Các Đồ Đệ Của Ta Đều Quá Nghịch Thiên!

Các Đồ Đệ Của Ta Đều Quá Nghịch Thiên! - Chương 477: Cơ Phù Dao khai chiến! Đông Hoang dương mưu! (length: 8065)

"Tuyền Cơ Thánh Chủ đã làm cho các ngươi một ít đồ ăn, bên trong ẩn chứa ba loại thiên địa kỳ vật, Thanh Minh thiên Thủy, Thông thiên Huyền Phấn cùng thương nguyên cam lộ, các ngươi qua đó nếm thử."
Thanh âm vừa dứt!
Thiên Hỏa Chí Tôn cùng thiên Hỏa Chí Tôn bọn người đều lộ ra vẻ kinh sợ.
Cái gì?
Bọn họ có cơ hội tự mình thưởng thức được Tuyền Cơ Thánh Chủ tự tay làm cơm!
Hơn nữa còn có ba loại thiên địa kỳ vật!
Bọn họ có đức hạnh gì mà được chứ?
Thiên Hỏa Chí Tôn cười một cái nói, "Không dám, không dám. Thánh Chủ đại nhân làm đồ ăn, chúng ta nếu ăn, nhân quả quá lớn, chúng ta không dám nhận."
Trần Trường Sinh nói, "Không không không, mau đi đi, bây giờ vẫn còn nóng hổi đây này."
Nghe vậy, thiên Hỏa Chí Tôn bọn người liếc nhìn nhau, nói, "Vậy chúng ta liền từ chối thì bất kính."
Trần Trường Sinh gật đầu nhẹ, trực tiếp mang theo Cơ Thiên Sơn cùng Cơ Như Hải hai cái thân phận ngọc bài xé rách hư không mà đi.
Rầm rầm rầm!
Thiên Hỏa Chí Tôn cùng thiên Hỏa Chí Tôn bọn người toàn bộ đạp không mà lên, hướng về Tuyền Cơ Thánh Chủ bay đi.
Thần hoa ngập trời!
Lục Huyền khóe miệng hơi nhếch lên, "Đi thôi."
Đám người riêng phần mình diễn hóa ra băng ghế đá ngồi trên hư không.
Tuyền Cơ Thánh Chủ ánh mắt thần hoa lấp lánh, đem những thức ăn này chia ra mấy chục phần, cho đám người mỗi người một phần.
"Đa tạ Thánh Chủ đại nhân!"
Mọi người thấy đồ ăn trong tay trông rất ngon, ba loại thiên địa kỳ vật khí cơ bay lên, làm tâm thần người dao động.
Một lão giả áo xám dẫn đầu ăn một miếng, trán ông ta nổi đầy những nếp nhăn, "Cái này..."
Những người khác cũng bắt đầu ăn, ăn một lần một cái không lên tiếng.
Rõ ràng tràn đầy đạo vận, nhưng khi kết hợp lại, lại vô cùng kỳ quái.
Mạnh như bọn họ chuẩn đạo Chí Tôn, vị giác cũng không cách nào tiếp nhận.
Bọn họ hiểu.
Vì sao vừa rồi nơi này còn có mấy người, bây giờ cũng bỏ chạy.
Ngay cả Lục phong chủ thích ăn cơm, cũng nằm sấp.
Tuyền Cơ Thánh Chủ hỏi, "Cảm giác thế nào? Nói thật."
Lão giả áo xám vội ho một tiếng, "Cảm giác thịt này có chút dai..."
Còn chưa nói xong, thiên Hỏa Chí Tôn đã cao giọng nói, "Ai nói thịt này dai, thịt này quá tuyệt vời!"
Nói rồi, hắn cắn một miếng nhỏ, ra sức nhai nuốt.
Thiên Hoa Chí Tôn cũng nói, "Trời ạ! Cái này ăn quá ngon! Tuyền Cơ Thánh Chủ chính là chân chính thực thần!"
Đám người: "..."
Lục Huyền: "..."
Sau đó, đám người im lặng bắt đầu ăn.
Lục Huyền đứng dậy rời đi, nói, "Đồ nhi, ta đi xem một chút Phù Dao."
Nói rồi, Lục Huyền trực tiếp thúc giục chí cường không gian trận văn, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, bỏ lại đám người Hoang Cổ cấm khu mặt mày ngơ ngác.
"Ai, ai..."
"Lục phong chủ đi đâu rồi?"
Sau một hồi lâu, đám người cuối cùng đã ăn xong, ngay cả đĩa cũng liếm sạch sẽ.
Không có cách, dù sao cũng phải nể mặt Tuyền Cơ Thánh Chủ!
Đám người đang muốn cáo lui, Tuyền Cơ Thánh Chủ đột nhiên nói, "Thời gian kế tiếp, ta cũng sẽ làm một chút đồ ăn, các ngươi có thể nếm thử, đưa ra một chút ý kiến."
Thanh âm vừa dứt!
Tất cả mọi người hóa đá tại chỗ.
Bọn họ muốn trốn.
Nhưng đã là người dưới trướng Thánh Chủ đại nhân, trốn đi đâu?
Đám người một mặt đắng chát, vô cùng phẫn nộ nhìn về phía thiên Hỏa Chí Tôn cùng thiên Hoa Chí Tôn.
Đúng lúc này.
Vân Kiếm Tông đám người khống chế thanh linh kiếm to lớn trở về, Vân Tiêu Dao một thân áo bào xám, đạp không mà đến.
Đám người Hoang Cổ cấm khu lập tức nghênh đón, "Vân Tiêu Dao, Tuyền Cơ Thánh Chủ sau này phải làm một chút mỹ thực, cho mọi người ăn. Các ngươi đừng đi, nhớ kỹ nếm thử."
Vân Tiêu Dao bọn người nhìn về phía Tuyền Cơ Thánh Chủ, nàng nhàn nhạt gật đầu.
Vô số lão tổ Vân Kiếm Tông mặt mày chấn kinh.
Thật như ảo mộng!
Tuyền Cơ Thánh Chủ lại muốn nấu cơm!
Bọn họ có tài đức gì chứ!
Mọi người đều mang vẻ chờ mong.
Tuyền Cơ Thánh Chủ nhìn biểu hiện của mọi người, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ kiên định.
"Nấu cơm, ta nhất định... Phải học được!"
Nàng là đồ đệ thứ tư của Lục Huyền!
Hiện tại ở Thanh Huyền Phong, người người đều là cao thủ nấu cơm.
Nàng cũng muốn học được!
Mà lại nàng dần dần phát hiện nấu cơm rất thú vị.
Đối với nàng, đúng là một phương thức tu luyện rất tốt.
Bây giờ Đông Hoang tạm thời đã ổn, sau khi nàng đột phá Chí Tôn chi cảnh, có thể đi luyện tập xem sao.
Một lát sau.
Đám người Hoang Cổ cấm khu rời đi.
Bên trong vực sâu quỷ dị, vô số cường giả vây quanh thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn, mang vẻ giận dữ.
Hai người vội ho một tiếng, hỏi, "Các ngươi muốn làm gì?"
Phanh phanh phanh!
Đám người trực tiếp hành hung hai người thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn.
Vân Tiêu Dao bọn người mặt mày khó hiểu, "Vì sao đánh thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn?"
Đám người Hoang Cổ cấm khu cười không nói.
Ngày hôm sau.
Tuyền Cơ Thánh Chủ lại làm xong mấy món ăn.
Vân Tiêu Dao chờ người tới gọi đám người Hoang Cổ cấm khu, nhưng không ai ra.
"Ầm!" "Ầm!"
Thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn bị đá bay ra ngoài.
Vân Tiêu Dao mặt mày khó hiểu, "Các ngươi đây là sao?"
Thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn xấu hổ cười một tiếng, "Không sao. Thưởng thức mỹ thực đi."
Đám người ngồi xuống.
Vân Tiêu Dao bọn người cảm thấy kích động.
Bắt đầu ăn.
"Phụt!"
Vân Tiêu Dao suýt phun ra ngoài.
Bốp!
Thiên Hỏa Chí Tôn trực tiếp bịt miệng Vân Tiêu Dao, "Tỉ mỉ thưởng thức."
Vân Tiêu Dao đau khổ nhìn thiên Hỏa Chí Tôn, hắn rốt cuộc biết vì sao hôm qua hai người này bị đánh một trận.
Ngay cả hắn cũng muốn đánh bọn họ!
Đám người Vân Kiếm Tông đau khổ ăn, trầm mặc không nói.
Nhưng thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn lại cười hỏi, "Chư vị đạo hữu, sao không nói gì?"
Vân Tiêu Dao bọn người: "? ? ?"
Thiên Hỏa Chí Tôn và thiên Hoa Chí Tôn hai người dẫn đầu lên tiếng.
"Quá thơm!"
"Cơm và thức ăn quá tuyệt!"
Đám người: "..."
Ăn xong.
Vân Tiêu Dao bọn người vây quanh thiên Hỏa Chí Tôn hai người.
Thiên Hỏa Chí Tôn đột nhiên nói, "Chờ đã! Chúng ta có cần kéo cả thượng cổ Trần gia và thượng cổ Lạc gia vào không, cả Đông Hoang đều lôi vào."
Nghe vậy, sắc mặt Vân Tiêu Dao dịu đi, "Tốt! Tốt! Tốt!"
Rất nhanh.
Một tin tức gây chấn động Đông Hoang được truyền ra.
Tuyền Cơ Thánh Chủ đang nấu cơm, rất nhiều thế lực ở Đông Hoang đều có thể tới nếm thử.
Đông Hoang lập tức náo động!
Vô số cường giả đều nghị luận xôn xao.
"Trời ạ! Nếu như ta may mắn được ăn một miếng đồ ăn do Tuyền Cơ Thánh Chủ làm, thì cho ta chết bây giờ ta cũng cam lòng!"
"Ta muốn ghi danh!"
Mấy ngày sau.
Đám người bàn tán xôn xao.
"Tốt! Ăn xong cơm của Tuyền Cơ Thánh Chủ, bây giờ ta muốn chết."
"Không ăn cơm do Tuyền Cơ Thánh Chủ làm, hối hận cả một đời, ăn rồi cả một đời hối hận."
"Không được! Chúng ta nhất định phải kéo càng nhiều người tới!"
"Không chỉ Đông Hoang! Chúng ta cần kéo cả Tây Mạc, Bắc Nguyên, Trung Vực, Nam Hoang... toàn bộ năm vực đều lôi vào!"
"Không! Còn thiếu nhiều! Chúng ta cần để tinh không bên ngoài cũng phải nếm thử một chút!"
Đông Hoang Thái Sử quan ghi chép lại, "Đông Hoang đệ nhất dương mưu, Tuyền Cơ Thánh Chủ thưởng ăn thiên hạ..."
Bắc Nguyên.
Cơ Phù Dao một thân váy dài đỏ rực dẫn đầu đội long vệ hoàng triều, cùng trong thành Bắc Vọng trực tiếp hướng Lạc Thành tiến lên.
Bên trong Lạc Thành, một tôn Hỏa Minh vương đang tao ngộ sự vây công của hoàng đình Bắc Nguyên.
Trên đường đi, Cơ Phù Dao không nhìn thấy bất kỳ đội tiếp viện nào đến Lạc Thành!
Chỉ có mình họ!
Thành chủ Bắc Vọng hơi lo lắng nói, "Chẳng lẽ chỉ có chúng ta tiến tới?"
Trên mặt Cơ Phù Dao ngập tràn chiến ý, "Ta, Phù Dao Hoàng Triều dương danh, sẽ bắt đầu từ trận chiến Lạc Thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận