Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 497: Thức Tỉnh

Lâm Hữu nhìn vào bốn người xuất hiện, lông mày hắn từ từ nhíu lại.
Hắn không ngờ đến, nhanh như vậy mà đã có người theo đến.
Mà người theo đến lại là lĩnh chủ kia, còn là cấp tám!
Nếu như thật sự đánh nhau, thì chỉ sợ là hắn không lấy được bất kỳ lợi ích gì.
Quan trọng nhất chính là, bên cạnh còn có một ma thú lãnh chúa cấp SSS kinh khủng, lỡ như không cẩn thận mà phá vỡ phong ấn, vậy thì hắn cũng chỉ có thể từ bỏ bảo rương này để chạy trốn.
- Nếu như các ngươi muốn, vậy thì tự mình đến lấy là được.
Sắc mặt Lâm Hữu bình tĩnh, yên lặng lùi qua một bên, đồng thời âm thầm quan sát loại hình binh chủng ở bên cạnh đối phương, suy nghĩ cách đối phó.
- Tiểu tử, xem như ngươi thức thời.
- Hắn tùy tiện nhường lại bảo rương, cẩn thận bị tính kế.
- Hắn chỉ có một mình mà thôi, còn có thể lừa dối gì chứ?
- Đi, đi qua lấy bảo rương.
Vừa nói, mấy lãnh chúa này chỉ huy binh chủng cấp tám nối đuôi nhau đi vào, thẳng tiến đi về phía bảo rương, ánh mắt như phóng ra lửa, hoàn toàn không để Lâm Hữu vào trong mắt.
Mà sự chú ý của bọn hắn đều đặt trên bảo rương, cho nên cũng không cẩn thận mà xem xét tin tức của cô gái kia, mà trừng trừng đi vào bên trong phạm vi của trận pháp.
- Đừng đi vào!
Lâm Hữu biến sắc, đột nhiên nhớ lại câu giới thiệu cuối cùng của cô gái, thì muốn ngăn cản bọn họ lại.
Nhưng vẫn đã chậm môt bước.
Bốn vị lãnh chúa kia sau khi tiến vào phạm vi của trận pháp, vốn là một mảnh yên lặng đại trận máu tươi, thì đột nhiên một mảnh màu máu phát sáng lên, bao phủ toàn bộ bọn họ và thủy tinh lại ở bên trong.
Cũng chiếu sáng toàn bộ giáo đường ở dưới mặt đất.
Ngay sau đó, bốn tiếng va chạm liên tục vang lên.
Bốn tên lãnh chúa đã chạm vào vào vách tường, bị một lực đánh bay trở về, ngã xuống ở bên trong trận pháp.
- Oanh!!
Trận pháp nổ tung, ánh sáng màu hồng ngất trời, cuối cùng cũng bạo phát triệt để, khiến cho cả thông đạo ở dưới lòng đất cũng bắt đầu chấn động kịch liệt lên.
Trong chớp mắt, mặt đất nứt toạc, đá rơi cuồn cuộn, giống như tai kiếp buông xuống.
Theo sát đến, chính là tiếng kêu thảm thiết của bốn tên lãnh chúa kia, vang vọng ở bên tai.
Lâm Hữu sợ hãi mà nhìn về pháp bên trong trận pháp, phát hiện bốn tên kia vậy mà lại bị ánh sáng màu hồng trói buộc, bay lên trên không trung.
Cơ thể điên cuồng héo hút với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, vừa đảo mắt liền biến thành bốn cỗ xác khô, ngay cả lãnh chuấ cấp tám kia cũng không may mắn thoát khỏi.
Mà thi thể bị rút khô hết máu, hóa thành bốn dòng nước lũ tụ hợp vào bên trong thủy tinh, bị cô hái hút vào trong cơ thể.
Đôi mắt đang nhắm chặt kia, trrong lúc này lại đột nhiên mở ra, bộc phát ra một ánh sáng vô tận.
Trốn!
Đây là ý nghĩ duy nhất lúc này của Lâm Hữu.
Căn bản không kịp nghĩ nhiều, hắn mang theo các thực vật xông ra khỏi giáo đường ở dưới mặt đất, bỏ chạy về phía đường hầm.
Không có quái vật Nhiễu Sóng ngăn cản, hắn rất nhanh đã ra khỏi đường hầm, chạy ra đến bên ngoài.
Mãi cho đến khi ra khỏi giáo đường, hắn mới quay đầu nhìn lại.
Vậy mà lúc này ở phía sau lưng, giáo đường đang sụp đổ?
Vách tường mục nát kia, còn có cửa sổ rách nát kia, tất cả đều rung động dữ dội rồi hóa thành tro bụi, biến thành một mảnh màu máu ngút trời.
Đồng thời, một tiếng nhắc nhở đột nhiên vang lên ở trong đầu của hắn.


Chúc mừng ký chủ, thành công kích hoạt bí cảnh ẩn giấu: Thịnh Yến Máu Tươi.



Vì bí cảnh này là không gian độc lập, vậy nên đánh giết ma thú lãnh chúa mới có thể rời khỏi.

Phốc!
Máu ở trong miệng của Lâm Hữu thiếu chút nữa đã phun ra ngoài.
Chúc mừng ký chủ cái đít.
Vận khí này hắn không muốn có được hay không vậy?
Nhìn xung quanh, quả nhiên đúng như nhắc nhở nói, toàn bộ bốn phía đình viện của giáo đường, đã bị một mảnh màu máu bao trùm lại, ngay cả ngọn núi lưng tựa cũng đã biến mất không thấy gì.
Cảnh tượng đặc biệt này, cũng chính là dẫn con mồi đến giết đó!
Chẳng lẽ ban đầu người xây dựng trận pháp, sớm đã nghĩ đến tình cảnh bây giờ rồi?
Không dám chần chờ, lập tức thử liên hệ với lãnh địa.
Cũng may, mặc dù không gian này là phong bế, nhưng vẫn có thể thành công liên hệ đến lãnh địa, nhân tiện triệu hồi hết tất cả thực vật đến.
Mà ngay lúc này, vị trí giáo đường đột nhiên 'ầm ầm' một tiếng vang thật lớn, sụp đổ hoàn toàn.
Ánh sáng màu máu vờn quanh khắp bóng người từ từ đi lên, bồng bềnh ở trên bầu trời.
Rõ ràng là Ma thú lãnh chúa bị phong ấn ở trong trận pháp!
- Chết! Chết hết cho ta!!
Không biết là tiếng thê lương của nam hay nữ vang lên, nổ tung ở bên trong miệng của cô gái.
Khuôn mặt của cô bé vặn vẹo, giống như điên cuồng, ánh mắt nhìn trực diện về phía của Lâm Hữu, khí huyết ở trên người điên cuồng phun trào.
Trong chốc lát, một ánh mắt tà ác xuất hiện ở trên không trung, tách ra một mảnh chói lọi yêu dị, bao phủ toàn bộ quân đoàn thực vật ở bên trong.
Lâm Hữu quá sợ hãi, chỉ cảm thấy cơ hội sống của các thực vật đang nhanh chóng trôi mất, cả một đám bắt đầu uể oải.
Đôi Mắt Chết Chóc!
Vậy mà vừa mới ra tay đã trực tiếp sử dụng kỹ năng thứ ba!
Không dám do dự, tâm thần di chuyển, Tinh Linh Sứ ở trong đội ngũ liền khó khăn giơ cao pháp trượng lên, bạo phát năng lực tự nhiên, khôi phục cho các thực vật.
Đồng thời, phát động hiệu quả của bí bảo, trên người của tất cả các thực vật xuất hiện một lá chắn trong suốt, giảm 30% thương tổn cho bọn chúng.
Nhưng cho dù là như thế, thì cơ hội sống cử các thực vật vẫn luôn không ngừng trôi mất.
Kỹ năng của Ma vật lĩnh chủ, quả nhiên là khủng bố.
- Mau, đánh đứt cô ta!
Lâm Hữu quay đầu lại, hô to một tiếng về phía Hiền Giả Rừng Rậm.
Một giây sau, một cỗ lực lượng vô hình lấy nó làm trung tâm, đột nhiên khuếch tán ra bốn phía.
Tính cả Ma thú lãnh chúa không gian, cũng đều bị khóa ở bên trong, kỹ năng tiêu tán trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận