Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 1043. Làm bằng hữu


Chương 1043. Làm bằng hữu
"Ngọc Phong, chúng ta làm bằng hữu đi.
Trần Nguyên thành khẩn nói.
Sao cứ có cảm giác rằng ngươi đang muốn lừa ta nhỉ? Nội tâm Ngọc Phong rất đau buồn.
"Đồ khốn kiếp, còn ngây ra đó làm gì?
Huyết Thiên Quân tức giận nói, người ta đã nói như vậy, ít nhất các ngươi cũng biểu hiện chút gì đi chứ.
"Ta...chúng ta làm bằng hữu.
Huyết Thiên Tinh mở miệng, có chút không chắc chắn nói.
"Sau này chúng ta sẽ là bằng hữu tốt.
Tiểu Hành Thiên vui vẻ kéo tay Huyết Thiên Tinh, làm ra vẻ tình cảm sâu đậm nói: "Hảo bằng hữu, cần phải có nghĩa khí."
Cần phải có nghĩa khí sao?
Bọn Huyết Thiên Tinh và Ngọc Phong hoàn toàn mù mờ, rốt cuộc các ngươi có chủ ý gì? Thật sự muốn làm bằng hữu với bọn ta sao?
"Các ngươi ra ngoài đi, đây là chút đan dược trị thương, các ngươi đã bị thương, cần phải chữa trị.
Sắc mặt của Huyết Thiên Quân cũng khá hơn, phất tay ném ra mấy bình thần đan trị thương, ném cho Huyết Thiên Tinh, Ngọc Phong và Tiểu Hành Thiên.
"Đa tạ thống soái đại nhân.
Ba đứa nhóc vội nói.
Rời khỏi doanh trướng, Tiểu Hành Thiên kéo tay Huyết Thiên Tinh nói: "Đã làm bằng hữu, ta định chia sẻ với ngươi vài thứ, đi theo ta."
Huyết Thiên Tinh bối rối đi theo, không hiểu Tiểu Hành Thiên lại muốn làm cái gì nữa.
"Ngươi xem thử đi, đây là con gấu đen lớn mà ta bắt lúc nãy, chính là con đã đánh bay ngươi.
Tiểu Hành Thiên chỉ vào con thần thú gấu đen đã bị xiềng xích trói chặt, đắc ý nói.
Sắc mặt của Huyết Thiên Tinh rất khó coi, mẹ kiếp, không phải ngươi nói muốn chia sẻ với ta à? Thế này là khoe khoang, vả vào mặt ta đấy biết không?
"Mỗi một con thần thú, đều là chiến công, ngươi muốn nó không? Chỉ cần mười cây thần dược cùng cấp thôi.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Mười cây thần dược cùng cấp ư?
Huyết Thiên Tinh tròn xoe hai mắt nhìn, như thế tuyệt đối không phải là đắt, ở bên ngoài, mười cây thần dược cùng cấp đừng hòng đổi được thần thú cùng cấp.
"Muốn hay không nào?
Tiểu Hành Thiên nói: "Ngươi mua rồi thì chính là chiến công của ngươi, ta sẽ không nói cho người khác biết."
"Bọn Ngọc Phong biết.
Huyết Thiên Tinh hừ lạnh nói.
"Bọn họ cũng sẽ mua.
Tiểu Hành Thiên nhún vai nói: "Bọn họ cũng có bạn mới mà."
Huyết Thiên Tinh sững sờ, mẹ nó, ngươi làm bằng hữu với bọn ta chính là vì muốn bán thần thú cho bọn ta sao?
"Nếu không phải ta có nhiều thú cưỡi quá, ta cũng không muốn bán đâu.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi.
Huyết Thiên Tinh do dự một lát rồi lấy ra mười cây dược liệu cấp Thần Nhân nói: "Đưa ngươi."
"Ừ, con gấu đen này thuộc về ngươi, lần sau còn cần nữa không?
Tiểu Hành Thiên nói.
"Cần.
Huyết Thiên Tinh trầm giọng nói: "Nhưng lần sau, đừng bắt ta không được đánh trả mà đứng yên để bị đánh."
"Yên tâm, sau này chúng ta đã là hảo bằng hữu, sao ta có thể để hảo hữu của mình mạo hiểm được chứ? Lục Hành Thiên ta là người coi trọng nghĩa khí nhất.
Lục Hành Thiên vỗ ngực nói.
Huyết Thiên Tinh với vẻ mặt không tin, hạ quyết tâm, lần sau tuyệt đối không nghe theo mấy lời bịp bợm, bí giáp cái rắm chó gì chứ, không học nữa.
Đuổi Huyết Thiên Tinh đi, người của băng nhóm nhỏ lại tụ họp với nhau, Lục Hành Thiên thở phào một hơi: "Cũng may mà có tràng chủ chỉ điểm, chứ không thì phen này bị đám người Huyết Thiên Tinh hại thảm rồi."
"Đám người này thật quá đáng ghét, một lời không hợp ý thì mách bề trên.
Bọn Lâm Nhạc tức giận nói.
"Tiếp theo phải làm sao đây?
Lâm Nhạc nói: "Thần dược này, bao giờ có thể đổi thành Hỗn Độn khí vậy?"
"Hỗn Độn khí không chạy được đâu, tiếp theo, chúng ta phải đi phát tài khủng, bắt đầu bắt số lượng lớn.
Tiểu Hành Thiên nhếch mép cười nói: "Tràng chủ vừa nói cho ta biết một cách mới, chúng ta cẩn thận một chút, hoàn toàn có thể đi nhặt thần thú."
"Nhặt thần thú á?
Mấy tiểu đồng bọn đưa mắt nhìn nhau: "Nhặt xác thì có nghe nói rồi, chưa nghe nói nhặt thần thú bao giờ."
"Sắp có rồi, đi theo ta, đợi Huyết Thiên Tinh trị thương xong, chúng ta lại bán cho bọn chúng, đây là chiến công thế nào chứ, bọn chúng sẽ tranh nhau thôi, chúng ta chỉ cần giữ lại thần thú vừa đủ là được rồi.
Tiểu Hành Thiên nói, dừng một chút rồi lại nói: "Khuyên các ngươi một câu, không được bán sạch thần thú, phải chừa lại một phần lớn."
"Chiến công à?
Trần Nguyên hỏi.
"Chiến công cái rắm chó gì, vì để phát triển tương lai.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi, một tương lai những con thần thú này có thể liên tục cung cấp thần lực, tạo ra vô số thần tinh, nếu lại có thể bắt được vài Thôn Thần Trùng nữa, vậy nằm không cũng có thể cười tít mắt.

Chiến trường Thần Cương, lớp bổ túc lại tập hợp, tìm được một tiểu đội thần thú, dẫn đầu là Thần Linh, số còn lại đều là cấp Thần Nhân.
"Chính là đây rồi, ba mươi con thần thú Thần Nhân, có một Thần Linh.
Tiểu Hành Thiên thấp giọng nói.
"Chúng ta có cần đặt bẫy không?
Tiểu Hàm Hàm nháy mắt hỏi.
"Không cần, lần này chúng ta phụ trách nhặt thần thú.
Tiểu Hành Thiên đầy tự tin nói: "Chuẩn bị kỹ nhé, đám thần thú đó sắp đến rồi, đừng để con nào chạy thoát."
"Yên tâm đi, bọn ta đã chuẩn bị sẵn dây xích từ lâu rồi.
Bọn Trần Nguyên nói một cách chắc chắn.
Tiểu Hành Thiên gật gật đầy, sau đó nhìn về hướng bên cạnh: "Tiểu Bảo, chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị gì?
Tiểu Bảo với vẻ mặt ngơ ngác, không phải tràng chủ nói, ngươi sẽ cho ta Hỗn Độn khí à, ngươi trực tiếp cho ta là được rồi, còn muốn ta chuẩn bị thế nào nữa?
"Thấy mấy con thần thú kia không?
Tiểu Hành Thiên lại hỏi.
"Nhìn thấy, làm sao...chết tiệt, ngươi làm cái gì vậy?"
Tiểu Bảo đang quan sát thần thú, đột nhiên cảm thấy mình bay ra ngoài, không khỏi hét lên thất thanh.
"Cẩn thận, có kẻ địch tập kích.
Trong chốc lát, đội ngũ thần thú đã bị kinh động, ba mươi con thần thú liền phát huy thần lực, đánh ra một chiêu cuồn cuộn, bao trùm lấy Tiểu Bảo.
"Lên đi, Tiểu Bảo, cho bọn chúng xem bản lãnh của ngươi.
Tiểu Hành Thiên siết chặt nắm đấm, khích lệ nói.
Tiểu Bảo: "..."
Đồ chết tiệt nhà ngươi muốn cho ta chết à? Nhiều thần thú như vậy, mẹ nó, mặc dù Thôn Thần Lực của ta có lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể nuốt chửng thần lực thôi, bọn chúng tuỳ tiện cho một bạt tai cũng có thể đánh chết ta đó!
Đối mặt với ba mươi mốt con thần thú như bão táp, Tiểu Bảo không dám dây dưa, nhanh chóng phát động Thôn Thần Lực, hút sạch thần lực.
"Thần lực của ta đang chảy mất sao?"
"Chết tiệt, đây là cái thứ gì vậy, nó đang hấp thu thần lực của chúng ta?"
Thoáng chốc, tiểu đội thần thú đã náo loạn, gào thét trong hoảng sợ.
"Giết nó đi!" Cường giả Thần Linh gào thét một tiếng, vỗ ra một chưởng, thần lực vẫn cuồn cuộn dạt dào: "Phe ta nhiều thần thú như vậy, nó có thể hút được bao nhiêu chứ? Nó chẳng qua cũng chỉ là cảnh giới Thần Linh thôi."
"Đúng, có no cũng no chết bọn chúng.
Các thần thú khác điềm tĩnh trở lại, vốn dĩ không sợ Tiểu Bảo, lại phát ra thần lực mãnh liệt.
Chương 1044. Ảnh hưởng quá trình dậy thì của ta
Oa
Tiểu Bảo kêu to một tiếng, hút lấy thần lực, trong nháy mắt thân hình đã biến mất, thoáng chốc hiện ra trên người một con thần thú cấp Thần Nhân, rút lấy thần lực, cấp Thần Nhân căn bản không chống đỡ nổi, trong nháy mắt thần lực đã bị cạn kiệt, thần thú liền run rẩy ngã xuống, lâm vào trạng thái suy yếu.
Kế tiếp là các thần thú còn lại, bất kể là có bao nhiêu thần lực, Tiểu Bảo đều không từ chối.
"Đừng tấn công bằng thần lực, dùng sức mạnh cơ thể đi.
Cuối cùng thần thú Thần Linh đã phát hiện, cho dù có bao nhiêu thần lực, Tiểu Bảo cũng có hết hút hết, vội hạ lệnh.
Chỉ tiếc, bọn chúng không có bí pháp phong tỏa thần lực, dù ngưng vận chuyển thần lực, cũng không thể ngăn thần lực tỏa ra ngoài, chỉ cần bị Tiểu Bảo chạm vào, đều sẽ bị hút cạn thần lực.
"Đừng đụng vào nó, dùng thần khí đi.
Thần Linh biến sắc, lần này lại lấy ra một cây trường côn, không vận chút thần lực nào, đánh về phía Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo tái mét mặt mày, cái này mà đập xuống thì trùng chết ngay, cái đồ hại người Lục Hành Thiên, sao ngươi lại ném ta ra chịu chết vậy hả, các ngươi sẽ không đứng để bị đánh chứ?
Thân hình Tiểu Bảo biến hóa liên tục, cũng may những thần thú này không dám dùng thần lực, tốc độ chậm đi nhiều, nó có thể tránh né một cách dễ dàng, nếu không chắc phải trăn trối ở đây thật.
Đáng tiếc, tuy tốc độ của nó nhanh, nhưng con số ba mươi mốt thần thú lại quá nhiều, trong khoảng thời gian này, cũng đủ để những con thần thú suy yếu kia hồi phục trở lại, mặc dù không có thần lực, nhưng sức mạnh thể chất của chúng cũng đủ khiến Tiểu Bảo sợ hãi.
Gần hai mươi con thần thú động thủ, Tiểu Bảo chỉ có thể chui lên người những con thần thú có thần lực, không ngừng hút thần lực của từng con một.
Ầm
Đột nhiên, một nắm đấm lông lá xù xù đấm tới, Tiểu Bảo liền bị đánh văng ra, ngã xuống đất, gào khóc thảm thiết: "Lục Hành Thiên ngươi không phải là người, ngươi mưu sát trẻ con."
"Xông lên nào, bây giờ chỉ còn hai con còn thần lực.
Lục Hành Thiên thét to một tiếng, dẫn theo các tiểu đồng bọn lớp bổ túc bắt đầu tấn công.
Thần thú không có thần lực, cũng không phải chuyên dùng sức mạnh thể chất, bọn nó hoàn toàn có thể áp đảo được.
Thần lực tràn đầy, xen kẽ thành lưới, xiềng xích bay ngang trời, trói lấy từng con thần thú.
"Loài người thấp kém, các ngươi tìm đến cái chết rồi!" Thần thú Thần Linh gầm lên đầy giận dữ, lập tức giáng xuống một côn, đáng tiếc, nó không dám vận dụng thần lực mà người phải đối mặt lại là Tiểu Hàm Hàm.
Nắm tay nhỏ oanh kích đấm ra, thần lực cuộn trào, thân thể khổng lồ của thần thú Thần Linh lập tức lăn lộn ra ngoài, cánh tay phát run, cây Thần khí trường côn cũng văng đi mất.
Truyền thừa của Tiểu Hàm Hàm, chắc chắn là cấp cao, lúc này đây, khoảng cách của nàng với Thần Linh cũng chỉ còn thiếu một chút, sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ, đối mặt với một thần thú Thần Linh không sử dụng thần lực, hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Grào
Thần thú gầm thét, ánh mắt u ám, sát khí tỏa ra bốn phía: "Không ngờ ngươi có thể sự dụng thần lực, vậy ta cũng có thể dùng thần lực để giết ngươi nhỉ?"
Dù Thôn Thần Lực của Tiểu Bảo vừa rồi rất lợi hại, nhưng chủ yếu cũng chỉ hút thần lực, còn thần lực mà Tiểu Hàm Hàm triển khai lại hoàn toàn không phải Thôn Thần Lực.
Ánh mắt thần thú Thần Linh âm trầm lạnh lẽo, dậm chân bước tới, vọt thẳng đến chỗ Tiểu Hàm Hàm, thần lực bạo động, muốn giết chết Tiểu Hàm Hàm.
"Ối, ngươi dẫm phải Tiểu Bảo rồi.
Tiểu Hàm Hàm với ánh mắt kinh ngạc, chỉ vào dưới chân thần thú.
Thần thú sững sờ, hoảng sợ nhìn xuống chân, mình không cẩn thận dẫm lên đuôi của cái thứ thần bí kia, còn cái thứ kia, lại đang hung dữ nhìn mình.
Thôi xong!
Lòng thần thú run lên, quả nhiên, thần lực của mình đang bị chảy mất một cách điên cuồng, bị cái thu nhỏ này hấp thu, hơn nữa tốc độ chảy ra quá nhanh, còn chưa kịp phản ứng, thì đã mất hết rồi, cảm giác suy yếu cùng cực truyền đến, thần thú ngã đùng xuống, vẻ mặt tức giận nói: "Tại sao phải ở dưới chân ta chứ?"
Tiểu Bảo há hốc miệng, con mẹ nó ngươi dẫm lên ta lại thành lỗi của ta à?
Hấp thu thần lực từ hai mươi chín con thần thú, cái bụng của Tiểu Bảo phồng lên, cứ như khinh khí cầu căng phồng khí, nằm trên mặt đất không muốn nhúc nhích, vẻ mặt biểu lộ đời này vô vọng.
Hức
Tiểu Bảo nấc lên một tiếng, lặng lẽ rơi lệ.
"Ngươi khóc gì chứ, mời ngươi hút thần lực, ngươi xem bọn ta đối tốt với ngươi ghê chưa.
Tiểu Hàm Hàm nói.
Tiểu Bảo càng khóc thảm hơn: "Ta cần Hỗn Độn khí, ta không cần thần lực, thứ đồ thấp kém này sẽ ảnh hưởng đến sự dậy thì của ta.
"Lát nữa sẽ cho ngươi Hỗn Độn khí mà.
Tiểu Hành Thiên nói: "Lục Hành Thiên ta một lời hứa đáng giá ngàn vàng, tuyệt đối không nuốt lời."
"Lục Hành Thiên, sao ngươi lại muốn hại ta hả? Vừa nãy xém xíu ta chết rồi.
Tiểu Bảo đầy tức giận nhìn hắn, ngươi có biết hồi nãy nguy hiểm cỡ nào không? Nếu đám tấn công ta không phải chỉ là thần thú cấp Thần Nhân, thì vừa rồi ta đã chết rồi.
"Không phải tràng chủ ca ca đã nói trước với ngươi chuyện này rồi sao?
Tiểu Hành Thiên ngu ngơ không hiểu: "Trước đó tràng chủ ca ca nói với ngươi, cách thu hoạch được Hỗn Độn khí, ngươi đã đồng ý một cách rất vui vẻ đó."
Tiểu Bảo: "..."
Nếu ta biết cách mà tràng chủ nói là cách này thì ta sẽ...thôi được rồi, ta vẫn muốn có Hỗn Độn khí, nhưng nội tâm lại rất rất giận.
"Đại ma vương chết dẫm.
Tiểu Bảo hầm hừ nói, uốn éo người mấy cái: "Mệt quá đi, các người ai sẽ đưa ta về đây?"
"Yên tâm đi, việc này cứ giao cho ta.
Tiểu Hành Thiên trực tiếp xách cánh của nó lên, nhanh chóng trở về: "Quay về sẽ cho ngươi Hỗn Độn khí."
"Ôm đi, ôm đi, ta không muốn bị xách, buồn nôn quá.
Tiểu Bảo trợn trắng mắt, ta hút quá nhiều, sắp chứa hết nổi rồi, ngươi phải nghĩ đến cảm nhận của ta chứ.
Chương 1045. Thôn Thần Trùng mới
Ba mươi mốt con thần thú, bán đi mười con, còn hai mươi mốt con thì bọn họ giữ lại, nhốt ở một nơi xa quân doanh, nhờ bọn người Giang Thái Huyền trông chừng giúp.
"Tràng chủ, đem số thần dược này, nhập hết vào thẻ của ta, sau đó đổi thành Hỗn Độn khí.
Tiểu Hành Thiên nói.
Giang Thái Huyền gật gật đầu, hắn mở cửa đạo tràng, trong căn phòng đá, Cổ Nặc đang chảy nước dãi ở đạo tràng.
"Tiểu Bảo có thai rồi à? Sắp sinh ra tiểu Thôn Thần Trùng rồi sao?
Giang Thái Huyền nhìn Tiểu Bảo, nét mặt vui mừng nói.
Ọe
Tiểu Bảo còn đang nôn khan: "Ta chỉ vì hấp thu quá nhiều thần lực thôi, đại ma vương, ngươi đúng là đại ma vương, đẩy ta vào chỗ chết vậy đó."
"Do ngươi tự đồng ý mà, ta hỏi ngươi muốn có Hỗn Độn khí ăn không hết không, ngươi nói muốn.
Giang Thái Huyền mặt không đổi sắc nói: "Trải qua nguy cơ lớn mới nhận được đền đáp nhiều, nhận được đền đáp nhiều chưa chắc phải trải qua nguy cơ lớn, nhưng ngươi thì mặc định phải qua nguy cơ lớn."
Tiểu Bảo bật khóc: "Đại ma vương, đại ma vương đáng ghét, ngươi là đáng ghét nhất."
Giang Thái Huyền vỗ vỗ vào bụng của nó, cười lạnh nói: "Có tin ta đánh văng ra hết thần lực mà ngươi đã hút vào không?"
Tiểu Bảo ngay lập tức hoảng sợ, nằm trên mặt đất, khuôn mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
"Tiểu Bảo, của ngươi đây, mười sáu tia Hỗn Độn khí, hai con thần thú một tia, một con thần thú Thần Linh một tia.
Tiểu Hành Thiên đầy hào khí nói: "Sao hả, Hành Thiên ca ca của ngươi nói được là làm được mà."
Cổ Nặc lặng lẽ lấy đi một cái bình nhỏ, hấp thụ một tia Hỗn Độn khí.
"Cổ Nặc, đó là của ta.
Tiểu Bảo lập tức hét ầm lên.
"Của ngươi cũng là của ta.
Cổ Nặc cười lạnh nói.
"Ngươi bị đại ma vương dạy hư mất rồi.
Tiểu Bảo nằm trên sàn nhà, thất vọng nhìn nàng: "Cổ Nặc, ngươi đã thay đổi rồi, không ngờ ngươi sẽ trở thành thế này, ngươi..."
"Tràng chủ, đại hỉ sự.
Lục Hành Đạo ngự không đến, nói: "Vừa rồi phụ thân ta truyền tin tức đến, phát hiện tung tích của con Thôn Thần Trùng mới."
"Thôn Thần Trùng mới ư?
Đế Tinh và Tiểu Thành Thiên vô cùng vui mừng, vội vàng nói: "Mau dẫn bọn ta đi."
"Ta cũng đi nữa.
Cổ Nặc nói: "Nói về Thôn Thần Trùng, ta hiểu rõ hơn các người."
Thân là một thành viên của Thôn Thần tộc, Cổ Nặc có bí pháp để trị đám Thôn Thần Trùng, những người này có thể phong tỏa thần lực, không để Thôn Thần Trùng hút cạn, nhưng tốc độ sẽ bị giảm xuống, không đuổi kịp mấy con Thôn Thần Trùng bỏ chạy.
Giang Thái Huyền nhàn rỗi, cũng đi theo cùng.
Phát hiện Thôn Thần Trùng, chính là ở vùng biên giới chiến trường, khi ấy một vị Thần Linh đã bị hút cạn thần lực, nếu không phải kịp thời phát hiện, rất có thể vị Thần Linh đó đã mất mạng rồi.
Lục Thiên Lan giấu đi chuyện này, không để cho Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương biết, Thôn Thần Trùng cũng là một vũ khí đại sát thủ mà.
Mội vị Thần Minh kết hợp với một con Thôn Thần Trùng, chẳng khác gì là làm càn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải bảo vệ cho tốt con Thôn Thần Trùng.
Căn cứ vào thông tin về Thôn Thần Trùng hiện giờ, ngoại trừ việc nuốt chửng thần lực, chuyển hóa thần lực bên ngoài thì Thôn Thần Trùng không còn gì khác, rất yếu ớt.
"Nơi này quả thực có dấu vết do Thôn Thần Trùng để lại.
Cổ Nặc xem xét một lượt rồi nói: "Những con Thôn Thần Trùng này đã bỏ đi rồi, không biết đã đi đâu, chỗ này còn rơi lại Thôn Thần thạch."
"Thôn Thần thạch á?
Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày, nói: "Nói như vậy, phải chăng Thôn Thần Trùng sẽ còn về đây?"
"Đúng vậy, trừ khi quá nguy hiểm, nếu không thì Thôn Thần Trùng sẽ không bỏ lại Thôn Thần thạch đâu, dù sao thì đó cũng là nguồn sống của bản thân nó.
Cổ Nặc nói, Thôn Thần Trùng không có thần lực duy trì, thì sẽ suy yếu rồi chết đi.
"Vậy chúng ta mau nấp đi, đợi Thôn Thần Trùng quay lại.
Giang Thái Huyền nói.
"Nhưng không biết lúc nào nó mới quay lại.
Cổ Nặc bất lực nói.
"Ta biết.
Tiểu Bảo ưỡn ngực, đắc ý kênh kiệu: "Đạt đến cảnh giới Thần Linh, sẽ có cảm ứng với Thôn Thần thạch do mình chế tạo, nếu có ai đó cầm hoặc phá hủy thì sẽ phát giác ra."
"Vậy hãy ẩn nấp hết đi, còn Thôn Thần thạch này thì giao cho Tiểu Bảo ngươi xử lý.
Đế Tinh nói.
"Không làm, phải có người theo giúp ta mới được, ai mà biết được có khi các ngươi đợi đến lúc ta sắp chết mới ra thì sao.
Tiểu Bảo hung dữ nói: "Mới nãy còn ném ta vào chỗ bầy thần thú, suýt chút nữa để ta bị thần thú đánh chết."
Tiểu Hành Thiên lập tức liếc mắt nhìn Giang Thái Huyền, sắc mặt của Giang Thái Huyền thờ ơ, ngửa mặt dửng dưng nhìn trời, liên quan gì đến ta chứ?
"Vậy Tiểu Hành Thiên sẽ đi với ngươi.
Tiểu Hàm Hàm lên tiếng, biết việc đi bắt Thôn Thần Trùng, cô nàng cũng đến.
"Cũng được.
Bọn người Đế Tinh gật đầu: "Bọn ta ở ngay cạnh bên, bảo đảm sẽ không để hai người bị thương."
"Còn nữa, Lục Hành Thiên nhất định phải phối hợp với ta, không được động tay động chân với ta.
Tiểu Bảo lại nói.
Tiểu Hành Thiên nhìn nó, khinh thường nói: "Đúng là buồn nôn, ai thèm động tay động chân với ngươi chứ?"
Tiểu Bảo lại không làm nữa, ưỡn bụng run lên một cái, ngươi nói ai buồn nôn hả?
"Được rồi, cứ vậy đi, Tiểu Hành Thiên nhớ phối hợp tốt nhé, bọn ta nấp đây.
Giang Thái Huyền nói.
Đế Tinh ra tay giúp Tiểu Hàm Hàm và Cổ Nặc ẩn thân, bên cạnh Giang Thái Huyền có đầu trọc Đường Tăng, không cần hắn giúp.
Mấy người kia nấp hết, Tiểu Bảo quan sát viên Thôn Thần thạch, không nhịn được mà ợ lên một cái, thật không muốn nuốt vào chút nào.
"Làm xong cho thêm một tia Hỗn Độn khí.
Tiểu Hành Thiên nói.
Lúc này Tiểu Bảo mới nằm sấp lên Thôn Thần thạch với vẻ không tình nguyện, hút vào một tia thần lực, nhưng cũng chỉ một tia, sau đó lại nằm bất động, bây giờ nó không muốn nhìn thần lực này nữa.
Thôn Thần thạch rung động, một luồng Thôn Thần Lực hiện ra, Tiểu Bảo vội vàng thấp giọng nói: "Tên kia có cảm ứng rồi, chẳng mấy chốc nó sẽ tới đây."
Tiểu Hành Thiên vội gật đầu, ẩn mình trong bóng tối, lại càng tỏ ra cẩn thận hơn, tuyệt đối không thể để lộ ngay lúc này, nếu không Thôn Thần Trùng sẽ chạy mất, không dễ gì tìm được nữa.
Chương 1046. Ta chờ tới tuyệt vọng luôn rồi này
Vù vù
Hư không rung động, một con tiểu trùng màu vàng kim nhạt xuất hiện, bàn tay lớn bé, đôi cánh trong suốt, che giấu khí tức, không lộ ra chút nào, thân thể khô quắt, có chút suy yếu bay đến.
"Một tên nhãi ranh cấp Thần Linh sao?
Tiểu trùng màu vàng đưa mắt nhìn Tiểu Hành Thiên, lại nhìn về phía Tiểu Bảo, mặt tái xanh nói: "Cùng là Thôn Thần Trùng, sao ngươi có thể cướp khẩu phần của ta hả? Chết tiệt ngươi đã ăn hết bao nhiêu của ta rồi? Đã phình ra như vậy rồi, sao còn chưa cút đi?"
"Hơ, ngươi gầy như vậy vì đói hả?
Tiểu Hành Thiên ngơ ngác, so với Tiểu Bảo thì con Thôn Thần Trùng màu vàng này cứ như nạn nhân của nạn đói vậy, một đứa no căng đi không nổi, một đứa gầy khẳng khiu.
"Ngươi thảm tới vậy hả?
Tiểu Bảo với vẻ mặt khinh thường nói.
"Các ngươi đủ rồi đó, cút xéo ngay cho ta, Thần Nhân này do ta hưởng dụng.
Con Thôn Thần Trùng có phần thẹn quá hóa giận, tốt xấu gì thì mình cũng là cấp Chân Thần, cũng xem như tiền bối của Tiểu Bảo, thế mà lại mất thể diện trước mặt vãn bối như vậy.
"Không được, đây là món đồ cung cấp thần lực cho ta.
Tiểu Bảo đưa mắt nhìn Tiểu Hành Thiên, ngạo nghễ nói: "Đây là tên mà ta cố ý bắt về, rảnh rỗi nhàn hạ thì hút vài hơi."
Thôn Thần Trùng màu vàng: "..."
Chết tiệt, ngươi đang đùa với ta hả? Bắt một Thần Nhân rồi xem như món đồ cung cấp thần lực, rảnh rỗi nhàn hạ thì hút vài cái á? Ngươi là Thôn Thần Trùng cường hào trong truyền thuyết đó ư?
"Hắn không phải là người của Thôn Thần tộc à?
Ánh mắt của con Thôn Thần Trùng màu vàng sáng lấp lánh, con ngươi màu vàng nhạt mang theo một tia lạnh lùng: "Chủ nhân của ngươi đâu?"
"Chủ nhân gì? Ý ngươi là nô bộc ư? Ta cảm thấy nàng ta quá kém đến phát ghét, đã đuổi đi rồi, có cơ hội sẽ đổi người khác.
Tiểu Bảo bĩu môi: "Của ngươi đâu?"
Nô bộc á? Ngươi xem bạn đồng hành là nô bộc sao? Ghét bỏ nàng ta quá kém nên đuổi đi, rồi còn muốn đổi người ư? Có thật ngươi là một con Thôn Thần Trùng không đấy?
Thôn Thần Trùng màu vàng ngẩn ngơ, theo bản năng trả lời: "Chết rồi, bị...Không đúng, ta đến lấy lại Thôn Thần thạch, ngươi mau mau cút đi, để tên Thần Nhân này lại."
"Chậc chậc, cả nô bộc cho mình cũng không có, ngươi thê thảm thật đó.
Mặt Tiểu Bảo đầy khinh thường, sau đó ưỡn cái bụng to lên, ưu sầu mà nói: "Không biết khi nào mới có thể tiêu hóa xong, sao ngày nào cũng có thần lực hút không hết vậy không biết? Phiền não ghê."
Thôn Thần Trùng màu vàng: "..."
Sao ngày nào ta cũng không có thần lực để hút vậy?
Một Thôn Thần Trùng Thần Linh như ngươi, cũng không có chủ nhân, sao sống tốt quá vậy, còn ta lại thê thảm thế này sao?
"Lập tức cút ngay cho ta.
Thôn Thần Trùng màu vàng nổi giận, cũng có thể nói là chịu kích động, cùng là Thôn Thần Trùng như nhau, chết tiệt chênh lệch cũng quá lớn rồi, quan trọng nhất là, nó đã là cấp Chân Thần còn Tiểu Bảo chỉ là cấp Thần Linh.
"Được rồi, được rồi, không phải chỉ là một khối đá vụn thôi sao?
Tiểu Bảo khinh thường nói: "Nô bộc, ném khối đá đó qua cho nó đi, nhìn bộ dạng không có chút khí tức của nó kìa, thân là loài Thôn Thần Trùng vĩ đại, thế mà lại sống thảm thương như vậy."
Thôn Thần Trùng màu vàng xấu hổ, chết tiệt, ta cũng muốn biết, sao ta lại thảm như vậy đấy.
"Ợ.
Tiểu Bảo lại ợ lên một hơi no nê: "Sau này mấy cái thần lực Chân Thần rác rưởi gì gì đó, đừng tìm đến ta, Thiên Thần thì còn miễn cưỡng có cửa."
Thôn Thần Trùng màu vàng lại bị kích động mạnh, chết tiệt, cả thần lực cấp Thần Nhân ta cũng không hút được, mà ngươi lại không thèm cả Chân Thần sao? Còn Thiên Thần thì miễn cưỡng có cửa á?
Thôn Thần thạch được ném qua, Thôn Thần Trùng màu vàng chầm chậm nằm sấp lên trên mà cọ sát, hấp thu thần lực bên trong, thân thể khô quắt của nó phồng lên được một chút, toàn bộ cơ thể đều bại liệt trên đó, tựa như đang thưởng thức được mỹ vị ngon nhất trần gian.
"Hay là, ngươi làm tiểu đệ của ta, sống cùng với ta đi.
Tiểu Bảo nói: "Thật lo lắng không biết ngày nào ngươi sẽ để bản thân chết đói."
Thôn Thần Trùng màu vàng lập tức cảnh giác nhìn nó, ngoạm Thôn Thần thạch lùi lại phía sau.
"Coi bộ dạng sợ hãi của ngươi kìa, ai thèm cướp của ngươi chứ?
Tiểu Bảo khinh thường nói: "Nhìn dáng vẻ này của ngươi, chắc chưa từng nếm thử Hỗn Độn khí, nếu không phải để giải thèm, ta còn chẳng muốn hấp thu thần lực."
"Hỗn Độn khí gì?
Thôn Thần Trùng màu vàng giật mình, dĩ nhiên nó chưa từng nghe qua.
"Xem đây, của ta cả đấy.
Tiểu Bảo dứt khoát bày ra mười lăm cái bình, bên trong có mười lăm tia Hỗn Độn khí: "Đây mới là món chính của ta, tia nào tia nấy đều tốt hơn thần lực Thiên Thần."
Mở cái bình ra, sức mạnh thuần tuý mãnh liệt lấp lánh, Thôn Thần Trùng rất mẫn cảm với sức mạnh, Thôn Thần Trùng màu vàng nhìn không chớp mắt, thứ sức mạnh đó còn cao cấp hơn thần lực, không liên quan đến đẳng cấp, mà là chất lượng!
Cho dù chỉ có một tia, Thôn Thần Trùng màu vàng cũng nguyện ý lấy những thứ mình có để đổi lấy, mà Tiểu Bảo lại có đến mười lăm tia!
Chết tiệt, con Thôn Thần Trùng này sống cũng tốt quá chứ, vì sao ta cứ kém cỏi như vậy chứ? Nội tâm Thôn Thần Trùng màu vàng tràn ngập sự không cam tâm, chênh lệch này lớn quá rồi, ta ăn không đủ no, miễn cưỡng giữ được mạng sống, còn đối phương thì ăn không hết!
"No quá, thật sự không ăn nổi nữa.
Tiểu Bảo cất cái bình vào, thở dài nói: "Sao năng lực tiêu hóa của ta không nhanh chút nhỉ, ta rất muốn ăn hết số Hỗn Độn khí này."
Thôn Thần Trùng màu vàng biểu thị ta cũng muốn ăn.
"Tất cả những thứ đó của ngươi đều là của ta, tất cả đều là của ta!" Thôn Thần Trùng màu vàng trừng đỏ mắt, lập tức vứt Thôn Thần thạch, nhào đến Hỗn Độn khí.
"Ngươi dám à.
Tiểu Bảo giận dữ: "Nô bộc, bắt lấy nó cho ta."
"Được.
Thần lực của Lục Hành Thiên gợn lên một chút, sau đó nhanh chóng phong tỏa.
"Hừ, muốn bắt ta à? Ta là Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần đấy, ngươi dám đụng tới ta, ta sẽ hút cạn thần lực của ngươi!" Thôn Thần Trùng màu vàng cười lạnh một tiếng, nhìn Lục Hành Thiên với vẻ khinh thường.
Lục Hành Thiên nhanh chóng vung tay tới, Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần tự cao không thèm tránh, trực tiếp bị bắt giữ ngay.
"Nhân loại ngu ngốc, tuyệt vọng đi.
Thôn Thần Trùng màu vàng cười lạnh một tiếng rồi nói: "Hiến dâng thần lực của ngươi, để cho ta...Oái? Chuyện gì xảy ra vậy?"
Thôn Thần Trùng màu vàng ngẩn người, sao không hấp thu được, chẳng lẽ tên khốn này không có thần lực, hay là đã bị hút cạn từ trước rồi?
"Nào, ngươi hút một cái thử coi.
Tiểu Hành Thiên bình tĩnh nói: "Nhanh lên, ta chờ đợi đến tuyệt vọng rồi."
Thôn Thần Trùng màu vàng: "..."
Hút cha ngươi ấy, chẳng phải vừa nãy thần lực của ngươi còn gợn lên sao, tại sao ta không hút được chứ?
"Ta tuyệt vọng quá đi, Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần ơi, ta sợ quá rồi nè.
Tiểu Bảo co người, làm ra vẻ khinh bỉ nhìn nó: "Tuyệt vọng đâu chứ? Ngươi bảo tuyệt vọng đâu chứ?"
"..."
Ta đã tuyệt vọng rồi đây, Thôn Thần Trùng màu vàng ngây ngốc nhìn Tiểu Bảo, thật đấy, giờ lòng ta tuyệt vọng đến vô cùng.
Chương 1047. Đại ca

Hư không xoắn lại, bọn Giang Thái Huyền hiện thân, phong tỏa bốn phía, nhìn con Thôn Thần Trùng này: "Thật có hơi thê thảm đó, suýt nữa đói chết rồi."
"Ngươi...các ngươi?
Thôn Thần Trùng màu vàng ngơ ngác, xung quanh đây còn có người ẩn nấp sao?
"Bọn ta là cùng một nhóm, có ngạc nhiên không nào?
Tiểu Hành Thiên toét miệng cười: "Đồng loại của ngươi, bán đứng ngươi rồi."
"Nói bậy, ta chỉ dẫn nó về chính đạo thôi.
Tiểu Bảo lẩm bẩm một tiếng, nói: "Hỗn Độn khí đâu, vừa nãy hứa cho ta thêm một tia đấy."
"Của ngươi đây.
Tiểu Hành Thiên lấy một sợi Hỗn Độn khí cho nó.
"Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?
Thôn Thần Trùng màu vàng e dè nhìn bọn họ, lại liếc nhìn Tiểu Bảo, trong mắt tràn ngập ý hận.
"Cho ngươi ăn no.
Tiểu Hành Thiên thở dài một tiếng, nhặt viên Thôn Thần thạch kia vào trong tay: "Đi thôi, về đến nơi cho ngươi thần lực, ngươi từ từ mà ăn."
"Cho ta thần lực từ từ ăn sao?
Thôn Thần Trùng màu vàng ngẩn ra, các ngươi tốt đến vậy sao? Bắt ta lại vì để cho ta thần lực á?
Rất nhanh, Thôn Thần Trùng màu vàng đã tin, bởi vì bọn Tiểu Hành Thiên thật sự đưa ra một đống Thôn Thần thạch cho nó mặc sức hấp thu.
Mặc dù về cơ bản những thần lực này đều của cấp Thần Nhân, cấp Thần Linh, sau khi Thôn Thần Trùng hấp thu liên tục mười viên, thân thể gầy khô của nó cũng đã đầy đặn trở lại, thân thể màu vàng nhạt khôi phục bình thường.
"Thật đáng thương, thần lực cấp Thần Nhân, Thần Linh rác rưởi đó, ngươi lại hấp thu một cách vui vẻ đến vậy.
Tiểu Bảo lại khinh thường nói.
Thôn Thần Trùng màu vàng liền sững sờ, nói trong nước mắt: "Ngươi có người giúp, ngươi còn chủ nhân, đương nhiên sẽ có cuộc sống thoải mái, chủ nhân của ta chết rồi, ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách, biết bao năm chiến trường Thần Cương mới mở một lần, chỗ này không có Thần Nhân, ta chỉ có thể dựa vào thần lực cất giữ từ trước để kéo dài mạng sống."
"Từ lúc ngươi đến chiến trường thì cứ như vậy mà sống đến bây giờ sao?
Tiểu Bảo mở to hai mắt nhìn: "Không có thần lực bổ sung, vậy mà ngươi vẫn sống được ư?"
"Ta có để dành lại.
Thôn Thần Trùng màu vàng khổ sở nói: "Mỗi khi ta sắp chết đói, ta sẽ hấp thu một chút, không dễ dàng gì mới kiên trì được đến giờ, ta khổ quá mà."
"Chủ nhân của ngươi vì sao mà chết?
Cổ Nặc nhíu mày.
"Chủ nhân của ta bị người ta vây giết, trong trận chiến loạn Thần Cương.
Thôn Thần Trùng màu vàng bất đắc dĩ nói: "Chủ nhân đã chết, ta không có cách nào rời khỏi chiến trường Thần Cương, đành tìm kiếm Thôn Thần thạch trên chiến trường, có lẽ sẽ có Thôn Thần Trùng khác để lại, chưa kịp đến lấy."
Mọi người đều tỉnh ngộ, chẳng trách con Thôn Thần Trùng màu vàng này lại sống thê thảm như vậy, đến mức sắp chết đói.
"Sau này ngươi theo ta đi.
Tiểu Hàm Hàm quả quyết nói: "Đi theo tỷ tỷ là ta, sẽ có Hỗn Độn khí."
Tỷ tỷ ư? Sắc mắt Thôn Thần Trùng màu vàng tối sầm xuống, tuy nói ở Thần giới không sắp xếp thứ bậc dựa theo tuổi tác, nhưng dù có dựa vào tu vi, thì ta cũng còn mạnh hơn ngươi mà.
"Thu hoạch Hỗn Độn khí, có bọn họ lấy được càng nhiều.
Tiểu Bảo nói: "Này, ta cho ngươi biết nhé, hướng phát triển của Thôn Thần Trùng chúng ta, cứ lấy việc sống tốt làm mục đích, ngươi xem, mười sáu tia Hỗn Độn khí này, tất cả đều do tự ta kiếm được."
Ngươi có thể biết liêm sỉ chút nào không? Ngươi có biết các Thôn Thần Trùng khác cũng không sống được như ngươi không? Thôn Thần Trùng màu vàng tỏ ra xem thường, thật không biết làm sao trả lời với tên đồng loại tự luyến này nữa.
"Ta nếm qua Hỗn Độn khí nhiều rồi, so với mấy cái thần lực gì đó thì tốt hơn nhiều, không bao lâu nữa ta sẽ có thể tiến hóa thành cấp Chân Thần.
Tiểu Bảo tự tin nói.
Thôn Thần Trùng màu vàng đầy vẻ ngưỡng mộ, được thôi, ta thừa nhận, con Thôn Thần Trùng nhà ngươi là cái tên sống tốt nhất trong số Thôn Thần Trùng mà ta biết.
"Tiểu Hành Thiên, ngươi còn không dụ dỗ nó đi, sau này ra trận đánh nhau là nó đấy, đừng gọi ta.
Tiểu Bảo truyền âm tới.
Tiểu Hành Thiên đưa mắt nhìn, ngươi lừa gạt đồng loại như vậy, có ổn không đấy?
Thôn Thần Trùng màu vàng không có tên, Tiểu Bảo dứt khoát làm chủ, đặt cho nó tên gọi Tiểu Kim.
"Sau này ngươi hãy sống cùng ta, ta bảo ngươi làm thế nào, ngươi phải làm thế đó, chắc chắn có Hỗn Độn khí ăn không hết.
Tiểu Bảo ngạo nghễ nói.
Mặc dù đi theo một vị hậu bối cấp Thần Linh có chút mất mặt, nhưng vì Hỗn Độn khí, vì sự tiến hóa trong tương lai, Tiểu Kim vẫn đồng ý.
"Vậy hãy chế tạo Thôn Thần thạch đi, ngươi cũng đã ăn no rồi.
Tiểu Bảo nói.
"Chế tạo Thôn Thần thạch để làm gì?
Tiểu Kim không hiểu.
"Bảo ngươi làm thì làm đi, đại ca nói mà ngươi không nghe lời à?
Tiểu Bảo tức giận nói.
Đại ca...
Trời đất ơi, có phải ngươi thay đổi nhanh quá rồi không? Chết tiệt ta là Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần đó!
Trong lòng Tiểu Kim rất khó chịu, nhưng vì Hỗn Độn khí, chỉ có thể đi chế tạo.
"Đúng rồi đó, có thể hấp thu thần lực Thần Linh, ba mươi viên.
Tiểu Bảo với vẻ mặt rạng rỡ, Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần dĩ nhiên mạnh, thế thì không sợ không đủ Thôn Thần thạch để dùng nữa rồi.
"Đi thôi, chúng ta tiếp tục hành động, vừa rồi Long Hạo vừa truyền tin đến, đã do thám xong đội ngũ thần thú, có một tiểu đội toàn cấp Thần Nhân.
Đế Tinh nói.
"Tiểu Kim, hành động thôi.
Tiểu Hàm Hàm siết chặt nắm đấm nhỏ nói: "Từ nay ngươi là sủng vật của ta, ta cho ngươi Hỗn Độn khí."
"Tạ ơn chủ nhân.
Tiểu Kim nuốt Hỗn Độn khí, lập tức hóa thân thành tay sai.
Giang Thái Huyền đen mặt, rất muốn hỏi Tiểu Bảo, Thôn Thần Trùng các ngươi đều không có tiết tháo thế này à?
"Thôn Thần Trùng chỉ có thể ký kết khế ước với Thôn Thần tộc, các chủng tộc khác thì không được, cùng lắm chỉ có thể làm bằng hữu.
Cổ Nặc nói.
"Làm bằng hữu cũng tốt, ta và Tiểu Kim sẽ làm bằng hữu.
Tiểu Hàm Hàm ôm Tiểu Kim, vẻ mặt rất hài lòng.
"Cổ Nặc, chúng ta giải trừ khế ước đi, chúng ta cũng làm bằng hữu nha?
Tiểu Bảo suy nghĩ sâu xa nói.
"Nằm mơ!" Cổ Nặc cự tuyệt không chút khách khí nào, bây giờ ngươi là cái cây hái ra tiền của ta, muốn giải trừ khế ước với ta hả, tự làm một mình đi, đừng kéo ta theo nhé?
Nhìn họ rời đi, Cổ Nặc kéo Tiểu Bảo, thấp giọng nói: "Tranh thủ thời gian đi tìm nhiều Thôn Thần Trùng nữa đi, đến lúc đó sẽ có vô số Thôn Thần Trùng làm công cho chúng ta."
"Sao ngươi không đi tìm đi?
Tiểu Bảo ấm ức nói: "Ta không cảm ứng được bọn chúng nữa rồi, trừ khi lại tìm được Thôn Thần thạch nữa."
Chương 1048. Ngươi phải làm theo quy trình chứ!
Bọn người Tiểu Hành Thiên mang theo các thành viên lớp bổ túc tiếp tục xuất phát, sau đó dưới sự ngây ngẩn của Tiểu Kim, trực tiếp ném ra ngoài.
"Chết dẫm, các người muốn làm gì vậy?
Tiểu Kim thét to, cho ta làm con ma chết no à?
Chết tiệt ta mới ăn no thôi, các ngươi đã muốn đưa ta vào miệng thần thú rồi sao?
"Ngươi là Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần, hút hết thần lực của bọn chúng, rất dễ mà.
Giọng của Tiểu Hành Thiên vang lên trong đầu nó.
"Ta vừa mới tuyệt vọng một lần, lại bắt ta tuyệt vọng nữa à?"
Tiểu Kim sắp phát khóc, cấp Chân Thần thì sao chứ, đối mặt với sức mạnh thể chất bọn ta đâu có làm gì được, dù ta trở thành Thiên Thần, sau khi đối phương phong tỏa thần lực, cũng có thể giết chết ta một cách dễ dàng.
Tiếc rằng tình hình hiện giờ không cho phép nó nghĩ nhiều, thần thú đánh đến nơi rồi, chỉ có thể sử dụng Thôn Thần lực, hấp thu thần lực.
"Mấy con thần thú này dùng thần lực tấn công thì tốt quá.
Tiểu Kim thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần là thần lực, nó sẽ không sợ.
Thần thú cấp Thần Nhân, nó hoàn toàn không sợ, thân hình như điện chớp, xuyên qua xuyên lại trong đám thần thú, hút thần lực của từng con thần thú cấp Thần Nhân, thấy những con thần thú lần lượt ngã xuống, bọn người Tiểu Hành Thiên vọt ra, dây xích bay đến, lập tức trói chặt lôi đi.
Tiểu Kim nhìn thao tác thuần thục của bọn họ, không khỏi ngẩn ngơ, trước đó Tiểu Bảo cũng từng làm việc này rồi à?
"Tổng cộng hai mươi tám con, mỗi bốn con thần thú thì cho ngươi một tia Hỗn Độn khí, tổng cộng bảy tia.
Tiểu Hành Thiên nói: "Đây là tiền lương của ngươi."
"Vậy là có bảy tia rồi hả?
Tiểu Kim mở to đôi mắt nhìn, vui sướng đến điên cuồng mà nói.
"Đương nhiên, làm việc là có Hỗn Độn khí, ngươi phụ trách hút thần lực, bọn ta phụ trách bắt thần thú, tốt biết chừng nào, ngươi vừa có thể ăn no vừa có thể kiếm Hỗn Độn khí nữa.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Sao ta không gặp được các người sớm hơn chứ.
Tiểu Kim cảm động đến sắp khóc.
Nếu ngươi gặp được bọn ta sớm hơn, đoán chừng bây giờ ngươi đang chửi bọn ta rồi, trong lòng Tiểu Hành Thiên thầm nghĩ.
"Đi thôi.
Thu hoạch hoàn tất, bọn người Tiểu Hành Thiên kéo thần thú đi, sau đó chia vài con bán cho đám người Huyết Thiên Tinh.
"Sao ta cứ cảm thấy trận chiến Thần Cương cứ như đang đi chơi vậy?
Trần Nguyên thầm nói.
Trước khi đến đây, ai nấy đều sợ hãi trận chiến Thần Cương, hiện tại xem ra, hoàn toàn không khác gì kỳ nghỉ phép, nếu điều kiện ở đây tốt hơn một chút, vậy càng hay hơn.
Ầm
Lúc này, mặt đất chấn động, Lục Thiên Lan đưa tin đến, Tiểu Hành Thiên nói: "Trận chiến lại nổ ra, lần này sẽ không dễ gì kết thúc."
"Cũng không ảnh hưởng mấy đến chúng ta, dù sao cũng toàn đi bắt thần thú mà.
Trần Nguyên nhún vai nói.
"Tiểu Kim, ngươi có biết những Thôn Thần Trùng khác ở đâu không?
Tiểu Hàm Hàm nói.
"Biết chứ.
Tiểu Kim hấp thụ một sợi Hỗn Độn khí, nói: "Nhưng trước giờ họ luôn tránh mặt ta."
"Vì sao vậy? Chẳng lẽ vì họ sợ ngươi sao?
Tiểu Hành Thiên kinh ngạc nói.
"Không, bọn họ ghét ta.
Đôi cánh của Tiểu Kim mềm nhũn cả ra, tức giận nói: "Cùng là Thôn Thần Trùng, bọn chúng biết cảnh ngộ bất hạnh của ta, đều tránh xa ta, sợ ta hút thần lực của bọn chúng."
"Chuyện này rất bình thường, nhưng mà, Thôn Thần Trùng mà ngươi nhắc tới cũng đều đến chiến trường Thần Cương phải không?
Tiểu Hành Thiên nghi hoặc.
"Đúng, một số là chủ nhân của bọn chúng đã chết, một số là vì không muốn rời khỏi chỗ này mà rời xa chủ nhân của mình.
Tiểu Kim nói.
"Vì sao không muốn rời khỏi đây?
Tiểu Hàm Hàm không hiểu: "Nơi này không có chút nguyên khí nào, chiến tranh kết thúc thì Thần Minh cũng sẽ rút đi."
"Họ đang tìm Vô Cương, đó là thánh địa của Thôn Thần Trùng, chỉ cần tìm được Thôn Thần Vô Cương, thì có thể tiến hóa rất nhanh.
Tiểu Kim nói: "Ta cũng đang tìm, đáng tiếc lại không tìm được, không biết mấy người đó có tìm được chưa."
"Thôn Thần Vô Cương ư? Đến lúc đó bọn ta sẽ để ý một chút.
Tiểu Hành Thiên ghi nhớ, sau đó nói: "Tiểu Kim mau chế tạo Thôn Thần thạch đi, chúng ta phải nhân lúc chiến tranh bắt nhiều thần thú hơn nữa."
"Không thành vấn đề, chỉ cần cho Hỗn Độn khí, có bắt mệt chết cũng chịu.
Tất nhiên Tiểu Kim và Tiểu Bảo đúng cá mè một lứa.
Thôn Thần thạch được chế tạo thành rất nhanh, thành viên lớp bổ túc ai nấy đều lấy phần cho mình, chuẩn bị tiếp tục bắt thần thú.
Grào
Một âm thanh gào thét vang vọng, thần thú gầm thét, bóng thú khắp nơi, thân thể cao lớn lại xuất hiện trên chiến trường, cuối cùng trận chiến đã bắt đầu.
Người của lớp luyện tập cầm Thôn Thần thạch, dựng nồi và vỉ nướng lên, chuẩn bị dùng lại chiêu cũ, bắt lấy thần thú.
"Tìm Thần Nhân, đừng cao quá, nếu tự thấy sức phòng ngự mình mạnh thì tùy thích.
Tiểu Hành Thiên nói một câu, để mắt đến một con vượn thần thú.
"Mau vào trong nồi, mau lên vỉ nướng.
Tiểu Hành Thiên bình tĩnh mà đọc, bản thân lại sắp bắt được một con thần thú rồi.
Ánh mắt vượn thần thú lấy làm nghi hoặc, đám Thần Minh nhân loại này đang muốn nấu cơm trên chiến trường hay sao?
Grào
Một tiếng gầm thét to lớn vang lên, vượn thần thú run lên bần bật, không dám nói thêm gì nữa, lập tức xông thẳng qua, vỗ một chưởng xuống Tiểu Hành Thiên.
Chưởng phong rít gió, hư không rung động, thần uy mãnh liệt, Tiểu Hành Thiên đang mãi nói, đột nhiên toàn thân đau đớn, cả ngươi bay văng ra ngoài, phun ra thần huyết.
"Thôn Thần thạch mất hiệu lực rồi sao?
Cả đám người sững sờ.
Tiểu Hành Thiên cũng sững sờ: "Sao ngươi không dùng thần lực? Sao ngươi không làm theo quy trình chứ!"
Đã nói khai chiến phải dùng thần lực trước mà? Sao ngươi không dùng thần lực mà trực tiếp động thủ vậy? Nhìn uy lực chưởng này của ngươi cũng không giống thần thú luyện thể mà.
"Ngươi không đánh trả thật à?
Con vượn cũng ngây ngẩn cả người, ta đánh xuống một chưởng mà ngươi không đánh trả thật sao?
Chương 1049. Có hai cách
Trời ơi, tại sao con người bây giờ lại ngu ngốc như vậy? Dùng thần lực? Tại sao lại muốn ta dùng thần lực chứ?
Phụt
Giây tiếp theo, con vượn hiểu ra rồi, thần thú dùng thần lực tấn công, thì trực tiếp rơi vào trong nồi, sau đó bị người ta kéo đi.
"Ta không có thần lực.
Con vượn gãi đầu, có chút vui mừng nói.
"Ngươi không có thần lực sao? Thần lực của ngươi đâu?
Tiểu Hành Thiên sững sờ, sao ngươi lại có thể không có thần lực chứ? Con mẹ nó tại sao ta lại chọn trúng ngươi?
"Chết đi!" Con vượn cười hung hãn, trực tiếp lao lên, lòng bàn tay khổng lồ lại lần nữa áp xuống, bao phủ Tiểu Hành Thiên.
"Thật sự cho rằng ta sợ ngươi ư?"
Tiểu Hành Thiên giận dữ hét lên một tiếng, thần lực bộc phát, mạnh mẽ tuôn trào, một chưởng đánh ngang ra nghênh đón con vượn.
Bùm
Tiểu Hành Thiên lại bay ra, một chưởng thần lực vừa mới tiếp cận con vượn, trực tiếp ngưng tụ lại, nhập vào ngực con vượn.
"Thôn Thần thạch!"
Lúc này, người của lớp bổ túc đều có thể nhìn ra, đây chính là Thôn Thần thạch, con thần thú này cũng có Thôn Thần thạch sao?
"Chết tiệt, sao nó có thể có Thôn Thần thạch chứ?
Tiểu Hành Thiên sửng sốt, đây là độc quyền của bọn ta, ngươi lại có thể bị Thôn Thần thạch hút cạn thần lực trước, rồi còn đem Thôn Thần thạch qua đây ư?
Con vượn cũng kinh ngạc nhìn vào ngực mình, ở đó quả thực có một viên Thôn Thần thạch, trước đó đã bị hấp thụ thần lực, nó cho rằng viên đá này là vật cấm kỵ bèn mang theo bên mình, còn cho rằng mình chắc chắn sẽ chết trên chiến trường, không ngờ rằng không có thần lực cũng có lợi.
Mang theo viên đá này, còn cứu được mạng sống của mình.
Cả hai bên đều không dùng thần lực, chiến đấu với thần minh của loài người, con vượn có tự tin đánh thắng được mấy chục người, còn với loại tiểu tử như Tiểu Hành Thiên này, nó có thể đánh cả trăm người!
"Thế này làm sao mà đánh đây?
Tiểu Hành Thiên cay đắng nói.
"Tiểu Kim.
Tiểu Hàm Hàm hét lên: "Nó lại dám đánh Tiểu Hành Thiên, nhanh đánh nó cho ta, báo thù cho Tiểu Hành Thiên."
"Ahhhhh.
Tiểu Kim mở miệng, trực tiếp phun ra một luồng ánh sáng vàng, nhập vào trong cơ thể Tiểu Hành Thiên, đột nhiên, Tiểu Hành Thiên cảm thấy thần lực của mình khác hẳn, nhìu thêm một tia khí tức thần bí.
"Thôn Thần thạch vô dụng đối với ngươi, không cách nào hấp thụ thần lực của ngươi.
Tiểu Kim truyền âm nói.
"Vô dụng ư?
Tiểu Hành Thiên sửng sốt, lập tức vui mừng khôn xiết, thần lực lại lần nữa bộc phát, cả người trực tiếp bay lên, trường kiếm cấp Thần Linh xuất hiện trong tay, kiếm quang sáng chói chém xuống.
"Con người ngu ngốc, các người không thể làm ta bị thương được.
Con vượn cười lạnh một tiếng, nhe răng trợn mắt, mang theo vẻ giễu cợt, lòng bàn tay khổng lồ lại lần nữa nâng lên.
Phụt
Lần này, kiếm quang dễ dàng chém xuống, thần huyết lại lần nữa phun ra, nhưng là máu của con vượn, chứ không phải của Tiểu Hành Thiên.
"Sao có thể?
Con vượn lúc này rất bối rối, thần khí của mình mất tác dụng rồi ư?
"Con vượn ngu ngốc cứ đòi cầm trích cái thứ đồ nát bét này,, ông đây có người chế tạo ra thứ này.
Tiểu Hành Thiên cười lạnh một tiếng, đánh ra một nhát kiếm.
Bùm
Sau khi một kiếm lướt qua, con vượn trực tiếp bị thần kiếm xuyên qua cơ thể, trường kiếm cấp Thần Linh cực kỳ sắc bén, con vượn không thể chống đỡ nổi, ngay lập tức xuyên qua trái tim, cắt đứt sinh mạng của nó.
Tiểu Hành Thiên trực tiếp lấy Thôn Thần thạch của con vượn ra, ném cho Tiểu Kim, nói một cách hung hãn: "Nghĩ cách tìm ra con Thôn Thần Trùng này, ta muốn bắt nó, xử tội nó, lại dám vứt đồ đạc lung tung."
Tiểu Kim bĩu môi, bọn ta không vứt lung tung, thì sao có thể dự trữ khẩu phần lương thực chứ?
"Mọi người cẩn thận một chút, đám Thôn Thần Trùng này thật sự quá thiếu tố chất, không biết đã ném bao nhiêu viên Thôn Thần thạch ở phía thần thú bên kia rồi, đừng lơ là.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Bọn ta hiểu, nhưng mà, Tiểu Kim có thể cho bọn ta luồng kim quang được không? Để bọn ta cũng không sợ Thôn Thần thạch nữa?
Trần Nguyên cười nói.
Tiểu Kim lắc đầu nói: "Cái đó không thể kéo dài lâu, nhiều nhất có thể kéo dài một canh giờ, hơn nữa rất hao tổn nguyên khí, ta chỉ có thể tạm thời duy trì cho các ngươi."
"Các ngươi làm trước đi, ta đi tìm tràng chủ, nghĩ cách bắt làm sao bắt con Thôn Thần Trùng này, bởi vì nó mà ta đã bị trọng thương nên bắt buộc phải trị tội.
Tiểu Hành Thiên tức giận nói.
Tiểu Hành Thiên trực tiếp rời đi, một mình tìm đến tràng chủ thông báo sự việc cho hắn biết, rất tức giận nói: "Tràng chủ ca ca, ngươi phải làm chủ cho ta."
"Khụ khụ, đưa tiền đi, ta làm chủ cho ngươi.
Giang Thái Huyền ho khan một tiếng rồi nói: "Mười vạn nguyên điểm Thần Ma."
"Đắt như vậy sao?
Tiểu Hành Thiên nhăn mặt, mười vạn chính là mười tia Hỗn Độn khí, có thể lay động Tiểu Kim và Tiểu Bảo làm rất nhiều chuyện.
"Ngươi không trả tiền cũng không sao, tự mình nghĩ cách đi.
Giang Thái Huyền nói.
"Ta trả.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi, trong khoảng thời gian này nó đã kiếm được rất nhiều tiền, đưa mười vạn ra.
"Có hai cách, một là, ta sẽ truyền cho các ngươi một luồng thần lực, nhưng mà, không có gì đảm bảo các ngươi có thể sống sót dưới tình huống thần lực trong Thôn Thần thạch bộc phát, hai là, mời Vân Tiêu tiên tử.
Giang Thái Huyền nói.
"Vân Tiêu tỷ tỷ có thể đối phó với Thôn Thần Trùng sao? Thôn Thần thạch?
Đôi mắt của Tiểu Hành Thiên sáng lên, phấn khích nói.
"Hoàn toàn không thành vấn đề.
Giang Thái Huyền nói, ngập ngừng một lúc rồi lại nói: "Đám người Đường Tăng cũng được, Vân Tiêu cũng có cách, các Thần Ma còn lại của đạo tràng đều có thể làm được, ngươi có muốn trả thêm chút tiền nữa không, hỏi hết bọn họ?"
"Đừng hòng!" Tiểu Hành Thiên quay đầu rời đi, Vân Tiêu vẫn đang trấn giữ hậu phương, trông coi toàn bộ thế cục, ta trả tiền hỏi hết một lượt? Ta có nhiều tiền như vậy sao?
Chương 1050. Tiệt Thiên Hoan Vân
Sau khi thuê, Vân Tiêu ngự không bay đến, nhìn Tiểu Hành Thiên nói: "Ngươi muốn phá Thôn Thần thạch, làm thế nào để phá nó?"
"Ta nghĩ Thôn Thần thạch không thể nào hấp thụ thần lực của ta.
Tiểu Hành Thiên vướng bận nói: "Ta vừa mới gặp phải một con thần thú không có thần lực, trực tiếp bị trọng thương."
"Một, chuyển hóa thần lực của ngươi, khi thần lực của ngươi đạt đến phẩm chất thuần tuý, khống chế như bản năng, trừ khi bản thân ngươi bất cẩn, nếu không thì Thôn Thần thạch hoặc thậm chí là Thôn Thần Trùng đều không cách nào hấp thu.
Vân Tiêu thờ ơ nói: "Thứ hai, trận pháp, thứ ba, ta sẽ truyền cho ngươi một chiêu có thể chặn được Thôn Thần thạch, chiêu này đáng giá một trăm triệu, đến tìm tràng chủ mua đi."
"Đáng giá một trăm triệu?
Sắc mặt của Tiểu Hành Thiên tái nhợt đi, có một trăm triệu, thần lực của mình sẽ thuần túy đến mức nào chứ?
"Cố gắng tiết kiệm tiền đi.
Vân Tiêu chuẩn bị rời đi, Tiểu Hành Thiên hiện tại hiển nhiên không thể bỏ ra một trăm triệu.
"Chờ đã.
Tiểu Hành Thiên vội vàng gọi: "Bây giờ ta đi mượn tiền, tỷ truyền võ công cho ta."
Nói xong, Tiểu Hành Thiên trực tiếp truyền tin cho cha mình và ca ca Lục Hành Đạo mượn một trăm triệu qua đây để mua một chiêu thức.
"Chiêu này có tên là Tiệt Thiên Hoan Vân, được ta nghiên cứu ra sau khi lĩnh hội tất cả ý nghĩa sâu xa của Tiệt Giáo, nếu luyện đến cảnh giới uyên thâm, có thể cắt đứt pháp tắc của trời đất, ngươi phải luyện thật tốt.
Vân Tiêu vừa chỉ điểm ra đã nhập vào trong cơ thể của Tiểu Hành Thiên.
"Hoan hô, tuyệt quá, có một chiêu này, mình hoàn toàn có thể sử dụng thần lực mà không chút sợ hãi, cho dù có cầm Thôn Thần thạch.
Tiểu Hành Thiên hào hứng nói, uống một viên thuốc trị thương, hồi phục thương tích rồi lại lần nữa bước ra chiến trường.
Tiệt Thiên Hoan Vân mà Vân Tiêu truyền dạy, có khả năng cắt đứt cảm ứng của đối phương, không cách nào tóm được thần lực của nó, Thôn Thần thạch không cảm ứng được thần lực, đương nhiên sẽ không thể nào hấp thu được.
"Không đúng, ta phải thử xem.
Tiểu Hành Thiên đi được nửa đường, lại trở về đạo tràng, tìm thấy Tiểu Bảo đang bày vẻ mặt vướng bận, nên ăn tia Hỗn Độn khí nào trước, nó nhếch miệng cười nói: "Tiểu Bảo."
"Làm gì?"
"Ta muốn đánh ngươi!" Tiểu Hành Thiên dứt khoát ra tay, nó ra tay rất nhẹ, chỉ dùng một chút thần lực, bởi nó cũng sợ rằng sẽ đánh chết Tiểu Bảo.
"Tiểu Hành Thiên, ngươi có bản lĩnh lớn lắm rồi đúng không? Dùng thần lực đánh ta, ngươi... chết tiệt, có chuyện gì vậy?"
Bùm
Tiểu Bảo sững sờ, nó chỉ nhìn thấy thần lực của Tiểu Hành Thiên dao động một chút, sau đó thì biến mất, rồi nó trực tiếp bay ra ngoài, lúc thi triển Thôn Thần lực lại chỉ hấp thu được một chút xíu thần lực.
"Võ công này của ngươi là gì vậy?
Tiểu Bảo trừng đôi mắt nhỏ, vẻ mặt tức giận nhìn Tiểu Hành Thiên: "Tại sao ngươi muốn đánh ta?"
"Không tại sao cả, nào, chuẩn bị đi, làm lại.
Tiểu Hành Thiên lại đánh nữa.
Tiểu Bảo lại bay ra, lần này thần lực mà nó hấp thu được còn ít hơn, rõ ràng là thần lực đánh vào người, nhưng mà chỉ có thể hấp thu một chút ít như vậy: "Tiểu Hành Thiên, ngươi đã hoàn toàn chọc giận bản Bảo rồi, ngươi chết chắc rồi, ngươi lại dùng thần lực sỉ nhục Thôn Thần Trùng!"
Bịch
"Tiểu Hành Thiên, bản Bảo phải...hự."
"Ta...bịch."
"Hành Thiên ca ca, đừng đánh nữa, ta sai rồi, ta sai rồi còn không được sao? Ta có chỗ nào không đúng, ngươi nói ta sẽ thay đổi.
Tiểu Bảo với vẻ mặt than khóc, chuyện này quá vô lý, tại sao lại đến đánh ta? Tại sao ta không thôn tính được thần lực của ngươi.
"Ngươi nói đúng, không sai chút nào.
Tiểu Hành Thiên hài lòng thu tay lại rồi đắc ý rời đi. Sở dĩ Tiểu Bảo còn có thể hấp thụ thần lực của nó hoàn toàn là bởi vì nó vẫn chưa nắm chắc, chưa thành thạo Tiệt Thiên Hoan Vân, nếu như luyện đến trình độ uyên thâm, Tiểu Bảo sẽ không thể hấp thu được chút nào nữa.
Tiểu Bảo rất sửng sốt, ta không sai tại sao phải đánh ta chứ?
Tiểu Bảo rất thương tâm, vô duyên vô cớ bị đánh, đổi lại là ai đều không thể vui nổi.
Tiểu Bảo nằm sấp trên mặt đất, tiếp tục nuốt chửng Hỗn Độn khí của mình, dù sao cũng không đánh lại Tiểu Hành Thiên, cũng không hy vọng Cổ Nặc có thể giúp mình đánh lại, tốt hơn hết là nên quên chuyện không vui này đi.
Tiểu Hành Thiên trực tiếp truyền Tiệt Thiên Hoan Vân cho Lục Hành Đạo, Lục Thiên Lan, một nhà ba người bọn họ hoàn toàn có thể cùng tu luyện.
Đồng thời, Tiểu Hành Thiên cũng nói cho mọi người trong lớp bổ túc nghe về chuyện này, nhưng khi người của lớp bổ túc vừa nghe thấy một trăm tia Hỗn Độn khí mới đổi được một chiêu Tiệt Thiên Hoan Vân liền lập tức gạt bỏ suy nghĩ, sau này khi gặp phải kẻ có Thôn Thần thạch, cứ để Tiểu Hành Thiên lên là được rồi.
Sau khi Lục Hành Đạo có được Tiệt Thiên Hoan Vân đã bớt băn khoăn hơn rất nhiều, cầm viên Thôn Thần thạch do Tiểu Kim chế tạo, bắt đầu tìm Chân Thần thú để tung hoành, hắn ta có thể dùng thần lực, đối thủ không xong thì hoàn toàn có thể treo đánh.
"Nghiệt súc, ngươi có bản lĩnh thì đừng chạy!" Lục Hành Đạo ngự không bay đến, đuổi theo một con Chân Thần thú đang lao điên cuồng trên chiến trường, trên người treo mười viên Thôn Thần thạch nối liền với nhau, hoàn toàn không sợ bị vây đánh.
"Đây không phải là Lục Hành Đạo sao?"
"Y chỉ là Chân Thần sơ kỳ, đúng không? Đuổi theo thần thú cấp Chân Thần đỉnh phong ư?"
"Đông Lam thành đều là quái thai cả sao?"
"Không phải nói thần thú cùng cấp mạnh mẽ lắm sao? Sao lại cảm thấy thần thú này bị đuổi giống như con chó vậy?"
Thần thú: "..."
Ta cũng rất muốn biết, tại sao thần lực của ta lại vô dụng khi đánh y, còn thần lực của y đánh ta thì có tác dụng, loài người các ngươi thật không biết xấu hổ, lại đem loại thần khí này lên chiến trường.
Chương 1051. Thương nhân vĩ đại
"Lục Hành Đạo này chắc chắn cũng biết bí pháp, nếu không, không thể nào đuổi đánh thần thú Chân Thần đỉnh phong được.
Một vị Chân Thần ngưỡng mộ nói.
"Bí pháp này, còn có thể ảnh hưởng đến Chân Thần sao? Vậy có thể đối phó với Thiên Thần không?
Một vị Chân Thần nói.
"Nếu như có thể ảnh hưởng đến Thiên Thần, chúng ta có thể dễ dàng chiến thắng trận này."
"Phải tìm đám quái thai này hỏi cho rõ ràng, làm sao có thể làm càn như vậy.
Có Thiên Thần nói.
Cho dù có mang theo thần khí, ngươi cũng đừng quá đáng như vậy, đổi nhân thủ một cái, ngươi là thiếu thành chủ của phủ thành chủ, không sai, nhưng không phải con trai của bậc thầy thần khí.
Mười người của lớp bổ túc, thêm với Lục Hành Đạo, mười một người đem theo loại thần khí này, các ngươi không cảm thấy loại thần khí này quá nhiều rồi sao?
"Nhân loại lần này quá đáng ghét, lại đem theo thần khí thần kỳ như vậy đến đây, đây chẳng phải là không cho chúng ta đường sống sao?
Thần thú Chân Thần đỉnh phong trực tiếp kinh sợ, chạy trở về nội bộ thần thú, phải truyền tin tức này lại.
Cứ tiếp tục đánh như vậy, thần thú bọn chúng quá chịu thiệt rồi, nếu như bị tìm được cơ hội ám toán, cho dù là thần thú cấp Thiên Thần cũng sẽ gặp tai ương.
"Một con cấp Chân Thần.
Lục Hành Đạo nhếch miệng, trực tiếp kéo một thần thú cấp Chân Thần về, tuy rằng chỉ là Chân Thần trung kỳ.
"Tu vi này của ta có ích lợi gì chứ?
Các cường giả Chân Thần còn lại đều sững sờ, Chân Thần giai đoạn trung kỳ, hậu kỳ bọn ta còn không bằng một Chân Thần sơ kỳ sao? Các ngươi có phải là hơi quá đáng rồi không?
"Lục Thiên Lan, thần vật như vậy, tại sao không lấy ra chia sẻ chứ?
Huyết Thiên Quân bất mãn nói.
"Đúng vậy, nếu như thần vật này nắm chắc trong tay chúng ta, chúng ta có thể dễ dàng đánh bại kẻ thù.
Ngọc Hồng Sương cũng nói.
"Chuyện này ta chưa hỏi, sau lần này, ta sẽ hỏi thử Hành Đạo, nếu như có thể phổ cập thì đương nhiên sẽ truyền dạy.
Lục Thiên Lan cười nhẹ rồi nói: "Về phần có thể học được hay không, thì khó nói lắm, trên thế giới này có một thứ gọi là chỉ số thông minh. Rốt cuộc, lệnh công tử chỉ là xe trước đổ xe sau lấy đó làm răn."
Sắc mặt của Huyết Thiên Quân lập tức đen lại, Huyết Thiên Tinh đi học trộm bị kháng lại mà trọng thương, đến bây giờ còn chưa khỏi, chỉ số thông minh ư? Ngươi đây là nói con trai ta không có chỉ số thông minh sao? Vậy ta thì sao?
Sắc mặt của Ngọc Hồng Sương cũng không dễ coi, con trai bà ta cũng như vậy.
Gầm
Một tiếng gầm vang lên, móng vuốt của dã thú từ trên không trung ló ra, trực tiếp bao phủ Lục Hành Đạo, móng vuốt che trời, lông dài giống như thần trụ, đây là một con quái vật khổng lồ, là kẻ mạnh trong số thần thú.
"Thần thú cấp Thiên Thần, cuối cùng cũng không nhịn được nữa?
Lục Thiên Lan cười lạnh nói.
"Lục thành chủ vẫn không ra tay sao?
Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương nhìn ông ta, đây chính là con trai của ngươi.
"Không cần, có người ra tay, hai con trai của ta đều có mối quan hệ rất tốt với Tiểu Hàm Hàm.
Lục Thiên Lan đắc ý nói.
Hai người tức giận nghiến răng nghiến lợi, bọn ta biết, ngươi có thể đừng khoe khoang được không?
Lời nói vừa dứt, ánh sao dày đặc, một ngôi sao chấn động cả bầu trời, đi ngược lên, trực tiếp đối mặt với móng vuốt của con thú.
Bùm
Móng vuốt mãnh thú run lên, trường thương giống như thần trụ rạn nứt, thần huyết xối xả, móng vuốt của con thú từ đó rút lui với tốc độ càng nhanh hơn, không một tiếng động.
"Đa tạ.
Lục Hành Đạo kéo thần thú qua, cảm kích nói.
"Không cần, chúng ta là bằng hữu.
Đế Tinh xua tay, người ra tay đương nhiên là hắn.
"Vừa rồi ta phát hiện có một số thần thú, trong cơ thể không có thần lực.
Lục Hành Đạo thấp giọng nói.
"Ừ, không biết bọn chúng có Thôn Thần Trùng hay không, nếu như có, chúng ta chỉ cần thay đổi phương pháp.
Đế Tinh trầm ngâm rồi nói, "Ta hỏi Long Hạo xem."
Nói xong, Đế Tinh trực tiếp truyền âm cho Long Hạo.
"Thôn Thần Trùng ư? Để ta hỏi thử Hao Thiên Khuyển và Trư Bát Giới đại nhân, bây giờ địa vị của bọn họ rất cao.
Long Hạo nói xong liền đi vào bên trong thần thú, hai người kia cũng đi theo vào bên trong hưởng thụ tí.
Không lâu sau, Long Hạo truyền tin tức đến: "Mấy ngày trước có một người lạ tiến vào nội bộ thần thú, nói có thể giúp thần thú đánh thắng trận chiến này, không biết có phải là Thôn Thần tộc nói không?"
"Họ có thể thôn tính thần lực không?
Đế Tinh lại hỏi.
"Ta không rõ, hiện tại tin tức vẫn chưa truyền ra ngoài, hai vị đại nhân cũng chỉ biết một chút.
Long Hạo nói.
"Giúp ta chú ý một chút, chuyện này có liên quan đến việc kiếm tiền.
Đế Tinh nói.
"Không thành vấn đề.
Long Hạo vui vẻ đồng ý, chỉ cần có một phần của hắn, hoàn toàn không thành vấn đề.
Đế Tinh cũng đem tin tức này nói với Lục Hành Đạo và Tiểu Hành Thiên, định thay đổi chiến lược: "Sau này, những người còn lại của lớp bổ túc làm trợ thủ, chịu trách nhiệm kết thúc công việc, trừ khi có Thôn Thần Trùng và không sợ Thôn Thần thạch mới có thể tự mình lên."
"Đề nghị này rất hay, nhưng mà, nếu như bọn họ có Thôn Thần Trùng, chúng ta có cần bắt không?
Tiểu Hành Thiên xoa xoa tay, dù thế nào thì Thôn Thần Trùng cũng là đại sát khí.
"Tạm thời không cần, ta đi hỏi tràng chủ.
Đế Tinh nói xong liền bảo người của lớp bổ túc giải tán trước.
Cả hai bên đều có Thôn Thần thạch, đều có Thôn Thần Trùng, tác dụng của Thôn Thần thạch này dường như có thể triệt tiêu lẫn nhau, thứ giao tranh cuối cùng vẫn là thực lực của đôi bên, nhưng đối phương hiển nhiên sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Không thể nào chạy đến hang ổ của thần thú mà bắt Thôn Thần Trùng.
Đế Tinh đã nói chuyện này cho Giang Thái Huyền nghe, chờ đợi câu trả lời.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Các ngươi có thể nghĩ cách bắt Thôn Thần Trùng, cũng có thể giao Thôn Thần thạch ra, để mọi người đều có Thôn Thần thạch."
"Mọi người đều có Thôn Thần thạch ư?
Đế Tinh sửng sốt.
"Đúng vậy, Thôn Thần thạch xuất hiện, thật sự là bất lợi nhất đối với thần minh Nhân tộc.
Giang Thái Huyền nói: "Mất đi thần lực, thần thể yếu ớt, không thể nào so với thần thú, sẽ dễ dàng bị giết chết."
"Nói như vậy, chúng ta càng nên giải quyết Thôn Thần Trùng của đối phương.
Đế Tinh cau mày nói.
"Ngươi có biết trên chiến trường Thần Cương này có bao nhiêu Thôn Thần Trùng, bao nhiêu Thôn Thần tộc không?
Giang Thái Huyền cười lạnh nói: "Sự xuất hiện của Tiểu Kim có nghĩa là Thôn Thần Trùng còn sót lại của trước đây, không phải chỉ có mấy người tiến vào lần này, thậm chí, Thôn Thần Trùng vô biên trong miệng bọn họ, chưa chắc bên trong không có càng nhiều Thôn Thần Trùng hơn!"
Sắc mặt của Đế Tinh lập tức thay đổi, như vậy, hắn đã giải quyết được một Thôn Thần Trùng, còn có càng nhiều Thôn Thần Trùng hơn nữa, quả thật sẽ giết không hết được.
"Nếu bây giờ ngươi muốn kiếm tiền, nên suy nghĩ từ góc độ kiếm tiền, cần phải quyết chí trở thành một thương nhân vĩ đại.
Giang Thái Huyền nghiêm túc nói.
Khóe miệng của Đế Tinh giật giật, ta không biết thương nhân vĩ đại ở đâu, ta chỉ biết, những người mà ta tiếp xúc đều là kẻ bịp bợm.
Chương 1052. Lục Thiên Lan bịp bợm
"Các ngươi cứ nói thẳng ra hết về chuyện Thôn Thần thạch, kiếm được hai khoản tiền.
Giang Thái Huyền nói.
"Kiếm hai khoản tiền ư? Thôn Thần Trùng cũng nói sao?
Đế Tinh ngẩn người.
"Sai, bí pháp phong toả thần lực, Thần Nhân bình thường không có, ngươi đưa Thôn Thần thạch rồi lại bán bí pháp, chẳng phải là hai khoản tiền sao?
Giang Thái Huyền cười nói: "Như vậy, bọn họ mới dám dùng Thôn Thần thạch giao chiến với thần thú không chút kiêng nể."
"Nếu như chúng ta không đưa Thôn Thần thạch cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ phát hiện ra, Thôn Thần thạch sẽ không giấu được bao lâu nữa.
Đế Tinh thở dài một hơi rồi nói: "Nhưng mà, sau khi kiếm được tiền, sợ rằng thần thú sẽ không kiêng nể gì cả."
"Ai nói vậy, Tiểu Hành Thiên thì có thể.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Các ngươi còn có thể duy trì ưu thế, tới khi đó lại trao đổi với Thôn Thần Trùng kia, trực tiếp kiếm tiền hai bên, khi nào kiếm không được tiền nữa, trận chiến này có thể kết thúc rồi."
"Chỉ sợ ba thành không kiên trì được lâu như vậy.
Đế Tinh cười khổ nói: "Đều không dùng thần lực, thần thú hoàn toàn có thể trấn áp."
"Không, thần lực bao phủ toàn thân, tuy rằng không phát huy được uy lực, nhưng phòng ngự cũng mạnh hơn một chút, hơn nữa, ngươi thật sự cho rằng đám người Huyết Thiên Quân là vật trang trí sao?
Giang Thái Huyền cười lạnh nói: "Dám tranh giành vị trí thống soái, làm sao có thể không có chút bản lĩnh chứ?"
"Cũng đúng, đây là chuyện mà bọn họ nên lo lắng, chúng ta chỉ cần kiếm tiền là được rồi, trận chiến này, ngay từ khi bắt đầu, thần thú đã thua cuộc rồi.
Đế Tinh cười nói.
Lục Thiên Lan vừa bước vào thì đã thuê tất cả các Thần Ma từ trung cấp trở lên, đây vốn đã là bất bại, ông ta chỉ muốn làm cho kết quả càng tốt hơn và chiến công của mình cũng lớn hơn một chút.
Đế Tinh lại lần nữa rời đi, dứt khoát đưa người của lớp bổ túc đến đại doanh, không để Tiểu Kim đi theo, tạm thời không thể để lộ Thôn Thần Trùng.
"Cha, chúng con định truyền thụ bí pháp cho tất cả mọi người.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Được, đại công như vậy, đáng thưởng.
Lục Thiên Lan còn chưa lên tiếng, Huyết Thiên Quân đã giành nói trước, ông ta mới là thống soái, thưởng hay không thưởng ông ta vẫn là người có tiếng nói cuối cùng.
"Tiểu Hành Thiên có công, muốn cái gì, thần khí, hay là thần dược?
Ngọc Hồng Sương cũng nói.
"Thần dược.
Tiểu Hành Thiên dứt khoát nói, nó còn rất muốn nói một câu, có bao nhiêu muốn bấy nhiêu.
"Được, ta sẽ cho ngươi năm mươi viên thần dược cấp Thần Nhân, ghi nhớ thêm một công lao nữa.
Huyết Thiên Quân nói, năm mươi viên thần dược không nhiều, thậm chí càng không đáng nói tới.
Lục Thiên Lan bày vẻ mặt lãnh đạm, Tiểu Hành Thiên cũng không bất mãn, ngược lại rất vui vẻ nói: "Cám ơn hai vị thống soái, đây là bí pháp của bọn ta."
Năm mươi viên Thần dược chính là 50 vạn nguyên điểm Thần Ma, nếu là trước đây, Tiểu Hành Thiên chắc chắn không muốn bán đi, nhưng bây giờ thì khác, phía thần thú bên kia cũng có rồi, nếu như không bán thì sẽ không còn giá trị nữa.
"Một viên đá ư?
Các Thiên thần có mặt đều kinh ngạc, Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương cũng sững sờ, có chút kinh ngạc, viên đá này nhìn không có gì đặc biệt, làm sao có thể là thần khí chứ?
Chẳng lẽ là tuỳ tiện bịa đại một cái gì đó để lừa gạt bọn họ sao?
"Không sai, đây là Thôn Thần thạch, có thể nuốt chửng thần lực.
Tiểu Hành Thiên nói: "Bọn ta chính là nhờ vào Thôn Thần thạch nuốt chửng thần lực của thần thú mới có thể bắt sống thần thú."
"Cầm tới để bổn thống soái xem thử.
Huyết Thiên Quân nói với vẻ mặt ngưng trọng.
"Vẫn là nên để một vị Thần Nhân thử xem đi, đây chỉ là cấp Thần Nhân, thực lực của thống soái quá mạnh, sẽ làm hỏng mất.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Thiên Tinh, con thử xem.
Huyết Thiên Quân nhìn con trai mình nói.
Huyết Thiên Tinh bước ra, cầm lấy Thôn Thần thạch, vừa chạm vào nó, sắc mặt của hắn đã thay đổi rõ rệt, thần lực của mình đang bị Thôn Thần thạch hấp thu một cách nhanh chóng.
"Được rồi.
Tiểu Hành Thiên vội vàng giật lại Thôn Thần thạch, tránh để Huyết Thiên Tinh bị hút cạn.
Sắc mặt của Huyết Thiên Tinh tái nhợt, toàn thân run rẩy, trong nháy mắt, phần lớn thần lực của bản thân đã trôi đi mất rồi.
"Hồi bẩm thống soái, quả thực có thể nuốt chửng thần lực.
Huyết Thiên Tinh với giọng nói run rẩy đáp, ngập ngừng một lúc, sau đó lại nói: "Con vừa cầm vào, thì bị nuốt chửng không cách nào ngăn cản được."
"Hửm? Tiểu Hành Thiên, sao ngươi lại không sao cả?
Huyết Thiên Quân ngưng trọng, cái tên nhóc nhà ngươi, thế mà lại không nói rõ hết, ta cần một viên đá nuốt chửng lung tung có tác dụng gì chứ?
"Đây là bí pháp của Đế Tinh ca ca.
Tiểu Hành Thiên nói: "Không phải của ta."
"Đế Tinh các hạ.
Huyết Thiên Quân nhìn Đế Tinh với vẻ mặt trịnh trọng nói: "Vẫn xin các hạ vì đại cục, truyền thụ bí pháp."
"Bí pháp rất đơn giản, chính là phong tỏa thần lực trong cơ thể không để lộ ra ngoài.
Đế Tinh ngập ngừng một lát rồi nói: "Đưa hai trăm cây thần dược cấp Thần Linh, ta sẽ giao cho các ngươi."
"Hai trăm cây?
Vẻ mặt của Huyết Thần Quân trầm xuống, nói: "Dạ dày của các hạ có hơi lớn quá đấy, thần dược cấp Thần Linh ở trên chiến trường này vô cùng quý giá, nếu như lấy ra hai trăm cây, sức chiến đấu của bọn ta sẽ hao tổn rất nhiều."
"Các ngươi lấy được Thôn Thần thạch rồi, đương nhiên có thể cướp lại từ tay của thần thú.
Đế Tinh thờ ơ nói: "Hơn nữa, thần thú không thể nào sử dụng thần lực được, kết quả bị hút cạn thần lực, các ngươi cũng đã từng nhìn thấy rồi, một thần thú cấp Thần Linh chẳng lẽ còn không thể so với thần dược cấp Thần Linh sao?"
Huyết Thiên Quân cau mày, sắc mặt Ngọc Hồng Sương khó coi, Lục Thiên Lan thờ ơ nói: "Thần thú cấp Thần Linh, đương nhiên càng quý giá hơn, chỉ là hai trăm cây thì quá nhiều, một trăm chín mươi chín cây được không?"
Cả đám Thiên Thần trợn tròn mắt, ngươi rốt cuộc là ở phe nào? Cái này có khác biệt sao? Chỉ bớt một cây, ngươi nói mà không biết xấu hổ sao?
"Đừng nhìn bổn thống soái như vậy.
Lục Thiên Lan thờ ơ nói: "Thôn Thần thạch quá quan trọng đối với chúng ta, một khi có được Thôn Thần thạch, những thần Thú cùng cấp hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng ta, mà còn có thể dễ dàng trấn áp, thắng lợi của Chiến Thần Cương lần này có thể nằm trong tầm tay, ta còn cảm thấy phần thưởng này ít ỏi."
"Lục thống soái đã nói như vậy, vậy thì đưa bốn trăm cây thần dược cấp Thần Linh đi.
Đế Tinh sờ cằm nói.
Phụt
Một đám Thiên Thần trực tiếp phun ra, hiện tại bọn họ đã chắc chắn rằng Lục Thiên Lan là kẻ phản bội, sao ngươi có thể nói giúp cho bọn họ chứ? Ngươi là một trong ba thống soái của bọn ta, còn càm thấy quá ít cho người khác ư?
Có phải ngươi là nội ứng, có phải ngươi và bọn họ có giao dịch cá nhân gì không?
Còn Đế Tinh nữa, ngươi thực sự không biết xấu hổ mà tăng giá sao?
"Hai trăm cây thì hai trăm cây.
Huyết Thiên Quân cảm thấy bị nội thương, cái tên bịp bợm Lục Thiên Lan này, con trai ngươi có quan hệ với Đế Tinh, có phải là có thể được chia thần dược không?
Ngươi thân là thống soái thì nên nghĩ đến đại cục, nên lấy lợi ích của đại quân làm trọng, tại sao ngươi lại còn chủ động tăng giá chứ?
"Không phải vừa mới nói bốn trăm cây sao?
Đế Tinh rất bối rối.
"Ai nói thì ngươi tìm người đó đi.
Huyết Thiên Quân nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta chỉ có thể lấy ra hai trăm cây."
"Được thôi, hai trăm cây thì hai trăm cây, ai bảo ta suy nghĩ đến đại cục chứ.
Đế Tinh ra vẻ miễn cưỡng ý nói bản thân chịu thiệt thòi, khiến đám người Huyết Thiên Quân nghiến răng.
"Thôn Thần Thạch này chế tạo như thế nào?
Huyết Thiên Quân có được phương pháp do Đế Tinh truyền thụ liền hỏi.
"Không biết, bọn ta đã tìm thấy nó ở bên ngoài.
Tiểu Hành Thiên nhún vai nói: "Bọn ta rất may mắn, tìm được rất nhiều."
"Ồ? Cụ thể là bao nhiêu?
Huyết Thiên Quân vội vàng truy hỏi.
"Mấy chục viên, đây là ba mươi viên cấp Thần Linh, bảy viên cấp Chân Thần, mười viên cấp Thần Nhân.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Cấp Thần Nhân sao lại ít như vậy?
Huyết Thiên Quân cau mày, theo lý thì cấp thấp phải nhiều nhất mới đúng.
Tiểu Hành Thiên thở dài một hơi nói: "Ta đã tìm được nhiều như vậy, ta cũng không biết."
Ông hỏi Tiểu Bảo đi, Tiểu Bảo chế tác mười viên đã mệt như chó, ta còn cách gì đâu chứ? Nhưng thực lực của Tiểu Kim rất mạnh, cũng chịu khó nữa.
"Thôn Thần Trùng quả là chủng tộc chăm chỉ, sau này nhất định có thể kiếm được món tiền lớn.
Đế Tinh trong lòng thầm nói.
Chương 1053. Sân khấu của chúng ta!
"Tiếp theo đây, phân chia mười viên Thôn Thần thạch cấp Thần Nhân cho Thiên Tinh, Ngọc Phong và những người khác, phần còn lại cho những Thần Linh, Chân Thần ưu tú nhất, chia đều cho quân đội của ba thành để thành lập một tiểu đội Thôn Thần thạch.
Huyết Thiên Quân nói.
"Khả thi, tiểu đội này chịu trách nhiệm đi khắp chiến trường, chi viện các nơi, bắt sống thần thú.
Ngọc Hồng Sương nói.
"Cần đào tạo không?
Tiểu Hành Thiên lại nói: "Bọn ta rất hiểu Thôn Thần thạch, cực kỳ cực kỳ chuyên nghiệp, bọn ta có thể đưa ra một vài chỉ điểm."
Cực kỳ chuyên nghiệp?
Một nhóm Thiên Thần nhìn nhau, Huyết Thiên Quân nói tiếp: "Không được lừa người."
"Khụ, ta là con ngoan trò giỏi mà, bây giờ chúng ta đã là bạn tốt, tôn chỉ của lớp bổ túc bọn ta chính là không lừa gạt bạn bè!" Tiểu Hành Thiên nghiêm túc nói.
"Ngươi có thể sỉ nhục nhân cách của Tiểu Hành Thiên, nhưng không thể sỉ nhục sự chú trọng tình hữu nghị của bọn ta.
Trần Nguyên căng mặt nói.
Tiểu Hành Thiên: "..."
Chết tiệt, nhân cách của ta làm sao? Ta đã trộm của ngươi hay là cướp của ngươi rồi hả?
"Vậy thì trước tiên hãy học hỏi đám người Tiểu Hành Thiên.
Lục Thiên Lan nói, ngập ngừng một lúc rồi lại nói: "Tiểu Hành Thiên, con không được làm hỏng chuyện, nhất định phải chăm sóc tốt cho bọn họ, đừng để bọn họ bị thương."
"Vâng, thưa cha.
Tiểu Hành Thiên vỗ ngực đồng ý: "Bọn ta không có bất kỳ yêu cầu nào, chỉ là huấn luyện các ngươi nhanh chóng nắm vững việc sử dụng Thôn Thần thạch, bọn ta là người coi trọng đại cục".
Chết tiệt, nếu như các ngươi coi trọng đại cục, thì không nên đòi thần dược, mà nên dâng lên miễn phí, Huyết Thiên Quân chửi rủa trong lòng.
Chiến tranh vẫn đang tiếp diễn, Tiểu Hành Thiên đưa đám người Huyết Thiên Tinh đi.
Lại lần nữa tới chiến trường, Tiểu Hành Thiên nói với vẻ mặt nghiêm nghị: "Xông lên đi."
"Không bịa chuyện lừa gạt gì sao?
Huyết Thiên Tinh sững sờ, cứ như vậy mà xông lên hả?
"Đó là kỹ năng cao cấp, bây giờ các ngươi xông lên trước đi.
Tiểu Hành Thiên suy nghĩ một chút rồi nói, có cần lừa hay không hoàn toàn phải xem tâm trạng, chỉ cần có Thôn Thần thạch là được rồi.
Huyết Thiên Tinh và những người khác liếc nhìn nhau, cầm hai viên Thôn Thần thạch, xông lên.
Gầm
Thần thú gầm lên, thần điểu lượn vòng, Huyết Thiên Tinh và những người khác lao tới, sức mạnh của Thôn Thần thạch lại lần nữa được phát động, thần lực của một thần thú bị hút cạn, Tiểu Hành Thiên vội vàng cầm xiềng xích trói lại rồi nói: "Vừa mới bị hút cạn thần lực, thần thú này sẽ có chút khó chịu, yếu ớt một lúc, nhưng thời gian rất ngắn, nhất định phải cẩn thận."
"Ừ, đa tạ ngươi.
Huyết Thiên Tinh phấn khích nói, cuối cùng mình cũng có thể bắt sống được thần thú rồi.
Tiểu Hành Thiên kéo thần thú đi, nhìn bọn họ tiếp tục xông lên, liền dặn dò: "Một viên Thôn Thần thạch nhiều nhất chỉ có thể hấp thu ba con cùng cấp bậc, nhiều hơn thì sẽ nổ tung, nhớ kỹ."
"Bọn ta nhớ rồi.
Ngọc Phong trả lời, hắn cũng đã bắt được một con thần thú.
Các thành viên của lớp bổ túc vừa hướng dẫn, vừa trợ giúp kéo thần thú đi.
Gầm
Từng tiếng gầm vang lên, động tĩnh bên này rất nhanh chóng thu hút sự chú ý của thần thú, các thần thú lần lượt gầm lên và lao về phía đám người Huyết Thiên Tinh.
Huyết Thiên Tinh, Ngọc Phong và những người khác không chút sợ hãi, tay cầm Thôn Thần thạch xông lên, đồng thời nói: "Mau trở về báo tin mừng, để cho bọn họ đến kéo thần thú đi."
"Nhãi con.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi, chút chuyện này mà còn phải báo tin mừng à, bọn ta đã nuôi nhiều thần thú như vậy, mà còn chưa nói cho người ngoài biết.
Một vị Chân Thần vội vàng lao ra, Huyết Thiên Quân vì tránh cho con trai mình bị đánh lại trọng thương, cố ý để vài vị Chân Thần đi theo chăm sóc, đúng lúc này, một vị Chân Thần trực tiếp lao đến.
Hắn không truyền tin, bởi vì hắn muốn đem vài con thần thú trở về để khiến cho Huyết Thiên quân và Ngọc Hồng Sương vui vẻ một chút khi nhìn thấy sự thần kỳ của Thôn Thần thạch này và chiến tích của đám người Huyết Thiên Tinh.
"Cho các ngươi huênh hoang lần này vậy.
Tiểu Hành Thiên lẩm bẩm nói, lần này không tranh giành với các ngươi, để các ngươi ra vẻ một chút.
Những người còn lại của lớp bổ túc cũng lặng lẽ hỗ trợ, Tiểu Hàm Hàm cũng ngoan ngoãn đứng ở một bên, tuyệt đối không nhúng tay vào, để bọn họ tận tình biểu diễn.
"Nếu như Thôn Thần thạch của các ngươi không đủ dùng, bọn ta có thể cho ngươi mượn, nhưng sau này phải trả lại cho bọn ta.
Tiểu Hành Thiên nói: "Cũng không được dùng hết, ít nhất phải giữ lại cho bọn ta một cơ hội sử dụng."
"Được, Tiểu Hành Thiên, các ngươi quả nhiên là bạn bè.
Đám người Huyết Thiên Tinh vui mừng khôn xiết, ta đang lo lắng Thôn Thần thạch này không đủ dùng, các ngươi sẵn lòng hào phóng giúp đỡ thì tốt.
Đế Tinh im lặng quan sát, đây có thể coi như là một cuộc kiểm nghiệm hàng hoá, thỏa mãn lòng chuộng hư vinh của các ngươi.
Ngay sau đó, Huyết Thiên Tinh lại bắt được một con thần thú khác, để Tiểu Hành Thiên kéo nó xuống, ngay khi mọi ngườiđang băn khoăn liệu mình có thể nghỉ ngơi, đợi bọn họ đến rồi lại tiếp tục bắt không thì đá truyền tin sáng lên rồi, Chân Thần rời đi đã truyền tin tức đến nói đám người Huyết Thiên Tinh đang đến đây.
"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, lập chiến công, thời điểm giương cao tên tuổi trên chiến trường Thần Cương đã đến rồi!" Huyết Thiên Tinh trầm giọng hét lên: "Đây sẽ là sân khấu của chúng ta!"
Tiểu Hành Thiên hơi sững sờ, chỉ cầm một viên Thôn Thần thạch thôi, ngươi đã có thể phiêu như thế này rồi? Ta có cần phải treo đánh ngươi một trận không?
"Sẵn sàng.
Ngọc Phong cũng nói, trước đó đã phải chịu thất bại trước mặt Tiểu Hành Thiên, lần này nhất định phải lập ra chiến tích, nếu không thực sự sẽ bị người ta coi là phế vật.
Gầm
Thần thú lại lần nữa gầm lên, một con thần thú lao thẳng tới, đây là một con gấu màu vàng với bộ lông vàng óng và một lòng bàn tay to hơn cái cối.
"Cẩn thận, con gấu này rất mạnh.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Không sao cả.
Huyết Thiên Tinh không chút sợ hãi, đã muốn làm ra vẻ thì không thể sợ hãi, hơn nữa con gấu đen này một khi bị hút cạn thần lực, sẽ trở nên yếu ớt, sức mạnh của nó sẽ giảm đi rất nhiều, hắn có thể chống lại nó.
Gầm
Con gấu vàng gầm lên, hàm răng sắc nhọn phát ra ánh sáng lạnh lùng, lòng bàn tay của con gấu trực tiếp đánh xuống.
Huyết Thiên Tinh tràn đầy tự tin, ưỡn ngực kiêu ngạo, lòng bàn tay khẽ nâng lên, chính là Thôn Thần thạch trong tay: "Run rẩy đi, kim hùng thần thú."
Chương 1054. Sao Huyết Thiên Tinh lại bay ra ngoài nữa rồi?
Bùm
Răng rắc
Lòng bàn tay của con gấu rơi xuống, có tiếng xương gãy giòn giã vang lên, Huyết Thiên Tinh lại bay ra giống như lần trước, lần này còn thê thảm hơn, bàn tay đang nắm giữ Thôn Thần thạch cũng bị đánh gãy, giống như bánh quai chèo.
"Thống soái đại nhân, ngài xem, tiểu đội trưởng Thiên Tinh đã bắt được ..."
Đám người Huyết Thiên Quân đã đến, cường giả Chân Thần nước bọt tung toé, hưng phấn giải thích, chỉ là nói đến nửa chừng thì không nói tiếp nữa, chết tiệt, Huyết Thiên Tinh sao lại bay ra ngoài nữa rồi?
Huyết Thiên Quân: "..."
Các ngươi gọi ta đến chỉ để xem cái này ư? Báo tin mừng cho ta? Các ngươi muốn để ta mất mặt, không xuống được đài sao?
"Đồ ngốc.
Con gấu vàng lẩm bẩm một tiếng rồi trực tiếp lặn mất, lẫn trong đám thần thú, nhanh nhẹn như cơn gió, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
"..."
Ta chắc chắn là có một đứa con trai giả, thế mà bị một con thần thú khinh thường!
Huyết Thiên Quân với vẻ mặt cứng đờ, lúc này ông ta thật sự rất muốn treo Huyết Thiên Tinh lên đánh, tại sao, tại sao đã đưa Thôn Thần thạch cho ngươi rồi, ngươi vẫn vô dụng như vậy? Ngươi nhìn Ngọc Phong xem, lại bắt được một con thần thú.
Tiểu Hành Thiên ngẩng đầu nhìn trời, đây thật sự không phải là ta sai khiến, đúng rồi, có phải là Đế Tinh liên lạc với Long Hạo không?
"Không phải ta, đừng nhìn ta như vậy.
Đế Tinh truyền âm nói, ta cũng rất bất lực, ai biết được Huyết Thiên Tinh xui xẻo như vậy, lại gặp phải thần thú không có thần lực, sức mạnh tinh thần và thể xác khổng lồ.
Thần lực của người ta cũng không còn, còn cầm Thôn Thần thạch đối phó, điều này không phải là ngu ngốc sao? Ức hiếp thần thú không có đầu óc, hay là ngươi không có đầu óc?
"Chuyện này, tại sao con thần thú này lại không dùng thần lực chứ?
Huyết Thiên Tinh ôm cánh tay bị gãy nói với vẻ mặt khóc lóc, tại sao còn có thần thú xuất bài không theo lẽ thường chứ?
Tiểu Hành Thiên im lặng không nói gì, trước đây ta cũng có suy nghĩ giống như ngươi, chỉ là ta không bị thương nặng như ngươi, sức mạnh của con gấu này rõ ràng còn mạnh hơn.
"Lục Thiên Lan, ngươi đúng là có một đứa con ngoan.
Huyết Quân Quân nhìn Lục Thiên Lan với ánh mắt hung hãn.
Lục Thiên Lan: "..."
Ta có một câu, không biết có nên nói hay không, chuyện này cũng có thể trách Tiểu Hành Thiên sao? Ai có thể nghĩ tới loại tình huống này chứ?
Tiểu Hành Thiên cũng rất uất ức, lần này ta thực sự không chơi xỏ Huyết Thiên Tinh, hoàn toàn là do bản thân hắn.
Các thành viên của lớp bổ túc cũng sững sờ, ngơ ngác nhìn con gấu vàng bỏ chạy mà không đuổi theo, cảnh tượng này đến quá đột ngột, còn đột ngột hơn cả Tiểu Hành Thiên lần đó.
Huyết Thiên Tinh ôm cánh tay bị gãy của mình, ngồi dưới đất giống như nàng dâu nhỏ tuyệt vọng, đáng thương chờ người ta đến an ủi.
"Ôi.
Tiểu Hành Thiên thở dài một hơi rồi nói: "Trước tiên hồi phục vết thương đã, đã nói với ngươi rồi, kim hùng rất mạnh, sao ngươi lại không nghe chứ?
Huyết Thiên Tinh mở miệng, muốn khóc không ra nước mắt, muốn ra vẻ một lần, khó như vậy sao?
Ngọc Phong yên lặng kéo thần thú của mình đi, thở dài nói: "Con mắt phải sáng một chút."
Huyết Thiên Tinh: "..."
Chúng ta là một nhóm đấy, ngươi cũng cười nhạo ta ư?
Khẽ thở dài một tiếng, Huyết Thiên Quân đưa Huyết Thiên Tinh rời đi, quay về dưỡng thương, mới đến chiến trường Thần Cương này không bao lâu, đã phải dưỡng thương mấy lần rồi.
"Các ngươi tiếp tục đi.
Lục Thiên Lan nhịn cười, vẫy tay rời đi.
Ngọc Hồng Sương nhìn Ngọc Phong tỏ ý khen ngợi: "Được, làm tốt lắm."
Ngọc Phong vui mừng khôn xiết, được mẫu thân khen ngợi, đây là một vinh dự rất lớn, cũng có thể khiến cho Ngọc Long thành nở mày nở mặt.
Tiểu Hành Thiên và những người khác nhìn nhau, cũng gia nhập vào hàng ngũ bắt thần thú.
"Huyết Hành Thiên, thượng lộ bình an.
Trần Nguyên đột nhiên hét lên một tiếng.
Huyết Thiên Tinh gần như sắp nổ tung, cái gì mà thượng lộ bình an chứ, ta chỉ bị gãy một tay, cũng không phải là không qua nổi, sao lại thành thượng lộ bình an chứ?
Thần Ma đạo tràng.
Yên Tuyết Hàn nhìn Tiểu Kim hỏi: "Vẫn chưa tìm được sao?"
Tiểu Kim lắc đầu: "Mảnh Thôn Thần thạch đó có lẽ là do con vượn tình cờ có được, ta đã lay động thần lực của Thôn Thần thạch ở vài nơi, nhưng cũng không thấy Thôn Thần Trùng tới."
Ngập ngừng một lúc, Tiểu Kim lại nói: "Nếu như Thôn Thần Trùng còn sống, trước đó sớm đã tìm tới con vượn vàng rồi, sau khi đánh Tiểu Hành Thiên, cũng sẽ trực tiếp rời đi, không ở lại quá lâu."
Yên Tuyết Hàn gật đầu, nếu là Thôn Thần Trùng, Thần Thú tộc phải phối hợp tốt, hoặc là đánh một chiêu thì đi, hoặc là một bầy cùng lên, có phải có người canh giữ, suy cho cùng không có thần lực quá nguy hiểm.
Chiến đấu trên chiến trường, có nhiều thần minh như vậy, một khi ra tay, thần lực ngập trời, hoàn toàn có thể đập tan bất kỳ viên Thôn Thần thạch nào, đây cũng là lý do bọn họ ở bên lề, tìm kiếm thần thú.
"Thôn Thần thạch của ta dùng hết rồi, Tiểu Bảo, Tiểu Kim, các ngươi mau làm thêm đi.
Yên Tuyết Hàn nói.
Cổ Nặc cầm vài viên Thôn Thần thạch nói: "Tiểu Bảo, ngươi cùng ta đi ra chiến trường hay là ở lại đây?"
Tiểu Bảo nhìn Cổ Nặc, sau đó lại nhìn Giang Thái Huyền của đạo tràng, dứt khoát bỏ chạy cùng Cổ Nặc, Tiểu Kim cũng vội vàng đi theo, nó cũng sợ Giang Thái Huyền.
Trên chiến trường, Tiểu Hành Thiên và những người khác đang bắt thần thú, cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở một hướng khác, nhưng mà, đối tượng bắt thì ngược lại.
Một thần thú đang cầm một viên Thôn Thần thạch đấu đá lung tung, bất cứ một thần minh nào đến gần thì đều trực tiếp hút cạn thần lực, đóng gói mang đi, còn bản thân mình hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi Thôn Thần thạch.
"Thần minh loài người ngu ngốc.
Một con Thần thú khinh thường nói.
"Thật quá ngu ngốc, trận chiến này, Thần Thú tộc chúng ta tất thắng!" Một con thần thú khác gầm lên một tiếng, mang thần minh vừa tóm được rời đi.
Gầm
Một tiếng gầm vang lên, bên lề của chiến trường, một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, hoặc là thần thú bị trấn áp, hoặc là thần minh bị trấn áp, hoàn toàn không có khả năng thứ hai.
Chương 1055. Có bản lĩnh thì qua đây!
Tiểu đội Thần Linh, Chân Thần cũng đang xông lên, tiểu đội Chân Thần do đích thân Lục Hành Đạo chỉ huy.
"Nhân tộc hèn mọn, có bản lĩnh thì đến đánh ta đi.
Một con vượn vàng đứng ở nơi đó, kiêu ngạo chế giễu.
Lục Hành Đạo: "..."
Ngươi vừa mở miệng thì ta đã biết ngươi có Thôn Thần thạch rồi!
Sáu đội viên còn lại đang rất bối rối, chẳng lẽ con thần thú này cũng có Thôn Thần thạch sao?
"Ngươi có bản lĩnh thì đến đánh ta đi.
Một đội viên Chân Thần nói.
"Có bản lĩnh thì các ngươi qua đây.
Một con trăn thần thú khổng lồ nói.
"Có bản lĩnh thì các ngươi qua đây.
Đội viên Chân Thần nói.
"..."
Chết tiệt, trận chiến này còn đánh nữa không? Hai bên đều đứng ở đó, hét lớn các ngươi qua đây, các ngươi qua đây, cứ đứng ở đây hoài sao?
"Các ngươi chú ý, ta đã đi chặt đầu con vượn vàng đó, cái miệng quá ti tiện.
Lục Hành Đạo nói.
"Được rồi, ngươi đi đi, bọn ta xếp trận cho ngươi.
Sáu vị đội viên Chân Thần dứt khoát nói, hoàn toàn không có ý tranh giành với Lục Hành Đạo.
Đồng đội bịp bợm!
Lục Hành Đạo thầm nguyền rủa một tiếng, trực tiếp nói: "Ta sẽ qua ngay, các ngươi chờ đó cho ta, có bản lĩnh thì đừng đánh trả."
"Để ngươi xuất chiêu, bọn ta tuyệt đối không đánh trả!" Con vượng vàng kiêu ngạo nói.
"Chỉ dựa vào cơ thể yếu đuối đó của ngươi, cũng có thể đả thương Thần Thú tộc mạnh mẽ được ư?
, Con trăn khổng lồ khinh thường nói.
"Nhận một chưởng của ta!" Lục Hành Đạo khẽ hét lên một tiếng, nhảy lên không trung, thần lực dao động, đánh ra một chưởng, giống như mây trắng trên trời, biến hoá vô thường.
Tiệt Thiên Hoan Vân!
"Loài người ngu ngốc, bọn ta là vô địch!" Con vượng vàng kiêu ngạo chế nhạo, bọn chúng không sợ những đòn tấn công thần lực.
Những thần thú khác cũng vậy, có được Thôn Thần thạch, bọn chúng hoàn toàn không sợ hãi chút nào, chỉ cần đám người Lục Hành Đạo dám đến gần thì sẽ chết trong phút chốc.
Tiệt Thiên Hoan Vân, biến hoá khó lường, trong nháy mắt đã bao phủ hai con thần thú, thần lực hùng vĩ đánh ra.
Bùm
Răng rắc
"Có chuyện gì vậy?"
"Tình huống gì vậy?"
Hai con thần thú sững sờ, thần lực khổng lồ trực tiếp đánh vào cơ thể bọn chúng, xương cốt nứt gãy, chưởng lực trực tiếp xé rách thân thể, thần huyết chảy ròng ròng, hai con thần thú không khỏi hoảng sợ, càng ngày càng bối rối.
Tại sao Thôn Thần thạch của bọn ta lại không có tác dụng?
"Thần Thú tộc của các ngươi đều ngu ngốc như vậy sao?
Lục Hành Đạo bất lực thở dài: "Giữ lời hứa thế cơ, nói không đánh trả thì không đánh trả, Lục Hành Đạo ta cũng phục rồi."
"..."
Bái phục chú ngươi, nếu không phải có Thôn Thần thạch thì bọn ta sớm đã đánh trả rồi!
Những thần thú này rất biết rõ sự quái dị của Thôn Thần thạch, vì vậy mới yên tâm để thần lực tấn công, nhưng mà, Thôn Thần thạch này lại không có phản ứng với thần lực của Lục Hành Đạo này, càng không hấp thu.
"Các vị đã khách sáo như vậy, tại hạ bất kính rồi.
Lục Hành Đạo với trường kiếm trong tay, ngự không bay ra, bay lượn tung hoành: "Ngự kiếm thiên lý, tiễn các vị một chặn!
"Chạy!" Các Thần thú đột nhiên tản mát ra, bọn chúng cầm Thôn Thần thạch, thần lực sớm đã bị hấp thu, vốn là để đánh bất ngờ, ai mà biết được, Lục Hành Đạo lại cho bọn họ một bất ngờ như vậy.
"Những thần thú này không có Thôn Thần thạch ư?
Sáu đồng đội Chân Thần sững sờ, đưa mắt nhìn nhau, toàn bộ điên cuồng xông lên: "Không có Thôn Thần thạch, vậy còn sợ cái gì chứ, một con cũng không tha."
Lục Hành Đạo chuyển vận thần lực, kiếm ảnh như điện, ngay lập tức chém chết con vượn vàng và con trăn khổng lồ, thu được hai viên Thôn Thần thạch, về phần những thần thú Chân Thần khác, rất nhiều thần thú ở phía sau lao ra, thêm với việc hắn ta cố tình thả bọn chúng đi, toàn bộ đều bỏ chạy.
"Hai tên ngốc này rõ ràng đang tặng chiến công cho ta.
Lục Hành Đạo nói.
"Chúc mừng Lục huynh, sớm biết vậy bọn ta đã xông lên trước rồi.
Một đội viên Chân Thần nói.
"Lục huynh là đội trưởng, đại công đương nhiên là của đội trưởng, chúng ta làm sao có thể tranh giành với Lục huynh chứ?
Một vị Chân Thần không chút xấu hổ nói.
Lục Hành Đạo thầm nguyền rủa, đám người hèn nhát các ngươi, rõ ràng là sợ chết không dám lên, bây giờ còn nói để cho ta ư? Được, lần sau các ngươi lên, ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào.
Âm thầm thu thập hai viên Thôn Thần thạch, Lục Hành Đạo vui vẻ nói: "Đi, đổi chỗ, tiếp tục đối phó với thần thú."
"Đúng, đúng, đổi chỗ, các thần thú ở đây đều đã nhìn thấy biết hết rồi, hiển nhiên sẽ không bị lừa.
Những đồng đội Thần Nhân khác gật đầu lia lịa hùa theo.
Trong nội bộ thần thú, Trư Bát Giới, Hao Thiên Khuyển đang gặm những khúc xương lớn, vẻ mặt hài lòng thưởng thức.
Còn trong doanh trại, con thần thú trốn thoát đã biến thành hình người, quỳ trên mặt đất, cúi đầu, hoảng sợ chờ đợi phán quyết.
"Một đám phế vật, đã cầm Thôn Thần thạch, lại bị người ta giết hai đứa!" Thống soái Thiên Thần mắng chửi.
Các thần thú im lặng như hến, một người đàn ông trung niên do thần thú hoá thân uất ức nói: "Lục Hành Đạo hoàn toàn không sợ Thôn Thần thạch, không bị ảnh hưởng, bọn ta không có thần lực, hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng."
"Còn dám ngụy biện!" Thống soái Thiên Thần giận dữ hét lên một tiếng, nổi giận đùng đùng nói: "Các ngươi không biết cùng nhau tiến lên giết chết y sao? Y có thể không sợ, không lẽ đồng đội bên cạnh y còn có thể không sợ sao?"
Các thần thú ngay lập tức không dám nói nữa, bọn chúng còn nói nữa thì thực sự có thể bị giết mất.
"Thống soái đại nhân, chuyện này không trách bọn chúng được.
Một nam nhân bước vào, lãnh đạm nói: "Về phần loài người, rõ ràng cũng có Thôn Thần thạch, thậm chí là Thôn Thần Trùng."
"Đây là rắc rối.
Thống soái cau mày nói.
"Là rắc rối, nhưng nếu như chúng ta có nhiều Thôn Thần Trùng hơn bọn chúng, bọn chúng chắc chắn sẽ thua.
Nam nhân tự tin nói.
"Hửm? Ngươi có thể mời thêm nhiều Thôn Thần Trùng hơn sao?
Thống soái kinh ngạc vui mừng nhìn hắn.
"Đương nhiên, nhưng cần thống soái giúp đỡ tìm kiếm một thứ.
Nam nhân nói.
Chương 1056. Thôn Thần Vô Cương
"Thứ gì? Có ở chiến trường Thần Cương không?
Thống soái hỏi.
"Thôn Thần Vô Cương.
Nam nhân trầm giọng nói: "Thôn Thần Vô Cương, chính là thánh địa của Thôn Thần Trùng, có thể khiến cho Thôn Thần Trùng tiến hóa, nếu như thống soái nắm được Thôn Thần Vô Cương, nhất định có thể hiệu lệnh cho tất cả Thôn Thần Trùng, hơn nữa, trong Thôn Thần Vô Cương có thể có những Thôn Thần Trùng khác. "
"Thôn Thần Vô Cương? Có manh mối không? Ở đâu?
Thống soái truy hỏi.
"Phía Tây Nam, vị trí cụ thể vẫn chưa xác định được.
Nam nhân nói, ngập ngừng một lúc rồi lại tiếp tục: "Trước khi tìm kiếm được Thôn Thần Vô Cương, ta sẽ giúp đỡ thống soái, lần này, ta cũng mời đến một vị bằng hữu."
"Ồ?
Thống soái với vẻ mặt vui mừng nói: "Là Thôn Thần Trùng cấp nào?"
"Cấp Chân Thần.
Nam nhân kiêu ngạo nói: "Có bọn ta giúp đỡ thống soái, chắc chắn có thể trấn áp đối phương."
"Tốt quá rồi, vừa hay bây giờ đang có rắc rối, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ giải quyết.
Thống soái nhìn thần thú đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu như còn làm không xong thì tự tìm chỗ để chôn mình đi!"
"Đa tạ thống soái.
Các thần thú liên tục khấu đầu, sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.
"Trước tiên các ngươi khôi phục thần lực đi, lần này, vị bằng hữu đó của ta sẽ trợ giúp các ngươi để các ngươi không còn bị Thôn Thần thạch ảnh hưởng nữa.
Nam nhân gật đầu nói: "Thống soái, ta đi mời nó qua đây."
"Được.
Thống soái gật đầu, nhìn về phía các thần thú vẫn còn đang quỳ, hừ lạnh nói: "Còn không cút đi khôi phục thần lực?"
"Vâng, vâng.
Các thần thú vội vàng bò đi.
Bên cạnh chiến trường.
Tiểu Hành Thiên nhìn Ngọc Phong vẫn đang bắt thần thú, nói: "Thôn Thần thạch của bọn ta đã dùng hết rồi, phải đi thôi, các ngươi cũng học thành nghề rồi, sau này tự mình làm đi."
"Được.
Ngọc Phong đồng ý, bọn ta cũng không muốn đi cùng ngươi, nếu không làm cái gì cũng là ngươi chỉ điểm, chiến công còn phải chia cho ngươi một phần.
Tiểu Hành Thiên chờ đợi để rời đi, ném từng viên Thôn Thần thạch đã tràn đầy thần lực cho Tiểu Kim và Tiểu Bảo để chuyển hoá.
Mặc dù bọn chúng biết được sự tồn tại của đạo tràng, nhưng thần thú mà bọn chúng bắt được không nhiều, sau khi bản thân chuyển hoá vẫn còn thừa Thôn Thần lực thì giúp đám người Tiểu Hành Thiên chuyển hoá để kiếm Hỗn Độn khí.
Mặc dù chuyển hoá cho bọn họ, bản thân kiếm được ít hơn, nhưng cũng là kiếm được, không có một Thôn Thần Trùng nào sẽ chê Hỗn Độn khí của mình nhiều.
Hơn nữa, cả Tiểu Kim và Tiểu Bảo đều có thẻ thành viên nên bọn chúng có thể tự mình tiết kiệm chi phí, tự mình mua thương phẩm.
"Ta cũng muốn có chủ nhân.
Tiểu Kim với vẻ mặt ghen tị nói.
Nó hiện tại chỉ có thể chế tạo Thôn Thần thạch, làm việc cho con người, tuy rằng Thôn Thần lực mạnh mẽ, nhưng bản thân quá yếu, không bắt được thần thú, không cách nào làm công việc nuôi trồng.
Nhìn đồng loại Tiểu Bảo đã có mấy con thần thú rồi, ngày nào cũng không phải liều mạng xông pha chiến trường kiếm tiền, chỉ cần chế tạo Thôn Thần thạch ném cho những thần thú kia để truyền thần lực cho chúng là được rồi.
"Lời này của ngươi rất hợp ý ta.
Tiểu Bảo nghe vậy, nheo mắt nói: "Có muốn đi theo ta không?"
"Ta không phải đã đi theo ngươi từ lâu rồi sao?
Tiểu Kim liếc mắt nói.
Tiểu Bảo nói: "Không, bản chất không giống nhau, cái ta nói là sau này, ví dụ như trận chiến Thần Cương kết thúc, tương lai của chúng ta".
"Trận chiến Thần Cương kết thúc ư?
Tiêu Kim sửng sốt, đúng vậy, nếu như trận chiến Thần Cương kết thúc, mình nên đi đâu đây? Thế giới loài người? Hay là thế giới thần thú?
Bất kể nó đi đến đâu, một khi việc nuốt chửng thần lực bị bại lộ ra ngoài, trong phút chốc sẽ bị người ta đánh chết.
Ngoài nuốt chửng thần lực, chuyển hoá thần lực ra, Thôn Thần Trùng không có chút tác dụng gì, hơn nữa nó còn là Thôn Thần Trùng không có chủ nhân, chỉ có thể dựa vào bản thân.
"Sau này đi theo ta, bồi dưỡng Cổ Nặc trở thành người đại diện của chúng ta.
Tiểu Bảo điềm tĩnh nói: "Nàng ta chịu trách nhiệm giúp chúng ta bắt thần thú, còn chúng ta chịu trách nhiệm chế tạo Thôn Thần thạch, có thể chuyển hoá thần lực thành Thần Nguyên khí bán cho đạo tràng, kiếm tiền lâu dài."
"Đây là một ý kiến hay.
Tiểu Kim gật đầu lia lịa, giây tiếp theo lại mày chau mặt ủ nói: "Nhưng mà, chỉ hai chúng ta, không kiếm được bao nhiêu tiền cả."
"Cho nên phải tìm những Thôn Thần Trùng khác gia nhập.
Tiểu Bảo nghiêm nghị nói: "Là một Thôn Thần Trùng siêng năng, làm sao có thể lãng phí thời gian ở bên ngoài được? Chúng ta phải tìm chúng đến đây, cùng nhau kiếm tiền một cách vui vẻ."
"Đi, Cổ Nặc, ta dẫn các ngươi đi tìm các Thôn Thần Trùng khác.
Tiểu Kim nghiến răng nghiến lợi nói: "Trước kia bọn chúng ruồng bỏ ta, vốn dĩ không muốn tìm bọn chúng, nhưng vì tương lai, ta sẽ để cho bọn chúng kiếm chút tiền."
"Tộc Thôn Thần Trùng siêng năng chúng ta, phải đoàn kết một lòng, tiến hóa đến cấp bậc cao nhất.
Tiểu Bảo kêu áu áu: "Ta còn không biết, Thôn Thần Trùng đẳng cấp cao nhất là như thế nào."
"Gọi đám người Tiểu Hành Thiên.
Tiểu Kim lại nói: "Tiểu Hành Thiên cũng không sợ Thôn Thần lực, hơn nữa, những con mà ta biết đa số đều không có chủ nhân, hoàn toàn không cần lo lắng không có thần lực thì đánh không lại."
Chẳng mấy chốc, các thành viên của lớp bổ túc đã tới, vừa nghe nói có rất nhiều Thôn Thần Trùng, cần phải đi cùng nhau, về phần bắt thần thú thì Thôn Thần Trùng cũng đã đi rồi, toàn bộ Thôn Thần thạch đều bị Lục Thiên Lan lấy đi, bọn chúng cũng bắt không được.
Giang Thái Huyền cũng đóng cửa đạo tràng, đưa Đường Tăng và Pháp Hải cùng nhau đi xem, những Thần Ma này đều có năng lực riêng, không sợ Thôn Thần Trùng.
Hơn nữa, thần lực của những Thần Ma này vô cùng thuần khiết, cho dù là Thôn Thần thạch hấp thu, một lần cũng hấp thu không được bao nhiêu, còn có thể bị bọn họ chặt đứt chỉ trong một chiêu, muốn uy hiếp bọn họ, những Thôn Thần Trùng này e rằng còn phải tiến hóa thêm mấy cấp bậc nữa.
Tiểu Kim dẫn theo một đám người rời xa chiến trường đi đến một nơi hoang vu: "Các ngươi trốn đi, lừa bọn chúng giống như lừa ta."
Bây giờ vẫn còn nhớ, Tiểu Bảo bĩu môi, thù dai.
Chương 1057. Tìm thêm Thôn Thần Trùng
Tiểu Kim trực tiếp chui vào trong khe đá, lấy ra một viên đá, sau đó bắt đầu cọ sát rồi nuốt chửng thần lực bên trong, Thôn Thần lực từ bên trong viên đá hiện ra.
Vù vù
Không lâu sau, một con Thôn Thần Trùng màu vàng xuất hiện, nhìn Tiểu Kim với vẻ ghét bỏ: "Tên phế vật nhà ngươi lại dám trộm thần lực của ta ư?"
"Ai trộm thần lực của ngươi chứ? Ngươi có phải là đồ ngốc không? Đặt Thôn Thần thạch ở đây, nơi này đâu có người tới, một tia thần lực còn không có, để ông đây tốn công một chuyến.
Tiểu Kim thở dài một hơi, khinh thường nói.
Con Thôn Thần Trùng màu vàng có chút tức giận nói: "Cút ngay cho ta, cẩn thận ta đánh chết ngươi."
"Đánh ta? Chỉ dựa vào ngươi sao? Ông mi đã ăn no rồi, có bản lĩnh thì đến đánh nhau một trận.
Tiểu Kim với khí thế mạnh mẽ nói.
"Ngươi muốn bị đánh.
Thôn Thần Trùng màu vàng gào thét một tiếng, trực tiếp bay tới, định dạy dỗ Tiểu Kim.
"Bảo ca, có người muốn đánh tiểu đệ của ngươi.
Tiểu Kim rất không có tiết tháo hét lên.
Hư không méo mó, một nhóm người xuất hiện, vây quanh hai con Thôn Thần Trùng ở giữa, Cổ Nặc ở trên cùng, thần lực tuôn trào, phong toả đường ra.
Thôn Thần Trùng màu vàng: "...Ngươi, ngươi gài bẫy ta?"
Đều là đồng loại, ngươi lại dẫn một đám người đến chặn ta?
"Ngươi, ngươi lại nhận một Thôn Thần Trùng cấp Thần Linh làm đại ca sao?"
Đôi mắt nhỏ của con Thôn Thần Trùng màu vàng mở to, rất là phức tạp, thế giới này rốt cuộc bị làm sao vậy?
Lúc đó ngươi đói quá nên vừa được con Thôn Thần Trùng cấp Thần Linh này cho một tia thần lực thì đã bị mua chuộc rồi sao?
"Không, cũng là đại ca của ngươi.
Tiểu Kim khẽ nói.
"Đừng hòng, các ngươi đừng hòng bắt ta!" Thôn Thần Trùng màu vàng không ngừng vỗ cánh, phát động Thôn Thần lực, xông về phía vị Thần Nhân Tiểu Hành Thiên, trong số những người có mặt, có vẻ như cũng chỉ có Tiểu Hành Thiên dễ bắt nạt.
Bốp
Tiểu Hành Thiên mặt không biểu cảm phất tay, thần lực tuôn trào, Thôn Thần Trùng màu vàng trực tiếp bị đánh bay.
Thôn Thần Trùng màu vàng hơi sững sờ, chết tiệt, cái này không phù hợp với quy luật của Thôn Thần Trùng, sao ta lại không thể thôn tính được thần lực của ngươi chứ?
Sững sờ liếc nhìn Tiểu Hành Thiên, Thôn Thần Trùng màu vàng lại lao về phía Yên Tuyết Hàn, sau đó lại bay, lần này Yên Tuyết Hàn không dùng thần lực mà là một cái tát hoàn toàn bình thường.
Nhưng Thôn Thần Trùng màu vàng vẫn choáng váng, đều đã tiếp xúc được rồi, tại sao lại không cảm ứng được thần lực của nàng ta chứ?
Sau đó là Đế Tinh, kết quả vẫn bị đánh bay, những thành viên còn lại của lớp bổ túc, nó cũng không thể nuốt chửng được thần lực, cho dù có dính vào người đối phương cũng không được.
"Chỉ còn lại một người cuối cùng thôi.
Thôn Thần Trùng màu vàng nhìn về phía Giang Thái Huyền, không thể nào thôn tính được thần lực của những người khác, bản thân không có cách nào đột phá vòng vây, trên đỉnh đầu có Cổ Nặc của Thôn Thần tộc, nó không dại gì chui đầu vào chỗ chết.
Ngoao
Thôn Thần Trùng màu vàng kêu lên một tiếng, vỗ cánh bay về phía Giang Thái Huyền, Thôn Thần lực bao trùm.
Giang Thái Huyền hơi nâng lòng bàn tay lên, một lực hút nhẹ truyền ra.
"Ngoao ngoao… dừng tay, dừng tay.
Thôn Thần Trùng màu vàng hoảng sợ, Thôn Thần lực của nó đang trôi đi mất, chết tiệt, rốt cuộc thì ai mới là Thôn Thần Trùng?
Không phải nên là ta nuốt chửng thần lực của ngươi sao? Tại sao ngươi lại nuốt chửng Thôn Thần lực của ta chứ?
Không lẽ ta đã vô dụng như vậy sao? Thôn Thần Trùng màu vàng tuyệt vọng nghĩ.
Giang Thái Huyền chỉ hấp thụ một chút rồi dừng lại, ngăn cản Thần Ma Tổ Kinh chuyển vận nuốt chửng nó, hắn không muốn giết chết Thôn Thần Trùng này.
Thôn Thần lực của Thôn Thần Trùng bớt đi một chút, lập tức nhụt chí, lơ lửng trên không trung, rất bối rối nhìn bọn họ: "Ta không chạy nữa, ta tiêu rồi."
Mình chết chắc rồi, đến cả thần lực cũng không thôn tính được, một chút hy vọng chạy trốn cũng không có.
"Không chạy nữa à?
Tiểu Kim cười lạnh một tiếng, bay tới nói: "Lúc đầu ngươi đã chế nhạo ta như thế nào? Tại sao không còn kiêu ngạo như trước đây nữa?"
"Ngươi, ngươi có bản lĩnh thì đừng kéo người tới.
Thôn Thần Trùng màu vàng với vẻ mặt khóc than, ngươi thật sự không biết xấu hổ, lại hợp tác với một đám người chặn một mình ta, ta làm sao có thể không tuyệt vọng chứ?
"Đừng sợ, sau này cứ đi theo ta, ngươi chính là tam đệ.
Tiểu Bảo nói.
"Đi theo ngươi ư? Tam đệ?
Thôn Thần Trùng màu vàng ngơ ngác hỏi: "Các ngươi rốt cuộc là muốn ta làm cái gì?"
"Để ngươi thoát khỏi những ngày tháng vất vả.
Tiểu Kim bĩu môi lấy ra một tia Hỗn Độn khí rồi nói: "Nhìn thấy không? Thứ mà nhị ca ta đang ăn bây giờ là cái gì, Hỗn Độn khí, những thần lực kém cỏi kia, ta còn không thèm ăn."
"Ngươi vẫn còn đang ăn thần lực sao?
Tiểu Bảo với ánh mắt phức tạp nhìn nó, một đống Thôn Thần thạch rơi xuống: "Đây đều là những viên tràn đầy thần lực, ta còn không ăn, đều cầm ra để trang trí."
Thôn Thần Trùng màu vàng: "..."
Tại sao ánh mắt của các ngươi đều giống như đang nhìn một đứa ếch ngồi đáy giếng vậy? Thôn Thần Trùng không nên ăn thần lực sao?
Hỗn Độn khí là cái gì? Tại sao lại muốn ăn, có thể chia cho ta một tia được không?
"Đây, ngươi nếm thử xem, Hỗn Độn khí còn chưa từng ăn qua, cũng không biết xấu hổ gọi là Thôn Thần Trùng?
Tiểu Bảo khinh thường nói.
Thôn Thần Trùng màu vàng mở miệng, trực tiếp nuốt Hỗn Độn khí xuống, toàn thân đều trở nên thoải mái, Thôn Thần lực bị Giang Thái Huyền nuốt chửng nhanh chóng khôi phục, tinh thần cũng tốt lên không ít, thậm chí Thôn Thần lực còn tinh tuý hơn rất nhiều.
"Thế nào rồi?
Tiểu Kim nhếch miệng nói.
"Tốt, đồ tốt.
Thôn Thần Trùng màu vàng lắp ba lắp bắp, đôi mắt nhỏ nhắn rực lửa nhìn bọn họ.
"Đi theo bọn ta, sau này sẽ có Hỗn Độn khí ăn, hơn nữa còn là Hỗn Độn khí ăn mãi không hết.
Tiểu Kim đắc ý nói, tâm niệm khẽ động, liền xuất hiện mấy cái bình: "Nhìn xem, đây là của ta…ừm, một phần nhỏ. "
Một phần nhỏ...của ngươi?
Thôn Thần Trùng màu vàng trợn tròn mắt, Hỗn Độn khí tốt như vậy, các ngươi lại có rất nhiều sao?
Chương 1058. Các ngươi cần quản lý
"Có muốn đi theo bọn ta không?
Tiểu Bảo nói: "Bây giờ ngươi là Thôn Thần Trùng thứ ba, có thể làm lão tam, sau này Thôn Thần Trùng nhiều lên, thì sẽ không dễ xếp như vậy nữa."
"Đi, ta đi theo các ngươi.
Thôn Thần Trùng màu vàng gật đầu lia lịa, nó đương nhiên sẽ không bỏ lỡ chuyện tốt như vậy.
"Ngươi còn biết các Thôn Thần Trùng khác không?
Tiểu Bảo hỏi.
"Biết, ta còn biết hai con nữa, biết bọn nó đang ở đó.
Thôn Thần Trùng màu vàng vội vàng nói.
"Ngươi có tên không?
Tiểu Bảo hỏi.
"Có, ta tên Tiểu Thương, là chủ nhân đã chết đặt cho ta.
Thôn Thần Trùng màu vàng nói.
"Đưa bọn ta đi trước đi, tìm được Thôn Thần Trùng khác, chúng ta cùng nhau hưởng dụng Hỗn Độn khí, trở thành Thôn Thần Trùng cấp cao vĩ đại.
Tiểu Bảo kiêu ngạo nói.
Vị tam đệ Tiểu Thương này vội vàng dẫn một đám người tới đó, đối với nó mà nói, đây là cơ hội lớn, nếu như thật sự có Hỗn Độn khí vô hạn vô tận, những ngày tháng đó quá đẹp, đâu còn giống như hiện tại, lén lén lút lút tích trữ thần lực.
"Đúng rồi, chuyện mà các ngươi đang làm có nguy hiểm gì không?
Tiểu Thương hỏi, rốt cuộc có liên quan đến Hỗn Độn khí quý giá, sẽ không phải mạo hiểm lớn, lấy mạng sống ra trả giá chứ?
"Không nguy hiểm bằng việc ngươi đặt Thôn Thần thạch như vậy, hơn nữa có thao tác cụ thể, đợi sau khi quay về, ta sẽ nói cho các ngươi làm như thế nào, đảm bảo có Hỗn Độn khí liên tục không dứt, hơn nữa có ăn cũng ăn không hết.
Tiểu Bảo kiêu ngạo nói: "Theo Bảo ca, đảm bảo các ngươi được ăn sung mặc sướng."
Khoé miệng của một đám người giật giật, Cổ Nặc ngẩng đầu nhìn trời, đừng nhìn ta, ta cũng không biết Tiểu Bảo từ khi nào đã trở nên như vậy.
Giang Thái Huyền hài lòng gật đầu, đây đương nhiên là hắn dạy, bằng không Tiểu Bảo làm sao có suy nghĩ này.
Hai Thôn Thần Trùng kia không biết Tiểu Thương sẽ lừa bọn họ, sau khi tin tức truyền đi, bọn chúng đã nhanh chóng đến và sau đó là một bi kịch.
"Chúng ta có quan hệ tốt như vậy, ngươi lại dẫn người tới bắt bọn ta.
Hai Thôn Thần Trùng nhìn Tiểu Thương với vẻ mặt tức giận, có cảm giác bị bằng hữu bán đứng.
"Đây là dẫn các ngươi thoát nghèo, sau này các ngươi sẽ cảm ơn ta.
Tiểu Thương hào hứng nói.
"Đi, về thôi.
Tiểu Bảo lên tiếng, một nhóm người lại lần nữa quay về Thần Ma đạo tràng.
Thần Ma đạo tràng, trước tiên Tiểu Bảo dẫn bọn chúng bước vào đạo tràng, tham quan thương phẩm trong đạo tràng, chắc chắn rằng đám Thôn Thần Trùng đều đang chảy nước miếng, hận không thể chết trong đạo tràng mà không ra ngoài nữa, lúc này để Cổ Nặc lôi bọn chúng ra.
"Đừng kéo ta, để ta nhìn thêm một chút nữa.
Tiểu Thương thầm rơi nước mắt, rất muốn.
"Thật không có tiền đồ.
Tiểu Bảo khinh thường nói.
Giang Thái Huyền trợn mắt, cũng không biết lúc đầu là ai chảy nước miếng, bây giờ lại không biết xấu hổ nói người khác?
"Mau ra ngoài, Bảo ca truyền thụ kinh nghiệm kiếm Hỗn Độn khí, nếu bỏ lỡ làng này thì không có cửa hàng, sau này các ngươi tự mình nghĩ cách.
Tiểu Bảo nói.
"Đến liền đây.
Bốn Thôn Thần Trùng, bao gồm cả Tiểu Kim, vội vàng rời khỏi đạo tràng, hoàn toàn không cần Cổ Nặc lôi đi.
"Đầu tiên, chủ nhân của các ngươi đều chết cả rồi, các ngươi đã mất đi một nô bộc trung thành...a, đừng đánh, là quản lý.
Ngay khi Tiểu Bảo vừa nói nô bộc thì bị Cổ Nặc tát một cái, vội vàng thay đổi lời nói: "Các ngươi cần một quản lý."
"Quản lý?
Thôn Thần Trùng bối rối, quản lý là cái quái gì?
"Ngươi không có chủ nhân, đồng nghĩa với việc bản thân không có người bảo hộ.
Tiểu Bảo nói: "Các ngươi chỉ có thể lén lút đặt Thôn Thần thạch, hấp thu một chút thần lực kéo dài hơi tàn, giãy dụa trên thế gian này."
Bốn con Thôn Thần Trùng im lặng, Tiểu Bảo nói không sai, không có chủ nhân, nếu như không có Thôn Thần thạch tích trữ lương thực, bọn chúng sớm đã chết đói rồi.
Nhiều năm như vậy, bọn chúng đã chứng kiến quá nhiều Thôn Thần Trùng chết đói, nếu không phải Chiến Thần Cương lại bắt đầu, Tiểu Kim bây giờ cũng là một Thôn Thần Trùng chết vì đói.
"Chúng ta không có thể chất mạnh mẽ, mất đi đồng bọn, ngay cả một con yêu thú cấp chín cũng có thể giết chết chúng ta.
Tiểu Bảo lại nói.
"Cho nên, ngươi muốn tìm cho Thôn Thần Trùng một chủ nhân sao?
Bốn con Thôn Thần Trùng cau mày, tuy rằng bọn chúng muốn có người bảo hộ, nhưng lại không muốn có chủ nhân, bởi vì sẽ bị khế ước trói buộc.
Được an toàn đương nhiên là tốt, nhưng cũng trói buộc sự tự do của bọn chúng, sau này đều phải nhìn sắc mặt của chủ nhân mà làm việc.
"Không, Thôn Thần Trùng chúng ta không cần chủ nhân, cái chúng ta cần là người quản lý.
Tiểu Bảo đắc ý ngẩng đầu nói: "Về phần bảo vệ, chúng ta cũng không cần, chúng ta cần là người chăm chỉ có thể giúp chúng ta kiếm tiền, người mua Hỗn Độn khí!"
"Kẻ ngốc như vậy đi đâu mà tìm chứ?
Tiểu Thương bĩu môi nói: "Có thể kiếm tiền, còn biết mua cho chúng ta ư?"
"Đúng vậy, kẻ ngốc như vậy không thể nào tồn tại ở Thần giới.
Hai Thôn Thần Trùng kia cũng nói.
Tiểu Bảo lắc đầu nói: "Ai nói không có? Đây không có một kẻ ngốc sao?"
Sắc mặt của Cổ Nặc đen lại, ngươi nói ai ngốc, nói ai ngốc?
"Nàng ta? Nàng ta là người của ngươi.
Bốn Thôn Thần Trùng nhún vai, thất vọng nói.
"Ngu ngốc, vừa rồi Bảo ca ta đã nói rồi, thứ mà chúng ta cần là một người chăm chỉ, không phải chủ nhân.
Tiểu Bảo lại lần nữa nói: "Thôn Thần Trùng chúng ta có một năng lực, chuyển hóa thần lực thành Thần Nguyên khí, Thôn Thần thạch này tích trữ thần lực, sau đó lại chuyển hóa thành Thần Nguyên khí, tức là một viên thần tinh, thần tinh cấp thấp nhất, có thể đổi lấy một tia Hỗn Độn khí."
"Cái gì?
Ba Thôn Thần Trùng kinh ngạc hét lên, Tiểu Kim sớm đã biết chuyện này, nhưng ánh mắt cũng rực lửa, bởi vì trước đó nó làm công cho người khác.
"Nếu không, ngươi cho rằng ta mang theo nhiều Thôn Thần thạch như vậy làm cái gì?
Tiểu Bảo kiêu ngạo ngẩng đầu lên, cười lạnh một tiếng, lấy ra một đống Thôn Thần thạch: "Đây là những viên Thôn Thần thạch đã chứa đầy thần lực, ta chỉ cần chuyển hoá xong, thì sẽ có vô số Hỗn Độn khí, thậm chí là Hỗn Độn đan hay những thương phẩm khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận