Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 404: Ấm Đến Ruột Gan

Chương 404: Ấm Đến Ruột GanChương 404: Ấm Đến Ruột Gan
Hàn Quốc Lâm ở lại, nói: "Công việc hiện nay của con đều là anh hai giúp tìm, mẹ, mẹ đừng nói ra ngoài mấy chuyện không đâu như vậy nữa."
"Con là em trai của nó, nó giúp con tìm việc không phải điều đương nhiên?" Mẹ Hàn hừ một tiếng.
Hàn Quốc Lâm yên lặng nhìn mẹ hắn, nói: "Cha con cũng là anh cả, năm đó điều kiện của nhà chú hai, chú ba không tốt, điều kiện nhà mình lại tốt hơn, con thế nào không thấy cha giúp đỡ chú hai, chú ba?”
Mẹ Hàn vội nói: "Sao có thể nói như vậy, mấy đứa đều là do mẹ sinh ral"
"Cha con cùng chú hai, chú ba cũng là do bà nội con sinh đấy." Hàn Quốc Lâm nói. Sau đó lại nói nhỏ với bà ấy: "Mẹ, mẹ đừng kiếm chuyện gây sự nữa, anh hai chị dâu đối xử không tệ với mẹ và cha, đối với anh em chúng con cũng rất quan tâm, chăm sóc, công việc hiện nay của con mỗi tháng có thể kiếm được 50 tệ, đây đều là anh hai dùng quan hệ giúp con tìm."
Anh ở lò mổ làm được hơn nửa tháng, lúc đầu còn có chút không vui, nhưng mà sau khi đi làm mới biết được, bán thịt lợn cũng không phải là biết cầm dao là có thể bán được.
Những thợ cả lâu năm ở đấy cũng nghiêm túc dạy nghề cho anh, nguyên nhân là gi? là bởi vì phía sau anh có anh hai, mà anh hai anh cùng người quản lý lò mổ có quan hệ rất thân thiết.
Cũng là từ trong miệng những người ở lò mổ biết được, thịt lợn đều có số định mức, đáng lẽ danh ngạch cuối cùng đã đưa ra rồi, xem như không còn nữa.
Nhưng mà anh thông qua mối quan hệ của anh hai, nên được nửa con lợn mang đi bán.
Nhưng mà những việc này anh hai anh một câu cũng không nói, Hàn Quốc Lâm cũng là từ trong miệng người khác biết được việc này, Hàn Quốc Lâm cũng biết hành vi mấy năm nay của bản thân không tốt, cha mẹ đều thiên vị anh, có cái gì tốt đều cho anh hết.
Nhưng mà anh hai anh vẫn nguyện ý giúp đỡ anh, không để anh ở trong thành ăn không ngồi đồi, Hàn Quốc Lâm cảm thấy anh hai đã làm hết trách nhiệm của một người anh rồi.
Mẹ Hàn còn muốn nói gì nữa, cha Hàn quát: "Được rồi, bớt nói vài câu đi."
Nhà thẳng hai hiện nay là muốn phát tài, con cái đều học tập tốt, sau này cuộc sống có thể không tốt sao?
Trần Nhu cũng không biết chuyện xảy ra ở nhà cũ bên kia.
Lúc này cô đang nói chuyện vô cùng vui vẻ với mọi người ở nhà Chu Trân, mặc dù mỗi người đều có chút thói quen không tốt, nhưng mà ngồi nghe họ nói chuyện như vậy cũng rất vui vẻ.
Ngồi ở bên đó nói chuyện hơn hai tiếng đồng hồ, Trần Nhu mới đứng dậy ra vê.
Lúc này mấy đứa nhỏ đang chơi ném tuyết ở trước cửa, chơi đùa vô cùng vui vẻ.
"Thím hai, năm nay con có thể cùng mọi người cùng nhau vào thành à?" Hàn Bảo Châu nói.
"Được, đến lúc đó chị với em sẽ ngủ cùng nhau." Hàn Chanh trả lời thay mẹ cô: "Em sẽ gọi cả chị Dao Dao đến nhà nữa, đến lúc đó chúng ta ngủ cùng nhau, sẽ cực kì náo nhiệt."
"Dao Dao, em ấy chê chị chân tay vụng về." Hàn Bảo Châu nói.
"Chị cứ kệ chị ấy, chị ấy không thông minh lắm, cứ coi lời của chị ấy như gió thổi bên tai là được." Hàn Chanh nói.
"Vậy được." Hàn Bảo Châu cười nói: "Lần trước em cho chị hai cái kẹp tóc thật đẹp quá."
"Em biết chị sẽ thích mà, đây là em chọn cho chị đấy." Hàn Chanh vừa nói xong thì một vốc tuyết đã đánh vào người cô.
"Hàn Khải Phàm, xem chị xử em thế nào!" Hàn Chanh trừng mắt, vo một nắm tuyết ném cậu: "Chị Bảo Châu cùng em xông lên!"
"Được." Hai chị em cùng nhau vo tuyết ném nhóc tư Hàn, nhóc tư bị ném thì cười ha hả, vô cùng nghịch ngợm.
Mấy đứa nhỏ chơi ở bên ngoài, Trần Nhu thì đi vào nhà, Hàn Quốc Bân lúc này mới từ bên ngoài về.
"9 rưỡi nhớ về phòng đi ngủ." Hàn Quốc Bân nói với may đứa nhỏ.
"Vâng!" Hàn Hàng, Hàn Chu trả lời.
Thấy vậy Hàn Quốc Bân cũng mặc kệ chúng, vào nhà tìm vợ mình, Trần Nhu đang ngồi sắp xếp đồ, định mang sang nhà mẹ đẻ, người đàn ông cục can này lại gần từ phía sau ôm lấy cô.
"Mấy đứa nhỏ vẫn ở bên ngoài đấy." Trần Nhu võ nhẹ anh một cái.
"Vợ ơi, giờ cũng muộn rồi, nên đi ngủ thôi." Hàn Quốc Bân nói.
"Anh còn phải gác đêm đấy, đứng sang bên đi." Trần Nhu cười mắng.
Nói anh ấy đi ra, nhưng vẫn cùng anh lên giường đất.
Đặc biệt là hai người nằm cùng nhau, quả thật là ấm từ trong ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận