Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 816: Cùng Sở Phàm hợp tác

Chương 816: Cùng Sở Phàm hợp tác
"Chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm, ngươi biết cái gì? Thôn Phệ Thú là do một tay ta bồi dưỡng, thế giới này, đơn giản là vì ta mà thành!" Trong mắt Sở Phàm xuất hiện vẻ điên cuồng, "Chỉ cần ta ở lại đây, Z cũng không dám tiến đến, ta bồi dưỡng Thôn Phệ Thú, không quá một năm, liền có thể khiến nó trở thành tồn tại cấp bậc Thú Thần!"
Đối với Sở Phàm mà nói, thế giới này chính xác là cơ duyên lớn nhất của hắn.
"Thời gian một năm?" Tần Phong cũng kinh ngạc.
Thời gian một năm đích thật quá nhanh, dù là Tần Phong sau khi trọng sinh một đường thuận lợi, cũng mất ba năm mới có thực lực như bây giờ!
Mặc dù so với trước khi trọng sinh, hắn đã vượt xa thực lực khi đó, nhưng về chứng minh thân phận năng lực giả, hắn vẫn chưa đạt tới A đoạn mà nhiều người ngưỡng vọng.
Ngay sau đó, Tần Phong lắc đầu: "Vậy ngươi còn có thể trở về sao? Nếu không có ta!"
Thực tế là, không có Tần Phong, Sở Phàm cũng không có khả năng nắm giữ Thôn Phệ Thú!
Bởi vì trong trí nhớ của Tần Phong về kiếp trước, Sùng Lạc Thành đã là nơi giam cầm, cả tòa thành đều bị hủy diệt, nhưng không xác định nguyên nhân.
Hơn nữa, không có Tần Phong, lấy đâu ra tế bào thôn thiên để chế tạo Thôn Phệ Thú?
Sở Phàm nhất định bị mắc kẹt ở đây, không cách nào trở về vị diện ban đầu.
Tất cả đều là dấu vết "hiệu ứng cánh bướm" lưu lại.
Sở Phàm sững sờ, sau đó con ngươi lóe lên, nói: "Trước đó ngươi nói, ngươi không cùng một bọn với Z? Kẻ địch của kẻ địch là bạn, không bằng chúng ta liên thủ thế nào?"
Liên thủ thì có thể tự do ra vào nơi này. Sở Phàm từng thấy thủ đoạn của Tần Phong, vô luận là thang trời hay không gian thông đạo, đều cho thấy phía sau Tần Phong có một đội ngũ vô cùng hùng mạnh.
Lúc này, Tần Phong khẽ động lòng.
"Đã vậy, ngươi phải cho ta một phần thành ý. Ta là tướng quân Liên minh Nhân loại, có một số việc ta không thể ngồi yên. Nếu có thể cứu được nhiều người hơn, ta không hy vọng bọn họ cứ vậy mà chết. Đằng nào ngươi sẽ ở lại đây, vậy thì giúp ta cứu nhiều người đi!"
Tần Phong dừng một chút, nói thêm: "Ngươi cũng biết, huyết nhục của dị thú có thể kích phát tiềm năng của nhân loại, khiến người bình thường trở nên mạnh mẽ. Ngươi hãy bồi dưỡng một nhóm người đi! Như vậy, người ở đây ít nhất sẽ sống sót lâu hơn!"
Đôi khi, cho người con cá không bằng dạy người cách câu cá!
Tần Phong không thể đi cứu từng người. Bỏ lỡ cơ hội ban đầu, những người còn lại đã mất dũng khí liều mình rời khỏi địa điểm an toàn. Thay vì xúi giục họ rời đi, không bằng để họ tự ép mình trở nên mạnh mẽ hơn trong lúc nguy cấp, rồi từng chút một tìm đường ra ngoài.
Tần Phong nói: "Ta sẽ mỗi tháng mở một lần không gian thông đạo, nhưng ngươi phải biết, mỗi lần thông đạo mở ra đều kèm theo thú triều, cho nên ngươi phải nắm chắc thời gian!"
Sở Phàm tỏ vẻ bất mãn với đề nghị này của Tần Phong.
"Ngươi sai khiến ta như thuộc hạ sao? Ai rảnh đi quản đám người đó?"
Tần Phong cười nhạt: "Bây giờ, ngươi còn chưa có vốn để hợp tác với ta đâu!"
Sở Phàm hiển nhiên không phục, cười lạnh nói: "Ngươi đừng xem thường Thôn Phệ Thú của ta! Ở đây, ngươi không có nội lực và ý thức lực, căn bản không có tư cách nói chuyện với ta như vậy."
Trong lúc hai người nói chuyện, Thôn Phệ Thú vẫn ăn uống thả cửa, thân thể dần lớn lên. Xem ra, năng lực hấp thụ của nó không hề thua kém thôn thiên.
Có lẽ, khi bồi dưỡng dị thú này, người ta đã đặc biệt tinh luyện đặc tính thôn thiên.
"Nó? Hiện tại chỉ có thể làm một thứ liếm rác rưởi mà thôi!"
"Ngươi!!!
Sở Phàm không phục cách nói của Tần Phong.
Nhưng ngay sau đó, Tần Phong khẽ động chân, lao về phía Thôn Phệ Thú và Sở Phàm với tốc độ cực nhanh. Hắn bộc phát tốc độ tuyệt đối trong nháy mắt, đến nỗi Sở Phàm không thể bắt kịp bằng mắt thường.
Sở Phàm muốn điều khiển Thôn Phệ Thú, nhưng nó phản ứng rất chậm chạp. Ngay lúc đó, Sở Phàm cảm thấy thân thể mình bay lên không.
Cổ của hắn bị túm lên.
Sau đó, Tần Phong đá mạnh một cước vào người Thôn Phệ Thú.
Một cước này dùng hết sức lực, Thôn Phệ Thú giống như quả bóng da, bị Tần Phong đá bay ra ngoài.
Thân thể mượt mà của Thôn Phệ Thú lăn xa, đụng vào một tòa cao ốc bên ngoài sân rộng.
"Oanh!"
Cao ốc rung chuyển dữ dội, bụi mù bay tứ tung, thậm chí bị đổ sập.
Lực đạo như vậy, hết sức đáng sợ.
May mắn là đá chứ không phải dẫm trực tiếp, nếu không nội tạng của Thôn Phệ Thú đã nát bét.
"Thực lực như vậy, quá yếu!" Tần Phong thản nhiên nói, "Bây giờ, ta có tư cách chưa?"
Hắn buông tay, thả Sở Phàm ra. Sở Phàm lảo đảo đứng giữa vũng máu và tàn thi, mặt mày đen sạm.
"Ngươi!!!" Sở Phàm tức giận vô cùng, hắn dùng ý thức lực đặc thù điều động, triệu hồi Thôn Phệ Thú về. Khi phát hiện nó chưa chết, hắn mới yên tâm.
Nhưng đối với Tần Phong, hắn nghiến răng nghiến lợi!
"Ta đã nói, ta cần một năm nữa!"
Tần Phong nói: "Vậy trong một năm này, ngươi tốt nhất nên làm theo lời ta. Nếu không thì vì sao ta phải hợp tác với ngươi?"
Sở Phàm hiển nhiên không cam tâm: "Trước đó vì sao ngươi thả ta đi? Với thực lực của ngươi, lẽ ra ta không dễ dàng thoát khỏi như vậy!"
"Có lẽ chỉ là muốn có thêm một kẻ địch của Z!"
Hoàn toàn chính xác, khi Sở Phàm đào thoát lần đầu, Tần Phong muốn xem át chủ bài của hắn là gì. Hơn nữa, sau khi biết thân phận và sự thù hận của Sở Phàm với Z, Tần Phong rất muốn xem hắn có thể làm được đến mức nào.
Sau khi trọng sinh, oán hận của Tần Phong đối với Z đã giảm bớt nhiều. Hắn chỉ cảm thấy phẫn nộ vì không hiểu được chân tướng. Hiện tại đã biết, việc Z hãm hại người khác chẳng khác nào hắn dung túng nuôi ong tay áo. Nhưng Tần Phong vẫn muốn xem có ai đó thay thế mình trả thù Z hay không.
Sở Phàm là một lựa chọn không tồi.
Xem kịch đôi khi thú vị hơn diễn kịch.
Sở Phàm nhìn chằm chằm Tần Phong, như một con sói con, nhưng hắn biết, cái gọi là "kẻ địch của kẻ địch là bạn" căn bản không đứng vững.
Tần Phong là kẻ không chấp nhận tiền hối lộ. Nếu hợp tác với Tần Phong, chắc chắn phải làm việc cho hắn.
"Thật phiền phức!" Sở Phàm không muốn gánh theo đám người bình thường, nhưng hiện tại chỉ có thể chấp nhận nhiệm vụ Tần Phong áp đặt.
Ngược lại, Tần Phong lúc này trở thành người buông tay quản lý, có thể lo việc riêng.
"Xem ra ngươi đồng ý, vậy thì hợp tác vui vẻ!"
Tần Phong khẽ cười, nói tiếp: "Ban đầu ta đến là để thiêu hủy thi thể dị thú. Nếu Thôn Phệ Thú của ngươi cần chúng làm thức ăn, thì hãy ăn hết đi, nhớ kỹ, đừng để sót lại chút nào!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận