Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn

Chương 75: Chương 75

Chương 75: Chương 75Chương 75: Chương 75
Chuong 75: Chuong 75 Thẩm Yến có chút nóng nảy, thúc giục nói: "Tiểu Uyển à, cô cứ nói với tôi trước đi, cô không nói là tôi không còn chút tâm trạng nào để làm việc nữa rồi, dù sao sớm hay muộn cũng đều phải nói cho tôi biết thôi, bây giờ nói cho tôi trước thì có làm sao?”
"Cô đừng có hỏi nữa, tôi sẽ không nói đâu, đến lúc đó tự cô tới mà xem."
Nói xong Thẩm Uyển nhích ra xa hơn chút, khiến Thẩm Yến thêm tức giận, vừa nóng ruột vừa tức. Không khỏi lấy tay nhéo người cô ấy, giọng căm tức: "Cô đang cố ý chứ gì! Thẩm Uyển cười đến vui vẻ, cố ý đấy thì sao?
Cô ấy vừa cười vừa quay cổ, cứ giữ nguyên một tư thế làm việc trong một thời gian dài sẽ rất chóng mặt, cứ hoạt động cơ thể một chút sẽ thoải mái hơn nhiều. Kết quả lúc xoay cổ liền nhìn sang được phía Chu Cam ở bên trái cách đó mấy thửa ruộng, vẻ tươi cười trên mặt lập tức biến mất, mặt mày cũng bắt đầu trở nên nhợt nhạt.
Thẩm Yến thấy thần sắc cô ấy thay đổi như vậy, không nhịn được hỏi: "Sao vậy?"
Nói xong hướng tâm mắt theo Thẩm Uyển thì nhìn thấy được Chu Cầm, nhỏ giọng nói: "Tôi nói cho cô biết, chị dâu hai Chu mấy hôm trước không phải sinh được rồi sao, kết quả nghe người khác nói rằng không giữ được đứa trẻ, hôm nay lúc thấy cô ấy tôi đã để ý thấy sắc mặt cô ấy rất khó coi rồi, chắc là do mất con nên mới cảm thấy khó khăn, thật đáng thương!" Thẩm là một gia tộc lớn ở trong thôn, hau hết mọi người deu mang họ Thẩm.
Vậy nên khi mọi người nhắc tới ai ở trong thôn, trưởng bối hay tiểu bối đều sẽ gọi bằng tên, nhưng đối với những người có vai vế cao hơn bản thân, căn bản sẽ gọi theo vai vế của đối phương, hay tên đầy đủ của người đó.
Nhưng đối với mấy người phụ nữ được gả vào trong thôn từ bên ngoài, sẽ được gọi trực tiếp bằng tên nhà chồng, hoặc gọi bằng chính họ của mấy người đó, nếu không thì chẳng biết được đang gọi ai.
Ví dụ như Chu Cầm, chồng cô ấy là con thứ hai trong nhà, cách xưng hô kia là gọi theo họ cô ấy cùng với vai vế của cô ấy trong nhà, cứ như vậy, khi mọi người nhắc tới sẽ hiểu rõ hơn.
Thẩm Yến nói xong cảm khái một chút rồi cũng không nghĩ gì nữa. Dù sao cô ấy với Chu Cầm chẳng có chút quen biết nào, biết được chuyện này cũng là do nghe người khác nói mà thôi.
Mấy chuyện nhỏ nhặt phát sinh trong thôn đều có thể được truyên ra ngoài cho mọi người biết, chứ chưa nói đến chuyện lớn như vậy, đến bây giờ không chừng cũng chẳng còn mấy ai mà chưa biết chuyện Chu Câm không giữ được đứa con nữa.
Thẩm Uyển nghe xong vẻ mặt không khỏi có chút biến sắc.
Chu Cầm đáng thương?
Đây rõ ràng là điêu buôn cười nhất mà cô ấy từng nghe qua, người đàn bà có thể đem chính đứa con ruột của mình ném đi thì có gì mà đáng thương chứ?
Cô ấy chỉ cảm thấy người phụ nữ kia vừa đáng giận vừa đáng trách!
"Cô còn chưa nói cô bị làm sao đâu đó?” Thẩm Yến lần nữa chuyển chủ đề, so với người phụ nữ cùng thôn không chút thân quen kia, cô ấy vẫn quan tâm bạn mình hơn: "Tôi thấy sắc mặt cô không được tốt lắm, cô không thích chị dâu hai Chu sao?”
Câu cuối cô ấy phải đè thấp thanh âm để nói.
Dù sao câu đó cũng không thích hợp để nói quá lớn.
"Không có gì." Thẩm Uyển thu hồi tầm mắt, khôi phục lại thái độ như bình thường, ngữ khí buôn rầu nói: "Chỉ là thấy hơi nóng mà thôi, đã quen với trời mưa như mấy ngày trước rồi, vốn dĩ có thể chịu được, nhưng lúc trời mưa thời tiết còn mát mẻ một chút, bây giờ nóng như vậy khiến tôi có chút không chịu được.'
Cô ấy không muốn cho mọi người biết bé cưng nhà mình chính là do Chu Cầm sinh ra. Neu Chu Cam noi con cua minh bi chết non, thì cứ coi như là chết non thật đi, Tiểu Vũ là con của cô ấy với Gia Dương, không có quan hệ gì với Chu Câm, cũng không có quan hệ gì với Thẩm Vĩ (chồng Chu Cầm) hết!
Về sau vĩnh viễn không nên nhắc gì tới gia đình đó vẫn tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận