không.
Ngoài ra, loại chuyện học hành này vốn chính là nghĩa vụ của học sinh, tôi giáo dục các con học hành chăm chỉ
không phải để sỉ nhục ai hết, tôi cũng chưa bao giờ có hành động đối xử khác biệt với các em học kém, cô không tin thì có thể đi hỏi các học sinh ở lớp tôi.
Thời gian lên lớp tôi đều dạy bình đẳng, lần này sau khi kiểm tra hiểu rõ cũng sẽ có một hướng phụ đạo khác,
nhưng dù sao thiên phú của mỗi một đứa trẻ đều khác nhau, mức độ cố gắng ở mặt học tập cũng khác nhau, không có khả năng đứa trẻ nào cũng thi được điểm số giống nhau. Nếu như mỗi một đứa trẻ đều thi được điểm giống nhau mới gọi là dạy bình đẳng không phân biệt, vậy tôi xin hỏi cô Mạc một câu, lớp mà cô dạy có làm được không? Đối với trẻ không làm được có phải cô cũng giấu nghề không?”
Cô Mạc cũng bị điểm số của con trai làm cho tức hỏng não, lại thêm trong tiềm thức cảm thấy Tô Tiếu Tiếu sẽ tiết lộ đề cho con trai mình từ trước, nên những lời tức giận đó là buột miệng nói ra.
1011 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận