Thế Giới Thứ Chín

Chương 329

Hơn một trăm tu sĩ Vực cảnh viên mãn có mục tiêu cùng quy hoạch thành lập một tòa tiên thành khiến tốc độ phát triển của nó cực nhanh.
Tu sĩ ở đây đều đã từng thấy qua nhiều tòa tiên thành, tuy nhiên dù chúng có danh tiên nhưng thật ra chỉ là một tòa thành thông thường, bởi vì một cái sơ cấp Tụ Vận Trận vốn không cách nào bố trí tiên thành quá lớn được.
Thế nhưng theo bản quy hoạch Tinh Không Tiên Thành thì lại khác biệt hoàn toàn, đừng nói tiên thành, đây quả thực phải gọi là một cái tiểu tiên vực mới đúng. E rằng ngay cả tiên thành chân chính ở trước thời kỳ Hoàng Hôn Tiên Giới cũng không lớn đến mức như vậy.
Từng con đường đi rộng từ mấy trượng đến mấy chục trượng trong Tinh Không Tiên Thành tuy bề thế nhưng lại cực kỳ trật tự. Lấy phủ thành chủ làm trung tâm, các công trình khác cứ thế mà được dựng lên. Hai bên đường phố là các loại thương lâu, động phủ, tửu quán… được sắp xếp rất hợp lý.
Phủ thành chủ là trung tâm tiên thành nên phải chiếm diện tích rộng lớn nhất.
Ngoại trừ những kiến trúc bình thường này ra, trong thành còn thiết lập công hội, đan hội, khí hội, trận hội… thậm chí còn có Thẩm Phán đại điện và Sự Vụ đại lâu.
Thế nhưng tất cả mọi người đều đang hoài nghi, dù có tạo được tòa tiên thành theo như bản thiết kế thì cũng không dùng được. Tụ Vận tiên trận mạnh cách mấy cũng không có khả năng bao phủ phạm vi lớn đến vậy.
Bất quá mọi người đều đã nhìn thấy thực lực của Địch Cửu, hắn là thành chủ, thành chủ yêu cầu làm như nào thì họ cứ theo đó mà làm là được.
Người có thực lực đến tầm đó tuyệt đối không phải kẻ ngớ ngẩn, điều này nói rõ tân thành chủ của họ đã có thủ đoạn riêng của mình.
Sau khi giao tiên thành cho những người khác kiến thiết, Địch Cửu tập trung vào việc nghiên cứu Trận Đạo ở đáy Thiên Trúc Hà, bên cạnh dòng thanh tuyền kia.
Tại đây, Địch Cửu rõ ràng cảm nhận được khí tức quy tắc Tiên giới. Cộng thêm Thế Giới Thư và tia đạo tắc màu vàng trợ giúp khiến Trận Đạo của hắn cứ như cá gặp nước, ngày ngày đều tiến bộ.
Trịnh Tam Hành và Cái Kim Hiên đều là thành chủ, vật liệu Tiên giới của chúng thật sự quá nhiều. Một ít vật liệu bình thường đều bị Địch Cửu ném cho bọn Liễu Du Hân đi kiến thiết tiên thành, hắn chỉ giữ lại cho mình những tài liệu quý hiếm.
Khâu trọng yếu nhất để hình thành Tinh Không Tiên Thành đang nằm trong tay hắn, nếu hắn không cách nào bố trí ra đỉnh cấp hộ trận thì dù có xây được tiên thành đẹp như mơ cũng chỉ là thứ bỏ đi mà thôi.
Qua nửa năm, toàn bộ chân nguyên của Địch Cửu đã sớm chuyển hóa thành tiên nguyên, mặc dù tu vi của hắn vẫn dừng lại tại Chân Tiên tầng bốn nhưng hắn đã có thể luyện chế ra đỉnh cấp hạ phẩm Tiên khí.
Về trận pháp, hiện tại hắn có thể đơn độc bố trí được tiên trận cấp ba đỉnh phong rồi.
Trong thời đại Hoàng Hôn Tiên Giới, người có thể bố trí thành công tiên trận cấp ba đỉnh phong chắc chắn phải được liệt vào hàng cao thủ trong cao thủ Trận Đạo.
Nhưng Địch Cửu vẫn cảm thấy nhiêu đấy là chưa đủ, ít nhất hắn phải bố trí được tiên trận cấp bốn mới tạm ổn. Hiện giờ công việc hàng ngày của hắn chính là luyện chế trận kỳ, sau đó tập trung thôi diễn pháp trận.
Lại mấy tháng nữa trôi qua, Địch Cửu dùng thần niệm kiểm tra thì phát hiện Tinh Không Tiên Thành đã hoàn thành hơn phân nửa. Bố cục hoàn toàn dựa theo sự tưởng tượng của hắn.
Hơn một trăm vị cường giả Vực cảnh cùng nhau làm mà đã mất hơn một năm cũng chỉ mới hoàn thành được phân nửa, đủ để thấy được tòa tiên thành ấy to lớn đến cỡ nào.
Nửa năm trước, Địch Cửu có thể nhẹ nhàng bố trí được tiên trận cấp ba đỉnh phong, bây giờ sau ngần ấy thời gian, trình độ Trận đạo của hắn vẫn chỉ dừng ở mức cấp ba đỉnh phong.
Không phải tri thức Trận Đạo của hắn không đủ, hắn có Thư Giới và tia đạo tắc màu vàng, còn có cả thủ đoạn bố trí tiên trận do Thiên Phong Hoa truyền thụ.
Nguyên nhân là do đẳng cấp hỏa diễm không đủ, Đạo Hỏa tuy mạnh nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là hỏa diễm ở tu chân giới mà thôi.
Theo Thư Giới viết, khi tấn cấp Tiên Diễm, hỏa diễm càng tốt thì càng phải cẩn thận. Có rất nhiều Tiên tài trợ giúp hỏa diễm tu chân giới tấn cấp đến Tiên Diễm, tuy nhiên Địch Cửu lại không muốn dùng vật liệu thăng cấp Đạo Hỏa.
Bởi vì Thư Giới đã ghi, hỏa diễm chí cường chân chính cần phải thông qua niết bàn để tấn cấp đến Tiên Diễm. Vậy nên Địch Cửu muốn tìm kiếm biện pháp để Đạo Hỏa của mình chủ động tự niết bàn.
Đang lúc hắn tập trung suy nghĩ thì bỗng truyền tin châu truyền đến một đạo tin tức, hắn nhìn thoáng qua thì trong lòng lập tức đại hỉ. Thần niệm nhanh chóng quét ra ngoài, quả nhiên trông thấy Cù Đồng và Bối Sơ Thái đã trở về. Ngoài ra còn có một nam tử mà Địch Cửu không quen biết.
Địch Cửu quay sang nói với Mặc Vũ Xuân:
- Ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi ra ngoài một chút.
Trải qua một năm ở bên cạnh tiên tuyền giúp Mặc Vũ Xuân đã có một chút ý thức tự chủ, chỉ có điều là nàng lại không biết nghe lời, Địch Cửu bảo đợi rồi nhưng khi hắn đứng lên thì nàng cũng đứng lên. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể mang theo nàng cùng đi ra ngoài.
- Địch sư huynh, không ngờ tiên thành lại hùng vĩ như vậy, đây quả nhiên là một nơi tốt.
Vừa trông thấy Địch Cửu thì Bối Sơ Thái liền mừng rỡ tiến lên chào hỏi.
- Đây là tiên thành đẹp nhất mà ta từng gặp.
Cù Đồng kích động nhìn tòa tiên thành đã dần hình thành bộ dáng ban đầu.
Địch Cửu lấy ra một tấm ngọc bài và một viên ngọc giản đưa cho Cù Đồng.
- Cù Đồng, ngươi tạm thời làm phó thành chủ, trước tiên cứ làm những việc ta đã ghi chú trên ngọc giản đi. Ngọc bài này là lệnh bài phó thành chủ.
Cù Đồng đẩy trả ngọc bài lại.
- Thành chủ, chuyện này không được. Ta chưa có công trạng gì, sao có thể làm phó thành chủ được, mọi người sẽ không phục ta đâu.
Địch Cửu nhét lại ngọc giản vào trong tay Cù Đồng.
- Nếu không có ngươi thì Tinh Không Tiên Thành đã chẳng thể thành lập ở đây. Ngươi là người có khí vận, Tinh Không Tiên Thành chúng ta cần đại khí vận. Huống hồ thực lực của ngươi đã là Chân Tiên, rất phù hợp làm phó thành chủ.
Địch Cửu đã nói như vậy rồi thì Cù Đồng cũng không cần thiết từ chối nữa. Tuy y ở chung với Địch Cửu không lâu nhưng lại biết hắn hoàn toàn khác biệt so với những tu sĩ mà y từng gặp.
Sau khi Cù Đồng rời đi, Địch Cửu mới mỉm cười nói với Bối Sơ Thái:
- Sơ Thái, chờ đến khi tiên thành hoàn thiện, ngươi sẽ đảm nhiệm vị trí pháp quan chấp hành luật pháp, cho nên ngươi cần phải tinh thông luật pháp Tinh Không Tiên Thành đấy. À, vị đạo hữu này là?
Địch Cửu giao một viên ngọc giản cho Bối Sơ Thái, đồng thời chậm rãi quan sát tu sĩ bên cạnh. Người lạ mặt này cực kỳ anh tuấn, mái tóc dài được búi gọn tạo cảm giác khá thoải mái. Thực lực của ông ta tuyệt đối sẽ không yếu hơn Trịnh Tam Hành, rất có khả năng lại là một ngụy Kim Tiên nữa.
Nếu đối phương cố ý giấu diếm tu vi tới đây vì mưu đồ gì đó, Địch Cửu sẽ tống cổ ông đi ngay. Đằng này...
Khoan đã, không đúng, khi thần niệm đối phương chạm vào người Địch Cửu, hắn biết ngay mình đã nhìn lầm rồi. Người trước mặt tuyệt đối cường hãn hơn Trịnh Tam Hành nhiều.
Tiên nguyên trên người đối phương cô đọng đến mức không gì sánh được, thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả hắn.
Bối Sơ Thái tiếp nhận ngọc giản, vội vàng trả lời:
- Địch sư huynh, đây là Nhan Tiêu Sa sư huynh, nếu không phải được Nhan sư huynh cứu giúp, e rằng ta đã sớm hóa thành thi cốt. Sở dĩ chúng ta có thể trở về nhanh như vậy cũng là nhờ có phi hành pháp bảo của Nhan sư huynh đó.
- Đa tạ Nhan đạo hữu.
Địch Cửu nghe vậy liền ôm quyền cảm tạ.
Nhan Tiêu Sa vội ôm quyền đáp lễ:
- Ta nghe Bối đạo hữu nói ngươi muốn thành lập một tòa tiên thành để tất cả mọi người chung sống hoà bình, không ức hiếp, không giết chóc lung tung, cho nên ta mới theo Bối đạo hữu tới đây. Hiện tại xem ra, chí ít ta chưa từng thấy tòa tiên thành nào to lớn như thế.
- Đạo hữu hẳn không phải tu sĩ ở Hoàng Hôn Tiên Vực nhỉ?
Địch Cửu bỗng nhiên đặt vấn đề.
Hắn cảm giác, đoán chừng mười tên Trịnh Tam Hành cộng lại vẫn không phải là đối thủ của Nhan Tiêu Sa. Ngay cả hắn cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ấy. Tuy nhiên Địch Cửu không mấy sợ người nọ, chờ đến lúc hắn bố trí pháp trận Tinh Không Tiên Thành xong thì dù Nhan Tiêu Sa có là Đại Tiên chân chính, hắn cũng không thèm để ý. Địch Cửu là tiên trận sư cấp ba đỉnh phong, cộng thêm Ly Địa Diễm Quang Kỳ và Thất Tinh Tịnh Thủy Kỳ, hắn tin tưởng mình có thể bố trí được tiên trận cấp bốn.
Trong mắt Nhan Tiêu Sa lóe lên vẻ cô đơn, ông đáp:
- Trong thời kỳ Tiên Giới Hoàng Hôn, khắp nơi đều xảy ra loạn chiến. Toàn bộ Tiên giới chỉ có giết chóc và cướp đoạt, sau đó mọi người đều trốn về hướng Tân Sinh Tiên Giới cả rồi.
- Vậy vì sao Nhan đạo hữu không đi?
Địch Cửu hiểu được, Nhan Tiêu Sa chính là Tiên Nhân thật sự, không phải loại ngụy Tiên Nhân như Trịnh Tam Hành kia có thể so sánh.
Bối Sơ Thái khiếp sợ nhìn Nhan Tiêu Sa:
- Nhan sư huynh, huynh là Tiên Nhân ư?
Trên thực tế, bây giờ tu sĩ tại Hoàng Hôn Tiên Vực đều xuất thân từ tu chân giới, dù có bước vào Chân Tiên hay Kim Tiên thì vẫn chỉ là ngụy Tiên Nhân.
Nhan Tiêu Sa đã tồn tại từ trước khi Hoàng Hôn Tiên Giới xảy ra, vậy ông nhất định là Tiên Nhân không thể nghi ngờ.
Nhan Tiêu Sa lắc đầu, qua một lúc lâu sau mới mở lời:
- Trên thực tế đi hay không đi có gì khác biệt? Chỉ là sống thêm một vài năm rồi lại trải qua tình trạng thảm liệt như ở đây một lần nữa thôi. Ta đã nhìn đủ rồi, không muốn lại trải qua chuyện như vậy nữa. Trên thực tế có rất nhiều người giống như ta, bọn họ đều nản lòng thoái chí rồi ẩn mình trong một góc nào đó ở Tiên giới.
Địch Cửu cảm giác Nhan Tiêu Sa còn có nguyên nhân khác nên mới không muốn đi Tân Sinh Tiên Giới.
- Tinh Không Tiên Thành sắp thành lập rồi, Nhan đạo hữu có thể làm hộ pháp tiên thành được không?
Địch Cửu không hề hỏi thăm đến tu vi của Nhan Tiêu Sa, hắn nhận định Nhan Tiêu Sa chắc hẳn là Tiên Quân cảnh.
Nhan Tiêu Sa không trực tiếp trả lời vấn đề của Địch Cửu mà nói sang vấn đề khác:
- Địch đạo hữu, tiên thành của ngươi đích thật rất rộng lớn, hơn nữa ta cảm giác nơi này dường như có một khí tức tân sinh. Dù ta trở thành hộ pháp thì chỉ sợ cũng không cách nào bảo trụ nó. Huống hồ ta không thể thủ hộ ở đây mãi mãi được.
Địch Cửu gật đầu.
- Ta đang định bố trí một cái tiên trận, đáng tiếc là thiếu khuyết một loại Tiên Diễm khiến đẳng cấp hộ trận hơi thấp. Tương lai nếu ta có Tiên Diễm, chắc chắn có thể tăng cấp trận pháp.
- Ngươi là Tiên Trận sư sao?
Nhan Tiêu Sa kinh ngạc thốt lên, nếu Địch Cửu là Tiên Trận sư cấp một thì quả là không tầm thường.
- Đúng vậy, ta là Tiên Trận sư.
Địch Cửu khẳng định.
Nhan Tiêu Sa đưa tay ra, một đóa hỏa diễm màu lam nhảy nhót trong lòng bàn tay hắn.
- Ta vừa lúc có một đóa Tiên Diễm cấp bốn, tạm thời cho ngươi mượn dùng.
- Đây là Già Lam Hỏa ư?
Địch Cửu ngạc nhiên nhìn đóa hỏa diễm trong tay Nhan Tiêu Sa.
- Không sai, cái này hữu dụng đối với ngươi không?
Nhan Tiêu Sa mỉm cười.
Địch Cửu vội vàng đáp:
- Hữu dụng, cực kỳ hữu dụng. Đa tạ Nhan đạo hữu.
Đưa hoả diễm của mình cho người khác mượn dùng, chuyện này đủ để thấy Nhan Tiêu Sa quả là một tu sĩ lỗi lạc.
Có đóa Già Lam hỏa ấy, Địch Cửu dám chắc mình đủ sức nâng đẳng cấp hộ trận lên hẳn một hai cấp bậc là ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận