Linh Khí Hồi Phục: Một Giấc Chiêm Bao Vạn Năm, Ta Quét Ngang Loạn Thế!

Chương 277: Vương cung dạ đàm

Chương 277: Đêm đàm thoại ở vương cung
Đối mặt với câu hỏi, Nam Cung Uyển Nhi liền đứng dậy hành lễ đáp: "Bẩm Thánh Hoàng, khí tức vừa mới xuất hiện kia chúng ta rất quen thuộc, chính là Ma tộc."
Cái gì?
Các vị Hoàng giả ở đây lập tức biến sắc.
"Phong Hoàng nói thật chứ?" Thánh Hoàng trầm giọng hỏi.
Nam Cung Uyển Nhi: "Tuyệt đối không sai!"
Theo sát phía sau, Ngu Hoàng cũng nói theo: "Chúng ta ở Hạ Châu, đã nhiều lần tiếp xúc với Ma tộc, tuyệt đối sẽ không cảm ứng sai!"
"A ~~ hai vị, theo ý của các ngươi, ta muốn không lý giải sai, cái đám Ma tộc gì gì đó trong miệng các ngươi kia, đều đã thẩm thấu vào Vương thành Trung Châu này rồi?" Một lão giả nâng chén nước trà lên, giọng điệu bất âm bất dương nói.
Tóc hắn vàng, mắt xanh.
Toàn thân khí tức nội liễm, cả người ngồi ở đó, giống như một tòa núi cao, khiến lòng người nặng trĩu.
Mà tóc vàng mắt xanh, chính là đặc thù của người Tây Châu.
Một đại lục siêu cấp, xếp hạng chỉ dưới Trung Châu.
Nam Cung Uyển Nhi nghe hắn nói xong, lập tức nhíu mày: "Bá Hoàng, lời này của ngươi có ý gì? Chẳng lẽ cho rằng chúng ta sẽ nói láo trong chuyện đại sự này?"
"Phong Hoàng nói quá lời…" Bá Hoàng vẻ mặt thờ ơ, "Trước đó các ngươi một mực nói Ma tộc lợi hại như thế nào, nhưng theo ta thấy, thật sự có chút khoa trương…"
"Nếu như bọn gia hỏa này có thực lực mạnh như các ngươi nói, Cửu Châu chúng ta e rằng đã sớm sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông rồi."
"Nhưng càng làm cho ta không thể hiểu được chính là, nơi này chính là Vương thành Trung Châu, Thánh Hoàng đại nhân tự mình tọa trấn, với thực lực của Thánh Hoàng đại nhân, nếu thật sự có Ma tộc gì đó, há có thể giấu giếm được hắn?"
"Mà so với cái đám Ma tộc này, ta càng để ý một chuyện khác hơn."
Mắt Nam Cung Uyển Nhi sáng lên: "Chuyện gì?"
"Doanh Hoàng và Hoa Hoàng đi đâu rồi? Ta nghe người ta nói, các ngươi vừa đến Trung Châu đã xảy ra tranh chấp, mà bây giờ người của bọn hắn cũng không có ở đây, xin hỏi hai người bọn họ mất tích có liên quan đến các ngươi không?"
Lời vừa nói ra, Bá Hoàng và mấy vị Hoàng giả còn lại lập tức đưa mắt nhìn lại.
Thánh Hoàng cũng giống như vậy.
"Phong Hoàng, ta cũng hi vọng các ngươi có thể trả lời về chuyện này, theo tin tức truyền đến từ phía nam quận, không riêng gì Doanh Hoàng và Hoa Hoàng, mà còn có hơn mười vị cường giả Hoàng cấp trong nam quận, đều thảm tao sát hại ở phụ cận giường khách sạn của các ngươi, không biết có thật là có chuyện này không?" Thánh Hoàng trầm giọng hỏi.
"Cái này…"
Ba người Nam Cung Uyển Nhi liếc nhau một cái.
Sau đó mới mở miệng nói: "Xác thực có liên quan đến chúng ta, nhưng bọn hắn đều là gieo gió gặt bão, tập kích chúng ta trước, cuối cùng bị cường giả bí ẩn giết chết!"
"Hừ, hoang đường!" Bá Hoàng lạnh lùng hừ một cái: "Không nói đến thực lực của Doanh Hoàng và bọn hắn như thế nào, nhưng đây chính là hơn mười vị cường giả Hoàng cấp, ai có bản lãnh lớn như vậy, có thể giết chết toàn bộ bọn hắn?"
"Lại nói, các ngươi từ xa mà đến, không oán không cừu với bọn hắn, bọn hắn vì sao lại tập kích các ngươi?"
"Theo ta thấy, khẳng định là có nguyên nhân khác không thể cho ai biết, thức thời thì hãy trung thực khai báo đi."
Lão gia hỏa này liên tục hùng hổ dọa người, Nam Cung Uyển Nhi sắc mặt cũng không nhịn được mà trở nên khó coi.
"Bá Hoàng, ta kính ngươi là trưởng bối, không muốn làm khó ngươi thêm, nhưng ngươi thật sự coi chúng ta dễ ức hiếp sao? Vừa rồi ta nói câu nào cũng đều là thật, không tin các ngươi đại khái có thể đi thăm dò!"
"Được rồi, Phong Hoàng, ngươi cũng đừng quá kích động, Bá Hoàng cũng chỉ là muốn biết rõ ràng nguyên nhân mà thôi." Đoạt lời trước Bá Hoàng, Thánh Hoàng mở miệng nói.
Lập tức lời nói xoay chuyển: "Bất quá, Bá Hoàng nói cũng không phải là không có lý, Doanh Hoàng thì không nói, dù sao giữa hai châu các ngươi xưa nay có thù hận rất sâu, nhưng Hoàng giả Trung Châu ta không hề có thù hận với các ngươi, vì sao lại tập kích các ngươi? Chuyện này thật sự làm cho người ta có chút không hiểu nổi."
"Cái này…… Thánh Hoàng, thật không dám giấu giếm, đám người ngày đó, toàn là bởi vì đệ tử môn hạ của ta đang tu luyện thì dẫn xuất ra dị tượng cực lớn, này mới khiến cho bọn hắn hiểu lầm là có chí bảo xuất thế, cho nên mới ra tay cướp đoạt!" Nam Cung Uyển Nhi chần chờ một phen, sau đó mới thành thật trả lời.
Lời vừa nói ra, đừng nói Bá Hoàng, ngay cả mấy vị Hoàng giả còn lại cũng nhịn không được cười lạnh liên tục.
Đệ tử môn hạ tu luyện, gây nên dị tượng lại có thể kinh động nhiều Hoàng cấp cường giả như vậy, đây không phải là nói nhảm sao?
Ngược lại là Thánh Hoàng không tỏ ý kiến, gật đầu: "Lần này Phong Hoàng nói ngược lại là rất trùng khớp với tin tức mà ta nhận được, được thôi, liên quan đến chuyện này tạm thời dừng ở đây, kế tiếp vẫn nên thương lượng chuyện Cửu Châu thi đấu đi ……"
"Mặc dù Doanh Hoàng và Hoa Hoàng đều đã chết, nhưng khoảng cách đến kỳ thi đấu còn không ít thời gian, ta sẽ cố gắng hết sức thông báo cho hai châu, để bọn hắn phái người khác tới."
"Đồng thời, trước khi có Hoàng giả mới đến, mọi chuyện nghị sự cũng phải tạm thời trì hoãn, thời gian cũng không còn sớm, mọi người giải tán đi!"
Thánh Hoàng phất tay.
"Thánh Hoàng xin dừng bước…" Nam Cung Uyển Nhi kịp thời lên tiếng.
"Phong Hoàng còn có chuyện gì sao?" Thánh Hoàng hơi nhíu mày.
"Thánh Hoàng, liên quan tới Cửu Châu thi đấu ta không có ý kiến, nhưng liên quan tới chuyện Ma tộc mà ta vừa mới đề cập, hi vọng ngươi có thể coi trọng, nhất định phải mau chóng tìm ra bọn chúng mà tiêu diệt, nếu không hậu quả sẽ khó mà lường được." Nam Cung Uyển Nhi gấp giọng nói.
Ngay cả phụ cận Vương thành đều có Ma tộc xuất hiện.
Như vậy đủ để thấy được thế lực của Ma tộc ở Trung Châu đã lớn đến một mức độ khủng bố.
Nếu không nhanh chóng ra tay tìm ra và tiêu diệt bọn chúng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Bảo sao nàng lại gấp gáp như thế.
Nhưng chuyện làm cho nàng không ngờ tới chính là, sau khi Thánh Hoàng nghe xong lời này, vậy mà không thèm để ý chút nào, khoát tay nói: "Nếu như nói khí tức trước đó chính là Ma tộc trong miệng các ngươi, vậy thì bản hoàng rất có trách nhiệm nói cho ngươi, dạng người này trong châu ta đích xác có không ít… "
"Mà lại phần lớn đều là xuất thân từ một tổ chức tình báo dưới mặt đất, tên là Hắc Ảnh!"
"Tổ chức đó tuy thần bí, nhưng lại đều nằm trong lòng bàn tay của ta, căn bản không nghiêm trọng như ngươi nói, ngươi cứ an tâm là được!"
Hửm?
Ba người Nam Cung Uyển Nhi nghe vậy, không khỏi có chút trợn mắt há mồm.
Nhất là Nam Cung Uyển Nhi.
Nàng thấm sâu trong người sự cường đại của Ma tộc, mà Sở Lam cũng minh xác nói cho nàng chuyện tương lai của Cửu Châu, khi đại quân Ma tộc giáng lâm, đó chính là thời điểm Nhân tộc hủy diệt.
Thỉnh cầu tổ chức Cửu Hoàng nghị hội, mục đích chủ yếu cũng là vì có thể tập hợp lực lượng của Cửu Châu để thảo phạt Ma tộc.
Có thể khiến nàng vạn vạn không ngờ tới chính là, chuyện lớn liên quan đến toàn bộ vận mạng của nhân loại, Thánh Hoàng vậy mà lại khinh thị như thế.
Còn cái gì mà hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay chứ.
Cuối cùng là quá tự đại, hay là quá coi thường Ma tộc đây?
"Thế nhưng là…" Nam Cung Uyển Nhi vẫn không muốn từ bỏ.
Nhưng vừa mới mở miệng đã bị Thánh Hoàng ngắt lời.
"Được rồi, Phong Hoàng, không cần nói nhiều, việc này trong lòng bản hoàng tự biết, ngươi từ xa mà đến, vẫn là đi nghỉ ngơi trước đi!"
Nói xong, vậy mà trực tiếp rời đi.
Mà các Hoàng giả còn lại cũng lần lượt rời đi, nhưng khi đi, cũng không quên cười lạnh với ba người Nam Cung Uyển Nhi.
"Bá Hoàng, Doanh Hoàng và Hoa Hoàng thật sự đã chết rồi?"
Vừa rời khỏi Vương cung, người tự xưng chưởng khống thế gian vạn pháp, Pháp Hoàng, liền không nhịn được thấp giọng hỏi.
"Không sai!"
Bá Hoàng gật gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận