Tụ Bảo Tiên Bồn

Chương 296: Sớm

Chương 296: Sớm “Cũng ví như đám ngu xuẩn kia của Tề quốc!” Trên mặt lão giả dâng lên nụ cười lạnh: “Thế mà lại nghĩ dùng bạo lực ngăn cản người có đại khí vận kia, còn muốn chặn mất đường của người ta!” “Lại còn muốn lấy mạng người ta nữa!” “Hắn cũng không nghĩ thử xem, nếu người ta dễ dàng bị hắn giết chết như vậy, thì đó là loại người có đại khí vận nào chứ? Thế thì có cái rắm khí vận à?” “Cái gọi là khí vận, huyền diệu khôn tả a!” “Hiểu không?” Hắn nhìn đám đại lão trước mắt: “Đừng có đề nghị dùng mấy phương thức vây giết hay bạo lực để đối phó người khác nữa, phải dùng não một chút, biết không?” “Lão tổ tông, vậy ngài nói, phải làm sao?” Một người trẻ tuổi mặc long bào màu vàng chắp tay hướng lão đầu tử. “Hoàng đế à!” Lão giả nhìn nam tử mặc long bào kia, nói: “Loại chuyện này, tốt nhất chính là không làm gì cả!” “Chúng ta cố hết sức đừng nên kết thù với người có đại khí vận này!” “Nói trắng ra, đây là người có đại khí vận của Tề quốc, tương lai có muốn loạn, thì cũng là loạn giang sơn Tề quốc, liên quan cái rắm gì đến Lương quốc chúng ta?” Hoàng đế nói: “Vậy… ý của lão tổ tông là, mười một năm sau chúng ta mở bí cảnh, rồi đem 【 Huyền Hoàng Hắc Bạch Ngẫu Liên 】 ở trong đó hai tay dâng lên?” “Cũng không hẳn!” Lão giả lắc đầu, nói: “Chúng ta là hoàng thất, hắn tuy là người có đại khí vận, nhưng chúng ta cũng không cần phải hạ mình như thế làm mất đi uy phong của mình!” “Cứ để mặc hắn phát triển, không can thiệp đã là chúng ta ban ơn rồi!” “Đương nhiên, muốn cướp đoạt lợi ích từ tay hoàng thất chúng ta thì cũng không được!” “Vậy đi!” Lão đầu tử nhìn hoàng đế một chút; “Truyền lệnh xuống, bí cảnh lần này, mở ra trước thời hạn!” “Thời gian định tại 3 tháng sau!” “Ai lấy được ngó sen đen trắng, sẽ được ban thưởng thêm một hạt Tam Phẩm thiên tài địa bảo 【 Huyết Ngọc Tử Bì Tảo 】!” Hoàng đế hơi sững sờ. Bên cạnh, có người chợt tỉnh ngộ, nói: “Hay!” “Quá hay!” “Thật là diệu kế!”
“Tin tốt!” “Tin tốt!” “Tin tốt!” Lăng Chí Vãng gần như là chạy thẳng vào cửa lớn của Thái Hư Luyện Đan Phô, sau đó đẩy Trình Lão bá đang định ngăn cản ra, đi vào trong tiểu viện. “Từ huynh… Từ huynh…” “Mau ra đây!” “Tin tốt!” “Tin tốt lành!” Hạ Bình Sinh đang nghiên cứu trận pháp trong phòng đi ra: “Lăng trưởng lão, tin tốt gì mà khiến ngươi kích động thành thế này?” “Đương nhiên là tin tốt nhất hạng!” Lăng Chí Vãng nói: “Lần trước ngươi không phải bảo ta giúp ngươi nghe ngóng về thiên tài địa bảo sao?” “Có…” “Có tin tức rồi!” Hạ Bình Sinh mừng rỡ: “Tin tức gì?” Lăng Chí Vãng nói: “Bí cảnh Hoàng gia Lương quốc mở ra, ai có thể giành được hạng nhất trong bí cảnh đó, sẽ được ban thưởng một hạt 【 Huyết Ngọc Tử Bì Tảo 】 a!” “Bí cảnh này trước đây chỉ mở cho người Hoàng gia, lần này chỉ cần là tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Lương quốc, đều có tư cách!” Tin tức này quả thực khiến Hạ Bình Sinh vui mừng khôn xiết. Đúng là muốn gì được nấy! Mặc dù phải đợi mười một năm sau mới đi lấy ngó sen đen trắng kia cho thê tử, nhưng không sao hết, ta cứ đột phá một tầng bình cảnh lên Trúc Cơ kỳ tầng mười hai trước đã. Thiên tài địa bảo thứ này, dù sao cũng là có thể gặp mà không thể cầu. “Lúc nào mở ra?” “Có điều kiện tiến vào gì không?” “Bí cảnh này ở đâu?” Hạ Bình Sinh liên tiếp ném ra 3 câu hỏi. Lăng Chí Vãng nói: “Ta vừa mới nhận được tin, ở trong 【 Tây Thục quận 】 thuộc Hoàng gia Lương quốc có một nơi gọi là 【 Ngũ Long Câu bí cảnh 】, sắp được mở ra!” “Còn 3 tháng nữa!” “3 tháng sau sẽ mở!” “Hoàng gia nói, ai có thể lấy được 【 Huyền Hoàng Hắc Bạch Ngẫu Liên 】 bên trong Bí cảnh thì sẽ được Hoàng gia ban thưởng thêm 【 Huyết Ngọc Tử Bì Tảo 】.” Nghe Lăng Chí Vãng miêu tả, lông mày Hạ Bình Sinh từ từ nhíu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận