Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng

Chương 51: thật sự không quen

Chương 51: thật sự không quenChương 51: thật sự không quen
- Nếu như Thả Lỏng Cơ Bắp Phù không tìm được ghi chép ở trong Hiệp Hội Phù Lục, như vậy Lữ hội trưởng xác thực có khả năng chưa từng thấy. Viện trưởng, hiệp hội ghi chép thế nhưng cũng không phải giả vờ
Bách Văn Đạo cũng khẽ gật đầu
Lôi Bất Tiêu đã hết giận, chỉ là vẫn có chút không phục:
- Nếu không phải, vậy phù này đến cùng là ai vẽ? Cũng không thể được vẽ bởi một vị phù sư xuất hiện từ không khí, phải không?
Lữ Vọng trả lại Thả Lỏng Cơ Bắp Phù cho Bách Văn Đạo
Hắn dùng hai tay sờ cằm, nghĩ ngợi nói:
- Kỹ thuật vẽ phù này, không giống như là học viện phù sư chính thống dạy, càng giống như là tự học thành tài. Nhưng hiệu quả mà phù này tạo thành, quả thật là làm cho người ta sáng mắt. Người vẽ phù này, không nhất định là thiên tài, nhưng khẳng định là quái tài! Dùng tác dụng phụ của trị liệu dẫn đến cơ bắp co rút, đây là biện pháp con người có thể nghĩ ra sao?
Lữ Vọng đi qua đi lại:
- Địa phương kinh khủng nhất của phù này ở chỗ nào, các ngươi có biết không? Là hắn dùng trị liệu thay thế thuật khống chế cấp thấp! Nếu như phù này truyền bá ra ngoài, một lượng lớn phù sư vẽ phù khống chế e rằng sẽ bởi vậy mà thất nghiệp! Ngành học học viện phù lục e rằng cũng phải sửa đổi cho phù hợp!
Lữ Vọng càng nghĩ càng kinh hãi. Thả Lỏng Cơ Bắp Phù này nhìn như phổ thông, nhưng lại mang đến một mạch suy nghĩ hoàn toàn mới cho hai ngành học khống chế cùng với trị liệu. Loại mạch suy nghĩ này thậm chí có phá vỡ lực lượng ngành nghề phù sư vốn có
Can hệ trọng đại, việc này nhất định phải thận trọng! Nhất định không thể tùy tiện để lộ ra ngoài!
Lôi Bất Tiêu đối với ngành nghề phù sư không có một chút hứng thú nào, hắn chỉ nói:
- Lữ hội trưởng, vậy phù sư vẽ phù này, đến cùng có phải người của hiệp hội các ngươi hay không?
- Không phải
Lữ Vọng nói một cách khẳng định:
- Hiệp hội chúng ta không có người tài giỏi như thế
- Được rồi được rồi, Bách giáo sư, chúng ta trực tiếp đi tìm Tôn trưởng lão quản lý Đại Điện Nhiệm Vụ! Ngươi phát Thông Tấn Phù cho Tôn trưởng lão, để hắn hỗ trợ điều tra thêm là ai đang tiếp nhiệm vụ Thả Lỏng Cơ Bắp Phù, liền nói việc can hệ trọng đại, không kéo dài được!
Mấy người Lôi Bất Tiêu đứng dậy cáo từ, Lữ Vọng không có tiễn xa
Lữ Vọng cũng rất muốn gặp một lần vị phù sư vẽ Thả Lỏng Cơ Bắp Phù kia, nhưng hắn không muốn đồng hành cùng với bọn người Lôi Bất Tiêu. Việc này sau đó lại hướng Lão Bách nghe ngóng cũng không muộn
Lữ Vọng trở lại bên trong phòng hội trưởng, nhớ tới hắn còn có một phần văn kiện chưa xem
Chẳng qua, hắn vừa nhìn qua Thả Lỏng Cơ Bắp Phù, phù lục mới mà vị thanh niên này tự sáng tạo, chỉ sợ rất khó lại lọt vào trong mắt của hắn
Lữ Vọng mở túi văn kiện ra, lấy ra văn kiện chứng minh, thông tin người gửi tư liệu, cùng với hàng mẫu phù lục tự sáng tạo chứa trong đó Hai mắt vốn hững hờ của hắn trừng lớn trong nháy mắt!
Chứa bên trong túi văn kiện chính là Thả Lỏng Cơ Bắp Phù!
Lữ Vọng vội vàng cầm lấy thông tin người gửi tư liệu, tập trung nhìn vào
Giang Thành!
Nam, mười tám tuổi. Học sinh, đang học trường trung học phổ thông Ngô Nhạc. Đẳng cấp phù sư: Tạm thời chưa có. Từng tham gia cuộc thi vẽ phù, đạt giải nhì...
Nhớ tới bộ dáng hưng sư vấn tội của bọn người Lôi Bất Tiêu vừa rồi, Lữ Vọng vội vàng cầm lấy Phục Dụng Hình Thông Tấn Phù
Việc này, hắn nhất định phải thích với Lôi Bất Tiêu
Đợi Lôi Bất Tiêu nhìn thấy Hiệp Hội Phù Sư thu nhận sử dụng Thả Lỏng Cơ Bắp Phù lại đi giải thích, đoán chừng liền giải thích không rõ
Nói tóm lại, Giang Thành người này, Lữ Vọng hắn là thật sự không quen...
Trước đây không lâu, Giang Thành đi ra Hiệp Hội Phù Sư Thông Thiên Môn
Hắn đã có chút đánh giá cao hiệu suất làm việc của Hiệp Hội Phù Sư
Khâu điền thông tin chứng nhận của phù lục mới, cung cấp hàng mẫu phù lục mới ngược lại là tương đối đơn giản, mấu chốt là sau khi nộp hồ sơ, nghe nói phải trải qua các thủ tục
Nhanh thì hai đến ba ngày, chậm thì một tuần đến một tháng
Dựa theo loại hiệu suất này, chờ hắn tìm được phù sư khác hợp tác vẽ phù, đoán chừng món ăn cũng đã lạnh
Quả nhiên vẫn là không thể quá mức gửi hi vọng ở ngoại lực
- Liễu Khuynh, làm việc thôi, ngươi đi giúp ta mua chút giấy phù, mực và thuốc bổ, đêm nay ta muốn tiếp tục vẽ phù
Liễu Khuynh khẽ gật đầu, không nói nhảm chút nào, trực tiếp đi làm chân chạy cho Giang Thành. Đây dù sao cũng là công việc của nàng, cần nghiêm túc đối đãi
Giang Thành nhìn bóng lưng Liễu Khuynh rời đi, trong lòng có rất nhiều cảm xúc
Ít nhất xét về phương diện làm việc này, Liễu Khuynh so với Tào Vượng đáng tin cậy hơn nhiều. Liễu Khuynh xưa nay chưa bao giờ hỏi một câu, cũng không cần hắn vẽ bánh hay quan tâm đến cảm xúc của nàng
Bạn cần đăng nhập để bình luận