Tam Thanh Nghe Lén Ta Tiếng Lòng, Hồng Hoang Nội Dung Truyện Băng Xong

Tam Thanh Nghe Lén Ta Tiếng Lòng, Hồng Hoang Nội Dung Truyện Băng Xong - Chương 162: Lại là ngươi, Thông Thiên! (length: 8064)

【 Ghê quá đi, một thanh kiếm cứ thế xuyên qua. 】 Chu Thanh Thanh còn đang đợi Hồng Vân hoàn thành tự bạo, liền trông thấy tam sư tôn rút Tuyệt Tiên kiếm trong tay mình ra, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc chặt đứt quá trình tự bạo của Hồng Vân.
【 Tam sư tôn, cái này cái này cái này, hoàn toàn chính là chuyên gia gỡ bom mà, đúng vào giây cuối cùng trước khi nổ lại gỡ được dây, ngầu quá! 】 【 Ta cũng sai rồi, quên mất bên cạnh là tam sư tôn. 】 【 Với tính cách của hắn, thấy cảnh tượng trước mắt, thật sự có khả năng ra tay. 】 Vô số ý niệm chợt lóe lên trong đầu Chu Thanh Thanh.
Nàng vốn chỉ đơn thuần nghĩ rằng sự việc có thể sẽ phát triển theo quỹ đạo ban đầu, lại quên mất lúc này người ẩn mình trong bóng tối đã không còn là Minh Hà lão tổ mà là nàng và tam sư tôn.
Người đã thay đổi, kết quả này tự nhiên cũng khác trước.
Minh Hà lão tổ tất nhiên có thể giống như nàng Chu Thanh Thanh, thường sẽ không lên tiếng, nhưng Thượng Thanh Thông Thiên tự nhiên sẽ không làm như vậy.
【 Lẽ ra ta nên nghĩ tới. 】 Chu Thanh Thanh cảm thấy mình đã thất sách.
【 Đại sư tôn cũng có thể phá vỡ nội dung truyện, tam sư tôn tất nhiên cũng có khả năng phá vỡ nội dung truyện. 】 Thượng Thanh Thông Thiên hơi nhíu mày, cảm thấy chữ "phá vỡ" này của đồ đệ mình dùng thật là tinh diệu.
"Thượng Thanh... Đạo hữu!"
Khí lưu màu đỏ quanh thân Hồng Vân bị một kiếm phá tan, trong lòng vốn cảm thấy đã hoàn toàn xong đời.
Tự bạo đã là thủ đoạn mạnh nhất hắn có thể nghĩ ra được, không ngờ khi lấy lại tinh thần lại nhìn thấy Thượng Thanh đạo hữu.
Mà tiểu cô nương đạp trên thanh hoàng kim kiếm kia, rõ ràng chính là Tam Thanh thủ đồ ôm kiếm mà ra trên ba mươi ba tầng trời, Chu Thanh Thanh.
Ngay lúc hắn đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy loli đạp hoàng kim kiếm kia quay đầu lại cười với hắn một tiếng.
"Tam sư tôn của ta tới cứu ngươi rồi đấy, đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục tự bạo nữa, đừng gây thêm phiền phức cho chúng ta."
"..."
Mặt Hồng Vân lập tức đỏ bừng.
Bị một tiểu bối dặn dò như vậy, quả thực khiến hắn cảm thấy có chút mất mặt.
Cũng may bây giờ hắn đang ở trạng thái ráng đỏ do tự bạo, toàn thân đỏ rực, ngược lại là không bị mọi người tại trận phát hiện ra điều gì bất thường.
Nếu sớm biết có Thượng Thanh đạo hữu cứu viện, hắn tự nhiên không thể nào làm chuyện như vậy.
Lại là Thông Thiên!
Phía chân trời, bất luận là Yêu Sư Côn Bằng đang ở phía trước nhất bây giờ, hay là Đông Hoàng Thái Nhất, hoặc là Thiên Đế Đế Tuấn, lúc này sắc mặt đều đã trở nên cổ quái.
【 Ha ha ha, trợn tròn mắt rồi chứ. 】 【 Đừng có không xem Thông Thiên là kẻ hay gây chuyện với trời đấy nhé, tam sư tôn của ta chính là cực kỳ có duyên với cái 'trời' của các ngươi đấy. 】 "..."
Thượng Thanh Thông Thiên nghe được lời lẩm bẩm trong lòng của đồ đệ bên cạnh mình.
Hắn cũng không biết cái tên Thông Thiên của mình lại bị Chu Thanh Thanh gán cho hàm ý như vậy, nếu cái này hữu dụng, vậy Hình Thiên của Vu tộc chẳng phải là thật sự có thể chặt đầu trời (Hình thiên) sao?
Bất quá.
Thông Thiên cảm thấy mình quả thực cũng tiếp xúc thật nhiều với các vị đạo hữu ở thiên đình, nghĩ kỹ lại mà nói, Long tộc, Thái Âm Tinh Quân, Hồng Vân, cả thảy đã ba lần rồi.
Việc này còn chưa bao gồm những chuyện cùng với hai vị huynh trưởng.
Tính toán tỉ mỉ, dường như hắn thật sự chính là chuyên đi chọc vào ổ của thiên đình.
Yêu Sư Côn Bằng hơi biến sắc, hắn không ngờ trong tình huống trước mắt này lại là Thượng Thanh Thông Thiên ra tay cứu lại một mạng nhỏ của Hồng Vân.
Cảnh này tựa như là sự tái hiện kinh điển lúc ở Tử Tiêu cung trước kia.
Khi đó Thông Thiên ra tay giúp Hồng Vân chặt đứt nhân quả với Chuẩn Đề.
Hiện tại vừa ra sân liền giúp Hồng Vân chặn đứng việc tự bạo.
Nghĩ đến việc Thông Thiên nhiều lần ra tay đều là vì một người hiền lành như Hồng Vân, Côn Bằng liền cảm thấy trong lòng bất bình, rõ ràng kẻ có đạo tâm kiên nghị như hắn mới càng đáng được trợ giúp.
Kết quả đến cuối cùng lại luôn không như mong muốn.
Chuyện cho tới bây giờ.
Côn Bằng cũng không dám ra tay với Thông Thiên.
Gia hỏa trước mắt này đã đến Thái Thanh cảnh, thực lực đã đạt tới tình trạng hắn không thể tưởng tượng nổi, hắn nào dám ra tay.
Ánh mắt Đông Hoàng Thái Nhất trở nên nóng rực.
So với Hồng Vân lão tổ, hắn quả nhiên vẫn muốn so đấu với cường giả chân chính như Tam Thanh hơn.
Trong chớp mắt.
Đạo vận trên người Đông Hoàng Thái Nhất lưu chuyển, pháp lực tràn ngập Hỗn Độn Chung, trong nháy mắt liền vượt lên trước trấn áp về phía Thượng Thanh Thông Thiên.
Thông Thiên mặt không đổi sắc.
"Thanh Thanh, lên!"
"..."
【 Ca, lần trước rõ ràng người chỉ một kiếm đã đánh bay Đông Hoàng Thái Nhất rồi, sao lần này lại muốn ta lên. 】 Trong lòng Chu Thanh Thanh lẩm bẩm.
Nhưng nàng cũng biết hoàn cảnh hiện tại không giống như lúc ở Đông Hải.
Bản thân Chu Thanh Thanh cũng linh quang lóe lên, hóa thành hình dạng Nhị Thập Tứ Phẩm Tạo Hóa Thanh Liên, mặc cho tam sư tôn truyền pháp lực vào kinh mạch.
Vô số huyền quang tạo hóa lưu chuyển trên Thanh Liên, chặn lại uy áp của Hỗn Độn Chung.
【 Này, lão bằng hữu, đã lâu không gặp, thật là nhớ nhung, vẫn là để ta tới phòng ngự ngươi đi. 】 Chu Thanh Thanh gặp Hỗn Độn Chung cũng cảm thấy thân thiết, mọi người đều là người quen cũ, phòng ngự Đông Hoàng Chung thuần thục hơn phòng ngự những thứ khác nhiều.
""
Đông Hoàng Thái Nhất nhìn Thông Thiên nhanh chóng biến đồ đệ bên cạnh thành Thanh Liên để ngăn cản Hỗn Độn Chung của mình, trong lòng luôn cảm thấy thật quá đáng.
Mấy người Tam Thanh này, hễ có dịp là lại dùng Tạo Hóa Thanh Liên ra chặn Hỗn Độn Chung của hắn, hành động này quả thật là quá thành thục rồi.
Chẳng lẽ bọn họ đều bàn bạc xong cả rồi?
Hắn vốn cho rằng Tạo Hóa Thanh Liên hóa hình thành Chu Thanh Thanh, trở thành thủ đồ của Tam Thanh, xem như đã tổn thất một kiện Tiên Thiên Chí Bảo, không ngờ bọn họ vẫn còn dùng những chiêu này.
Nhị Thập Tứ Phẩm Tạo Hóa Thanh Liên vừa ra, phòng ngự được kéo căng.
Trong thời gian ngắn, Đông Hoàng Thái Nhất căn bản không làm gì được Thượng Thanh Thông Thiên, dù cho hiện tại bên phe bọn hắn cũng là lấy nhiều địch ít.
Thấy cảnh tượng như vậy.
Sắc mặt Côn Bằng cũng trở nên càng thêm u ám.
Hắn vừa mới còn khiêu khích Hồng Vân không có lực lượng gì để dựa vào, không ngờ cái vả mặt này đến nhanh như vậy, chỉ mới có Thượng Thanh và Chu Thanh Thanh tới, mà đã mơ hồ có cảm giác cục diện sắp bị phá vỡ.
Côn Bằng chỉ cảm thấy chuyến vây công Hồng Vân lần này dường như đã xuất hiện biến số.
Bây giờ mà nói, liền phải xem Thiên Đế Đế Tuấn định liệu thế nào, có muốn trực tiếp vận dụng Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận để đối phó với biến cố trước mắt hay không.
Côn Bằng quay đầu nhìn Thiên Đế vẫn chưa có động tác, kêu một tiếng: "Thiên Đế bệ hạ!"
Thiên Đế Đế Tuấn nghe tiếng kêu hơi có vẻ vội vàng của Côn Bằng, trong lòng cũng thở dài một hơi.
Nếu người xuất hiện bên cạnh Hồng Vân hiện tại chỉ là một Trấn Nguyên Tử thôi, bọn hắn bất kể thế nào cũng có thể chém giết được Hồng Vân.
Nhưng người xuất hiện lại là Thượng Thanh Thông Thiên.
Trước mắt hắn dùng đồ đệ của mình biến thành bản thể để phòng ngự công kích của Đông Hoàng Thái Nhất, rõ ràng là muốn dùng Tru Tiên Kiếm Trận tới ngăn cản Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận.
Nếu mình vận chuyển toàn bộ Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, một mình Thông Thiên với Tru Tiên Kiếm Trận hiện tại tự nhiên là không ngăn nổi.
Nhưng ngăn không được là một chuyện, các huynh đệ khác của Thượng Thanh cũng sẽ không đứng yên nhìn.
Nếu để Hồng Vân cứ như vậy chạy thoát chỉ vì Thượng Thanh Thông Thiên xuất hiện, hắn lại cảm thấy không cam tâm, nên mới gắng gượng đến giờ.
Lần này vây công Hỏa Vân cung là hành động bọn hắn đã trù tính từ lâu, lần này đã 'đánh rắn động cỏ', lần sau muốn thành công sẽ rất khó khăn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận