Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn

Chương 478: Chương 478

Chương 478: Chương 478Chương 478: Chương 478
Chuong 478: Chuong 478 Dù hại có lớn hơn lợi đi nữa, anh cũng sẽ nghĩ cách để đảo lộn lại tình thế, chưa kể đến việc có căn bản nền móng tốt như vậy rồi, điều mà anh muốn không phải là bắt người lại sao, vậy thì mục tiêu sau khi tốt nghiệp đại học liền lấy vợ về không phải là suy nghĩ vô ích nữa rồi!
Đứng tại chỗ trong chốc lát, Đường Kế An không tự chủ được mà cười lớn, lúc này mới xoay người rời đi.
Lúc Thẩm Tiểu Vũ quay lại ký túc xá, biểu cảm còn có chút hoảng hốt, trong đầu nhịn không được mà hồi tưởng vê cuộc nói chuyện vừa rồi với Đường Kế An, vẫn là có chút suy nghĩ không thông, mọi chuyện sao lại thành ra như vậy rồi?
Không đúng!
Cô đột nhiên phát hiện bản thân đã quên một chuyện rất quan trọng!
Chuyện đó chính là Đường Kế An không giống với người bình thường, anh là người sống lại, chỉ là qua nhiều năm rồi, cô cũng không quá để ý đến điều đó nữa, vậy nên đã nhanh chóng quên chuyện này rồi.
Hiện tại đột nhiên nghĩ lại, cô liền phát hiện ra một chuyện khiến cô không thể nào bỏ qua được.
Đó chính là từ nhỏ đến lớn, Đường Kế An vẫn luôn đối xử với cô rất tốt, khi ấy cô còn tưởng có lẽ quan hệ đời trước của hai người rất tốt, vậy nên Đường Kế An mới chiếu cố cô như thế.
Nhưng hiện tại Đường Kế An lại chủ động thừa nhận là bản thân thích cô, hơn nữa không phải thích kiểu anh trai em gái, mà thích theo kiểu người yêu với nhau, trong lòng cô đột nhiên không khống chế được mà đoán ra một chuyện. Không phải là đời trước quan hệ của cô và Đường Kế An cũng như vậy chứ?
Không nghĩ thì sẽ không biết, tưởng tượng đến điều đó thực sự dọa cho cô tin đến nhảy dựng lên. Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy có khả năng rất lớn là như vậy, mới trước đây còn như anh trai em gái mà chăm sóc nhau, nhưng hiện tại bọn họ đều đã trưởng thành rồi, Đường Kế An đã hơn hai mươi tuổi, tuy thực sự không muốn thừa nhận, nhưng hoàn toàn không giống như trước đây nữa rồi.
Tình huống phức tạp này khiến Thẩm Tiểu Vũ nhất thời cảm thấy đau đầu không thôi.
"Tiểu Vũ, cậu bị làm sao vậy?" Hồ Vân nhìn thấy bộ dạng hoang mang của cô, nhịn không được mà quan tâm hỏi: "Gặp phải chuyện gì sao?”
Thẩm Tiểu Vũ lúc này mới phát hiện bản thân sau khi quay về ký túc xá đã đứng một hồi rất lâu. Phục hồi lại tinh thân rồi không khỏi nói: "À, không có việc gì đâu, đang nghĩ đến chút việc thôi." "Không có việc gì là tốt rồi." Cẩn thận mà đánh giá qua một lần, xác nhận là cô thực sự không có vấn đề gì, lúc này Hồ Vân mới yên tâm, đưa sách phụ đạo đang cầm trong tay đưa qua cho cô: "Tôi đã chép hết những gì cần chép rồi, trả lại cho cậu nay.
Thẩm Tiểu Vũ chưa vội đưa tay ra luôn, mà nói: "Tạm thời tôi vẫn chưa cần dùng, nếu cậu vẫn còn cân thì chưa cần vội trả lại tôi đâu.
Đây là sách tài liệu mà cô ấy vốn định mua, nhưng sau khi suy nghĩ vẫn quyết định không mua nữa. Thẩm Tiểu Vũ liền đưa sách của mình cho cô ấy mượn, bản thân Hồ Vân vốn đặc biệt yêu thích sách vở, mỗi lần cho cô ấy mượn sách, lúc cho mượn như thế nào, lúc được trả về cũng y hệt như thế, Thẩm Tiểu Vũ đặc biệt yên tâm. Hồ Vân nghe vậy liền cười cười: "Tôi đầu chép xong hết rồi, lúc nào cần qua sẽ lại mượn cậu tiếp." Thẩm Tiểu Vũ hào phóng, Hồ Vân cũng không phải người nhỏ nhặt, hai người sau khi trải qua một thời gian ở chung đã trở thành bạn tốt nhất với nhau ở trong ký túc xá rồi. So với Ninh Chi Chi luôn cố gắng tiếp cận mình, Thẩm Tiểu Vũ vẫn là muốn ở chung chỗ với Hồ Vân hơn.
Vậy nên cô cũng biết Hồ Vân sẽ không nói những lời giả tạo.
Thẩm Tiểu Vũ lúc này mới nhận lấy sách: "Được thôi, tôi vẫn còn những tài liệu khác nữa, cậu cần gì thì cứ tới hỏi tôi nhé."
Hồ Vân cũng cười rôi đồng ý một tiếng, ngoài miệng không nói nhưng trong lòng cảm thấy rất cảm kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận