Hắc Phàm Hải Tặc Đoàn

Chương 269: Thằng hề tiểu đội

Chương 269: Đội thằng hề
Ngày 5 tháng 1.
Giữa trưa.
Thiên Quốc Cảng vẫn chìm đắm trong không khí ăn Tết. Sau lập xuân, màn sương mù dày đặc lần đầu tiên tan đi, mây đen tản ra, bầu trời quang đãng vạn dặm không mây, nhưng vẫn rét lạnh. Mặt trời chỉ giống như bóng đèn trong tủ lạnh, tuyết đọng và băng nổi vẫn chưa tan, còn phải đợi thêm một hai tháng nữa.
Đội bắt chẹt đã đến chiến trường!
Gawain không phải hạng người lương thiện gì, ở phương nam Đại Thấp Địa làm ăn “thợ săn đầu người”, cũng ít nhiều có chút mờ ám.
Mà Gawain có vài người bạn, càng là cao thủ trong việc làm chuyện phi pháp, chỉ là chưa bị bắt mà thôi, tất cả đều là tù phạm kết án, kiêm chức cường đạo sát thủ, mượn danh phận nhà mạo hiểm trà trộn các quốc gia.
Cũng gọi là huynh đệ ba năm.
Tổng cộng 19 người, trùng trùng điệp điệp tạo thành đội bắt chẹt.
Trong đó còn có một nữ thuật sĩ và một nữ cung tiễn thủ.
Núi nhiều hồ ly hoang dã, đều là đàn chị xã hội.
Nữ cung thủ hút thuốc lá, trên cánh tay đầy hình xăm, làn da màu lúa mạch, mặc áo giáp, thân hình cao gầy.
Nữ thuật sĩ càng nóng bỏng không chịu được, hoàn toàn không sợ giá lạnh, sườn xám xẻ tà cao, tất chân đai đeo, là thuật sĩ nghiêm chỉnh, có pháp trượng làm từ vật liệu ma năng làm môi giới, cốt tướng bề ngoài mị hoặc tự nhiên.
Dẫn đầu trong đội ngũ tên là Fisher, là “bạn tốt” của Gawain. Chẳng qua hắn ở bên kia Hẹp Hải làm thợ săn tiền thưởng, chuyên môn giết hải tặc.
Fisher tướng mạo cực độ hung ác, mái tóc nâu bù xù chải ngược về sau, trên trán tràn ra mấy sợi, tương đương khôi ngô. Dường như chịu ảnh hưởng văn hóa từ phía Viễn Đông Quần Đảo, rất thích phong cách bên kia, trên mu bàn tay xăm hoa văn ý nghĩa không rõ là chữ tượng hình, trên cổ còn có hình xăm con rắn, theo cổ lan tràn đến một bên mặt, phối hợp với khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đến sắc bén, đặt ở trên Địa Cầu, phụ cảnh nhìn cũng không dám mạo hiểm, phải gọi tập độc tới.
Bọn hắn đi theo đường quan đạo, rất nhanh, xuất hiện sau khi xe bị cướp nửa tháng, cách Lister cùng những người khác trở về không lâu.
Ở giữa chừng chuyển trạm, bỏ ra một khoản phí tổn lớn thuê một chiếc thuyền đánh cá đưa đò, cuối cùng cũng lên bờ Thiên Quốc Cảng.
Bến tàu neo đậu 700~800 chiếc thuyền, có thể nói là tiêu chuẩn của một cảng lớn. Từ trên bến tàu, cũng có thể nhìn thấy pháo đài khí phái do Đế Hoàng năm đó xây dựng ở nơi cao nhất.
"Đây chính là lô cốt đầu cầu của cuộc đông chinh, hiện nay là Hải Đạo Cộng Hòa Quốc, Thiên Quốc Cảng."
Nữ cung thủ rít thuốc, trong miệng vẫn nhai thứ gì đó giống như trầu cau, nhổ toẹt xuống đất một ngụm nước bọt màu đỏ, đôi chân toát lên vẻ dã tính, ngoại hình xinh đẹp, nhưng tố chất cực thấp.
"Ngươi là đầu, ngươi nói xem làm thế nào?"
Nữ thuật sĩ hỏi Fisher.
"Hương vị không đúng..."
Fisher trà trộn khắp nơi, tâm tư kín đáo. Tuy nói vẫn còn trong thời gian ăn Tết, nhưng bến tàu neo đậu nhiều thuyền như vậy, số người lại không khớp, lác đác không nhiều, một số hải tặc chăm chỉ cũng nên rục rịch triển khai công tác mới đúng.
Hắn có trực giác ở đây đã xảy ra chuyện gì đó, sợ không phải hải tặc trên đảo đấu tranh nội bộ, đang sống mái với nhau.
Nhưng vào lúc này.
Fisher cảm giác tia sáng tối đi một chút, không phải mặt trời bị mây che khuất, mà là một quái vật cao lớn kinh khủng nằm ngang trước mặt bọn hắn, là một thú nhân cao hơn ba mét, hải tặc của Đoàn Bất Tử, thủ hạ của Kellett.
"Các ngươi là ai, hiện tại tiến vào đều cần nói rõ thân phận và ý đồ."
Thú nhân giọng điệu băng lãnh, hắn bản năng cảm thấy đám người này không thích hợp. Theo cách ăn mặc nhìn ra, hẳn là loại người nhà mạo hiểm, nhưng tiềm thức cảm thấy phi thường hung hiểm.
"Quy củ thay đổi à? Không phải bất luận kẻ nào đều có thể miễn phí ở trên đảo sao, đây chính là gốc rễ lập cảng."
Một nhà mạo hiểm cấp vinh dự nói ra.
Mười chín người đương nhiên không hoàn toàn là cấp anh hùng, bốn người bạn của Gawain là Fisher, nữ cung thủ, nữ thuật sĩ, Ma Kiếm Sĩ, còn có hai người cấp anh hùng tạm thời tới, còn lại đều là nhà mạo hiểm cấp vinh dự, là bạn của bạn Gawain.
"Quy củ đương nhiên không thay đổi, vẫn là như vậy, bất quá phải nói rõ thân phận và ý đồ, nếu không sẽ bị xem là... kẻ mơ ước Tân Đại Lục. Bất luận kẻ nào muốn đi Tân Đại Lục thăm dò, đều phải được sự đồng ý của chúng ta, về phần 'chúng ta' ngươi hẳn phải biết, đừng tìm Thiên Quốc Cảng đối nghịch."
Thú nhân không hề tỏ ra yếu thế, nhìn thấy bên này có biến, mấy vị nòng cốt thủ hạ của Kellett, tính cả thuyền viên cũng lại gần.
Fisher cau mày, trực giác quả nhiên đúng, không cần thiết phải xung đột với những người này. Lần này tới không phải muốn làm sự kiện đẫm máu gì, mấy người anh em biết trên đảo có kẻ gọi là Lister cướp tàu, đến đòi chút tiền tiêu vặt, không nhiều, cho cái ngót nghét một vạn là được rồi, nếu không thì chuẩn bị sẵn sàng.
Bọn ta sẽ chặt các ngươi, tiền cũng chính là của mình. Nếu không cũng có thể truyền tin đi, có người đến giết ngươi, không cần phải làm quá căng thẳng, cho ít tiền, hòa bình giải quyết là xong rồi.
"Vậy sao, chúng ta thực sự là dự định đến Tân Đại Lục xem xét một chút, ý tứ nói đúng là, hiện tại Tân Đại Lục là do Thiên Quốc Cảng che đậy, những người khác muốn đi mà không có sự đồng ý, liền sẽ bị các ngươi... giết?"
Fisher không có gì phải sợ.
Thú nhân gật đầu, sự thật đúng là như vậy.
"Tốt thôi, chúng ta là nhà mạo hiểm đến từ Aram, cũng coi như có chút thực lực, chúng ta nên tìm ai để đàm luận?"
Fisher quyết định vẫn lễ phép một chút, đây là địa bàn của người khác, lại đang ở đảo hoang tứ cố vô thân, chạy cũng không có chỗ chạy, nên hạ thấp thái độ một chút, tiền tới tay thì mọi chuyện đều dễ nói.
"Như vậy sao, ta sẽ dẫn các ngươi đi gặp thuyền trưởng của chúng ta."
Thú nhân cho rằng nhóm người này thực lực không tầm thường. Hiện tại lão đại Kellett đứng về phía Lister, thật sự là thế sự vô thường, đến nay Lister thành người duy nhất ở Thiên Quốc Cảng có thể chống đối Dollinger.
Hôm trước, tin tức trọng đại được thả ra, tất cả các thương hộ trên đảo đều được miễn phí bảo hộ, “bất luận kẻ nào” cũng không thể thu tiền của họ.
Nhưng cái gọi là "bất luận kẻ nào" cũng chỉ có một người, ý tứ là, Dollinger muốn giở trò gì thì cứ tìm ta, nói chuyện dễ nghe là được.
Mà Lister làm ra động tĩnh, thường nhân khó có thể tưởng tượng, hắn theo đoàn hải tặc lập tức biến thành công ty, biết trên đảo có rất nhiều Thần lão ẩn cư rời xa trung tâm quyền lực, ngỏ ý có thể đầu tư nhập cổ phần, hiện tại là giai đoạn tăng trưởng, tỷ lệ hồi báo cực cao.
Lão đại Kellett và Văn Khôi cũng đầu tiền vào, triệt để đứng cùng một chiến tuyến.
Mặt khác, Lister còn đang tuyển người ồ ạt, chiêu mộ không phải hải tặc, mà là những người có trình độ yêu cầu. Phàm là có văn thư chính thức, trình độ trung đẳng trở lên, đều có thể đến phỏng vấn, tiền lương đãi ngộ vượt qua đất liền, mỗi tháng mười bốn tệ bạc trở lên, tùy theo năng lực cao thấp và biểu hiện sau này mà có khác biệt.
Điều kỳ quái nhất chính là, nhân viên chính thức của Công ty Mậu dịch Hắc Phàm có thể được hưởng chữa bệnh miễn phí.
Từ sau yến hội tối ngày 2 tháng 1, cục diện trên đảo đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Fisher gật đầu, xin mời thú nhân dẫn đường.
Sau bốn mươi phút.
Cả đoàn người đi tới khách sạn Kẻ Bất Tử.
Kellett mấy ngày nay hết sức lo lắng, theo lý mà nói Dollinger phải có biện pháp gì mới đúng, có thể căn bản không có bất kỳ phản ứng nào, loại tình huống này mới là đáng sợ nhất, có trời mới biết lão đại đang kìm nén điều gì.
"Ngươi khỏe, ngươi chính là lãnh tụ của đoàn hải tặc Kẻ Bất Tử đúng không, sớm đã nghe danh. Ta thậm chí còn nhìn thấy lệnh truy nã của ngươi ở bên kia Hẹp Hải, đám người Thập Tự Liên Minh sợ các ngươi cũng tới, cho nên phòng bị."
Fisher được Kellett xem như khách nhân tiếp đãi, bảo thủ hạ mang rượu lên cho đám người này.
"Nghe nói các ngươi là tới thăm dò Tân Đại Lục... Bất quá hình như không có thuyền, ta có thể cho ngươi mượn."
Kellett đương nhiên cũng không muốn mãi bị Lister quản chế, phía mình cũng nhất định phải mở rộng tầm ảnh hưởng.
"Cái này khoan hãy nói, phiền hỏi thăm một việc, ngươi có biết một người tên là Morrison không, là một người bạn của tiểu huynh đệ ta, tìm hắn có việc."
Fisher bình tĩnh hỏi.
Morrison đã từng làm cày thuê, giúp một số nhà mạo hiểm từ bạc lên vàng, từ vàng lên vinh dự, trong đội ngũ có người, chính là do Morrison luyện lên.
"Morrison? Đó là người của Lister, ngươi biết Lister là ai không?"
"Là ai?"
"Dollinger cũng phải nhường hắn ba phần."
"Hả?"
Fisher đơ người.
Rất thích một câu của Fisher: Hả?
Mẹ nó ta ngàn dặm đưa đầu tới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận