Tam Thanh Nghe Lén Ta Tiếng Lòng, Hồng Hoang Nội Dung Truyện Băng Xong

Tam Thanh Nghe Lén Ta Tiếng Lòng, Hồng Hoang Nội Dung Truyện Băng Xong - Chương 35: Tiểu long long, thời đại biến (length: 7733)

【 Nếu như biển lớn có thể gọi về tình yêu đã qua, thì hãy để ta dùng một đời chờ đợi. Nếu như chuyện cũ thâm tình, ngươi đã không còn lưu luyến thì hãy để nó theo gió bay xa... 】 【 Chim biển và cá yêu nhau, chỉ là một chuyện bất ngờ... 】 【 Nghe kìa, tiếng biển khóc... 】 【 Ta thích đại hải, ngươi lại thích chơi đùa... 】 "..."
Sau khi tiến vào hải vực Đông Hải.
Tam Thanh có thể cảm nhận được tâm tình của Chu Thanh Thanh đột nhiên trở nên trồi sụt bất định.
Chỉ là, trong đó vẫn có một điều khiến bọn hắn không hiểu.
Chim biển và cá yêu nhau, đây không phải là chuyện hết sức bình thường sao? Ở đại hải này, chẳng có gì bất ngờ cả, nếu là bọn họ sau khi hóa hình, thậm chí có thể yêu nhau vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm... .
Chu Thanh Thanh lại không biết ba vị sư tôn đang bắt lỗi trong lời ca đầy hứng khởi của nàng.
Nàng sở dĩ hào hứng dâng trào như vậy, tất nhiên là vì đã nhìn thấy đại hải chân chính trong Hồng Hoang.
【 Trong tứ hải, Đông Hải là tôn quý nhất, còn được Long tộc xem là nơi hội tụ khí vận, quả nhiên không tầm thường! 】 【 Nhưng mà, tại sao ta cảm giác tốc độ của ba vị sư tôn chậm lại rồi. 】 【 Bọn hắn không định đến đảo Bồng Lai sớm sao? 】 【 Cũng đúng, cao thủ trước nay đều xuất hiện sau cùng, người có thực lực càng mạnh, danh tiếng càng lớn trước nay đều là áp trục đăng tràng. 】
Cô nãi nãi.
Cuối cùng cũng phát hiện ra điểm này rồi à.
Tam Thanh nghe tiếng lòng của Chu Thanh Thanh, thở phào nhẹ nhõm.
Bọn hắn lúc khởi hành từ Đông Côn Luân hơi sớm một chút, vẫn chưa tới thời gian pháp hội Bồng Lai mở ra, Tam Thanh cũng không muốn đến Bồng Lai Tiên Đình quá sớm để bị người khác nhìn như khỉ.
Vì vậy cứ mãi lượn quanh trên Đông Hải này, dự định căn đúng thời điểm mới tới Bồng Lai Tiên Đình.
Bởi vì biết được từ tiếng lòng của Chu Thanh Thanh rằng Thông Thiên sẽ có đạo trường ở trong Đông Hải, nên dứt khoát đi tìm đạo trường này.
Chỉ là đã đi qua nhiều hòn đảo, Thông Thiên vẫn không cảm ứng được có động thiên phúc địa nào hữu duyên với mình.
Thái Thanh Lão Tử cũng vì tam đệ của mình mà thôi diễn một phen, đáng tiếc là chẳng thôi diễn ra được cái gì cả.
Cho nên bọn họ liền đặt hy vọng lên người Chu Thanh Thanh, hy vọng nàng có thể đưa ra chút "đề nghị thành công".
Kết quả nha đầu này lại cứ hát hết bài này đến bài khác.
Cũng may sau khi hát xong, Chu Thanh Thanh cuối cùng cũng chú ý tới hành động bọn hắn mang nàng đi vòng quanh, hiểu rõ khổ tâm của bọn hắn.
【 Các sư tôn lượn quanh trên Đông Hải, lẽ nào đã cảm ứng được đảo Kim Ngao? 】
Con ngươi Thông Thiên hơi sáng lên.
Ngay lập tức nắm bắt được cái tên đảo Kim Ngao.
Không có gì bất ngờ, đảo Kim Ngao này hẳn là đạo trường của hắn trong lời của Chu Thanh Thanh.
"Đại huynh, ta cảm giác được đảo Kim Ngao cùng ta hữu duyên, ngươi giúp ta thôi diễn một chút phương vị cụ thể của nó đi."
Thượng Thanh Thông Thiên nhướng cặp mày kiếm, cười khẽ mở lời.
Ngọc Thanh Nguyên Thủy nghe tam đệ nói nhẹ như mây trôi nước chảy, muốn trợn mắt trắng. Ngươi cảm ứng được cái quái gì, khi nào Thanh Thanh nói ra tên, thì ngươi khi đó nói có cảm ứng, thật không biết ngượng.
【 Tam sư tôn quả nhiên có cảm ứng với đảo Kim Ngao, ta nói đúng mà ~~】
Thái Thanh Lão Tử không khỏi đưa tay đỡ trán.
Hắn tất nhiên không thể vạch trần tam đệ của mình.
Tam đệ tuy nói bừa, hiện tại không hề có cảm ứng với đảo Kim Ngao kia.
Thế nhưng hắn, Thái Thanh Lão Tử, không phải người bình thường.
Sau khi có tên đảo, hắn cũng có thể tiến hành thôi diễn ở một mức độ nhất định.
Sâu trong con ngươi Thái Thanh Lão Tử từng đạo tinh quang lóe lên, một lúc lâu sau, Thái Thanh Lão Tử nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Phương hướng này."
Cho dù là biết tên đảo Kim Ngao.
Thái Thanh Lão Tử cũng đã hao tốn không ít khí lực mới thôi diễn ra được cái tên này.
Chỉ là vì để Thông Thiên hiển thánh trước mặt mọi người, chuyện này cũng phải đến tay người huynh trưởng này làm.
Rất rõ ràng.
Đảo Kim Ngao cũng không phải do Thông Thiên phát hiện vào thời điểm này, nếu không, cần gì phải thôi diễn mệt mỏi như vậy?
Lại nghe Chu Thanh Thanh hát ầm ĩ thêm một số bài hát về biển cả.
Tam Thanh cuối cùng dừng lại tại một khu vực trong Đông Hải, chỉ là, nơi bọn hắn dừng lại cũng không có bóng dáng hòn đảo nào.
Chỉ là sự thôi diễn của Thái Thanh Lão Tử đã chỉ đến nơi đây.
Lúc này thấy tình hình này, cũng giữ im lặng.
【 Tam sư tôn sao còn chưa động thủ? Sao không mau phá mất Thập Tuyệt Trận bên ngoài đảo Kim Ngao đi, để chúng ta sớm ngày lên đảo! 】
Thì ra bên ngoài đảo Kim Ngao này có trận pháp.
Thái Thanh Lão Tử và Ngọc Thanh Nguyên Thủy bất mãn nhìn về phía tam đệ của mình.
Thật không ngờ tam đệ đã nhìn ra là trận pháp gì, kết quả lại đứng bên cạnh giữ im lặng, trêu đùa bọn hắn đây mà.
"Oan uổng a, đại ca, nhị ca, ta thật sự oan uổng, ta thật sự không nhìn ra trận pháp nơi đây, nếu không phải Thanh Thanh mở miệng, ta nào biết nơi này có Thập Tuyệt Trận."
Thông Thiên vội vàng truyền âm giải thích.
Thật ra hắn có phát hiện một chút dấu vết trận pháp, trong vùng không gian này có mười vòng tròn tuyệt đối giúp che giấu khí tức nơi đây.
Nhưng mà, cái tên Thập Tuyệt Trận này thì hắn thật sự không biết.
Bây giờ tên trận pháp vừa được nói ra, Thông Thiên chỉ cảm thấy phúc chí tâm linh, màn sương mù về trận pháp trong mắt hắn lập tức tan đi, để Thông Thiên có thể nhìn thấu sự huyền diệu của trận pháp đó.
Sau khi đã thấy rõ quỹ tích của trận pháp.
Thông Thiên khẽ phất tay áo, lập tức có Vạn Kiếm Hồ Lô nhảy ra, hóa thành mười đạo kiếm quang, chém về mười phương hướng khác nhau.
Theo trận pháp bị nghiền nát, khí tức động thiên phúc địa kia lập tức tỏa ra từ đó.
Thiên địa xoay vần, dị tượng xuất hiện.
【 Xứng đáng là Tam sư tôn, cho dù ở cảnh giới Đại La Kim Tiên, phá Tiên thiên Thập Tuyệt Trận này cũng không hề khó khăn. 】 【 Sau này những đệ tử kia phá Thập Tuyệt Trận, đều phải vắt hết óc suy nghĩ, khoảng cách thật là lớn. 】
Thượng Thanh Thông Thiên bất giác nhíu mày.
Theo lời Thanh Thanh nói, Thập Tuyệt Trận này hẳn là trận pháp do môn hạ đệ tử của hắn bày ra sau này.
Về phần rốt cuộc là kẻ nào phế vật, vậy cũng không cần nghĩ nhiều.
"Một nơi động thiên tuyệt diệu, quả nhiên thích hợp với ta."
Thông Thiên nhìn thấy vạn đạo linh quang, phúc phận đầy đất của đảo Kim Ngao, trong lòng rất thích thú.
Cho dù bọn hắn Tam Thanh không tách ra, đảo Kim Ngao này cũng có thể dùng làm biệt phủ của mình, nhiều đảo chi chít, cũng là nơi có thể tùy thời bày trận.
Chỉ cần nhìn một cái, hắn liền thích nơi này.
Nhưng mà.
Còn chưa đợi hắn chính thức bước lên đảo Kim Ngao này.
Từng tiếng long ngâm bỗng nhiên vang lên trên mặt biển.
"Người tới dừng bước, nơi đây là bảo địa của Long tộc ta, tu sĩ khác tuyệt đối không được nhúng chàm."
【 A, Long tộc ở thời đại này lại dám ra mặt ngăn cản Tam sư tôn tiến vào đạo trường của mình? 】 【 Không phải chứ, gan vậy sao? 】 【 Uy uy uy, tiểu long long, thời đại thay đổi rồi, bây giờ không phải là thời đại Long Hán lượng kiếp, thời đại Tiên thiên tam tộc xưng bá nữa đâu, các ngươi chán sống rồi sao? 】
Nếu là ở thời đại Long Hán lượng kiếp, Long tộc xuất hiện ngăn cản Tam Thanh, Chu Thanh Thanh sẽ vô cùng thấu hiểu.
Chỉ là hiện tại Long tộc đã lui về tứ hải, theo lý mà nói thì nên giả chết, có thể không xuất hiện thì đừng xuất hiện, bây giờ thấy đảo Kim Ngao xuất hiện, lại dám xuất hiện, đây chẳng phải là tự đi nộp mạng sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận