Một giây trước Tiêu Bảo Trân còn đang cứu người ở tận thế, một giây sau đã xuyên vào một cuốn niên đại văn, cô nhớ lại phần giới thiệu về mình trong cuốn sách: Vị hôn thê của nam chính, em họ của nữ chính, biệt danh "chướng ngại tình yêu", vĩnh viễn là pháo hôi.
Theo kịch bản, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính từ hôn, xấu hổ không dám gặp ai, rồi nhảy sông tự tử!
Tiêu Bảo Trân: Nhảy cái khỉ! Bà đây phải sống thật tốt!
Qua người giới thiệu, Tiêu Bảo Trân kết hôn với Cao Kính, một công nhân cốt cán mồ côi cả cha lẫn mẹ, trở thành một đôi vợ chồng cách mạng, cứ thế gả vào khu nhà tập thể lớn, trở thành hàng xóm với nam nữ chính, ngày ngày chạm mặt.
Khu nhà tập thể vốn yên bình và hài hòa, mọi người đều dốc sức tranh giành danh hiệu "Khu dân cư văn minh".
Biết Tiêu Bảo Trân biết y thuật, mọi người khuyên cô: Bảo Trân, bình thường cô có thể khám bệnh, bắt mạch, chữa bệnh cho mọi người trong sân, sẽ giúp ích cho việc tranh danh hiệu "Khu dân cư văn minh" đó!
Tiêu Bảo Trân: Chuyện nhỏ, được thôi!
Ai ngờ, khu nhà tập thể này cũng không hề đơn giản!
Một lần, Tiêu Bảo Trân nói với một người vợ trẻ luôn ở nhà chăm con, "Cô có thai rồi, thai được bốn tháng rồi."
Mọi người trong khu nhà tập thể: "Cái gì! ! ! ! Chồng cô ấy đã đi khỏi nhà ba năm rồi mà!"
Một lần khác, Tiêu Bảo Trân nhíu mày nhìn bà lão nằm liệt giường nhiều năm, "Bà rõ ràng không bệnh! Sức khỏe tốt chán, chạy từ đông thành đến tây thành cũng không thành vấn đề."
Mọi người trong khu nhà tập thể: "Ối giời ơi! ! Vậy mà là giả vờ liệt! Chỉ để hành hạ con dâu!"
Lại một lần nữa, Tiêu Bảo Trân nhìn người đàn ông trong viện hay khoe khoang nhất bằng ánh mắt khinh bỉ, "Đồ dê xồm mà còn khoe khoang?"
Mọi người trong khu nhà tập thể: "Má ơi! ! Vợ anh ta mới sinh con xong mà! !"
Về sau ~ danh hiệu "Khu dân cư văn minh" thì khỏi bàn rồi, nhưng mọi người lại đặc biệt phấn khích! Hóng hớt hết chuyện này đến chuyện khác!
"Bảo Trân ~ khi nào cô tổ chức khám sức khỏe tổng quát cho cả khu đi! Chúng tôi tuyệt đối không phải muốn hóng hớt đâu, chủ yếu là muốn kiểm tra sức khỏe thôi mà ~"
Nhãn nội dung: Thời đại kỳ duyên, sảng văn
Nhân vật chính: Tiêu Bảo Trân, Tiêu Bảo Châu
Tóm tắt một câu: Chuỗi ngày ăn dưa hóng chuyện ở thập niên sáu mươi
Chủ đề: Tự mình tạo dựng cuộc sống, tự lực tự cường