Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng

Chương 543: Có điểm gì đó không đúng

Chương 543: Có điểm gì đó không đúngChương 543: Có điểm gì đó không đúng
- Đừng ôm
Giang Thành nói với Lâm Dao
- Không muốn
Giang Thành thở phào nhẹ nhõm, sờ đầu thiếu nữ:
- Ngoan, nghe lời
Lâm Dao trừng to mắt, chẳng biết tại sao nàng lại có cảm giác muốn khóc
Nhưng nàng cuối cùng không khóc, chỉ cúi đầu, hít mũi, từ tư thế ôm chặt Giang Thành chuyển sang ôm cánh tay
- Ngươi đã ăn trưa chưa?
Giang Thành hỏi
- Cả bữa sáng cũng chưa ăn
Giang Thành thở dài nói:
- Ngồi trên ghế dài chờ ta?
- Ừm.
- Lần sau phải ăn sáng nhé?
- Ừm.
- Còn trẻ, nhất định phải chú ý sức khỏe. Đừng có mà lười ăn.
- Ừm.
Giang Thành dừng bước, quan tâm hỏi:
- Sao vậy? Không vui sao?
Lâm Dao vội vàng lắc đầu:
- Không phải không phải, là vui quá nên không biết làm gì thôi
- Tóm lại không có việc gì là tốt rồi
- Sư huynh, Dao Nhi biết rồi, Dao Nhi sẽ chăm sóc cơ thể mình thật tốt. Dù sao thì nó là của sư huynh, Dao Nhi không thể làm hỏng được
Giang Thành xấu hổ:
- Ngươi đừng có luôn miệng nói những lời không được kiểm duyệt như vậy chứ.
- Hi hi.
Hai người Lâm Dao và Giang Thành đi ra khỏi cổng trường đại học Ngọc Kinh, đến bên đường chuẩn bị đón xe
Trong lúc này, Lâm Dao vẫn ôm cánh tay Giang Thành, thân mật đến mức dù đã đón được xe cũng không muốn buông tay
Khiến cho người ta sinh ra cảm xúc muốn mắng chết đôi tình nhân này
Ngoài cửa trường đại học Ngọc Kinh, ba người Lê Khinh Ca, Mạc Ngưng Đan, Nghiêm Duyệt chú ý tới hành động của Lâm Dao và Giang Thành
Các nàng nhìn thấy Lâm Dao nắm tay Giang Thành đi ra, thầm hô không chọn lầm người! Mạc Ngưng Đan tán thưởng:
- Không hổ là Lâm Dao, lấy tư sắc của nàng, chỉ cần có thể bất chấp tất cả, muốn nắm bắt loại sinh viên như Giang Thành này vẫn rất dễ dàng
Nghiêm Duyệt cũng nói:
- Ừm, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã thân mật như vậy, xem ra việc Giang Thành lạnh nhạt với Lương Lộc chỉ là sớm muộn
Lê Khinh Ca không cam lòng, nói:
- Không phải chỉ là ôm cánh tay Giang Thành thôi sao? Ai mà không biết. Chỉ cần có tay là làm được, có gì đáng khen?
Giang Thành vốn định mua đồ ăn trưa về ăn cùng với mấy người Liễu Khuynh, nhưng hiện tại có Lâm Dao bên cạnh, hắn lịch sự nên không tiện làm như vậy. Hắn chuẩn bị ăn một bữa với Lâm Dao trước, sau đó trở về lại ăn một bữa, chủ yếu là chu đáo
Giang Thành từng nghe nói, có người có thể xem phim năm sáu lần trong vòng một ngày, hắn còn suy nghĩ, rốt cuộc là phim gì mà hay vậy? Giờ thì hiểu được rồi, không liên quan gì đến phim
- Buổi chiều ngươi còn muốn ngồi trên ghế dài chờ ta không?
Giang Thành hỏi
Lâm Dao cười nói:
- Cũng được, chẳng qua Lê tiền bối không yêu cầu, các nàng chỉ bảo ta chờ ngươi buổi sáng, đồng thời cố gắng tạo mối quan hệ tốt với ngươi
- Vậy ngươi nghe các nàng, buổi chiêu đừng đến nữa
- Sư huynh -
- Nghe lời.
- Vâng.
Giang Thành bên này an bài xong Lâm sư muội, bên kia cũng đã mua xong cơm trưa cho các đệ tử Đại Diễn Tông gào khóc đòi ăn.
Bốn suất mì cua, một suất bít tết cỡ lớn .
Bởi vì khu vực thư viện không cho phép ăn cơm, cho nên Giang Thành đến khu vực nghỉ ngơi trước, dùng Thông Tấn Phù thông báo cho Nhạc Linh Nhi, để các nàng xuống.
- Giang Thành, ngươi chậm quá, ta đói chết rồi.
Nhạc Linh Nhi phàn nàn
Giang Thành vừa định giải thích, đã nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Liễu Khuynh
- Sao, sao vậy?
Liễu Khuynh không nói lời nào, đi đến bên cạnh Giang Thành, xích lại gân hắn, cẩn thận hít hà
Trên người Giang Thành có mùi của nữ nhân
Nàng từng ngửi thấy mùi này
Đó còn là khi bọn họ ở Ngô Nhạc Thành
Tiêu rồi!
Lúc này, Giang Thành chỉ có một suy nghĩ
Mình tiêu đời rồi! Bởi vì bị Lâm Dao làm chậm trễ, thời gian hắn mua đồ ăn trưa rất gấp gáp, trong lúc vội vàng mua đồ và vội vàng đi đường, nhất thời sơ suất, lại quên mất rằng rắn nào đó rất giỏi đánh hơi!
Lần trước bởi vì đi Giáo Phường T¡ mà không báo trước, bị rắn nào đó đóng cửa, Giang Thành hiện tại vẫn rõ mồn một trước mắt
Lần này Lâm Dao cọ xát trên người hắn lâu như vậy, chắc chắn mùi rất nặng, lỡ như rắn nào đó lại không vui...
Giang Thành cũng không biết lần này hắn còn may mắn vào được cửa không
Bầu không khí nhất thời căng thẳng tới cực điểm
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là, Liễu Khuynh cẩn thận ngửi ngửi Giang Thành, sau đó không nói gì, ngay cả biểu cảm cũng không thay đổi
Hả?
Sao nàng không có phản ứng?
Có điểm gì đó không đúng
Khẳng định là có vấn đề ở đâu đó
Tuy tạm thời may mắn sống sót, nhưng Giang Thành không buông lỏng cảnh giác
Lấy hiểu biết của hắn về Liễu Khuynh, Liễu Khuynh không phải loại rắn đơn thuần tốt bụng, mà là một kẻ săn mồi hàng đầu với ý thức lãnh thổ rất mạnh mẽ
Bình thường ban công của nàng, chim chóc bên hồ đều kính sợ ba phần, không dám j tùy tiện
Bạn cần đăng nhập để bình luận