Tụ Bảo Tiên Bồn

Chương 127: Ngự kiếm

Chương 127: Ngự kiếm
Ngự kiếm, là giấc mộng của mỗi một tu sĩ. Đặc biệt là đối với Luyện Khí Sĩ. Trong mắt các đệ tử Luyện Khí kỳ, chỉ những người có thể Cước đạp Phi kiếm, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, mới đủ được xưng là tiên nhân. “Ta đi thử xem sao!” Từ Côn Lôn hưng phấn không thôi, vung tay lên. “Mở...” Liền có một thanh phi kiếm nho nhỏ, trong nháy mắt hóa thành dài ba thước, rồi lơ lửng trong hư không trước mặt hắn. Từ Côn Lôn bước một bước chân đạp lên trên, sau đó thần niệm khẽ động, vèo một cái bay ra mười mấy trượng. Tiếp đó... *Phanh*... Cả người lẫn kiếm cùng lướt qua cửa lớn Ngọc Ninh Cung, rồi hung hăng đâm sầm vào một gốc cổ thụ chọc trời ở ngoài cửa. *Rầm rầm*...
Bạn cần đăng nhập để bình luận