Võ Đạo Phong Thần, Quan Sát Liền Có Thể Thêm Điểm!

Chương 720: Thiên phẩm trung giai thiên tài địa bảo làm lễ gặp mặt, gặp mặt lá chính hưng!

Chương 720: Thiên phẩm trung giai thiên tài địa bảo làm lễ gặp mặt, gặp mặt Diệp Chính Hưng!
Tinh Thần Cung.
Trong tiểu viện.
Diệp Chính Hưng từ trên mặt đất ngồi dậy, vẫn mang vẻ mặt mờ mịt, thần sắc sa sút tinh thần.
Căn bản không hề chú ý, cửa tiểu viện đã xuất hiện thêm ba đạo thân ảnh.
"Các hạ là cung chủ Tinh Thần Cung, Diệp Chính Hưng?"
Âm thanh bất thình lình, tuy rằng nghe tương đối ôn hòa, nhưng vẫn làm Diệp Chính Hưng chấn động tâm thần, kinh hãi nhảy dựng lên từ trên mặt đất, tràn đầy cảnh giác nhìn về phía cửa ra vào.
Phát hiện ba người xuất hiện tại cửa tiểu viện đều là người không quen biết, Diệp Chính Hưng lập tức biến sắc, trở nên âm trầm.
Khu nhà nhỏ này của hắn ở ngay trong Tinh Thần Cung.
Vậy mà, đầu tiên là Hoa Thiên Tòng mang theo tôi tớ đến sỉ nhục hắn một trận, tiếp theo lại có ba người không quen biết đến lần thứ hai, có một cái tính toán một cái, tất cả đều không hề để Tinh Thần Cung của hắn vào mắt.
Diệp Chính Hưng lúc này liền muốn nổi giận.
Bỗng nhiên, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ.
"Ba tên này, sẽ không phải là thủ hạ do Hoa Thiên Tòng phái tới chứ?"
"Nếu không làm sao trùng hợp như vậy, Hoa Thiên Tòng bọn họ chân trước vừa đi, chân sau liền có người lạ đến?"
"Không sai, hẳn là do Hoa Thiên Tòng phái tới, đoán chừng là vì thăm dò ta."
Nghĩ đến đây.
Diệp Chính Hưng liền lạnh lùng nói: "Các ngươi là ai, không thông báo liền tự tiện xông vào Tinh Thần Cung ta, đây là đạo lý gì?"
Lý Vân lập tức có chút xấu hổ.
Nói thật, dù sao đây cũng là địa bàn của Tinh Thần Cung, trong tình huống không oán không cừu, không thông báo liền trực tiếp xông tới, quả thật có chút bất lịch sự.
Bất quá, da mặt của hắn sớm đã dày như tường thành.
Chút chuyện nhỏ này còn khó không được hắn.
"Ha ha, Diệp cung chủ bớt giận, xin ngài thứ lỗi, chúng ta không phải cố ý mạo phạm, thật sự là mới đến, vội vã muốn gặp mặt ngài, vị chủ nhân của Tinh Dạ Thành này, lại không muốn quấy rầy người khác, cho nên mới không mời người thông báo."
"Để tỏ lòng áy náy, gốc Thất Diệp Vân Yên này, xem như lễ gặp mặt bồi thường cho Diệp cung chủ, mong Diệp cung chủ nhận cho."
Nhìn thấy Lý Vân tiện tay lấy ra một gốc thiên phẩm trung giai thiên tài địa bảo có phẩm tướng cực tốt, Diệp Chính Hưng lập tức động lòng, cho dù trong lòng có nỗi phẫn uất mãnh liệt, nhất thời cũng không phát tác ra ngoài được.
Mấu chốt nhất là, Lý Vân thế mà lại nói hắn là chủ nhân Tinh Dạ Thành.
Điều này thực sự khiến hắn nghe vô cùng thoải mái.
Đây chính là sự tình mà hắn hằng mong ước trong giấc mộng.
Tinh Thần Cung xem như tông phái duy nhất của Tinh Dạ Thành, đương nhiên nên là chủ nhân Tinh Dạ Thành.
Nhưng thực tế thì sao?
Toàn bộ Tinh Dạ Thành chịu khống chế của Thiên Tinh thế gia, cửa thành Tinh Dạ Thành mỗi ngày mở ra hay không, đều do Thiên Tinh thế gia quyết định, Tinh Thần Cung có thể rời đi hay không cũng do Thiên Tinh thế gia quyết định.
Tinh Thần Cung nhỏ bé căn bản không làm chủ được Tinh Dạ Thành.
Người lui tới Tinh Dạ Thành, hoặc người ở lâu tại Tinh Dạ Thành, chưa từng xem Tinh Thần Cung như chủ nhân của Tinh Dạ Thành mà đối đãi.
Đây là lần đầu tiên có người nghiêm túc coi hắn là chủ nhân Tinh Dạ Thành.
Khiến hắn thư thái đến mức giống như nuốt một viên nước đá vào ngày hè oi ả, thật có thể nói là mát lạnh thấu tim, tâm hồn bay bổng.
Diệp Chính Hưng lập tức thay đổi sắc mặt.
Liền mở miệng mời ba người Lý Vân vào tiểu viện.
Lý Vân đi tới, lập tức đưa Thất Diệp Vân Yên trong tay cho Diệp Chính Hưng.
"Diệp cung chủ, chỉ là chút lễ mọn, không có gì đáng kể!"
Diệp Chính Hưng nhận lấy Thất Diệp Vân Yên, tay không khỏi có chút run rẩy, thiên phẩm trung giai thiên tài địa bảo, hắn không phải chưa từng thấy qua, nhưng vừa gặp mặt, liền lấy thiên phẩm trung giai thiên tài địa bảo làm lễ gặp mặt, hắn lại là lần đầu tiên gặp.
Loại bút tích này, Hoa Thiên Tòng cũng chưa chắc làm ra được.
Hắn nhìn về phía ba người Lý Vân, trong ánh mắt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, nếu như ba người này nói là sự thật, đến từ địa phương khác, vậy địa vị của ba người này sợ rằng thật sự không nhỏ.
"Ba vị, xin hỏi các ngài từ đâu đến?"
"Tìm ta có chuyện gì không?"
Lý Vân cười cười, nhìn xung quanh, dùng giọng điệu nói đùa: "Diệp cung chủ, chúng ta cứ nói chuyện như vậy sao, ba vị chúng ta đường xa mà đến, có thể mặt dày mày dạn xin Diệp cung chủ chén nước uống rượu được không?"
Diệp Chính Hưng sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại.
Đem Thất Diệp Vân Yên thu vào nhẫn chứa đồ tùy thân, cười nói: "Ngại quá ba vị, nhất thời có chút choáng váng đầu, thật sự là thất lễ."
"Vậy làm phiền ba vị ở trong tiểu viện này đợi chút, ta sẽ cho người đưa chút rượu nhạt và thức nhắm đến, lần đầu gặp mặt, để Diệp mỗ tận chút tình nghĩa chủ nhà."
Nói xong.
Diệp Chính Hưng liền vội vàng đi ra khỏi tiểu viện.
Ra khỏi tiểu viện, sắc mặt hắn liền ngưng trọng.
Vừa rồi ở trong tiểu viện, hắn không biết nội tình của ba người Lý Vân, không dám thăm dò quá nhiều, nhưng hắn vẫn cảm giác được, ba người này thực lực mạnh mẽ, tất cả đều là cao thủ hắn không trêu chọc nổi.
Đặc biệt là thiếu niên nói chuyện với hắn, đưa cho hắn một gốc Thất Diệp Vân Yên, càng thâm bất khả trắc.
Đối mặt thiếu niên kia, hắn thậm chí có cảm giác đối mặt Hoa Thiên Tòng, bề ngoài mây trôi nước chảy, kì thực nụ cười nhàn nhạt kia ẩn giấu một cỗ thần uy kinh thiên động địa.
Trong ba người này, rõ ràng thiếu niên kia cầm đầu.
Hắn nghiêm trọng hoài nghi, ba người này sợ rằng thật sự không phải Hoa Thiên Tòng phái tới thăm dò hắn.
Không gì khác.
Cho dù Hoa Thiên Tòng xuất thân từ Thiên Tinh thế gia, là thất thiếu gia của Thiên Tinh thế gia, dưới tay cũng rất khó phái ra thiếu niên kinh người như vậy.
"Chẳng lẽ là người của những chiến thần thế gia khác?"
"Nhưng nếu là người của những chiến thần thế gia khác, sao lại tùy tiện đặt chân đến Tinh Dạ Thành, đây chính là địa bàn của Thiên Tinh thế gia, một khi để Thiên Tinh thế gia phát giác, sẽ không hay."
"Bất quá, nếu thật sự là người của những chiến thần thế gia khác. . . Việc này đối với ta mà nói, tựa hồ cũng là một cơ hội!"
Lấy thực lực của bản thân và Tinh Thần Cung để trả thù Hoa Thiên Tòng, Diệp Chính Hưng thật sự không nhìn thấy hi vọng, nhất là vừa trải qua một phen sỉ nhục, càng khiến chí khí của hắn bị đả kích không ít.
Nhưng hắn cũng không phải kẻ dễ dàng nhận thua.
Trong nội tâm hắn có một cỗ ý chí kiên định chống đỡ, nhắc nhở hắn không nên tùy tiện thần phục Hoa Thiên Tòng.
Nếu thật sự có cơ hội mượn nhờ thực lực của người khác, từ đó báo thù Hoa Thiên Tòng, vậy hắn tuyệt đối sẽ không do dự.
Còn về lời hứa hẹn của Hoa Thiên Tòng, cái gọi là bảo hắn tu luyện tới Hợp Thể cảnh, hắn thấy căn bản không đáng nhắc tới, hắn cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng lời hứa của Hoa Thiên Tòng.
Ánh mắt Hoa Thiên Tòng nhìn hắn, hắn vô cùng hiểu rõ.
Đó chính là một loại khinh miệt và ngạo mạn khắc cốt ghi tâm, phảng phất hắn không phải là người, mà là một con sủng thú có thể tùy tiện đùa nghịch.
Nếu quả thật có một ngày, Hoa Thiên Tòng có thể chống đỡ hắn tu luyện tới Hợp Thể cảnh, đó ắt hẳn là khi hắn hoàn toàn phủ phục dưới chân Hoa Thiên Tòng như một con sủng thú, mới có khả năng này.
"Thôi, không nghĩ nhiều nữa."
"Bất kể có phải hay không, cuối cùng vẫn nên cẩn thận thì hơn, cùng là chiến thần thế gia, những thế gia khác chỉ sợ cũng sẽ không dễ dàng ra tay với Hoa Thiên Tòng!"
Diệp Chính Hưng hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, mới tìm đến đệ tử trong cung, để người an bài một bàn hảo tửu hảo đồ ăn, đưa đến tiểu viện của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận