Người Tại Chư Thiên, Ký Sinh Thành Đạo

Chương 55:Bảo hoa mời

Chương 55: Bảo Hoa mời
“Chín ngàn vạn dặm!” Bên trong tiên đằng, âm thanh có phần đắc ý truyền ra.
Con số như vậy, nhìn thì rất lớn, thực ra lại nhỏ bé, so với hạ giới cũng chỉ có thể tính là giọt nước trong biển cả mà thôi.
Đối với phàm nhân mà nói, xác thực không nhỏ, nhưng đối với tu sĩ mà nói, lại chẳng đáng là bao.
Quy mô Thái Dương Hệ nơi (ta) ở kiếp trước còn lớn hơn thế này nhiều, so với vũ trụ mênh mông chân chính thì càng chẳng là gì.
Tiểu thế giới cũng có phân chia lớn nhỏ khác nhau, kích thước như vậy trong suy diễn của Phương Minh, xem như loại nhỏ!
“Việc này...” Hàn Lập hồ nghi, “So với chín vạn dặm hiện tại thì chênh lệch này quá lớn rồi?” “Kích thước như vậy mà cũng chỉ là tiểu thế giới thôi sao?” Hàn Lập nghi hoặc.
“Tu sĩ cùng cảnh giới có mạnh có yếu, tiểu thế giới có phân chia lớn nhỏ chẳng phải rất bình thường sao?” Phương Minh hỏi lại.
“Tu sĩ cùng cảnh giới tất nhiên có phân chia mạnh yếu, nhưng cũng không đến nỗi chênh lệch cả nghìn lần.” Hàn Lập cười khổ.
“Chênh lệch giữa hai cảnh giới trên dưới liền nhau, kém xa chênh lệch giữa các thế giới.” Phương Minh giải thích nói, “Bản thân thế giới vốn có quy mô lớn, chênh lệch giữa chúng tự nhiên lớn đến đáng sợ.” “Ta dám chắc chắn, chênh lệch giữa Tiên Giới và Linh giới, tất nhiên lớn hơn chênh lệch giữa Linh giới và hạ giới!” Phương Minh nói với giọng vô cùng khẳng định.
Nói cho cùng, ở Linh giới, một thế giới tương tự trời tròn đất vuông thế này, tu sĩ có lẽ cũng không có cảm nhận trực quan về việc thế giới của bản thân rốt cuộc lớn đến đâu.
Tu tiên giả dù thần thông quảng đại, nhưng cũng chỉ hoạt động ở vài khối đại lục mà thôi.
Hàn Lập như có điều suy nghĩ nói: “Nếu vậy thì, Tiên Giới có thể lớn đến vượt quá tưởng tượng của ta!” “Tất nhiên là vậy.” Phương Minh tự tin nói.
Tiên Giới rộng lớn, vượt xa Linh giới không biết bao nhiêu lần.
Sau khi vấn đề mình muốn biết đã được giải đáp, Hàn Lập không ở lại dược viên quá lâu, nói chuyện phiếm thêm một lát rồi rời khỏi đây.
“Tiếp theo cho đến khoảng thời gian lão ma phi thăng, cũng chỉ có đại sự Chân Tiên Mã Lương hạ giới này thôi.” Bên trong thế giới của tiên đằng, Phương Minh yên lặng tính toán.
Sau khi giải quyết Mã Lương, về lý thuyết sẽ có mấy ngàn năm thời gian bình ổn, đến lúc đó hoàn toàn là thời gian Phương Minh nằm ngửa hưởng thụ và kiếm chác riêng.
Còn về Minh Trùng Chi Mẫu của Ma Giới kia thì liên quan gì đến Linh giới?
Coi như cường giả Ma Giới không thể giải quyết được nó, nhưng xác suất nó đến Linh giới cũng không cao.
Xung quanh Ma Giới có nhiều giới diện như vậy, cuối cùng không đến mức vận khí kém như thế.
Hơn nữa, cường giả Ma Giới chưa hẳn đã không giải quyết được nó!
Vả lại, cho dù nó có đến, Phương Minh cũng không sợ.
Mấy tháng sau, tại trung tâm Thiên Linh Thành, bên trong một cung điện cao lớn xưa cũ.
“Không biết Bảo Hoa đạo hữu tìm Hàn mỗ có việc gì?” Hàn Lập chắp tay sau lưng, ánh mắt yên tĩnh nhìn nữ tử áo trắng trước mặt.
Bảo Hoa nhìn Hàn Lập trước mặt, trong lòng kinh thán, dù thương thế của nàng đã hoàn toàn hồi phục, nhưng người trước mặt vẫn cho nàng cảm giác thâm bất khả trắc.
Nàng biết, đây là cảm giác do sự chênh lệch thực lực quá lớn giữa hai bên mang lại.
Trầm ngâm chốc lát, Bảo Hoa môi son khẽ mở, nói: “Không biết Hàn đạo hữu có từng nghe qua hung vật Minh Trùng Chi Mẫu này chưa?” “Minh Trùng Chi Mẫu?” Tinh quang trong mắt Hàn Lập lóe lên, khẽ gật đầu, “Có nghe qua một chút, nghe nói là một hung vật vô cùng đáng sợ, sở hữu năng lực thôn phệ đủ loại năng lượng trời đất.” “Nhưng tục truyền con trùng này đã bị Chân Tiên thượng giới phong ấn, rơi vào giấc ngủ say vĩnh viễn.” Hàn Lập nhìn Bảo Hoa, suy đoán nói, “Đạo hữu nhắc đến con trùng này, chẳng lẽ nó đã phá vỡ phong ấn, tỉnh lại từ giấc ngủ say?” Chuyện liên quan đến Minh Trùng Chi Mẫu, Hàn Lập cũng là nhờ sưu hồn mấy Ma Tôn cao giai của Ma Giới mới biết được sự tồn tại của loại hung trùng này.
Trong ký ức của Ma Tôn, Minh Trùng Chi Mẫu đã hủy diệt không chỉ một giới diện giống như Linh giới, việc này mới dẫn đến Chân Tiên thượng giới giáng lâm, ra tay trấn áp.
“Mặc dù phong ấn chưa hoàn toàn bị phá vỡ, nhưng Minh Trùng Chi Mẫu xác thực đã thức tỉnh!” Bảo Hoa nói với vẻ mặt ngưng trọng.
“Thì ra là vậy.” Hàn Lập gật đầu, hắn đã đoán được mục đích của Bảo Hoa khi đến đây.
“Cho nên, hẳn Hàn đạo hữu cũng đoán được ý đồ của thiếp thân rồi?” Bảo Hoa nhìn về phía Hàn Lập, trịnh trọng nói, “Đúng vậy, thiếp thân đến đây chính là mời Hàn đạo hữu tiến vào Ma Giới, trợ giúp chúng ta trừ bỏ đại hung chi vật này!” Nguyên Yểm xem như Thủy tổ Ma Giới, lại là Tà Long đắc đạo, còn có Huyền Thiên chi bảo trong người, kết quả cũng chỉ miễn cưỡng trốn thoát được một mạng!
Từ đó có thể thấy, thực lực của Hàn Lập kinh người đến mức nào.
Căn cứ vào lời của Nguyên Yểm, trên tay Hàn Lập có một món Huyền Thiên chi bảo vô cùng đáng sợ, có thể là ‘Huyền Thiên Trảm Linh Kiếm’ xếp hạng nhất Linh giới, uy năng vượt xa Huyền Thiên Hắc Chủy của Nguyên Yểm.
Nếu có Hàn Lập tương trợ, dựa vào uy năng của bảo vật này, có lẽ có thể chém giết Minh Trùng Chi Mẫu, như vậy là một lần vất vả mà an nhàn mãi mãi.
“Xin lỗi, tha thứ cho Hàn mỗ từ chối.” Hàn Lập lắc đầu, thần sắc bình tĩnh.
Bảo Hoa nhìn Hàn Lập không hề lay động, nhíu mày nói:
“Minh Trùng Chi Mẫu thần thông quảng đại, không thua kém Chân Tiên của Tiên Giới, sở hữu năng lực phá giới, hơn nữa hậu duệ nó sinh sôi cũng có năng lực cắn nuốt năng lượng trời đất. Về bản chất, Linh giới và giới của ta có mối quan hệ môi hở răng lạnh.” “Nếu Minh Trùng Chi Mẫu đào thoát, Linh giới cũng sẽ gặp nguy hiểm. Hơn nữa, chúng ta đã mời cường giả các giới, không dưới trăm vị Đại Thừa!” “Xung quanh Ma Giới có rất nhiều giới diện, con hung trùng kia thoát khốn chưa hẳn đã đến Linh giới của ta.” Hàn Lập lắc đầu, lời nói xoay chuyển, nói: “Trải qua đại chiến trước đây, Bảo Hoa đạo hữu nghĩ Hàn mỗ đến Ma Giới liệu có thể yên tâm không?” “Nơi phong ấn kia là do Chân Tiên khi xưa tạo ra, Ma Giới các ngươi phụ trách trông coi. Vô số năm tháng trôi qua, nói không chừng đã nắm giữ cấm chế đại trận của nơi phong ấn đó. Hàn mỗ đi chuyến này, e rằng chẳng khác nào cá nằm trên thớt!” Hàn Lập nói, trên khuôn mặt hiện lên một tia cười lạnh.
Nguyên Yểm vẫn chưa chết đâu!
Trận chiến trăm năm trước, giữa hắn và Nguyên Yểm có thể nói là đã kết mối thù không đội trời chung!
Là Thủy tổ Ma Giới, sự hiểu biết của Nguyên Yểm về phong ấn Minh Trùng Chi Mẫu tất nhiên vượt xa người thường, nói không chừng đã nắm giữ cấm chế và đủ loại đại trận bên trong đó. Hắn tiến vào nơi phong ấn kia quả thực là không khôn ngoan.
Bảo Hoa im lặng một lúc, nói: “Hàn đạo hữu, nếu Nguyên Yểm không tham gia hành động lần này thì sao?” “Đạo hữu cũng không cần phí công nữa, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ!” Hàn Lập lắc đầu, trong lòng đã sớm quyết định, thản nhiên nói: “Hàn mỗ sẽ không đi. Trận chiến trăm năm trước, đạo hữu cũng không phải không biết kết quả. Nếu đổi lại là đạo hữu, người sẽ làm thế nào?” Trận chiến trăm năm trước, Ma Giới tổn thất nặng nề, tính ra đã có mười bốn vị Thánh tổ vẫn lạc dưới tay Linh Hoàng hắn đây.
Thù hận như vậy, thật khó hóa giải!
Hơn nữa, Bảo Hoa cũng đã nói, Ma Giới triệu tập trên trăm vị cường giả Đại Thừa, thiếu một mình Hàn Lập hắn cũng không ảnh hưởng gì.
Trên trăm vị Đại Thừa ra tay, cho dù Chân Tiên giáng thế cũng phải chết bất đắc kỳ tử tại chỗ!
Bảo Hoa thở dài một tiếng, sau một hồi trầm mặc nói: “Đã như vậy, xem như thiếp thân chưa từng đến đây!” Tiếng nói vừa dứt, ngũ sắc nguyên khí từ trên người Bảo Hoa phân tách ra, tiếp đó hóa thân tiêu tán, nguyên khí quy về trời đất.
Nhìn vị trí hóa thân của Bảo Hoa vừa rồi, Hàn Lập nói nhỏ: “Chuyện liên quan đến Minh Trùng Chi Mẫu cần phải chú ý nhiều hơn. Bảo Hoa thận trọng như vậy, thần thông của con trùng này e rằng còn trên cả Chân Tiên tầm thường!” “Nhưng chỉ với thần thông như thế đã có thể khiến một giới diện như Linh giới sụp đổ, có lẽ Linh giới và hạ giới quả thực không có chênh lệch về bản chất.” Không hiểu sao, Hàn Lập nhớ lại cuộc nói chuyện trước đó với tiên đằng về vấn đề đẳng cấp thế giới.
Thời gian thoáng chốc, hơn hai mươi năm trôi qua, một tin tức kinh người tột độ từ Ma Giới truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận