Trời Sập Bắt Đầu, Ta Khóa Lại Hệ Triệu Hoán Thống

Trời Sập Bắt Đầu, Ta Khóa Lại Hệ Triệu Hoán Thống - Chương 04: Liên thủ? Ám Dạ đại sát tứ phương (length: 8205)

Có vẻ như cảm thấy đám người Lâm gia nghi hoặc, Lâm Khiếu lên tiếng giải thích: "Hiện tại, Lạc thiếu chủ tại Lâm gia chúng ta bị phế, nếu để cho Lâm Vũ bọn hắn cứ như vậy rời đi."
"Chờ đến khi cường giả Lạc Kiếm tông đến đây, Lâm gia chúng ta cũng không thoát được liên can."
"Hiện tại, chỉ có đem Lâm Vũ cùng hộ vệ của hắn đánh giết ở đây, Lâm gia chúng ta mới không bị Lạc Kiếm tông trả thù."
Nghe Lâm Khiếu giải thích, mọi người trong Lâm gia bừng tỉnh hiểu ra, nhao nhao lên tiếng:
"Gia chủ nói không sai, chỉ có giết chết Lâm Vũ cùng hộ vệ của hắn, Lâm gia chúng ta mới không bị Lạc Kiếm tông trách tội."
"Hiện tại Lâm Vũ đã không còn là người Lâm gia ta, ta đồng ý quyết định của gia chủ, đánh giết Lâm Vũ cùng hộ vệ của hắn tại đây."
"Không sai, tên phế vật Lâm Vũ này ở Lâm gia ta nhận đủ khuất nhục, sau khi rời gia tộc, không chừng sẽ trả thù Lâm gia ta, tuyệt không thể để hắn còn sống rời đại điện."
"Có cao thủ Lâm gia chúng ta liên thủ với Hoàng trưởng lão, dù hộ vệ của Lâm Vũ có mạnh hơn nữa cũng phải chết."
Nghe Lâm Khiếu, ánh mắt Lâm Vũ lạnh băng, trong mắt tràn ngập sát ý sắc bén.
Vốn định tha cho đám người Lâm gia các ngươi một mạng, đã các ngươi muốn chết như vậy, vậy ta liền cho các ngươi toại nguyện.
Hoàng trưởng lão mắt sáng lên, nhìn Lâm Khiếu, vừa cười vừa nói: "Lâm Khiếu, cao thủ Lâm gia các ngươi cùng ta hợp sức, nhất định có thể diệt sát người áo đen kia."
Qua lần giao thủ vừa rồi, Hoàng trưởng lão cảm giác được tu vi của Ám Dạ là Uẩn Linh thất trọng cảnh, nếu có Lâm Khiếu và trưởng lão Lâm gia giúp sức, Hoàng trưởng lão có lòng tin giết Ám Dạ.
Lâm Khiếu ra sức gật đầu, mắt tràn đầy sát ý, cam đoan: "Hoàng trưởng lão, ngươi cứ yên tâm."
"Cao thủ Lâm gia ta nhất định toàn lực giúp ngươi, giết hộ vệ áo đen của Lâm Vũ."
Nghe Lâm Khiếu cam đoan, Hoàng trưởng lão hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Lâm Vũ, tràn đầy sát ý nói: "Lâm Vũ, hôm nay, ngươi phải chết không thể nghi ngờ."
Nói rồi, linh khí trên người Hoàng trưởng lão bùng nổ, tay vung lên, một nắm đấm màu trắng lao nhanh tới.
"Phá Phong quyền."
Cùng lúc đó, linh khí trên người Lâm Khiếu và trưởng lão Lâm gia hiện lên, đồng loạt tấn công Ám Dạ.
"Mãnh Hổ Quyền."
"Liệt Diễm trảm."
"Phong nhận quyết."
"... "
Chỉ thấy, Hoàng trưởng lão, Lâm Khiếu và các trưởng lão Lâm gia cùng nhau xuất chiêu, đủ loại màu sắc linh khí công kích ập tới Lâm Vũ, phía trên tản ra khí thế cường đại, khiến không khí tràn ngập cảm giác áp bức lớn lao.
Ám Dạ thấy thế, nhanh chóng vận chuyển linh khí trong cơ thể, hắn khẽ động ý nghĩ, một thanh linh khí Huyền giai trung phẩm U Ảnh đao xuất hiện trong tay.
Ngay sau đó, trên người Ám Dạ tràn ngập hắc ám chi khí, lúc này, Ám Dạ tựa như một sát thủ trong đêm tối, lạnh lùng vô tình.
Hắc ám chi khí này trên không trung nhanh chóng xoay tròn, ngưng tụ thành một lưỡi đao màu đen.
Ám Dạ vung U Ảnh đao trong tay, hét lớn: "Ám Dạ Trảm!"
Theo tiếng hét của Ám Dạ, lưỡi đao màu đen đột nhiên lao tới, phía trên tỏa ra hắc ám chi khí, không khí trở nên ngưng trọng tột độ.
Ầm một tiếng nổ tung.
Chỉ thấy lưỡi đao màu đen va chạm với đủ loại linh khí công kích, một cỗ dư âm năng lượng cường đại khuếch tán ra.
A!
Theo những tiếng kêu thảm thiết, thân thể Hoàng trưởng lão và Lâm Khiếu nhanh chóng bay ngược về sau, ngã nhào trên mặt đất.
Phụt!
Hoàng trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, mặt tái nhợt, tay phải ôm ngực, trông hết sức suy yếu.
"Ngươi... thực lực của ngươi sao lại mạnh đến vậy?"
Trong lòng hắn tràn ngập cảm giác khó tin và sợ hãi, thực lực của Ám Dạ vượt xa tưởng tượng của Hoàng trưởng lão.
Thấy Hoàng trưởng lão và Lâm Khiếu liên thủ mà vẫn không phải đối thủ của Ám Dạ.
Lạc Thương Vân khó tin hô: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!"
"Lâm Vũ một tên phế vật, sao lại có được hộ vệ vô địch cùng cảnh giới."
Tô Yên Nhiên bên cạnh đã sớm sợ đến không biết làm gì, mặt trắng bệch, như bị bôi một lớp sáp ong, thân thể không ngừng run rẩy.
"Lâm Vũ, hắn... sao lại có hộ vệ mạnh đến vậy?"
Lâm Vũ nhìn về phía Tô Yên Nhiên và Lạc Thương Vân, trong mắt tràn ngập sát ý lạnh lẽo, ra lệnh:
"Ám Dạ, giết đôi cẩu nam nữ Tô Yên Nhiên và Lạc Thương Vân này cho ta."
Dám đến đây từ hôn, các ngươi tự tìm đến chỗ chết.
"Tuân lệnh, chủ nhân." Ám Dạ chắp tay, nhận lệnh.
Nói xong, hắn nhìn về phía Tô Yên Nhiên và Lạc Thương Vân.
Chú ý thấy ánh mắt lạnh như băng của Ám Dạ, Tô Yên Nhiên và Lạc Thương Vân run bắn người, trong mắt lộ vẻ sợ hãi tột độ.
Lạc Thương Vân đe dọa: "Lâm Vũ, ngươi... ngươi không thể giết ta, phụ thân ta là cường giả Thần Thông cảnh, giết ta."
"Toàn bộ Vân Hà quận không có chỗ cho ngươi dung thân."
Dù đan điền của Lạc Thương Vân đã bị phế, trở thành phế nhân, nhưng hắn vẫn không muốn chết như vậy.
Ầm một tiếng!
Đáp lại hắn là nắm đấm linh khí màu đen của Ám Dạ.
Chỉ thấy nắm đấm màu đen giáng lên người Lạc Thương Vân, trong nháy mắt, thân thể hắn co quắp ngã xuống đất, khí tức tiêu tán hoàn toàn.
Thấy Lạc Thương Vân cứ vậy bị giết, Tô Yên Nhiên trừng mắt, trong mắt lộ rõ vẻ sợ hãi, đồng thời, trong lòng cô tràn ngập vẻ khó tin, "Lâm Vũ sao dám giết Lạc Thương Vân, hắn không sợ Lạc Kiếm tông trả thù sao?"
Lạc Thương Vân đã bị giết, vậy thì cô ta, Tô Yên Nhiên cũng không tránh khỏi cái chết.
Nghĩ đến đây, hai chân Tô Yên Nhiên không tự chủ được mềm nhũn.
Bịch một tiếng! Ngã vật xuống đất.
"Lâm Vũ, ngươi... ngươi đừng giết ta, đều do Lạc Thương Vân ép ta, thật ra ta không muốn từ hôn với ngươi."
"Tha cho ta một mạng, ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi..."
Nói, nàng dùng đôi mắt long lanh thương hại nhìn Lâm Vũ, cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp, khiến người ta không khỏi động lòng thương xót.
Nghe vậy, Lâm Vũ cười lạnh, lên tiếng: "Muốn ta tha cho ngươi, ngươi còn đợi kiếp sau đi!"
Lâm Vũ vừa dứt lời, nắm đấm màu đen của Ám Dạ ngay lập tức phóng tới.
Phịch một tiếng!
Thân thể Tô Yên Nhiên ngã xuống đất, khí tức tiêu tán hoàn toàn, trong mắt còn lộ vẻ không thể tin nổi.
Lâm Vũ thật sự muốn giết nàng, chẳng lẽ dung mạo của mình không hấp dẫn Lâm Vũ sao?
Tê!
Thấy Lạc Thương Vân và Tô Yên Nhiên lần lượt chết, đám người Lâm gia hít sâu một hơi lạnh, Lâm Vũ thật quá độc ác, ngay cả Lạc Thương Vân cũng dám giết.
Lúc này, bọn họ nhìn Lâm Vũ, trong mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Hoàng trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt u ám, chật vật nói: "Lâm Vũ, ngươi sát hại Thiếu tông chủ, Lạc Kiếm tông sẽ không bỏ qua ngươi."
Nghe Hoàng trưởng lão nói, Lâm Vũ hừ lạnh một tiếng, lên tiếng: "Hoàng trưởng lão, tiếp theo, ngươi nên lo cho tính mạng mình trước đi!"
"Ám Dạ, giết Hoàng trưởng lão cho ta."
"Tuân mệnh, chủ nhân." Ám Dạ khom người đáp.
Nói xong, hắn lật tay vung lên, một nắm đấm màu đen lao nhanh tới.
Nhìn nắm đấm màu đen lao tới mình, trong mắt Hoàng trưởng lão lộ rõ vẻ kinh hãi, hiện tại, bản thân ông ta bị thương nặng, căn bản không thể ngăn cản công kích linh khí của Ám Dạ.
"Lâm Vũ, ngươi... ngươi không thể giết ta, ta là trưởng lão của Lạc Kiếm tông."
"Ngươi giết ta và Thiếu tông chủ, Lạc Kiếm tông nhất định sẽ không bỏ qua ngươi, tông chủ nhất định sẽ báo thù cho chúng ta."
Ầm một tiếng!
Nắm đấm màu đen giáng lên người Hoàng trưởng lão, trong nháy mắt, khí tức trên người ông ta tan biến.
Hoàng trưởng lão đã chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận