Hắc Phàm Hải Tặc Đoàn

Chương 179: Kẻ khai thác

Chương 179: Kẻ khai thác
[Aram kỷ nguyên tuần san, 15/10/1292]
[Chuyến tàu vận chuyển hành khách thử nghiệm đầu tiên được mong chờ đã đến điểm dừng thành công. Xin cảm tạ long chủ đã dẫn dắt sự thay đổi của lãnh địa. Phóng viên của chúng tôi đã phỏng vấn một số hành khách để xem cảm nhận của họ.]
Phóng viên: Thưa đại học sĩ Laurence, xin hỏi ngài có trải nghiệm như thế nào?
Laurence: Ân, phương thức giao thông kiểu mới, nên được mở rộng, đề cao ý thức hiện đại, đồng thời cũng phải kiên quyết chứng thực sự an toàn trong vận chuyển, triệt để quán triệt, trước sau kiên trì tiêu chuẩn cao, không ngừng rèn luyện, không ngừng tăng lên.
Phóng viên: Không hổ là đại học sĩ của Xu Mật Viện, lời nói thật là cao thâm. Vậy thân vương Yevgeny nghĩ gì về chuyến đi này?
Yevgeny: Phi thường hài lòng, ăn ngủ đều tốt, đồng thời tốc độ rất nhanh, tin rằng việc phổ cập đến toàn dân sẽ sớm diễn ra.
[Trên đây là bản tin ngắn lần này, để biết thêm thông tin về chuyến thử nghiệm thứ hai, xin hãy mua tuần san.]
......
[Aram kỷ nguyên tuần san, 15/12/1292]
[Đoàn tàu thử nghiệm đang tiến hành thuận lợi. Phóng viên của chúng tôi vẫn luôn theo dõi và đưa tin. Hãy cùng xem các sĩ quan trở về từ biên cương đánh giá như thế nào.]
Phóng viên: Ngài có ý kiến gì về chuyến tàu trở về này không?
Crocodile: Rất tốt.
Phóng viên: Quân trưởng đại nhân nói chuyện thật là đơn giản, lưu loát.
[Việc thử nghiệm đang tiến triển thuận lợi. Chuyến thứ ba cũng sắp khởi hành vào ngày mai. Sau đó là hai chuyến cuối cùng được mong đợi. Ai sẽ là kẻ may mắn trúng được danh ngạch đây?]
......
Đã là ngày 13 tháng 10.
Ngoại ô biên giới của đế đô Aram, điểm xuất phát của đoàn tàu vận chuyển hành khách, đài ngắm trăng.
Mourin mặt mày hồng hào, xuân phong đắc ý, tóc bóng mượt, đang xem báo chí. Nội dung của tòa soạn báo rất thân dân.
Bởi vì tất cả tiền vốn đầu tư vào kiến thiết hiện tại đều phải dựa vào người dân Aram truyền máu về.
"Hai ngày này thoáng qua, chúng ta có thể bắt tay vào các hạng mục khác."
Mourin bình tĩnh nói với bốn người còn lại.
Ba chuyến trước, trên xe đều là quý tộc. Là thành viên ủy ban đoàn tàu, nhất định phải ở đây, thành lập quan hệ, làm quen, có như vậy mọi việc mới có thể triển khai thuận tiện.
Còn hai chuyến sau, những kẻ may mắn trúng vé số trong dân gian không cần thiết phải phí công, bất quá chắc hẳn cũng là bán lại danh ngạch với giá cao cho các nhà giàu khác, không có gì đáng nói.
Mọi thứ đều tiến hành cực kỳ thuận lợi.
Mourin đặt tờ báo xuống, chống thủ trượng. Đài ngắm trăng mang đậm yếu tố tôn giáo, người đến người đi, nhưng ai nấy đều là những thân sĩ ăn mặc lộng lẫy. Phụ nữ càng đua nhau so sánh trang sức châu báu trên người, chỉ mặc quần áo cao cấp của nhà thiết kế thời trang Dugli, khuyên tai, dây chuyền, nhẫn, vòng tay đều là trân phẩm. Một người phụ nữ mang trên mình đồ vật chỉ sợ giá trị hai ba trăm kim long.
Vốn là có sắp đặt buồng xe dùng cho tiệc tối và nước đi, các quý tộc cùng nhau mở tiệc trà xã giao, ganh đua trang bôi cũng không còn là chuyện mới lạ.
Mỗi người đều thể hiện rõ sự sang trọng. Hành lý có tôi tớ với ngũ quan nghiêm chỉnh, dáng vẻ ưu nhã cầm, đều là đi bộ nhàn nhã, thong thả, cũng có biểu hiện ra quá nhiều hiếm lạ.
Dù sao ma năng công nghiệp cũng đã sớm xuất hiện. Đoàn tàu có thể vận hành, chỉ là vì tìm được nguồn năng lượng có thể ứng dụng lâu dài với giá rẻ.
Mourin và Lister đến từ cùng một nơi, làm việc khéo đưa đẩy vô cùng.
Vì mỗi vị hành khách đều chuẩn bị đóng gói tinh mỹ quà tặng túi. Mourin chọn lựa nhân viên phục vụ cũng khẳng định đều là nữ tử trẻ trung, xinh đẹp, để các nàng đem quà tặng ra ngoài, bên trong có thuốc lá đặc cấp và lá trà, trò chuyện tỏ tâm ý.
Đi theo nơi cuốn thành Mobius, quan hệ của Mourin được xử lý tốt, đối với Tây Đại Lục bản thổ có hàng duy đả kích.
Cho dù là đợt quý tộc cuối cùng, cũng không cần thiết phải làm quen với những người như William.
Quý tộc Aram nói chung có hai loại.
Một loại là quý tộc Aram cũ sau khi Đế Hoàng khai quốc, quyền lực tẩy bài.
Một loại là chiến công phái bên phía Đế Hoàng, cũng là nhân viên chủ yếu tạo thành Vương Đình.
Ở đây hơn phân nửa đều là người sau, bất quá những người này đều không có binh quyền.
Đế Hoàng nâng hiền nạp sĩ. Ngoài ra, người mới được thụ huấn đều là sĩ quan quý tộc. Trừ khi đạt trình độ cực cao về học thức, nếu không cũng sẽ không được thụ huấn.
Bất quá Đế Hoàng sẽ không ở trước mặt thụ huấn. Trừ ra trường hợp cực kì cá biệt, 99% trở lên tân tấn quý tộc thụ huấn đều có quan văn chuyên môn phụ trách việc này.
Tước vị có đôi khi không móc nối với quyền lực. Một Bá Tước làm việc trong Vương Đình có quyền lực lớn hơn cả Công Tước, loại sự tình này cũng nhìn mãi thành quen.
Mourin để nhân viên bảo dưỡng phụ trách kiểm kê hành khách, dự tính 10 giờ sáng khởi hành, lập tức liền đến nơi, những tước gia này rất là quý giá, bảo bọn họ đến sớm là không thể nào.
Bất quá cân nhắc đến việc một số tước gia thích đến trễ, có thể trì hoãn thời gian thêm mười phút, nếu không sẽ gây bất mãn cho các quý tộc khác.
Ba chuyến ngắn ngủi, đương nhiên không chứa hết tất cả quý tộc cao cấp của Aram, hoặc là thực sự rảnh rỗi không có việc gì làm, hoặc là có nhu cầu giao thông chính xác mới đến nếm thử.
Với kiến thức rộng rãi của quý tộc nơi này, không cần thiết vì sự vật mới mà mừng rỡ như điên, thay đổi nhật trình.
Đương nhiên người vẫn tương đối nhiều. Mourin nhìn qua danh sách, bao gồm cả nhân viên tùy tùng, có khoảng 400 người. Lão Aram tước gia chính là có tiền, có nhàn.
Tại trạm dừng phía sau, có thể sẽ có thêm hai ba trăm người nữa.
Ngoại trừ tùy tùng, có tước vị có lẽ cũng chỉ không đến 200 vị.
Nhân viên bảo dưỡng kiểm kê trên buồng xe xong, không sai biệt lắm đã đến đủ, chỉ còn lại hơn mười quý tộc.
"Như vậy...... Vậy thì chờ một lát nữa, 10:10 khởi hành đi. Ngươi bảo người thông báo một tiếng, cũng không thể nói là vì hành khách còn lại chưa đến, cứ nói là lấy may mắn. Ngươi lại đi đến buồng xe kho hàng phía đuôi, lấy một ít quà tặng mang đi, biểu thị áy náy."
Mourin hạ đạt mệnh lệnh, đây là chuyến xe cuối cùng, hẳn là không có vấn đề gì.
Nhân viên bảo dưỡng gật đầu, lập tức chấp hành.
Mặc Vũ Đồng ở một bên lạnh lùng nhìn chằm chằm Mourin. Mourin làm việc không có kẽ hở, có khả năng nào hắn đã phát hiện mình vụng trộm thả những người kia, chỉ là không chỉ ra?
Bởi vì hắn cần sự giúp đỡ của mình.
Trong trường học, Mặc Vũ Đồng tuy không bằng thiên tài công nhận như Mourin, nhưng cũng là học thần. Có một số việc, một mình Mourin xử lý không xuể.
Ba người còn lại cũng là trợ thủ đắc lực của hắn.
Phát giác được ánh mắt của Mặc Vũ Đồng, Mourin liếc qua, rồi không để ý nữa, lực chú ý đặt ở trên người lão giả tóc mai điểm bạc đang cầm vali xách tay, hắn không nhanh không chậm leo lên đoàn tàu.
Công trình lớn như vậy, Aram Vương Đình không thể nào giao toàn quyền cho Mourin. Trưởng tàu là do Vương Đình chỉ định, mặc dù lão giả này không hiểu bất cứ kiến thức hay thao tác liên quan nào, chỉ ngồi trong phòng cơ trưởng, nhưng cũng là trưởng tàu.
Dùng để giám thị chính mình sao?
Mourin sắc mặt âm trầm như nước. Tiểu ẩn ẩn vào dã, đại ẩn ẩn tại triều, 10 năm trước kẻ lùng bắt các thuật sĩ đa vị diện, chính là người sau.
Nhưng ở ngọa hổ tàng long Vương Đình, cũng không phải không có đối đầu.
Đợi thêm mười phút nữa.
Hành khách đã lên xe đầy đủ, đã đến lúc xuất phát.
Mourin nhìn cảnh sắc trên vòm trời pha lê, ánh nắng ấm áp của mùa đông chiếu xuống, đó là điềm tốt.
Sau khi nhân viên thần chức của Vĩnh Hằng Giáo vịnh tụng thánh ca ca ngợi long chủ, Mourin leo lên đầu tàu, hắn tự mình tọa trấn điều hành chỉ huy, đồng thời tất cả cửa xe đều đóng kín.
Nồi hơi hơi nước bắt đầu gia nhiệt.
Tại ma năng khí giới hàng táo phía dưới, đoàn tàu trong quá trình chạy rất yên tĩnh.
Theo ống khói toát ra cuồn cuộn khói đặc, tại đoàn tàu trầm thấp ong ong gào thét, vòng tổ trục xe nhanh chóng chuyển động.
"Kẻ khai thác hào".
Tại trên đường ray chạy, hướng về Thần Hi Cảng tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận