Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng

Chương 381: Ta chỉ là đang nói sự thật

Chương 381: Ta chỉ là đang nói sự thậtChương 381: Ta chỉ là đang nói sự thật
- Có rảnh thì đi công viên với ta, ngắm nữ sinh mười tám tuổi không tốt sao? Trẻ trung và tràn đầy sức sống. Lại đi nhớ thương nữ tử hơn ba mươi tuổi, đầu óc có bị bệnh không?
Đinh Quang Minh trượng nghĩa nói:
- Hồng Tài ca, ngươi cũng chưa có gặp người ta, làm sao biết rõ Lục thị không được chứ?
Chu Hồng Tài cười lạnh nói:
- Hơn ba mươi, dựa vào cái gì so với mười tám tuổi?
- Nhưng Cao đại nhân là chết ở trên giường của mình
- Vậy thì lại thế nào... chờ một chút!
Chu Hồng Tài cũng ý thức được điểm này
Cao Thị Lang là quan to tam phẩm triều đình, không thiếu tiền, cũng không thiếu quyền lực, chỉ cần thẩm mỹ không xảy ra vấn đề lớn, tiểu thiếp nhà hắn không có khả năng quá kém
hơn nữa người khác đều là chết tại Giáo Phường Ti hoặc là thanh lâu, chỉ có hắn là chết ở trong nhà...
Chẳng lẽ nói... .
Chu Hồng Tài xoay chuyển thế công, thần sắc trang nghiêm, nghĩa chính ngôn từ:
- Ta cảm thấy Giang Thành nói rất đúng, Lục thị không đến mức tử hình, chúng ta không thể ngồi xem không để ý tới!
Đinh Quang Minh: ”...'
Tống Tuấn Sinh: "..."
Giang Thành: ”...'
Chu Hồng Tài lòng đầy căm phân:
- Giang Thành! Chúng ta làm sao cứu người? Cướp ngục hay làm sao bây giờ? Ngươi xuất đầu óc, Tuấn Sinh cùng với Quang Minh xuất lực, ta xuất tiền! Chỗ tốt sau đó, chúng ta chia 7: 3, ta cưỡi (nàng), ba các ngươi (đứng một bên tự xử)
Tống Tuấn Sinh cùng với Đinh Quang Minh nhìn Giang Thành, chờ Giang Thành mở miệng
kết quả, Giang Thành lại lắc đầu nói:
- Không cần cứu người, bản chất chuyện này là tổ điều tra tam ti phạm sai lầm khi xét xử vụ án, cách làm chính xác của chúng ta, là viết thư tố giác gửi cho nha môn, Đô Sát Viện, học sĩ Nội Các. Cướp ngục là một hành vi bất hợp pháp, bị bắt sẽ bị phạt tù từ ba năm trở lên, cao nhất là tù chung thân
Tống Tuấn Sinh cau mày nói:
- Thế nhưng Giang Thành, tổ điều tra tam ti dám làm như thế, rất có thể đã thông đồng cùng với những quan viên khác. Thư tố giác của chúng ta, tám chín phần mười là đá chìm đáy biển
- Vậy cũng phải viết
Giang Thành nói:
- Chúng ta nhất định phải tuân theo quy trình hợp pháp
Chu Hồng Tài vội la lên:
- Hợp pháp có ích gì! Làm quan cũng đều không hợp pháp, chúng ta hợp pháp, đây không phải là tự trói tay chân, tự mình chuốc lấy cực khổ sao? - Hồng Tài ca, ngươi bớt tranh cãi đi
Đinh Quang Minh khuyên nhủ
Giang Thành căn bản không quan tâm đến Chu Hồng Tài sắc mặt tái nhợt vì lo lắng, bình tĩnh nói:
- Không phải tự trói tay chân, mà là không theẹn với lương tâm
Chu Hồng Tài thống khổ nhắm mắt lại:
- Giang Thành, ngươi có thể ngừng trang bức được không
- Ta chỉ là đang nói sự thật
- Vì sao ngươi có thể nói sự thật như trang bức vậy?
Giang Thành suy tư một cái chớp mắt, nói:
- Có khả năng bởi vì ta luôn luôn nói được thì làm được
Chu Hồng Tài tê cả da đầu
lại bị hắn trang bức nữal
Mẹ nó, Giang Thành làm sao giỏi trang bức như thết
Quả thực là xuất khẩu thành trang bức!
Đấn khi nào ta mới có thể trang bức một cách tự nhiên giống như hắn...
Ở dưới sự nỗ lực chung của phòng ký túc xá 316, Giang Thành viết một bản tóm tắt vụ án, chỉ ra một số điểm nghi ngờ mang tính then chốt, giao cho phụ đạo viên Thôi Chí Phi
Thôi Chí Phi tha thiết yêu cầu bọn người Giang Thành chớ xen vào việc của người khác, phải học được bo bo giữ mình
sau đó, phòng ký túc xá 316 liền đem bản tóm tắt vụ án, lấy danh nghĩa của phụ đạo viên Thôi Chí Phi gửi cho mười mấy đơn vị hoặc cá nhân bao gồm nha môn, Đô Sát Viện, học sĩ Nội Các vân vân
bởi vì Thôi Chí Phi có thể coi như là người giám hộ chuyên ngành phù lục ban 1 Liên Đại
cho nên, phòng ký túc xá 316 dùng danh nghĩa của hắn để gửi bản tóm tắt vụ án là không có vấn đề gì
quả nhiên, thư tín đá chìm đáy biển
Giang Thành gửi tâm mười bản, nhưng ròng rã ba ngày đi qua, một điểm đáp lại cũng đều không có
Chu Hồng Tài nóng lòng như lửa đốt, bởi vì hắn hai ngày này đọc báo, nhìn thấy ảnh chụp của Lục thị
Chu Hồng Tài nhìn gương mặt nàng, liền biết rõ nàng khẳng định là vô tội!
Chu đại quan nhân luôn luôn nhiệt tình vì lợi ích chung, há có thể trông thấy mỹ nhân xinh đẹp chịu khổ một cách vô ích ở trong nhà giam?
Vị mỹ nhân này, Chu Hồng Tài hắn chắc chắn phải cứu!
- Giang Thành, không có thư trả lời, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Giang Thành thuận miệng nói:
- Buổi chiều có phóng viên tới ngục giam thăm tù Lục thị, chúng ta bỏ tiên mua suất đi, đi theo vào nhìn...
- Các ngươi làm sao có nhiều người như vậy?
Cai ngục nhìn bốn người Giang Thành phía sau phóng viên nói
- Ta là Vương Thần, phóng viên chuyên mục của « Ngọc Hồ vãn báo », bốn người đằng sau này là trợ lý của ta ¬¬ Vương Thần vô cùng khách khí nói
Bạn cần đăng nhập để bình luận