Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn

Chương 274: Chương 274

Chương 274: Chương 274Chương 274: Chương 274
Chuong 274: Chuong 274 Thẩm Tiểu Vũ lúc này ngoan ngoãn mà chào hỏi: "Cháu chào ông nội Đường!"
Ông Đường được nghe chào thì tim như thể kích động đến mức mềm nhữn ra, giống hệt như hình ảnh của Đường Kế An với ông nội mình vậy, ông Đường thực sự rất thích trẻ con, chỉ là bê ngoài nhìn có chút nghiêm túc uy nghiêm mà thôi.
Bản thân ông ấy cũng không có nhiều con lắm, cháu nội tính ra chỉ có ba đứa, tính thêm cháu ngoại thì tổng cộng có sáu đứa.
Một đứa cháu gái thì đã bị mẹ mang đi rồi. Cho dù không bị dẫn di thì đứa cháu gái kia của ông ấy cũng không ngoan ngoãn được như thế này, tùy tiện giống hệt như mẹ mình, còn có hơi mạnh mẽ và hiếu thắng, cũng bởi vì một phần là có thêm hai người anh trai nên tính cách lại càng có chút bá đạo.
Hiện tại trước mặt đột nhiên xuất hiện một bé gái ngoan ngoãn dịu dàng như thế, còn nhẹ nhàng mà gọi ông ấy là ông nội, biểu hiện của ông ấy tự giác trở nên mềm mỏng hơn một chút, đưa tay ra SO đầu Thẩm Tiểu Vũ: "Ngoan lắm!" Hai ông lão kia thấy vậy cũng mê tít mắt.
Không khỏi nhìn thoáng qua ông bạn già với vẻ thúc giục.
Ông Đường nhìn qua ánh mắt của bọn họ cũng biết được bọn họ đang muốn nói gì, trong lòng thấy có hơi buồn cười, hai người bọn họ cũng là bị đày xuống đây, bên cạnh cũng không có người thân cận gì, đâm ra trong lòng không còn cứng ngắc như xưa nữa.
"Đến đây nào, để ông nội Đường giới thiệu cho cháu một chút." Ông Đường không nhịn được mà kéo tay Thẩm Tiểu Vũ tới gần, nhìn về phía hai ông bạn già: Vi này họ Trân, trước kia là hiệu trưởng của đại học nông nghiệp thủ đô, còn vị này họ Tăng, trước kia là viện trưởng của viện y thủ đô, cháu cũng gọi bọn họ một tiếng ông nội di
Ánh mắt Thẩm Tiểu Vũ không tự chủ được mà mở to hơn một chút. Tuy cô biết rằng thời này có không ít người xuất chúng bị cách chức đày xuống, nhưng không ngờ trước mặt mình lại có tới ba người như vậy, quả thật là quá lợi hại!
Dù là hiệu trưởng Trần hay viện trưởng Tăng, gọi một câu đại lão cũng không phải là gì quá mức.
Về phân ông Đường, tuy cô không rõ ông ấy làm gì, nhưng dựa vào những gì ông nội mình từng trải qua trong quân đội, cũng không khó để đoán ra được ông ấy cũng là người trong thể chế quân đội. Nhưng suy nghĩ kia mới chỉ lóe lên trong đầu Thẩm Tiểu Vũ mà thôi. Đợi ông Đường giới thiệu xong rồi, liên thuận theo mà gọi một tiếng: "Ông nội Trần, ông nội Tằng”" Hai ông lão kia đều đồng thời lên tiếng trả lời, trên mặt mang theo vẻ yêu thích rõ ràng.
Rất nhanh đã kéo Thẩm Tiểu Vũ đến trước mặt để nói chuyện với cô, sau khi nói chuyện qua mấy câu liên nhận ra được nha đầu này ngoài ngoan ngoãn ra, còn rất thông minh, dù tuổi còn nhỏ nhưng nói chuyện với bọn họ lại rất lễ phép rõ ràng, khiến cho bọn họ đã kinh ngạc bây giờ còn kinh ngạc hơn.
Ông Trần đang hỏi xem Thẩm Tiểu Vũ đã đến trường hay chưa.
Biết được Thẩm Tiểu Vũ còn cùng ông nội nhà mình học thuộc Hồng Bảo Thư, thậm chí còn đọc được nội dung bên trong không sót một chữ nào, ông ấy liên nảy ra thêm một suy nghĩ, tỏ ý nếu sau này không chê thì có thể thường xuyên đến đây học tập với ông ấy.
Đương nhiên là phải lén đi tới rồi, càng không để bị nhiều người phát hiện thì càng tốt.
Dù sao thân phận của ông ấy bây giờ vô cùng nhạy cảm, cũng không muốn bản thân làm liên lụy đến nha đầu nhỏ này.
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Không hiểu nổi bản thân cô bị đại lão nhìn trúng chỗ nào rồi? Trong đầu cô vẫn đang nhảy số để suy nghĩ thử xeml
Ngược lại Thẩm Gia Dương cùng với Đường Kế An đang bị bỏ quên ở một bên cũng không lấy làm lạ hay bất ngờ với chuyện này, trong lòng còn đang dâng lên một suy nghĩ: Con gái (vợ) nhà mình thật là dễ mến quá đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận