Tống Võ: Bắt Đầu Lẫn Vào Mỹ Nữ Group Chat

Chương 341: Ngụy Vô Nha: Ta đến chạy cái diễn viên quần chúng

**Chương 341: Ngụy Vô Nha: Ta đến chạy vai quần chúng**
Yêu Nguyệt được ôm vào lòng, trong mắt thoáng hiện nét giảo hoạt, nghe được hơi thở của Lâm Trúc trên người, trong lòng dâng lên cảm giác thư thái.
Cử động giãy dụa dừng lại, sau đó liền như gấu kaola bám chặt lấy hắn.
Đám cung nữ Di Hoa Cung đưa mắt nhìn nhau, đây vẫn là đại cung chủ của các nàng sao, đổi mất linh hồn rồi ư!
Vương Ngữ Yên cùng Loan Loan liếc nhìn nhau, cảm thấy có gì đó không đúng.
Liên Tinh là người lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ này của Yêu Nguyệt, lúc này cũng giống như những cung nữ kia, kinh ngạc đến ngây người.
Đây vẫn là Yêu Nguyệt sao? Hay là Hoàng Dung phụ thể rồi!
Tiếp đó, Lâm Trúc ở lại Di Hoa Cung.
Theo sự sắp xếp của Yêu Nguyệt, hắn ở ngay sát vách nàng.
Bởi vì trước đó đã xem qua Cửu Tiêu Chân Kinh ở Võ Đang, hắn lại cầm lấy Đạo Kinh, tiếp tục xem tiếp.
Vừa xem, hắn vừa đem Vô Cực Chân Nguyên chuyển hóa thành cương khí, rèn luyện thân thể.
Xương cốt dần dần lưu ly hóa, vừa cứng rắn lại vừa có tính dẻo dai.
Thể chất không ngừng tăng cường, nếu hoàn toàn giải phóng, toàn thân khí huyết sẽ như lang yên (khói báo động).
Yêu Nguyệt thấy vậy, cũng không quấy rầy hắn, mỗi ngày đều sai người an bài đồ ăn thức uống, đều là loại tốt nhất.
Đương nhiên, Lâm Trúc cũng không phải mỗi ngày đều tu luyện.
Tú Ngọc Cốc non xanh nước biếc, tự nhiên cũng cần phải thưởng thức một phen.
Di Hoa Cung tuy rằng được xây dựng ở nơi này, nhưng trừ sơn cốc, những nơi khác đều không hề động đến.
Hồ nước trong vắt như ngọc bích, giống như từng khối ngọc thạch khảm nạm trên mặt đất.
Lâm Trúc có lúc sẽ xuống bơi vài vòng, vô cùng thoải mái.
Yêu Nguyệt mấy người các nàng lại khá cẩn thận, không có ý định xuống nước.
Những ngày tháng thần tiên như vậy trôi qua được mấy ngày, nhưng lại bị một đám người quấy rầy.
Hôm đó, một kẻ lùn ngồi xe đẩy nghênh ngang đi tới Tú Ngọc Cốc.
"Tại hạ Ngụy Vô Nha, đặc biệt tới đây cầu thân hai vị cung chủ, kính xin hiện thân gặp mặt."
Lúc này, Lâm Trúc, Yêu Nguyệt, Liên Tinh cùng với Vương Ngữ Yên, Loan Loan năm người đang tu luyện.
Dù sao Lâm Trúc thực lực cao như vậy mà còn cố gắng như thế, các nàng tự nhiên cũng bị ảnh hưởng theo.
Nghe được âm thanh của Ngụy Vô Nha, Yêu Nguyệt biểu hiện giống như ăn phải con gián, gần như là thuấn di xuất hiện ở cửa cốc Tú Ngọc Cốc.
Lâm Trúc cùng ba nữ tử khác phản ứng cũng không chậm.
Ngụy Vô Nha nhìn thấy năm mỹ nhân, nhất thời mừng thầm trong bụng.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Lâm Trúc, mặc dù là nam tử nhưng cũng lập tức yêu thích.
Lâm Trúc mặt không biểu cảm, điểm một chỉ ra.
Chân nguyên thông qua Tuyệt Thế Hảo Kiếm, kiếm nguyên ngưng tụ thành kiếm khí, trong nháy mắt xuyên thủng trán Ngụy Vô Nha.
Ngụy Vô Nha còn không biết mình chết như thế nào, đầu óc trong nháy mắt liền bị kiếm khí cắn nát, trong chớp mắt đã mất mạng.
"Giết hay lắm!"
Yêu Nguyệt lạnh giọng nói: "Loại người này quá mức buồn nôn."
Lâm Trúc trong tình huống bình thường sẽ không giết người, nhưng kẻ này là Ngụy Vô Nha, giết hắn cũng không thấy tội lỗi gì.
Vương Ngữ Yên đối với chuyện giang hồ không rõ lắm, bèn hỏi: "Kẻ kia là ai vậy?"
"Ngụy Vô Nha, Thập Nhị Tinh Tướng, Tử Thử, so với kẻ ác còn ác hơn."
Lâm Trúc giải thích một lần, sau đó vung tay lên, cho đám người bên cạnh Ngụy Vô Nha được chết thoải mái.
Sau đó hai tay bốc lửa, hỏa diễm vung lên, đem đám người này đốt thành tro.
Lại thổi một cơn gió, đem tro cốt thổi tới ngọn núi xa xa, làm phân bón vô cơ cho cây cỏ.
Lâm Trúc tò mò nhìn về phía Yêu Nguyệt, "Vật này làm sao tìm được các ngươi?"
Yêu Nguyệt lắc đầu, "Ta cũng không biết, trước đây chưa từng gặp." Nói xong nhìn về phía Liên Tinh.
Liên Tinh cũng lắc đầu, "Ta trên căn bản đều ở trong cung, đi ra ngoài cũng là ở cùng tỷ tỷ."
Hai người rất quan tâm Lâm Trúc, vì lẽ đó sợ hắn hiểu lầm.
Nhưng Lâm Trúc không hề hiểu lầm, chỉ là hiếu kỳ mà thôi, tâm của Ngụy Vô Nha làm sao lại lớn như vậy?
Loan Loan lúc này mở miệng nói: "Nếu là Thập Nhị Tinh Tướng, vậy nói cách khác còn có mười một tên, chúng ta đi tìm bọn chúng, sau đó giết chết thì thế nào?"
Lâm Trúc cảm thấy có thể, cũng coi như là vì dân trừ hại, nói: "Ta cảm thấy được."
"Ta đi thu dọn hành lý." Yêu Nguyệt là người hành động.
Lâm Trúc đưa tay nắm lấy vai nàng, "Nguyệt tỷ tỷ, tỷ sắp đột phá rồi, nên ở lại Di Hoa Cung đi, ta cùng Loan Loan đi là được, tỷ mục tiêu quá lớn."
Loan Loan trong lòng vui sướng, nói giúp vào: "Đúng vậy Nguyệt tỷ tỷ, tỷ sắp đột phá cảnh giới tuyệt đỉnh, đột phá mới là quan trọng nhất."
Liên Tinh là muội muội, không có phát biểu ý kiến gì.
Vương Ngữ Yên bèn nói: "Ta cũng đi."
"Ngữ Yên tỷ tỷ, tỷ ở lại hộ pháp cho Nguyệt tỷ tỷ, cùng với Liên Tinh tỷ tỷ." Loan Loan không muốn để Vương Ngữ Yên phá hoại việc mình và Lâm Trúc được hành động đơn độc.
Ba người nhìn về phía Lâm Trúc.
Lâm Trúc nói: "Nhiều nhất một tháng chúng ta sẽ trở lại, sẽ không quá lâu."
Hắn mỉm cười nhìn về phía Yêu Nguyệt.
Yêu Nguyệt ánh mắt né tránh, nhưng lại không nỡ, chỉ có thể nhìn nụ cười của hắn, gật đầu.
Loan Loan vui mừng suýt nhảy dựng lên, nhưng cố gắng kiềm chế.
"Vậy chàng có thể ngày mai hãy đi không?" Yêu Nguyệt đưa ra yêu cầu của mình.
"Không thành vấn đề."
Lâm Trúc đồng ý.
Buổi tối, đêm đen gió lớn, mưa rào tầm tã.
Yêu Nguyệt cùng Lâm Trúc nằm trên giường.
Yêu Nguyệt là lén lút đi vào, hơn nữa còn phi thường chủ động.
Đương nhiên, chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm nàng vẫn biết.
Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Lâm Trúc tập trung cảm thụ nhịp tim của đối phương.
Đau lòng như cắt.
Đối phương không hề e thẹn, còn ưỡn người lên.
Đối với nàng mà nói, chỉ cần là thích, vậy thì sẽ trả giá tất cả.
Chỉ chút động tác này, có đáng gì?
Hơn một năm trước, nếu không phải do thời cơ không thích hợp, nàng đã sớm là người của Lâm Trúc.
Không đúng, là Lâm Trúc đã sớm là người của nàng.
Đáng tiếc, chính vì chuyện này, nàng bị phán ba năm tù, giảm hình phạt hai năm, có thể chính mình lại ngồi thêm nửa năm.
Ngoài ra, ý muốn chiếm hữu của nàng rất mạnh, nhưng nghĩ tới trong nhóm, từng thành viên nữ như hoa như ngọc, ý muốn chiếm hữu đã rơi xuống bằng không.
Bây giờ cùng Lâm Trúc có quan hệ xác thịt, đã là phi thường thỏa mãn.
Bị giam lỏng tại Di Hoa Cung, tính cách của nàng đã thay đổi rất nhiều.
Lâm Trúc dùng ngón tay kích thích, nhịp tim của nàng gia tăng.
Từng đợt một, cũng không biết học được từ đâu.
Thể nội Vô Cực Chân Nguyên vận chuyển, bởi vì lại dung hợp Cửu Tiêu Chân Kinh, hắn chỉ hơi suy nghĩ, liền có thể khiến Vô Cực Chân Nguyên trong người tự nhiên phân hoá, sau đó lại dung hợp.
Xung quanh, thiên địa linh khí tụ tập lại, hình thành một hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp, linh khí nồng đậm.
Hắn nói với Yêu Nguyệt: "Ngủ đi."
Hai người ôm nhau ngủ, nhưng đều ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh minh tưởng.
Lâm Trúc không cử động tay nữa, tránh quấy rầy Yêu Nguyệt.
Yêu Nguyệt cảm thụ Vô Cực Minh Ngọc chân nguyên từ Lâm Trúc truyền sang, công pháp của mình vận chuyển càng nhanh.
Nàng biết Lâm Trúc đang giúp đỡ nàng, trong lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng.
Cho tới chuyện ngày mai hắn muốn cùng Loan Loan ra ngoài, nàng cũng không để ý.
Thời gian vui vẻ đều ngắn ngủi.
Sáng sớm, mây thu mưa tan, không khí trong lành.
Bên trong, Yêu Nguyệt rất hào phóng, trước mặt Lâm Trúc chỉnh trang y phục, sau đó cúi đầu hôn lên khóe miệng Lâm Trúc, "Dậy đi, không thì Loan Loan sẽ sốt ruột mất."
Hai người đẩy cửa phòng ra, trong sân, Vương Ngữ Yên, Liên Tinh cùng với Loan Loan liền nhìn hai người bình tĩnh đi ra.
Muốn nói gì đó, nhưng lại không tiện nói.
Chuyện này Loan Loan từng trải qua, Vương Ngữ Yên thì không cần phải nói, nàng là người đầu tiên.
Còn Liên Tinh, kia chính là tỷ tỷ Yêu Nguyệt của nàng a, dám nói gì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận