Trồng Rau Khô Lâu Dị Vực Khai Hoang

Trồng Rau Khô Lâu Dị Vực Khai Hoang - Chương 1249: . . . Phân một nửa? (length: 7800)

Thâm Uyên chi Kiều vừa xuất hiện, Thương chi Thần Tinh liền biết con người này có quan hệ không thể tách rời với Tinh Duệ chi Chủ, đáng tiếc đã muộn, một tiếng nổ vang, ý thức của nó liền trượt chân lập tức bị hút vào bên trong Thâm Uyên chi Kiều, rơi vào bóng tối vô cùng tận.
Thâm Uyên chi Kiều là nó chế tạo dùng để giam cầm ý thức Thần Tinh, mà lại được thiết kế dựa trên tiêu chuẩn Thần Tinh tráng niên, một Thần Tinh già nua như nó tự nhiên càng không thể ngăn cản.
Sinh vật có trí khôn chế tạo đao kiếm, có thể tùy tiện cắt da thịt của mình, Thương chi Thần Tinh chế tạo Thâm Uyên chi Kiều, cũng có thể tùy tiện giam cầm ý thức của nó.
Hơn nữa Antony còn tính toán rất kín kẽ cho cái bẫy này, Logic người bình thường nhìn thấy người khác dùng dao chém ngươi, chắc chắn sẽ không nghĩ đến sát chiêu lại là nước bọt có độc, chuẩn bị phun chết ngươi.
Shamara dùng một phương pháp xâm nhiễm có tỷ lệ thành công rất cao, tạo thành ảo giác rằng nàng đang rất cố gắng ô nhiễm Thần Tinh, tất nhiên, nàng thực sự rất cố gắng, bởi vì xâm nhiễm được bao nhiêu đều thuộc về nàng, đó là sức mạnh của Thần Tinh, sức mạnh bản nguyên đấy.
Chờ Thương chi Thần Tinh dồn toàn bộ ý thức lên người nàng, nhìn thấy trong nháy mắt kéo ra Thâm Uyên chi Kiều, thì đã không còn cơ hội tránh né.
Truy kích Quân Vương ‘Đầu’ đột nhiên dừng lại, ‘Mặt’ rụt về, biến thành một viên cầu tròn, sau đó chậm rãi ‘Rơi’ về hướng Thần Tinh.
Quân Vương kinh ngạc nhìn thoáng qua viên cầu đang truy kích mình, lại nhìn Thần Tinh bản thể, có chút kinh ngạc nói: "Giải quyết rồi? Nhanh vậy?"
Quân Vương vốn tưởng sẽ có một trận chiến giằng co, hắn đã chuẩn bị tác chiến lâu dài, hắn cũng không biết rõ sự tồn tại của Thâm Uyên chi Kiều, Antony cũng chỉ mời hắn hết sức kiềm chế Thương chi Thần Tinh thôi, vậy mà bây giờ đã xong rồi?
Có chút kinh ngạc tiến gần viên cầu, thử chém một nhát, cắt xuống một lượng lớn năng lượng Thần Tinh.
Viên cầu không phản ứng, đến cả ý niệm cũng không cảm nhận được, tựa như đã chết.
"Vậy ta sẽ không khách khí." Quân Vương vung Tử Thần Liêm đao, múa thành Phong Hỏa Luân, nhanh chóng cắt xuống từng khối năng lượng Thần Tinh trên viên cầu, đây đều là sức mạnh bản nguyên đấy.
Viên cầu chậm rãi rơi ‘xuống’, hình thể tự nhiên từ hình cầu tròn kéo dài thành hình giọt nước, Quân Vương đuổi theo sau giọt nước, nhanh chóng chém nó bé lại, cắt xuống năng lượng Thần Tinh văng tung tóe một đường.
Có lẽ số năng lượng bị chặt đi xuống còn chưa được một phần ba mươi, phần còn lại toàn bộ rơi vào bản thể, hòa vào bên trong 'viên cầu' lớn hơn.
Quân Vương cũng không tiếc nuối, quay người trở lại nhặt hết số năng lượng Thần Tinh bị văng phía sau, từ từ thôn phệ tiêu hóa, vừa thu vừa cảm thán: "Cướp vẫn là tốt nhất."
Một phần ba mươi phân thân của Thần Tinh, tổng lượng đã lớn hơn mấy lần so với lượng bản nguyên cơ thể mà Quân Vương tân tân khổ khổ thu thập được mấy tháng, quả nhiên vẫn là cướp nhanh hơn.
Nhưng những năng lượng Thần Tinh này là bị chặt mạnh từ người Thương chi Thần Tinh xuống, không phải hỗn độn mê vụ, còn cần phải luyện hóa thêm.
Cho nên sau khi thu thập đủ năng lượng, Quân Vương liền đứng tại chỗ tiêu hóa, trên tay bốc lên ngọn lửa linh hồn màu đen, bên trên ngọn lửa có những đốm nhỏ nhấp nháy, ném năng lượng Thần Tinh vào ngọn lửa, chỉ nghe thấy tiếng xì xì, năng lượng Thần Tinh đã bị đốt thành 'khói'.
Những làn khói này cuối cùng tập hợp lên người Quân Vương.
Cứ vậy tiêu hóa từ từ, hình thể của Quân Vương không ngừng lớn mạnh.
Bên trong Thần Tinh, Shamara cũng đang dùng hết sức xâm nhiễm năng lượng Thần Tinh xung quanh, cố gắng kìm nén đến đỏ cả mặt, trước kia nàng chưa từng thấy Hắc Ám Thánh Quang Hội không đủ dùng, nhưng giờ đây nàng lại lo lắng sao sức lực mình lại nhỏ bé đến thế.
Đối với Thần Tinh khổng lồ mà nói, hình thể của Shamara không đáng kể, cho dù để nàng toàn lực xâm nhiễm, cũng phải mất mấy trăm năm mới có thể xâm nhiễm hết.
Vả lại đây là một quá trình ban đầu chậm về sau nhanh, nếu tốc độ xâm nhiễm giai đoạn sau là 100 ngàn, thì bây giờ tốc độ của nàng có lẽ chỉ một hai thôi.
Theo thời gian trôi đi, năng lượng Thần Tinh bị xâm nhiễm lại một lần nữa bao phủ vị trí của nàng, và nó giống như một giọt mực nước đang sôi trào lan rộng ra.
Toàn bộ hư không trở lại tĩnh lặng, Ogar đang ở rất xa lúc này mới dám bay tới, trong lòng run sợ quan sát tất cả.
Lúc vừa ra trận, Ogar ngạo ngược ngang tàng biết bao, danh hiệu Người đăng ký của Chúng Thần hắn đều vui vẻ nhận lấy, nhưng bây giờ lại bị dọa cho khiếp vía như Trogg, nơm nớp lo sợ như muốn chui vào hang động.
Khi trước Vạn Giới Thần Thụ cùng Thần Tinh hình người chiến đấu, ít nhất còn nằm trong phạm vi hiểu biết của Ogar, biết rõ thực lực của đôi bên, chiến pháp, có dấu vết để theo dõi, ít nhất còn biết đường mà chạy.
Nhưng khi Thần Tinh hiện nguyên hình, cường độ chiến đấu liền vượt quá sự hiểu biết của hắn, một đạo lửa dài mấy trăm km, một đạo chùm Thần Tinh to mười mấy km, đừng nói cản, chỉ cần liếm phải một chút hắn cũng đã thành than.
May mà nghe lời Vạn Giới Thần Thụ chạy xa từ trước, ban đầu hắn nghĩ mình đã chạy đủ xa, nhưng Vạn Giới Thần Thụ lại cho rằng chưa đủ, quả nhiên sau khi Thần Tinh hiện nguyên hình, khoảng cách ban đầu đó còn không xa bằng một ngọn lửa phun ra.
Chuyện này cũng dẫn tới việc hắn không nhìn rõ lắm chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy từ xa Thần Tinh tách ra một phân thân truy kích vua Philippe, sau đó Thần Tinh bản thể đột nhiên ảm đạm, phân thân đuổi vua Philippe rớt trở về bản thể, bị vua Philippe đuổi theo chém một đường.
Sau đó hư không liền im lặng trở lại, cuối cùng vẫn là Vạn Giới Thần Thụ nhắc nhở hắn: "Ngạo nghễ xông qua."
Trong giọng nói của Nagusta mang theo một chút hưng phấn không dễ thấy, chuyện này rất hiếm, Thế Giới Thụ nhất hệ đều là loại tính tình từ từ, cái gì cũng đều tự nhiên là một phần, ít khi có chuyện gì làm cảm xúc của bọn chúng thay đổi.
Đáng tiếc Ogar không nhận ra sự hưng phấn của Nagusta, trong lòng run sợ ngang nhiên xông qua, đi thẳng đến gần Quân Vương.
Một cái chồi cây mọc lên trên quần áo của Ogar, sau khi thoát khỏi y phục, nó mọc lên trực tiếp trong hư không, chồi cây dài ra, vặn vẹo, cuộn lại, nhanh chóng lớn lên.
Quân Vương vốn đứng ngây ra bất động nghiêng đầu, nhìn nó một cái, im lặng vung Tử Thần Liêm đao.
Tư thái này làm cho cái chồi đã trưởng thành thành một cây non khựng lại, chậm lại tốc độ xoay mình thành một hình Mục Thụ Nhân, sau đó mới hỏi: "Ngươi có ý gì?"
Quân Vương nhàn nhạt nói: "Cái này, chiến lợi phẩm, của ta."
Nagusta sửng sốt một lúc mới phản ứng, giận dữ nói: "Có ý gì? Ngươi muốn độc chiếm sao?"
Đến cả Ogar cũng cảm nhận được ngữ khí của Nagusta thay đổi, nhưng cũng không thấy có vấn đề, bởi vì hành vi Quân Vương chuẩn bị độc chiếm chiến lợi phẩm này quá ác liệt, tức giận là phải rồi.
"Cái gì gọi là độc chiếm? Ta chém chết, ngươi muốn cướp chiến lợi phẩm của ta?" Quân Vương tức giận, trực tiếp tế bản nguyên thân thể, tỏ vẻ chỉ cần không hợp ý liền đánh.
Nagusta tức giận nói: "Là ta dẫn nó hiện ra bản thể."
Chính là đang chờ câu này, giọng Quân Vương vừa chuyển, nhàn nhạt nói: "Ngươi chỉ dẫn nó hiện nguyên hình, cũng không làm nó bị thương, cống hiến rất ít, ngươi muốn bao nhiêu chiến lợi phẩm?"
"... Chia một nửa?" Nagusta thăm dò nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận