Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Chương 690


 
“Nên tìm ra cô ta, truy cứu trách nhiệm của cô ta, cô liên lạc với cô ta bằng cách nào?”
Charlotte mím môi, chỉ có thể chỉ vào máy tính phía sau: “Cô ấy đang livestream, chúng tôi liên lạc qua mạng.”
Mọi người cùng nhau bước đến trước máy tính.
Người phụ nữ trung niên hùng hổ bước tới, vừa đi vừa nói: “Chính cô đang mê hoặc con gái tôi? Tôi nói cho cô biết, chuyện này cô phải cho tôi một câu trả lời thỏa đáng.”
Đợi đến khi nhìn rõ khuôn mặt An Như Cố, bà ta khựng lại.
Tên lừa đảo này trông cũng được đấy chứ.
Đối mặt với câu hỏi của bà ta, An Như Cố trầm ngâm: “Câu trả lời thỏa đáng?”
“Đúng vậy.” Người phụ nữ trung niên liếc nhìn lượng người xem trên màn hình, hít một hơi lạnh.
Tên lừa đảo, đại sư huyền học này vậy mà lại có nhiều người hâm mộ đến vậy?
Để che giấu sự hoảng loạn trong lòng, bà ta nhanh chóng chất vấn: “Không ngờ cô lại có nhiều người đăng ký theo dõi như vậy, xem ra cô cũng là người có m.á.u mặt. Vậy cô nên biết, đừng tùy tiện vu khống người khác. Quan hệ của tôi và Henry rất tốt, sao có thể ngoại tình? Nhất là với một người làm vườn. Anh ta không thích tôi, tôi càng không thể thích anh ta.”
Lời nói của bà ta thể hiện sự khinh thường đối với Peter, cố gắng phủi sạch quan hệ với anh ta.
An Như Cố trầm ngâm một lát, đột nhiên nói: “Vừa rồi Charlotte nói, nhà các người có một bụi hoa hồng đúng không?”
Charlotte lập tức gật đầu: “Đúng vậy, mẹ tôi rất thích hoa hồng, nhưng cả nhà chúng tôi đều không biết chăm sóc, hơn nữa bãi cỏ rất rộng nên đã mời Peter, một người rất chuyên nghiệp, đến chăm sóc hoa hồng.”
“Bây giờ mọi người hãy đến cửa sổ, nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy bụi hoa hồng đó.”
Mọi người khó hiểu, may mà cửa sổ cách bàn máy tính rất gần, đi hai bước là đến cửa sổ, nhìn xuống dưới qua lớp kính.
Một bụi hoa hồng đủ màu sắc đập vào tầm mắt.
Hoa hồng trắng, hoa hồng phấn, hoa hồng xanh, hoa hồng đen, hoa hồng đỏ… đua nhau khoe sắc, tỏa ra hương thơm ngát, như đang truyền tải tình yêu và hạnh phúc.
Dù đã nhìn bao nhiêu lần, Charlotte vẫn thấy kinh diễm. Tuy Peter là kẻ g.i.ế.c người, nhưng anh ta rất biết trồng hoa. Những bông hoa hồng rực rỡ dễ bị chọi màu này lại được sắp xếp rất có tầng lớp, không hề khó nhìn.
Cô ta không chú ý đến việc sắc mặt mẹ cô ta đã thay đổi.
Mẹ cô ta giật mình, cố gắng giữ bình tĩnh: “…Hiện trường vụ án mạng, có gì đẹp mà xem? Thanh tra, các anh đừng để ý đến cô ta, tập trung phá án đi.”
An Như Cố: “Mọi người hãy chú ý nhìn những bông hoa hồng phấn.”
Hoa hồng phấn?
Mọi người ngẩn ra, đồng loạt tìm kiếm bóng dáng của những bông hoa hồng phấn.
Hoa hồng phấn nhạt hơn hoa hồng đỏ, lại đậm hơn hoa hồng trắng, rất khó tìm.
Họ tìm hồi lâu, mới phát hiện trong bụi hoa hồng rộng lớn có lác đác vài chục bông hoa hồng phấn.
Charlotte khó hiểu: “Tôi thấy rồi, có gì đặc biệt sao?”
“Những bông hoa hồng này có thể nối liền với nhau.”
Mọi người: “!!!”
Cảnh sát vô thức đưa tay ra, vẽ theo đường đi của những bông hoa hồng phấn trong không trung: “A…V…A.”
“Ava!”
“Đây là tên của ai?”
Cảnh sát trưởng hít một hơi lạnh, theo bản năng lấy sổ ghi chép ra, nhìn tên của bà chủ - Ava.
Charlotte kinh ngạc, vô thức che miệng: “Đây là tên của mẹ tôi!”
Bụi hoa này đã được giữ nguyên hiện trạng nhiều năm, cô ta cũng đã nhìn nhiều năm, chưa bao giờ phát hiện ra chuyện này.
An Như Cố nói: “Đúng vậy, hoa hồng phấn vẫn quá mờ nhạt, nếu ở tầng hai và tầng ba, nhìn sẽ rõ hơn một chút. Charlotte, mẹ cô sống ở tầng hai đúng không.”
Nhất thời, mọi người nhìn về phía mẹ Charlotte, ánh mắt trở nên kỳ lạ.
Người làm vườn vậy mà lại mượn hoa hồng để bày tỏ tình cảm…
Mẹ Charlotte như ngồi trên đống lửa, chưa đợi mọi người hỏi, liền phản bác: “Tuy tôi rất thích hoa hồng, nhưng tôi chưa bao giờ chú ý đến chuyện này, hóa ra Peter lại có ý đồ với tôi, thật ghê tởm!”
Cảnh sát cũng nghĩ, thấy cũng hợp lý.
Bà chủ này xinh đẹp, gia cảnh lại tốt. Tên người làm vườn đó chỉ được cái mã, lại còn nghiện cờ bạc. Dù bà chủ có cô đơn, cũng không cần phải vơ bèo vạt tép chứ?
Tuy nhiên, An Như Cố lại chuyển hướng câu chuyện: “Ngôn ngữ của hoa hồng là tình yêu. Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu nồng cháy, hoa hồng trắng tượng trưng cho sự ngây thơ, hoa hồng xanh tượng trưng cho lòng tốt. Còn hoa hồng phấn có một ý nghĩa đặc biệt - mối tình đầu.”
“Cô và Peter này đã từng yêu nhau trước khi kết hôn, đúng không?”
Cảnh sát: “!!!”
Bà chủ này từng là người yêu của người làm vườn?
Bà chủ lập tức phản bác: “Vớ vẩn! Làm sao tôi có thể yêu đương với anh ta được!”
An Như Cố nhớ lại tướng mạo của bà chủ vừa rồi, bấm ngón tay tính toán: “Hai người đều sống ở khu phố này, học cùng một trường cấp ba. Lúc đó, gia cảnh anh ta rất tốt, là cầu thủ chủ lực của đội bóng bầu dục của trường. Cô và anh ta đã từng yêu nhau bí mật. Chỉ là sau đó, gia đình anh ta gặp khủng hoảng kinh tế rồi phá sản, không có tiền đóng học phí cao, nên phải bỏ học.” 
Bạn cần đăng nhập để bình luận