Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 183: Áo Tưởng Tan Vỡ 1

Chương 183: Áo Tưởng Tan Vỡ 1Chương 183: Áo Tưởng Tan Vỡ 1
Đồ ăn sau bếp luôn được đựng trong nồi đặt trên bếp rồi dùng nước sôi giữ độ ấm cho món ăn, mấy món ăn phụ đi kèm cũng được làm sẵn, Vạn Kim Chi chọn mấy món con gái lớn thích ăn rồi bỏ vào trong hộp cơm, một hộp cơm đầy ú ụ ra lò.
"Đưa cơm chị rồi về luôn nhé, lát nhà mình ăn cơm luôn."
Trường tiểu học chỉ cách tiệm thịt kho tâm mấy trăm mét, ngày xưa trẻ con đứa nào cũng tự mình đi bộ đến trường, cũng chẳng có ai để ý đến chuyện yên tâm hay không yên tâm về chúng cả.
Lăng Điềm cầm hộp cơm, lúc xoay người chuẩn bị rời đi thì vừa hay đâm sầm vào một vị khách ở phía sau, chóp mũi và trán có cảm giác như thể mới đụng trúng một khối sắt cứng ngắc, cơn đau khiến cô ngứa nước mắt ngay tại chỗ. Đây chỉ đơn giản là một loại phản ứng sinh lý bình thường, thực ra thì cô cũng không phải loại người được nuông chiều quá đến mức không chịu nổi đau đớn.
'Em không sao chứ?”
Phi Túc thê là cậu thật sự không có ý định chiếm tiện nghi của cô, ở tuổi này của hai người họ, cậu mà nghĩ thế thật thì chẳng khác nào nói cậu là một tên cầm thú, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn và chóp mũi đỏ ửng do mới bị đụng trúng của cô, cơ thể cậu cứng đơ như khúc gõ, không phải cậu còn nhớ giờ cậu với cô chỉ là hai người xa lạ thì sợ là cậu đã đưa tay lên giúp cô xoa xoa rồi.
Lăng Điềm ngẩng đầu, lần này coi như cô đã có chút ấn tượng với người bạn nam đứng trước mặt này rồi, dù sao thì mấy hôm trước lúc ăn cơm ở nhà ăn, cũng vì cậu ta nên cô mới ăn thêm nửa chén cơm mà.
"Không sao."
Lăng Điềm khoát khoát tay, cũng tại cô không cẩn thận, xoay người vội quá nên không chú ý tới tình huống sau lưng, cũng may lồng cơm được cô ôm rất chắc, không hề hấn chút gì.
"Mẹ, con đi đưa cơm cho chị rồi về ngay đây."
Vừa dứt lời thì cô khoát khoát tay, gật đầu với người bạn cao lớn trước mặt rồi nhanh chóng chạy đến trường.
Phi Túc nhìn cô bé đã chạy xa, lòng có chút vương vấn mà mãi nhìn theo cô, vẫn nên làm theo kế hoạch mua xong đồ ăn thì vê nhà thôi, có lẽ cậu nên tới bệnh viện mua ít thuốc mỡ, mới nãy đụng phải cô, khiến chóp mũi cô đỏ ửng cả lên, có lẽ nên nói lời xin lỗi với cô mới phải, sau đó cậu có thể mượn cái cớ đó làm quen với cô.
Cậu âm thầm tính toán kế hoạch trong lòng, sợ là đến bây giờ cô bé ấy còn chưa biết cậu là ai đâu, cảm giác thất bại bỗng chốc len lỏi trong tim.
"Anh trai, anh muốn mua đồ à?"
Lăng Tráng ngước cái đầu nhỏ nhắn của mình lên nhìn anh trai cao lớn trước mặt, anh trai này cao lớn quá, cậu thật muốn hỏi anh ấy một câu, đợi sau này cậu lớn rồi, anh trai có thể làm tướng quân của cậu không, hồi trước cậu từng gặp tiểu tướng quân của Yến gia ở một buổi cung yến, cơ thể vị tiểu tướng quân đó cũng cường tráng như người anh trai này vậy, nghe nói vị tiểu tướng quân đó uy phong lắm cơ.
"Hả? À, anh mua thịt."
Giọng nói của Lăng Tráng vừa hay cắt đứt mạch suy nghĩ miên man của Phi Túc, bấy giờ Lăng Điềm sớm đã chạy mất dạng rồi, Phi Túc thở dài, chỉ có thể làm theo kế hoạch cũ, mua thịt về ăn. Cũng may giờ họ còn nhỏ, không thể tính đến chuyện yêu đương, Phi Túc nghĩ, chờ sau này cậu lớn hơn một chút, nhất định sẽ có đủ dũng khí tiếp cận cô gái nhỏ mà cậu thích, chí ít phải để cô bé nhớ được tên của mình.
Ngoài mặt thì nghiêm túc, trong lòng lại nghĩ bao nhiêu thứ không chính đáng.
"Học trưởng Lăng, câu lạc bộ chúng ta dự định tổ chức một buổi tụ họp nhỏ vào ngày mai ở nhà ăn tầng ba, coi như là buổi tiệc chúc mừng câu lạc bộ tiếng Anh chúng ta giành chiến thắng trước trường đại học sư phạm Giang Chiết và đại học sư phạm Thượng Hải trong cuộc thi giữa các trường đại học, anh là người có đóng góp nhiều nhất cho câu lạc bộ tiếng Anh chúng ta, buổi tụ họp ngày mai anh nhất định phải tới đấy nhé."
Một cô nữ sinh cởi mở chặn đường Lăng Quốc Đống, vừa đá mắt ra hiệu với mọi người xung quanh vừa nói với Lăng Quốc Đống.
"Đúng thế, đúng thế. Buổi tụ họp như này sao thiếu học trưởng Lăng được." Không ít người cũng bắt đầu hùa theo, thành viên trong câu lạc bộ tiếng Anh của họ hầu hết đều đến từ khoa tiếng Anh, một số khác đến từ các khoa khác, nhưng họ lại rất có hứng thú với bộ môn tiếng Anh, thế nhưng dù có thuộc loại thành viên nào, họ đều vô cùng bội phục trình độ chuyên nghiệp của Lăng Quốc Đống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận