Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 190: Ăn Ngon 3

Chương 190: Ăn Ngon 3Chương 190: Ăn Ngon 3
Có thể ăn nổi 10 cân thịt heo, người có tiền!
Phi Túc ăn Tết xong là 16 tuổi rồi nhưng dáng người xem ra cao to khỏe mạnh hơn các cậu trai trưởng thành bình thường, cao khoảng 1m7-1m8 gì đó, dáng người cường tráng. Mùa đông mà cậu chỉ mặc một bộ quần áo cotton mỏng manh, ống tay áo xắn lên cao, lộ ra cơ bắp cánh tay chắc chắn.
Cậu buộc một cái tạp đề yếm bằng da, một tay cầm dao chặt thịt, động tác chặt thịt rất nhanh nhẹn, mây bay nước chảy như thường cắt vị trí thịt mà khách yêu cầu xuống rồi đặt lên cân, trọng lượng không sai biệt bao nhiêu.
Người mua thịt giơ ngón tay cái lên hướng về phía Phi Lôi Đình đang ngồi hút thuốc ở bên cạnh tán thưởng nói:
"Anh Phi à, cậu con trai này của anh có tám phần bản lĩnh của anh rồi đấy."
"Thằng nhóc này còn phải học hỏi." Phi Lôi Đình có ý khiêm tốn chút mà nụ cười trên mặt có thế nào cũng không che đậy nổi.
"Đứa nhỏ này còn đi học phải không nhỉ?" Ngày thường cũng không thấy đứa bé này đến cửa hàng thịt giúp đỡ, ngày nghỉ và lễ trái lại mỗi ngày đều có thể thấy cậu.
"Đang học, năm nay là năm ba, còn muốn học lại một năm, thằng nhóc thối này nói cái gì mà nhất định muốn thi vào Nhất Trung, chị nói xem nhà họ Phi chúng tôi từ lúc nào từng có người đi học chứ, học dở thì về trại chăn nuôi giúp tôi không phải là tốt lắm à, đáng tiếc đứa con này cứng đầu, lời của người bố là tôi đây ở trước mặt nó chẳng có tí phân lượng nào."
Phi Lôi Đình dụi tắt đầu thuốc lá, ném vào thùng sắt ở bên cạnh, nhìn con trai nghiêm mặt ở bên cạnh, sự bất đắc dĩ ở trong lòng thì khỏi nhắc nữa.
"Thích học mà anh còn oán trách, thằng con nhà tôi dùng gậy đánh nó cũng chẳng chịu đi học lại thêm một năm nữa ấy chứ, chỉ đợi lớp của ông nội nó, có đứa con trai như vậy anh nên cười thầm chứ, đợi ngày nào đó nó lên đại học trở về cho anh, vẫn là tăng thêm thể diện của nhà họ Phi các anh."
Người đó nhanh nhẹn đưa tiền và nhận lấy thịt được gói bằng giấy dâu mà Phi Túc chuyển qua, dùng ánh mắt cổ vũ liếc nhìn Phi Túc.
"Đừng nghe ba cháu nói, học hành cho giỏi, tăng thêm kiến thức và kinh nghiệm, hiểu rõ đạo lý, đứa trẻ này cháu là một người có suy nghĩ đấy."
Người bên cạnh cũng cảm thấy đứa con trai này của nhà họ Phi không bình thường, Phi Túc nghiêm mặt chặt thịt, bọn họ đều nghĩ sai rồi, cậu thật sự không nghĩ nhiều như thế, cậu thi Nhất Trung chính là đuổi theo cô gái mà cậu thích, cứ cho là học đại học cũng chỉ là để lấy lòng ba vợ vui thôi.
Phi Túc có hơi râu rĩ, mấy tháng trời lại trôi qua, cô gái của cậu đã biết tên của cậu chưa?
Khóe mắt liếc sang bên cạnh, trông thấy một bóng dáng quen thuộc, cả người Phi Túc bắt đầu căng thẳng, eo và lưng càng thẳng hơn, dao chặt thịt trong tay bổ xuống xương chân giò cũng càng mạnh mẽ uy lực hơn.
Lăng Điềm vẫn là lần đầu tiên đi với mẹ đến cửa hàng thịt heo, hôm nay mẹ cô bé đến tìm ông chủ của cửa hàng thịt heo để bàn chuyện đặt thịt trước. Còn về cô bé thì để tự mình đến cửa hàng lựa chọn một miếng thịt ba rọi thượng hạng, hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ đông, cô bé muốn làm món thịt kho tàu chính cống cho cả nhà. Mặt trời hôm nay vừa phải, chiếu lên người ấm áp dễ chịu vô cùng, không có cái lạnh lẽo của mấy hôm trước, ánh nắng chiếu lên làn da màu lúa mì cường tráng kia, giơ tay, vung xuống, sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và mỹ học.
Tướng mạo của chàng thiếu niên tuấn tú khôi ngô, ánh mắt kiên nghị, trên trán thấp thoáng vài giọt mồ hôi, giọt mồ hôi óng ánh từ trên thái dương trượt xuống, thấm vào cổ áo rồi biến mất không thấy.
"Bang... Bang... Bang...
Cánh tay tráng kiện vung xuống, Phi Túc cảm thấy biểu hiện của mình tốt lắm rồi, như lời ba nói là mùi vị của đàn ông.
Lăng Điềm không nhịn nổi mê mẩn mà nhìn.
Miếng thịt heo kia nhìn có vẻ ngon lắm lắm áI!!
Phần thịt mỡ sáng rực, màu sắc của phần nạc lộ ra màu hồng nhạt tươi mới, đặc biệt là tính đàn hồi của từng miếng thịt cắt xuống xong ngay lập tức được đặt lên cân. Lăng Điềm dám dùng kinh nghiệm chọn thịt ba rọi của cả đời trước của mình xin thề, đây tuyệt đối là heo chăn nuôi thả rông thượng hạng, không lạc vào đâu được.
Còn về người chặt thịt heo, không nằm trong phạm vi tâm nhìn của Lăng Điềm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận