Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 211: Bọn Họ Không Có Đối Tượng Phù Hợp 1

Những người có mặt đều bị sốc nặng.

Hóa ra đó chính là đoàn trưởng Phong, cái người trông vừa lạnh lùng vừa hung dữ, có thể dọa trẻ con và thiếu nữ sợ phát khóc sao? Đâu chỉ có mỗi trẻ con và thiếu nữ, ngay cả con trai cũng có rất ít người mà không sợ anh.

Đoàn trưởng Phong quả thực rất đáng sợ.

Trong phút chốc, mọi người đang có mặt ở đây đều nhìn Cố Di Gia với ánh mắt kính phục. Không nhìn ra đó nha, em gái dịu dàng yếu ớt của đoàn trưởng Cố lại không sợ đoàn trưởng Phong, dám làm người yêu của anh.

Tuy điều kiện của đoàn trưởng Phong rất tốt nhưng khí thế trên người anh quá đáng sợ, tính tình lại vừa lạnh lùng, vừa cứng rắn, vừa thẳng thắn, cho dù có người có ý định kia thì cũng phải xem xem có chịu được tính tình cứng rắn của anh hay không.

Cố Di Gia bị mọi người nhìn đến mức sững sờ.

Đoàn trưởng Phong thành người yêu của cô lúc nào vậy? Sao cô lại không biết?

Sau khi phản ứng lại, mặt cô đỏ bừng, vừa xấu hổ, vừa thẹn thùng, vừa có một loại cảm xúc không nói lên lời.

"Cha con nói rồi, chú Phong hiếm khi quan tâm đến đồng chí nữ, dì là đồng chí nữ duy nhất mà chú ấy quan tâm." Chu Vệ Tinh ngây thơ lặp lại lời của cha cậu bé, mở to mắt nhìn Cố Di Gia: "Dì Gia Gia, dì đừng nói dối trẻ con, làm vậy không đúng đâu."

Chu Vệ Tinh còn chưa nói xong, Chu Vệ Cương đã nhanh chóng bước tới, bịt miệng em trai mình lại.

Chu Vệ Tinh cũng rất hoang mang: "Chú Phong thật sự không phải người yêu của dì sao? Nhưng không phải hôm qua dì và chú Phong cùng nhau đi đón anh Bảo Sơn và Bảo Hoa tan học ạ?"

"Nhưng..."

"Thật!" Cố Di Gia cố gắng đảm bảo, sợ mọi người hiểu lầm.

Cậu tưởng hai em trai của mình đã hiểu ý của cha, không ngờ hai đứa lại không hiểu chút nào. Mặc dù chú Phong đối với dì Gia Gia có chút "không trong sáng", nhưng lỡ như dì Gia Gia không có ý đó, vậy chẳng phải sẽ làm khó người ta sao?

Cô không kịp lý giải xem cảm xúc đó là gì, chỉ có thể lắp bắp: "Tiểu Tinh, con hiểu lầm rồi. đoàn trưởng Phong và dì không phải quan hệ như vậy đâu."

Cậu bé có chút xấu hổ nói với Cố Di Gia: "Dì Gia Gia, dì đừng nghe em trai con nói bậy, em ấy hiểu lầm thôi ạ."

Đoàn trưởng Phong là người tốt, nhưng cô không muốn người khác hiểu lầm anh, gộp mình với anh vào chung một chỗ, điều đó không công bằng với đoàn trưởng Phong. Cô cũng không muốn làm những chuyện kiểu như lợi dụng tin đồn để trói buộc người khác, cho nên khi gặp phải chuyện này, cô đương nhiên sẽ nhanh chóng làm rõ để tránh mọi người hiểu lầm.

Chu Vệ Tinh mở to mắt: "Thật ạ?"

Cố Di Gia dở khóc dở cười: "Dì thật sự không lừa con, đoàn trưởng Phong thật sự không phải người yêu của dì, con đừng hiểu lầm."

"Không sao đâu." Cố Di Gia thấy cậu bé áy náy, cũng không cảm thấy có chuyện gì: "Hiểu lầm thì làm rõ là được rồi, nói vậy mọi người sẽ không hiểu lầm nữa, đúng không nào?"

Cố Di Gia: "Ừm, chuyện đó..."

Nói xong cô ngẩng đầu nhìn xung quanh, mỉm cười nhìn những người thân của quân nhân đang dừng lại nghe chuyện phiếm.

Thực tế hôm qua cha đã dạy cậu rằng, chuyện không có căn cứ không thể dễ dàng đưa ra kết luận hay có sao nói vậy, nếu không sẽ ảnh hưởng đến danh dự của đồng chí nữ.

Chu Vệ Cương càng nghĩ càng thấy áy náy: "Xin lỗi dì Gia Gia..."

Ngày thứ hai sau ngày khai giảng, một số phụ huynh có thời gian sẽ đưa con đến trường, Trần Ngải Phương và Diệp Huệ Cúc cũng như vậy.

"Đúng vậy..."

Đoàn trưởng Phong không giống một người nhàn nhã như vậy.

"Chúng tôi đương nhiên sẽ không hiểu lầm."

Bọn họ mỉm cười gật đầu, sau đó tạm biệt mọi người ở đây như chưa có chuyện gì xảy ra rồi nhanh chóng đưa con rời đi.

Thái độ của cô khiến mọi người cảm thấy thoải mái, dù đang nghĩ gì cũng phụ họa: "Đúng vậy, đồng chí Cố nói đúng."

Điều này giúp trẻ cảm thấy an tâm hơn, cũng có thể tập trung hơn vào việc học.

Dù những người thân của quân nhân này đã rời đi nhưng bọn họ vẫn quan tâm đến chuyện này.

Tuy bọn họ nói sẽ không hiểu lầm nhưng thật ra trong lòng bọn họ đều đã hiểu lầm rồi. Nếu không phải người yêu thì sao giải thích được chuyện hôm qua đoàn trưởng Phong đặc biệt cùng em gái đoàn trưởng Cố đi đón mấy đứa trẻ.

"Chúng tôi đều biết, đồng chí Cố và đoàn trưởng Phong hiện tại vẫn chưa có gì."

Hơn nữa hai đứa trẻ kia cũng không phải con của anh, sao anh lại đi đón? Suy cho cùng, thật ra có lẽ đoàn trưởng Phong muốn dành nhiều thời gian ở bên em gái của đoàn trưởng Cố?

Bọn họ đều hiểu, nam nữ trẻ tuổi lúc mới yêu sẽ luôn nắm bắt cơ hội để gặp nhau, hai người này có lẽ sắp trở thành người yêu, nhưng vẫn chưa chính thức yêu, cho nên cô gái mới xấu hổ chưa dám thừa nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận