Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 2011: Nguồn gốc của Hắc Am

Chương 2011: Nguồn gốc của Hắc AmChương 2011: Nguồn gốc của Hắc Am

Dịch & Biên: thieuphong
Cầu Ngọc Phiếu từ các vị độc giả.
Tại tòa Tiếp Dẫn Cổ Điện uy nghi tráng lệ nhất này, ẩn chứa một luồng khí lực kỳ dị. Cung điện tỏa ra ánh sáng lung linh, lợp bằng những viên ngói vàng óng ả, toát lên vẻ thần thánh và khí thế bàng bạc.
Bên trong điện, chiếc rương gỗ mục đang rung lên. Tuy là gỗ, nhưng nó lại như thể đã hóa thành kim loại.
Hàng vạn tia sáng rực rỡ trong điện đều chiếu rọi vào chiếc rương gỗ mục này, giống như đang muốn dẫn dắt thứ gì đó từ cõi xa xôi trở về hiện tại.
Âm thanh kia phát ra từ trong chiếc rương gỗ mục này!
Ánh mắt Thạch Hạo lấp lánh, hắn chăm chú nhìn vào chiếc rương. Chẳng lẽ bên trong có sinh linh? Chiếc rương này đã theo hắn rất lâu, nhưng hắn chưa bao giờ nghiên cứu kỹ lưỡng thấu triệt.
Lúc này, nó lại đột nhiên phát ra âm thanh.
Chuyện này thật quỷ dị và thần bí. Chiếc rương đã chìm trong sự im lặng không biết bao nhiêu kỷ nguyên, năm xưa bị chôn vùi trong Táng Địa, giờ đây lại đột nhiên lên tiếng tại nơi này.
"Ngươi là ai?"
Thạch Hạo hỏi, đồng thời lui về phía sau, thoát khỏi khu vực cổ địa chung cực bị hắc vụ bao phủ.
Âm!
Bỗng nhiên, một tia thiểm điện màu đen từ đâu đó xuất hiện, ập đến với tốc độ kinh hoàng, nhắm thẳng vào chiếc rương gỗ mục trong Tiếp Dẫn Cổ Điện. Tia thiểm điện màu đen này, so với thiên phạt còn đáng sợ hơn, sánh ngang với uy lực của Chuẩn Tiên Đế khi lay động lực lượng nhân quả, mang theo khí tức hủy diệt thế gian, chôn vùi mọi thứ trong biển lôi quang khủng bố.
Âm!
Kim sắc điện vũ nổ tung, hóa thành phế tích.
chìm trong hắc sắc lôi quang.
Cùng lúc đó, khối bia đá tàn phá trong hắc vụ bỗng tỏa sáng, mấy cái đại đạo văn tự rực rỡ hơn bao giờ hết. "Cơ duyên thành Đết"
Cơ duyên thành Đế chỉ dành cho một người duy nhất.
Tiếng thở dài khe khẽ vang lên, như một lời thầm thì, quanh quẩn trong không gian.
Sau đó, Thạch Hạo lại nhìn thấy những cảnh tượng xa xưa, Bất Diệt lão nhân, Vũ Đế, Thương Đế, Hồng Đế đều từng lang thang nơi đây.
Thành tựu Tiên Đế quả vị, quả thực vô cùng gian nan, ít nhất cho đến nay Thạch Hạo chưa từng gặp qua sinh linh nào như vậy!
Chủ nhân của chấp niệm kia là ai? Phải chăng là lời nhắc nhở dành cho Thạch Hạo?
Rương gỗ mục và chấp niệm kia, ai mới là người đang biểu đạt thiện ý?
Rốt cuộc là tiến lên hay quay đầu bỏ đi?
Thạch Hạo đứng yên tại chỗ, lặng lẽ nhìn rương gỗ mục, rồi lại nhìn về nơi sâu thắm nhất của cổ địa chung cực. H6l
Bỗng nhiên, hắc vụ cuồn cuộn, cuồn trào mãnh liệt vê phía bên ngoài, không thể nghi ngờ gì nữa, nó mang theo vô số vật chất hắc ám, nông đậm đến mức không thể tan biến, đó chính là bản nguyên hắc ám.
Tuy nhiên, bên trong cũng có những đại đạo phù văn, ẩn chứa vô thượng áo nghĩa, vượt xa cấp bậc Chuẩn Tiên Đết
Điều này khiến Thạch Hạo chấn động, đó chẳng phải là huyền bí của Tiên Đế chân chính hay sao?
Trong màn hắc ám ấy, lại có những đại đạo phù văn như vậy tỏa sáng, khuếch tán ra bên ngoài cùng với bản nguyên hắc ám, số lượng không nhiều, nhưng cũng vô cùng kinh người.
Kinh văn áo nghĩa của Tiên Đế quả thực khiến lòng người chấn động, ngay cả Thạch Hạo cũng phải kinh ngạc, khó trách Diệt Thế lão nhân và những người khác trước khi lâm chung đều mang theo tiếc nuối, không cam lòng.
Nơi đây quả thực có cơ duyên thành Đết
Nơi đây rốt cuộc là nơi nào? Tại sao lại có loại đồ vật này? Xa xa, vật chất hắc ám càng thêm nồng đậm, phun trào ra bên ngoài, vô cùng khủng bố, nhưng bên trong nó lại bao bọc lấy những đạo văn thần bí, ẩn chứa áo nghĩa kinh thiên.
"Học theo ta thì sống, giống ta thì chết."
Thạch Hạo không hề mất đi lý trí, trái lại vô cùng bình tĩnh. Hắn tự nhủ như vậy, không vội vàng thu nạp, mà như một kẻ ngoài cuộc, lạnh lùng đứng đó, thản nhiên quan sát.
Nếu đổi lại là người khác, đa phần đã không thể nhịn được, bởi vì ngay trước mắt là tạo hóa kinh thiên động địa, nếu bỏ lỡ, có lẽ sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.
Mãi đến rất lâu sau, hắn mới cẩn thận bắt lấy những phù văn, âm thâm quan sát, suy ngẫm.
"Hữm?”" Thạch Hạo lộ vẻ khác thường, tất cả kinh văn đều được lạc ấn bên trong bản nguyên hắc ám!
Trong quá trình này, khi hắn bắt lấy đại đạo phù văn, bản nguyên hắc ám cũng đồng thời bị luyện hóa, muốn dung nhập vào thân thể hắn.
“Thì ra là vậy... Thạch Hạo kinh hãi, hắn rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao trong cơ thể Diệt Thế lão nhân, Vũ Đế, Thương Đế, Hồng Đế bọn họ lại có vật chất hắc ám, cứ kéo dài như vậy, làm sao có thể không bị hắc ám ăn mòn?
Phải biết rằng, bản nguyên hắc ám ở nơi này đã liên quan đến tâng thứ Đế Đạo chân chính!
Loại sinh linh như Diệt Thế lão nhân, Vũ Đế, cả đời chỉ cầu mong Tiên Đế quả vị. Bọn họ lãnh khốc, cũng rất tuyệt tình, kiên định đại đạo vô tình, xem vạn vật vi sô cẩu.
Tới tâng thứ của bọn họ, chỉ cần có thể thành tựu Tiên Đế vị, mọi thủ đoạn đều có thể sử dụng.
Hấp thu bản nguyên hắc ám thì tính là cái gil
Có lẽ, ức vạn năm sau, sau vô số kỉ nguyên luân hồi, Thạch Hạo cũng sẽ đi theo con đường này, bởi vì ngồi nhìn sự thay đổi của vô số kỷ nguyên, đại thế chìm nổi, bất kì cường giả nào cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Đến loại cảnh tượng này, có lẽ chỉ có đột phá, vượt qua hết thảy mọi thứ trước đây mới là lựa chọn cuối cùng. Thế nhưng, hiện tại hắn không thể sa ngã, hiện tại thành Đế không có dụ hoặc bao lớn với hắn.
Nếu như có lựa chọn, hắn tình nguyện từ bỏ hết thảy mọi thứ hiện tại đang có, đổi lấy sự phục sinh của thân nhân, cố nhân, tái hiện trên thế gian.
"Dừng lại đi, quay đầu lại đi, bằng không, ngươi sẽ bị nó ăn mòn!" Ở phía sau, chiếc rương gỗ mục lại truyên ra âm thanh.
Bởi vì, tia sáng áp chế nó đang dần thoái lui rất nhiều.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Thạch Hạo hỏi.
"Ta là một u hồn lạc lối, đột nhiên thức tỉnh lại ở đây." Chiếc rương gỗ mục rung lên.
Âm!
Ngay khoảng khắc tiếp theo, nơi sâu trong cổ địa chung cực lần nữa bùng phát ra ánh sáng vô lượng, đều là ô quang, đánh về phía rương gỗ mục.
Loại lực lượng này khiến người ta sợ hãi, khiến Thạch Hạo cũng động dung, nó bao hàm từng tia khí tức của Tiên Đế, thần uy cái thế, đây là lực lượng vô tận. Rương gỗ mục rạn nứt!
Oanhl
Ruong gỗ mục bỗng nhiên nổ tung, ánh sáng rực rỡ như mưa rào, chói loi đến cực điểm, bao phủ cả không gian, tựa như bảo vật thần thánh nhất xuất thế. Khi hết thảy bình yên trở lại, xuất hiện một tòa thần miếu, cổ lão và thần bí, có một cỗ cảm giác tang thương của lịch sử. Ngôi thân miếu được làm bằng gỗ, tuy cũ kỹ nhưng lại toát ra vẻ bất phàm.
"Rương gỗ mục?!" (Truyện được dịch và đăng tải độc quyền trên trang web Bạch Ngọc Sách.)
Thạch Hạo ngẩn ngươi, tòa miếu cổ này là do rương gỗ mục hóa thành.
Nó sở hữu lực lượng khôn lường, ẩn chứa khí tức khai thiên tích địa, phảng phất như sản vật của thời đại kia, giờ đây từ bên trong đang phun trào ra hỗn độn.
Đồng thời, Thạch Hạo cũng cả kinh. Hắn nhìn thấy một sinh linh, đang ngồi xếp bằng bên trong tòa thần miếu cổ này. Đó là một đoàn ánh sáng, bao bọc lấy một sinh linh, sương mù bao phủ. Nó ngồi xếp bằng trong đó, đột nhiên mở bừng mắt, mang đến cho người cảm giác thần bí vô cùng.
Không cảm nhận được lực lượng mênh mông, nhưng nó tuyệt đối bất phàm! "Ngươi muốn nói với ta cái gì, kính xin nói rõ.' Thạch Hạo nói.
"Ta cũng nhớ không rõ, tuế nguyệt quá xa xăm, ta chỉ là một đạo tàn hồn, một tia nguyên thần ấn ký." Nó thở dài, có chút khổ não, càng là vô tận tiếc nuối. Thạch Hạo quan sát tỈ mỉ, tòa thần miếu bằng gỗ này rất giống với Tiếp Dẫn Cổ Điện.
"Cái gọi là Tiếp Dẫn Cổ Điện, là để tiếp dẫn ngươi quay về?" Thạch Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc, sinh ra ý niệm kỳ lạ như vậy.
"Ta cũng không rõ, ta chỉ biết phía trước rất nguy hiểm. Ngươi nên cẩn thận nhìn rõ, phía trước rốt cuộc là cái gil Sinh linh kia nhắc nhở.
Trong rương gỗ mục có một tia nguyên thần ấn kỳ, mãi cho đến ngày hôm nay mới thức tỉnh, khiến Thạch Hạo cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Hắn không hề sợ hãi, chỉ cần không phải Tiên Đế chân chính xuất hiện, thế gian này không ai có thể giết hắn!
Vật chất hắc ám cuồn cuộn, Thạch Hạo im lặng quan sát, tiếp tục luyện hóa. Mỗi khi luyện hóa được một phần vật chất hắc ám, hắn lại có thể thu thập được một ít phù văn, thu hoạch rất lớn.
Âm!
Vài tháng sau, Thạch Hạo đột nhiên run lên dữ dội, từ trên thân thể tỏa ra một làn khói đen nồng nặc, đó là vật chất hắc ám đáng sợ xâm nhập vào, bị hắn cưỡng ép bức ra ngoài.
Thông qua vài tháng quan sát, hắn phát hiện ra rằng, tinh khí thân của bản thân đã bị cổ địa chung cực này hấp thu đi không ít, đây chẳng khác gì là một cuộc trao đổi.
Hắn bỏ ra tinh khí thân, có được kinh văn, bị hắc ám ăn mòn.
Hắn lộ ra vẻ mặt khác thường, cuối cùng lui về phía sau, tĩnh dưỡng ròng rã hơn một năm. Sau đó, hắn đột ngột bước đi về phía sâu thẳm của cổ địa chung cực, muốn nhìn cho rõ ràng hơn.
Quả nhiên, càng đến gần càng nhìn rõ ràng hơn, đồng thời số lượng Tiên Đế Kinh Văn thu được cũng sẽ càng nhiều. Tới cuối cùng, hắn dừng bước, nhìn thấy một tâng 6 quang bao phủ một vùng cương thổ rộng lớn phía trước.
Bên trong đó, mông lung mơ hồ, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dạng đại khái. "Có một sinh linh!"
Thạch Hạo kinh hãi, đó là một sinh vật hình người to lớn, thậm chí còn bao la hùng vĩ hơn cả đại sơn. Sinh linh này đang ngôi trên một chiếc ghế đá, ngửa mặt lên trời, thân thể tàn khuyết.
Âm!
Toàn thân Thạch Hạo bộc phát ánh sáng vô lượng, thúc đẩy đạo hạnh lên đến cực hạn, cẩn thận nhìn chăm chú, nghiêm túc quan sát.
Cuối cùng, hắn nhìn rõ ràng, dưới bầu trời hoàng hôn nhuốm màu máu, trên vùng đất đá lởm chởm hoang tàn, hắc vụ cuồn cuộn, một gã khổng lồ đang ngửa mặt nằm trên chiếc ngai vàng được deo gọt từ đất đá.
Hắn toàn thân đen kịt, thân thể phảng phất như đã mục nát, tỏa ra hắc vụ nồng nặc, đó chính là nơi khởi nguồn thực sự của vật chất hắc ám! Tất cả hắc ám, đều xuất phát từ một cỗ thi thểi
Hắn vô cùng tàn phá, tựa như bị xé nát, vết rách bắt đầu từ đầu lâu, lan dài đến phần bụng.
Nửa thân trên thiếu khuyết đi một nửa, chỉ còn lại nửa cái đầu lâu, cánh tay trái..., nửa thân dưới vẫn nguyên vẹn, y ngửa mặt nằm trên ghế đái!
"Cái này. . "
Ngay cả khi đã tu luyện đến cảnh giới này, Thạch Hạo cũng không khỏi kinh hãi.
Đây chính là bí mật lớn nhất của cổ địa chung cực?
Nơi sâu thẳm nhất này lại ẩn chứa một thi thể khổng lồ, nếu đứng dậy, ắt hẳn sẽ đỉnh thiên lập địa, trên người y thoang thoảng uy áp và khí cơ của Tiên Đế. Dù đã chết đi, nhưng vẫn có thể toát ra khí thế như vậy, có thể thấy sự khủng khiếp năm xưa, thật khiến người ta kinh sợi
Vật chất hắc ám tỏa ra từ thân xác mục rữa, ăn mòn mảnh đất cổ xưa và vô tận này. Nếu nhìn thật kỹ, có những sợi trật tự thần liên trói buộc y, giữ y trên ghế đá, đồng thời lớp màn sáng vốn dĩ nên là thân thánh đang trấn áp nơi đây, nhưng đã bị hắc ám vật chất nhuộm thành màu đen.
Nhìn qua, hắn chẳng khác gì nhân tộc, chỉ có điều là to lớn vô cùng.
"Hãy tránh xa y, nơi đây rất nguy hiểm!" Phía sau, dấu ấn nguyên thần trong tòa thần miếu kia lên tiếng.
Thạch Hạo không rời đi, mà đi vòng quanh nơi đây một vòng, quan sát kỹ càng, ở khoảng cách gần như vậy, ngay cả hắn cũng có khó mà chịu được. Bởi vì, vật chất hắc ám kia quá mức nồng đậm, thậm chí còn muốn đồng hóa hắn.
Có thể tưởng tượng, Diệt Thế lão nhân, Vũ Đế bọn họ vì sao trong cơ thể lại có lượng lớn hắc ám chỉ lực rồi.
Ngày xưa, bọn họ vì muốn thành tựu Tiên Đế, từng ở đây lưu lại rất lâu, vì muốn có được Tiên Đế kinh văn, không ngừng luyện hóa hắc ám bản nguyên. "Thuận theo bản nguyên, truy tìm nguồn gốc, cảnh tượng xưa kia, hiện!" Thạch Hạo gầm lên một tiếng, thúc giục vô thượng pháp lực, vận dụng toàn bộ đạo hạnh của bản thân, bắt đầu diễn hóa ở đây, hắn muốn nhìn thấy một số chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Âm ầm!
Tựa như thiên băng địa liệt, nơi này xuất hiện rất nhiều cảnh tượng khác thường.
Chỉ là, nơi này quá mức phi thường, liên quan đến Chuẩn Tiên Đế, thậm chí Tiên Đế, cho nên việc truy ngược dòng của Thạch Hạo như vậy, gặp phải lực cản vô cùng to lớn.
Sinh linh cấp bậc này, vốn dĩ đã tự che giấu thiên cơ, bọn họ đều không thể bị dò xét.
Thạch Hạo dùng thủ đoạn tuyệt thế, lấy tu vi ngút trời cưỡng ép suy diễn. Cuối cùng, hắn nhìn thấy những cảnh tượng mơ hồ nhưng chân thực.
Hắn nhìn thấy thi thể kia, ở trong quá khứ từng thổ nạp, từng có hô hấp!
"Y còn sống!?"
Thôi tính tuế nguyệt, chính là chuyện xảy ra trước khi Thạch Hạo độ hải, trong lúc hô hấp, y phun ra hắc vụ nồng đậm, hóa thành đại đạo phù văn phô thiên cái địa tuôn ra.
Nó bao phủ Giới Hải, cuôn cuộn lan đến bờ bên kia.
Kế đó, khi y hít vào một hơi, vô số tỉnh khí từ Tiên Vực, Táng Địa và vô số các vực khác đều bị tiếp dẫn, tụ hội về nơi đây.
Thạch Hạo kinh hãi, hít vào một ngụm khí lạnh.
Việc đã đến nước này, ngay cả hắn cũng cảm thấy rợn tóc gáy.
Tuy nhiên, cũng chỉ có một lần hô hấp như vậy mà thôi, không phải là liên tục. Sau khi hoàn thành việc này, thi thể đó trở nên uể oải, như thể đã hao tận một thân khí lực của y.
"Phun trào ra vật chất hắc ám của bản thân, hấp thu lấy tinh khí thánh khiết và thuần túy chân chính." Thạch Hạo tự nhủ, nhíu chặt lông mày, đây là một sự trao đổi.
Tiếp theo, hắn tiếp tục quan sát, truy tìm nguồn gốc, dò xét Thiên Cơ.
Hắn nhìn thấy Vũ Đế, nhìn thấy Thương Đế bọn họ, mang theo lượng lớn lực lượng thuần khiết đến đây luyện hóa Hắc Ám, thu lấy Tiên Đế Kinh Văn. Tiếp đó, Thạch Hạo nhìn thấy con dân Hắc Aml
Từng tòa lại từng tòa Tiếp Dẫn Cổ Điện chìm trong hắc ám mịt mù. Rất nhiều thiên kiêu, anh tài xuất chúng và những sinh linh bị giam cầm trong hắc ám lao lung, bị hắc ám xâm chiếm, hấp thụ, đồng thời bản nguyên tinh khiết của bọn họ cũng bị rút đi.
Thạch Hạo cảm thấy đau cả đầu, hắn hiểu ra rằng, tất cả nguồn gốc của tai họa hắc ám đều ở đây, bắt nguồn từ cỗ thi thể kia.
Ngay sau đó, hắn lại nhìn thấy Diệt Thế lão nhân, Vũ Đế, Thương Đế bọn họ. Bốn vị Chuẩn Tiên Đế chắc chắn cũng đã thấu hiểu hết thảy mọi chuyện nơi đây, nhưng lại không thể cưỡng lại, vì muốn có được Tiên đạo kinh văn, mỗi cách một đoạn thời gian họ lại phải triệu tập một số con dân Hắc Ám, như thể đang hiến tế tại đây.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không dám kéo dài quá lâu, vì sợ bản thân bị triệt để hắc ám hóa.
Vì vậy, bọn họ cũng sẽ ngủ say, cũng sẽ nghỉ ngơi, chờ đợi kỷ nguyên tiếp theo giáng lâm, trong thời gian này, âm thầm tu luyện. Đồng thời, bốn vị Chuẩn Tiên Đế cũng từng công kích qua nơi này, đã phát sinh qua đại chiến, muốn triệt để phá tan nơi này để tiến vào trong, lấy được phù văn lạc ấn trên thi thể đó.
Tuy nhiên, bọn họ đã thất bại.
Diệt Thế lão nhân, tự xưng là vị Chuẩn Tiên Đế đầu tiên sau khi khai thiên tích địa, nhưng có một điều kiện tiên quyết, chính là phải loại bỏ cái thi thể cổ lão này mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận