Quỷ Giới Cầu Tiên: Ta Có Một Gốc Thần Thông Đại Thụ

Chương 592: Phách lối

Chương 592: Ngông cuồng! Rất nhiều thiên kiêu đều từng làm chuyện mà Hứa Đạo đang làm, không phải là không có người nghĩ tới, bây giờ tu hành chi đạo xuất hiện vấn đề, vậy thì đổi một con đường khác là được. Thế nhưng, nếu thật sự đơn giản như vậy thì tốt! Khai sáng một con đường mới, cho dù là tham khảo những con đường đã có, chỉ tiến hành sáng tạo ở một mức độ nhất định thôi, thì cái độ khó đó cũng đã là điều mà người thường khó có thể tưởng tượng. Có người đi mãi đi mãi rồi phát hiện, mình thật ra chỉ là tạo ra một chút cải biên trên con đường cũ, hoàn toàn chỉ là một phiên bản của con đường cũ, thậm chí tiềm lực và hiệu quả của nó còn không bằng bản gốc. Ngược lại, có một số người tìm ra được ý mới, nhưng lại vô dụng, bởi vì một con đường không có tiềm lực, không có tương lai thì căn bản không đáng để tốn quá nhiều tinh lực! Đã có bao nhiêu thiên kiêu gãy gánh giữa đường, thậm chí có người vì chuyện này mà hóa điên. Thế nhưng thời gian lâu như vậy trôi qua, đại hành kỳ đạo trên đời vẫn là mấy phương pháp tu hành kia, chứ chẳng có biến hóa gì. Vậy mà Hứa Đạo lại muốn trở thành người khai sáng đạo mới? Hắn thấy điều này chẳng khác nào người si nói mộng, đó cũng là lý do vì sao lúc trước hắn khuyên Hứa Đạo bỏ cuộc dưới chân núi. Vì hắn thật sự không coi trọng! Tìm hiểu ngược dòng đứng lên, Luyện Khí một đạo hẳn là con đường tu hành cổ xưa nhất trên đời, những phương pháp tu hành khác ít nhiều đều có liên quan đến nó. Bao gồm phương pháp tu hành của phật môn, phương pháp tu hành của Yêu tộc, đều là kéo dài diễn biến từ luyện khí chi pháp mà ra, thậm chí đạo hương hỏa Thần Linh xem ra ít liên quan nhất, cũng có thiên ti vạn lũ liên hệ với đạo này. Từ khi sinh ra, Luyện Khí một đạo đã định sẵn nó sẽ trở thành phương pháp tu hành hoàn mỹ nhất trên đời, bởi vì đạo này chỉ thẳng vào căn bản, có thể đến cái gốc của Đại Đạo. Đạo hương hỏa Thần Linh thoát thai từ Luyện Khí chi đạo, tuy thoát khỏi lối cũ nhưng lại có khiếm khuyết chí mạng. Còn phật môn và Yêu tộc dứt khoát còn chưa từng thoát khỏi lối cũ, bởi vậy khi thiên địa dị biến, thiên địa linh cơ nhận ô nhiễm, đạo môn, phật môn, Yêu tộc đều bị vây khốn. Đây chính là khốn cảnh mà giới tu hành đang đối mặt, đây là một căn bệnh cố hữu, muốn thay đổi tận gốc thì khó khăn biết bao! Chí ít hắn không thấy bất cứ hy vọng nào! Thiếu niên đưa mắt nhìn Hứa Đạo bên cạnh, lẽ nào Hứa Đạo thật sự có thể làm được? Nếu không thì vì sao những người này lại coi trọng đến vậy, còn đưa ra sự ủng hộ lớn đến thế? Sắc mặt Hứa Đạo bình tĩnh, cũng không để ý sự nghi hoặc trong mắt thiếu niên, hắn chỉ nhìn quanh một vòng, lại lần nữa ôm quyền thi lễ, “Làm phiền chư vị tiền bối! Có thể bắt đầu!” Nói xong, Hứa Đạo nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng. Mà những thân ảnh có khí tức kinh khủng trên chân trời lúc này lại riêng ai nấy liếc nhìn nhau. “Ai bắt đầu trước?” Dù trong đó có mấy vị ngay cả chính họ cũng cảm thấy buồn cười, vậy mà lại đem hy vọng đặt lên một tiểu tu thất cảnh, nhưng đã đến bước này rồi thì buồn cười cũng được! Tỉ như Tử Vi thánh địa! Chủ nhân Tử Vi thánh địa thật ra ngay từ đầu không tính tới chuyện này, vì hoàn toàn là lãng phí thời gian, hơn nữa ân oán giữa Tử Vi thánh địa và Thiên Tuyền thánh địa vẫn còn đó, hắn hơi đâu mà xen vào. Nhưng khi hắn biết phật môn dẫn đầu việc này, Táng Địa vui vẻ đáp ứng, Thiên Yêu thánh địa đồng ý có mặt, lúc này hắn mới thật sự động tâm. Thiên Tuyền thánh địa khỏi phải nói, dù sao đây là đệ tử nhà mình, nhưng phật môn là chuyện gì? Và điều khiến họ khó hiểu hơn là chuyện này do Phổ Đà Tông dẫn đầu, điều này khiến họ không thể không suy nghĩ nhiều. Phật môn khi nào lại tích cực đến vậy? Chắc chắn có kỳ quặc trong này! Mà Táng Địa và Thiên Yêu thánh địa đồng ý càng làm cho Tử Vi thánh địa triệt để ngồi không yên, ai mà không biết đức hạnh của Táng Địa và Thiên Yêu thánh địa, trong ngũ đại thánh địa, hai thánh địa này lười tham dự vào những chuyện bình thường nhất. Hiện tại ngay cả hai thánh địa này cũng tham dự, khiến Tử Vi thánh địa không thể không suy nghĩ nhiều, mặc kệ thành hay không thì cứ tham dự trước đã. Không thể bị cô lập như vậy! “Vậy để bần tăng bắt đầu trước đi!” Thân ảnh được bao phủ bởi phật quang thấy mọi người đều im lặng không nói gì thì chắp tay trước ngực nói. Lúc này Hứa Đạo bỗng nhiên lên tiếng, “Các vị tiền bối không cần khiêm nhường, đều có thể bắt đầu cùng lúc!” Hắn vừa dứt lời, lập tức tất cả mọi người biến sắc, nhìn Hứa Đạo với ánh mắt đầy ngạc nhiên và nghi hoặc. Chủ nhân Tử Vi thánh địa càng cười nhạo, “Thật là một tiểu tử càn rỡ, nhiều người như vậy cùng bắt đầu, ngươi có thể nghe rõ ràng, nghe hiểu được sao? Chẳng lẽ cố làm ra vẻ ở đây à?” Hắn không ưa cái tên Hứa Đạo này, quả nhiên không hổ là người của Thiên Tuyền thánh địa, cái mùi vị này không lẫn đi đâu được, thật khiến người ta ghét cay ghét đắng. “Có thể! Mong chư vị tiền bối bắt đầu đi!” Ngữ khí Hứa Đạo bình tĩnh, ân oán giữa Tử Vi thánh địa và Thiên Tuyền thánh địa hắn cũng nghe qua một hai, nhưng không rõ lắm, có điều hắn biết rõ, Tử Vi thánh địa từng bị sư tôn đánh đến tận cửa. Vị này mà đến thật sự hơi ngoài dự liệu của Hứa Đạo. “Nếu ngươi không muốn thì im miệng rồi rời đi là được, đừng quấy rầy ở đây!” Tư Thần không khách khí như vậy, dù vị thánh chủ Tử Vi kia có thực lực cao hơn nàng một cảnh giới, nhưng nàng cũng không hề nể mặt. Điều càng khiến người mở mang tầm mắt là, thánh chủ Tử Vi bị Tư Thần mắng một câu lại chọn im miệng. “Nếu Hứa Đạo tiểu thí chủ đã nói có thể bắt đầu cùng lúc, vậy thì cùng bắt đầu đi!” Vị thánh chủ phật môn kia vẫn có thái độ bình thản, Hứa Đạo còn có thể nghe ra ý cười rõ ràng trong lời nói của ông ta. “Đạo tu hành của ta phật môn…” Nói rồi, tông chủ Phổ Đà Tông bắt đầu. Sau khi ông ta bắt đầu, chủ nhân Thiên Yêu thánh địa cũng bám sát theo sau. Tiếp đó là vị Thần Linh kia, rồi sư tôn và sư bá của Hứa Đạo cũng mở miệng. Khi chủ nhân Táng Địa mở miệng, nơi đây chỉ còn lại mỗi chủ nhân Tử Vi thánh địa vẫn đứng nguyên tại chỗ. Thánh chủ Tử Vi nhìn quanh một vòng, thấy chỉ có mình chưa mở miệng, hắn cúi đầu nhìn xuống phương sơn đ·i·ê·n cái vị thanh niên đang ngồi, thấy tiểu tử kia vẫn nhắm chặt mắt, dường như đang cẩn thận lắng nghe, hắn không khỏi cười lạnh một tiếng. “Ta không tin ngươi thật sự nghe ra được gì!” Rồi hắn cũng mở miệng giảng đạo. Những người ở đây đều là những người có thiên phú tốt nhất thế gian, tài năng cao nhất, đồng thời cũng là những đại năng có tu vi cao nhất. Họ có lý giải riêng về tu hành, những điều họ giảng thuật đều là tinh hoa nhất, sáng giá nhất trong lĩnh vực của mình. Những thứ này đừng nói là giảng cùng một lúc, dù từng người nói mỗi chữ mỗi câu đều cần ngộ tính và thiên phú cực kỳ mạnh mẽ mới có thể nghe hiểu thật sự. Hơn nữa, với cảnh giới của những người này, khi mở miệng giảng đạo mỗi chữ mỗi câu đều ngậm đạo vận, chứa đựng lý giải của bản thân về đạo lý, trọng lượng của nó khỏi phải nói cũng biết. Vậy mà tiểu tử này lại ngông cuồng như vậy, mưu toan nghe nhiều người cùng xiển giảng đạo pháp cùng lúc, quả nhiên là không biết trời cao đất rộng. Không thấy cái vị Thần Linh là thiếu niên bên cạnh Hứa Đạo lúc này đã đầu óc quay cuồng rồi sao? Phải biết rằng lúc này mới chỉ vừa bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận