Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch - Chương 47: Vừa chính vừa tà Xuân Thu môn (length: 9152)

Trên thực tế.
Phạm vi Thiên Khải tông cực kỳ rộng lớn, đại khái là trong vòng ba trăm dặm, núi non trùng điệp, tạo thành địa hình và hình dạng mặt đất giống như rừng nhiệt đới.
Lại thêm các đại vương quốc và hoàng triều thế tục nhân gian, thì càng không cần phải nói.
Đồng thời.
Trong phạm vi Thiên Khải tông, những khu rừng nhiệt đới và giữa núi non kia, còn tồn tại các loại Yêu thú, cùng Linh thú, linh sủng do đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông nuôi nhốt. Vân vân.
Thậm chí.
Những Yêu thú đó còn gây dựng các chủng tộc và thế lực khác nhau.
Thiên Khải tông không hề đi thanh lý, mà cứ để Yêu thú và thế lực này tự phát triển, chính là để cho đệ tử tông môn có cơ hội rèn luyện.
Vả lại.
Các chủng tộc Yêu thú đó còn có thể cung cấp tài liệu quý hiếm dùng để luyện chế pháp bảo và đan dược.
Về cơ bản chúng đều bị nuôi nhốt.
'Hộ tông đại trận' của Thiên Khải tông bao phủ toàn bộ Thiên Khải tông, chính là phạm vi ba trăm dặm.
Có thể nói.
Trong tình huống có 'Hộ tông đại trận' bảo vệ và ngăn cách, toàn bộ 'Thiên Khải tông' giống như một thế giới độc lập và hoàn chỉnh, hoàn toàn bị cô lập với bên ngoài.
Trong tình huống này.
Địch nhân bên ngoài muốn vào 'Thiên Khải tông', nhất định phải thông qua 'Hộ tông đại trận', với uy năng của 'Hộ tông đại trận' Thiên Khải tông, đây là đại trận siêu cấp kết hợp linh mạch của cả vùng thiên địa này, về cơ bản khó có thể bị cưỡng ép đánh vỡ.
Cho nên.
Nhất định phải có lệnh bài thân phận tương ứng mới có thể đi qua 'Hộ tông đại trận'.
Đến mức lần trước 'Diệu Tai Phật Đà' có thể vào được 'Thiên Khải tông', là do 'Diệu Tai Phật Đà' tu vi cao thâm, thủ đoạn xác thực rất không bình thường, mới có thể mượn chút sơ hở của 'Hộ tông đại trận' để tiến vào.
Vì 'Thiên Khải thịnh hội' mà 'Hộ tông đại trận' mới mở ra kênh tương ứng, sau khi 'Thiên Khải thịnh hội' kết thúc sẽ đóng lại, mới khiến người ngoài có cơ hội vào Thiên Khải tông.
Còn có chính là.
Cũng tỷ như Tề Minh.
Nếu Tề Minh có thực lực đủ cường đại, hơn nữa cường đại đến mức nhất định, hắn thậm chí có thể lấy 'Lạc Vân phong' làm trung tâm, thành lập một động thiên phúc địa độc lập của riêng mình.
Thậm chí có thể bồi dưỡng thuộc hạ.
Đương nhiên.
Hết thảy tiền đề là thực lực của ngươi phải đủ mạnh.
Nếu không.
Ngươi đến tư cách thành lập động thiên phúc địa cũng không có.
"Không thể không nói Thiên Khải tông đối với đệ tử quá buông thả."
Tề Minh nhíu mày, cúi đầu nhìn ba bộ thi thể trên mặt đất, mùi máu tươi tan trong không khí, "Dù thế nào, ta dù sao cũng là đệ tử chân truyền, thân phận và địa vị cũng không thấp, lại bị ba tán tu này dò xét rõ vị trí của ta, còn để chúng lẻn vào tận cửa động phủ."
"Hay là trong chuyện này còn có ẩn tình khác?"
Tề Minh rơi vào trầm tư. Nói thật.
Nếu thực sự có ẩn tình khác, đó là phải có cao tầng Thiên Khải tông cấu kết với Hắc Liên Ma Quân, cố ý tiết lộ thông tin và mở cửa cho đám tán tu này, vậy thì đúng là khiến Tề Minh lạnh sống lưng.
"Hai lần trước Thiên Khải tông đã làm động tác lớn như vậy, liên tục thanh lý đi nhiều gian tế như thế, lại còn dám làm ra loại chuyện này?"
Tề Minh hít sâu một hơi, "Thật đúng là. . ."
"Tiếp tục suy nghĩ những thứ này không có ý nghĩa."
Tề Minh trầm giọng nói: "Xem ra, Hắc Liên Ma Quân đúng là để mắt tới ta, chẳng qua là hủy đi một cái 'Hắc liên ma chủng' của ngươi thôi mà? Đến mức phải không chết không thôi như vậy?"
"Hơn nữa người chính thức hủy 'Hắc liên ma chủng' là Lữ Thanh Nhan sư tỷ a!"
"Còn có, 'Huyền tự treo giải thưởng bảng' rốt cuộc là cái gì?"
Trong lòng Tề Minh có không ít nghi hoặc.
Tỉnh táo lại.
Tề Minh bắt đầu vơ vét chiến lợi phẩm trên người ba gã tán tu, thu được ba túi trữ vật hạ phẩm, không gian túi trữ vật hạ phẩm lớn gấp mười lần so với túi trữ vật phẩm chất kém hơn.
Sau đó.
Tề Minh lại cẩn thận kiểm tra.
Trong đó có: 1000 linh thạch trung phẩm, 18 vạn linh thạch hạ phẩm, cùng một ít thứ lặt vặt khác, bao gồm pháp bảo Trúc Cơ kỳ hạ phẩm, pháp thuật Trúc Cơ kỳ hạ giai, các loại đan dược... Vân vân.
Tính sơ sơ.
Tổng giá trị khoảng 50-60 vạn linh thạch hạ phẩm.
Nói cách khác.
Ba tên tán tu Trúc Cơ hậu kỳ, tổng giá trị tài sản của chúng khoảng 20 vạn linh thạch hạ phẩm.
Từ đó có thể thấy.
Tán tu nghèo khó đến mức nào.
Hoàn toàn không thể so với đệ tử Thiên Khải tông.
Kém mấy cấp bậc.
"Huyết Sát Lệ Quỷ."
Ông!
Tề Minh vung tay phải, gọi Huyết Sát Lệ Quỷ ra, "Thôn phệ chúng."
"Khặc khặc..."
Huyết Sát Lệ Quỷ phát ra tiếng cười âm trầm mà hưng phấn, trực tiếp nhào tới ba bộ thi thể Trúc Cơ hậu kỳ, hút sạch tinh khí huyết nhục của chúng.
Sau đó.
Huyết Sát Lệ Quỷ bắt đầu đột phá.
Ông! Ông! Ông!
Sát khí màu huyết, quỷ khí màu đen, ánh sáng huyết đen giao nhau, dần dần bao phủ hoàn toàn Huyết Sát Lệ Quỷ, biến thành một quả trứng lớn màu đen cao bằng người, có đủ loại hoa văn.
Nửa giờ sau.
Oanh!
Quả trứng lớn màu đỏ sậm vỡ tan.
Huyết Sát Lệ Quỷ đột phá lên Trúc Cơ sơ kỳ.
Đồng thời.
Sau khi Huyết Sát Lệ Quỷ thành công đột phá, có linh trí yếu ớt, tuy rằng vẫn bù xù, nhưng trông có vẻ cô độc hơn.
"Chủ. . . Chủ nhân. . ."
Huyết Sát Lệ Quỷ đứng trước mặt Tề Minh, vậy mà nói được tiếng người, tuy ngữ khí âm trầm, nhưng lại thực sự biết nói chuyện, có thể thấy rõ khuôn mặt tái nhợt của nàng, không có chút máu nào.
"Ừm."
Tề Minh gật đầu, "Không tệ, đã đột phá lên Trúc Cơ sơ kỳ."
"Cảm. . . Cảm tạ chủ nhân."
Huyết Sát Lệ Quỷ trả lời.
"Trở về."
Ông!
Tề Minh phẩy tay, Huyết Sát Lệ Quỷ hóa thành một đạo lưu quang, bay vào tay Tề Minh, một lần nữa biến thành 'Huyết Sát Lệ Quỷ Phù chú', rồi được thu vào trong hòm đồ.
Tề Minh lại phóng ra một kiếm khí, tiêu diệt ba cái xác khô thành tro tàn.
Chớp mắt.
Ngày thứ hai tới.
Buổi sáng.
Xoát!
Phùng lão lại đến nhà.
"Tề Minh."
Phùng lão trực tiếp gọi.
"Đệ tử bái kiến sư tôn."
Tề Minh ra nghênh đón, chắp tay hành lễ với Phùng lão.
"Vi sư đến báo cho ngươi một chuyện."
Phùng lão nói thẳng: "Trước đây không lâu, ngươi giết Tào Kim Tú, mà Tào Kim Tú là người Hắc Liên Ma Quân gieo 'Hắc liên ma chủng', Lữ Thanh Nhan tiểu nha đầu kia đã hủy hắc liên ma chủng, Hắc Liên Ma Quân không dám gây sự với nàng, nên đã dồn hết cừu hận lên người ngươi."
"Đệ tử. . ."
Tề Minh cười khổ. "Cho nên ngươi bị Hắc Liên Ma Quân treo thưởng, tên ngươi được đưa lên 'Huyền tự treo giải thưởng bảng', thêm việc tu vi của ngươi còn quá thấp, đoán chừng sẽ có không ít tán tu hoặc ma tu tìm ngươi gây chuyện."
Phùng lão nhắc nhở: "Trong khoảng thời gian này ngươi phải chú ý một chút."
"Thiên Khải thịnh hội mở ra, 'Hộ tông đại trận' cũng mở thông đạo, sẽ có không ít tán tu từ bên ngoài tràn vào, trước khi 'Thiên Khải thịnh hội' chính thức bắt đầu, ngươi không nên đi lại lung tung."
"Đệ tử tuân mệnh."
Tề Minh gật đầu, "Đa tạ sư tôn nhắc nhở."
"Chỉ là đệ tử có một điều nghi hoặc, 'Huyền tự treo giải thưởng bảng' là gì?"
Tề Minh hỏi lại.
"Đó là danh sách do 'Xuân Thu môn' lập ra."
Phùng lão giải thích cho Tề Minh: "Xuân Thu môn này xem như một môn phái nửa chính nửa tà, phong cách hành sự của đệ tử Xuân Thu môn tùy hứng, không theo khuôn khổ, hoàn toàn dựa vào tâm tình mà làm."
" 'Treo giải thưởng bảng' cũng do Xuân Thu môn làm trung gian phát hành các loại nhiệm vụ treo thưởng đến tất cả tu sĩ, bao gồm ám sát, tìm bảo vật, hộ pháp, vân vân."
"Treo giải thưởng bảng được chia từ cao xuống thấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng."
"Chữ thiên cao nhất, chữ hoàng thấp nhất."
"Hắc Liên Ma Quân cũng thông qua Xuân Thu môn ra lệnh treo thưởng ám sát ngươi, số tiền thưởng đạt tới 50 vạn linh thạch hạ phẩm, đủ để dẫn dụ không ít tu sĩ Trúc Cơ, thậm chí cả tu sĩ Giả Đan cũng có thể ra tay."
"Tuy ngươi là đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông, nhưng đám tán tu kia vì linh thạch và tài nguyên, chuyện gì cũng dám làm, chớ nói chi là còn có đám ma tu nhắm vào ngươi."
"Đệ tử đã biết."
Tề Minh trịnh trọng gật đầu, thầm nghĩ sư tôn người nhắc nhở có hơi muộn, bởi vì tối qua đã có tán tu lẻn vào, lại còn đi đến tận cửa động phủ.
Chỉ có điều.
Tề Minh không nói ra.
Dù sao.
Tề Minh tạm thời không cách nào giải thích vì sao mình lại xử lý được ba gã tán tu Trúc Cơ hậu kỳ.
"Hắc Liên Ma Quân chỉ dám treo thưởng ngươi thôi, bản thân hắn tuyệt đối không dám chui vào Thiên Khải tông, nếu hắn dám chui vào, ta đảm bảo tuyệt đối hắn có đi không có về."
Phùng lão lại nói: "Thiên Khải tông tuy đối với đệ tử buông thả, nhưng cũng sẽ không ngồi yên không quan tâm."
"Dạ."
Tề Minh gật đầu.
Sau đó.
Phùng lão dặn dò thêm vài câu rồi rời đi.
Giữa trưa.
Hoắc Trường Thanh trở về.
"Chủ nhân, nhiệm vụ ngài giao phó đã hoàn thành, tất cả vật phẩm đã bán hết."
Hoắc Trường Thanh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận