Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 250: Ngươi Cho Là Ngươi Vẫn Còn Thoát Được Ư? Lưu Hỏa!

Bởi vậy, sau khi hắn hít sâu một hơi, lại cất quả cầu tài nguyên nọ vào trong không gian cá nhân, dự định trở về mới dùng.
Tâm tính bình tĩnh chín chắn của hắn lập tức khiến Kỷ Tinh Hà đứng bên cạnh yên lặng gật đầu.
Sau đó, mấy người bọn họ vừa chờ đợi ngay bên trong cung điện, vừa câu được câu không nói chuyện phiếm.
Không bao lâu sau, kỵ sĩ mặc áo giáp vàng truyền tin tức quay lại, khiến bọn họ không tưởng tượng nổi chính là.
Kim giáp kỵ sĩ không quốc vương mang về, ngược lại chỉ truyền về một tin tức.
- Chủ nhân, quốc vương Nước Lưu Hỏa mang theo lãnh địa, biến mất không thấy.
- Ngươi nói cái gì!?
Thánh Diệu Vương lập tức đứng lên khỏi vương vị, hai mắt lão trừng tới tròn xoe.
Ngay cả hai cha con Kỷ Tinh Hà ở bên dưới, sắc mặt bọn họ cũng hơi trầm xuống.
Đối phương biến mất ngay khi mấu chốt này, kể cả bọn họ ngốc tới mức nào, cũng có thể đoán được nguyên do trong đó.
Quốc vương Nước Lưu Hỏa lại chính là gian tế của đại lục Nguyên Sát!
Khi suy nghĩ này vừa mới xuất hiện, một cỗ uy thế ngập trời đột nhiên bùng nổ trên người Thánh Diệu Vương, khiến không khí chung quanh đều chấn động tới vỡ vụn, hóa thành một mảnh hư không khủng bố.
- Lưu Hỏa, rất giỏi, hóa ra kẻ đó chính là ngươi, chúng ta đi! Đi bắt quay về hắn cho ta!
Lão vừa dứt lời, lập tức đưa tay chộp một cái, hư không trước mặt lão hoàn toàn vỡ nát, biến thành một thông đạo không gian, sau đó mang theo từng đội từng đội kỵ sĩ mặc áo giáp vàng vọt vào thông đạo, biến mất không thấy.
Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau.
Cuối cùng vẫn là Kỷ Tinh Hà nói:
- Chúng ta cũng cùng đi qua bên đó, tuyệt đối không thể cho gian tế đại lục Nguyên Sát rời khỏi nơi này.
- Được!
Nói xong, bọn họ cũng theo sát tiến vào không gian thông đạo, đi theo Thánh Diệu Vương.
Cùng lúc đó ở nơi tiếp giáp giữa hai giới bên trong chủ thành Đôi Cánh Thiên Sứ.
Ánh sáng chói mắt sáng lên trên quảng trường truyền tống, bóng dáng một người mặc cẩm bào, vô cùng kích động chật vật xuất hiện, vội vã trốn ra ngoài thành.
Người này, đúng là quốc vương Nước Lưu Hỏa vừa thu được tin tức, đã lập tức chạy trốn tới đây.
Cũng là gian tế của đại lục Nguyên Sát vẫn luôn ẩn núp trong đại lục Nguyên Thuỷ!
Chỉ thấy hắn ta vừa xuất hiện, uy thế khủng bố vượt qua lãnh chúa cấp chín kia không tự chủ được khuếch tán ra ngoài, khiến lãnh chúa bên cạnh đều sợ hãi ngừng chân, chỉ trỏ.
Đoàn kỵ sĩ thiên mã đang tuần tra trên trời cũng phát hiện điều lạ thường bên này, tất cả bọn họ đều rơi xuống mặt đất, đi tới trước mặt quốc vương Nước Lưu Hỏa.
- Ra mắt các hạ, xin hỏi ngài đến chủ thành có chuyện gì?
Thực hiển nhiên, bọn họ đã thông qua khí thế trên người quốc vương Nước Lưu Hỏa, đoán được thân phận của hắn ta.
Dù sao loại khu vực như chủ thành biên cảnh, bình thường tồn tại cấp mười trở lên sẽ không tới đây, trừ phi đã xảy ra chuyện gì lớn.
Thế nhưng khiến bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới chính là.
Vừa thấy bọn họ chặn đường, quốc vương Nước Lưu Hỏa đột nhiên trợn mắt tròn xoe, vẻ mặt hắn đầy sát khí:
- Cút ngay cho ta!
…………
Sau khi quốc vương nước Lưu Hỏa hét lớn một tiếng, đột nhiên trên người hắn ta bộc phát ra một cỗ khí thế mạnh mẽ vô cùng, hóa thành một đoàn ngọn lửa ép thẳng tới đoàn kỵ sĩ.
Sắc mặt lãnh chúa cấp chín đầu lĩnh kia đại biến, hắn lập tức để cho thiên mã bên người danh hai cánh, hình thành một vách ngăn thánh quang ở trước mặt đội ngũ.
- Ầm vang!
- A ——
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên hồi.
Vách ngăn thánh quang không chống đỡ nổi một giây đã ầm ầm nổ tung.
Bởi vậy tất cả lãnh chúa, binh chủng ở đằng sau vách ngăn kia đều bị thứ lực lượng cuồng bạo này nổ bay ra đi, chết thảm thương vô số.
Người kia trực tiếp phá nát quy tắc bảo hộ chủ thành!
Mắt thấy quốc vương nước Lưu Hỏa lướt qua bọn họ muốn lao về phía cửa thành, đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ thân chịu trọng thương vẫn lập tức ngửa mặt lên trời hô to:
- Mau! Nhanh đi thông báo cho Nguyên soái!
Mà lúc này, quốc vương nước Lưu Hỏa vừa phá tan hàng ngũ vệ binh vây quanh đã xuyên qua cửa thành và đi ra ngoài thành từ lâu rồi.
Trên khuôn mặt bối rối của hắn ta, cũng phát ra một tia ngoan độc.
- Muốn giữ ta lại ư? Không dễ dàng như vậy!
Dứt lời, hắn ta trực tiếp xé rách không gian, nháy mắt đã xuyên qua vài dặm xa.
Đúng là cấp mười và cấp mười một vẫn có chênh lệch thật lớn, hắn ta vẫn không thể trực tiếp vượt qua hàng rào không gian xuyên tới một phiến đại lục khác như Thánh Diệu Vương.
Dù vậy, tốc độ chạy trốn của quốc vương nước Lưu Hỏa vẫn nhanh vô cùng, đảo mắt một cái, hắn ta đã ném chủ thành lại phía sau.
Mắt thấy cửa thành phía sau càng ngày càng xa, mớ dây thần kinh căng thẳng của hắn cũng dần dần buông lỏng, thậm chí trên mặt còn lộ ra một tia kiêu ngạo vui sướng.
- Ngươi cho là ngươi vẫn còn thoát được ư? Lưu Hỏa!
Ngay lúc đó, một tiếng quát lớn chợt nổ vang.
Đột nhiên không gian ngay phía trước con đường quốc vương Lưu Hỏa đang chạy trốn, vỡ ra, hóa thành mảng lớn hư không cuồn cuộn.
Hắn ta vừa định xé rách không gian tiếp tục xuyên qua, lập tức trở nên cực kỳ sợ hãi, con ngươi của hắn ta co rút tới tận cùng.
- Thánh Diệu Vương!?
Một tiếng kêu đầy sợ hãi y như gà trống bị bóp cổ vang lên, nháy mắt trên mặt hắn ta cũng phủ đầy kinh khiếp.
Rồi sau đó, đám lãnh chúa và người qua đường vừa tới nơi này, cũng bị một màn khoa trương trước mắt làm giật mình, rung động ghê gớm.
Chỉ thấy ngay trong khu vực hư không bị nứt vỡ kia, thân hình khôi ngô của Thánh Diệu Vương chậm rãi đi ra, vẻ mặt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào quốc vương Lưu Hỏa đang hoảng sợ đằng kia.
Phía sau hắn, còn có từng đội từng đội kỵ sĩ kim giáp cấp mười một đi theo.
Quốc vương Lưu Hỏa chấn động cả người, cơ hồ hắn ta không chút nghĩ ngợi lại cố gắng xé mở không gian, chui vào bên trong một cái khe vừa xuất hiện rồi biến mất không thấy.
- Cũng sắp tới rồi...
- Chỉ kém một chút mà thôi!
Sắc mặt của quốc vương nước Lưu Hỏa trở nên trắng bệch, hắn ta không ngừng qua lại không trung, ánh mắt cứ gắt gao nhìn chằm chằm về hướng đại lục Nguyên Sát.
Giống như chỉ cần bước vào lãnh thổ đại lục Nguyên Sát, hắn ta sẽ chạy thoát.
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận