Thăng Cấp Quá Nhanh, Bị Nữ Đế Để Mắt Tới

Chương 141: lưu tại Thẩm Thiên Hình bên người, đối với các ngươi tỷ muội tới nói đích thật là chuyện tốt!

Chương 141: Lưu lại bên cạnh Thẩm Thiên Hình, đối với hai tỷ muội các ngươi đích thật là chuyện tốt!
Say ấm lâu!
Tọa lạc ở ven hồ Nam Thành, phong cảnh tươi đẹp, khí phái xa hoa, có danh khí cực cao trong Bùi Vương Thành. Thương nhân, cự phú lui tới, tu sĩ trong giang hồ đều thích đến đây uống rượu.
Ngắm cảnh sông thiên phàm bay qua, tọa thai tháng trước nâng ly!
Không say không nghỉ!
Câu đối trên cửa chính Say ấm lâu, đem ý cảnh nơi này thể hiện phát huy vô cùng tinh tế!
Một cỗ xe ngựa dọc theo bờ sông đi tới, nhìn rất không đáng chú ý.
Mãi đến khi nó dừng sát ở trước lầu Say ấm, từ trên xe bước xuống hai thiếu nữ tuyệt mỹ, khiến người đi đường qua lại đều phải ghé mắt!
Hai thiếu nữ tuyệt sắc này, chính là Hứa Mộc Khanh và Hứa Mộc Yên!
“Tỷ tỷ, đi theo ta, không muốn chạy loạn, sư phụ các nàng đang chờ chúng ta.” Hứa Mộc Khanh kéo Hứa Mộc Yên vừa xuống xe đã muốn chạy đi, hướng phía Say ấm lâu đi đến.
Hứa Mộc Yên thần hồn bị thương, bây giờ đã mất đi phần lớn ký ức, lại sợ tiếp xúc với người sống, Hứa Mộc Khanh không trông chừng một chút, thật sự có khả năng bị lạc trong Bùi Vương Thành này.
Huống hồ, Bùi Vương Phủ bây giờ có quan hệ rất khẩn trương với Thẩm Thiên Hình, Hứa Mộc Khanh không muốn vì chuyện của mình mà khiến Bùi Vương Phủ để mắt tới.
Người của mười một tông chính đạo tới Bùi Vương Thành, tin tức đều đã truyền ra.
Không ai biết mục đích bọn hắn tới đây.
Hạo Nguyệt kiếm tông lấy pháp môn đưa tin của sư môn, tìm được Hứa Mộc Khanh, hẹn gặp mặt ở chỗ này.
Thứ nhất là Hứa Mộc Khanh đưa tin báo cho sư môn tình huống của Hứa Mộc Yên, thứ yếu Hạo Nguyệt kiếm tông muốn thông qua Hứa Mộc Khanh, nghe ngóng chuyện liên quan tới Thẩm Thiên Hình.
Trong lầu Say ấm, khách uống rượu chật ních.
Trong đại sảnh, khắp nơi đều là tu sĩ đến từ các hoàng triều khác, từng người đang bàn luận chuyện gần đây các đại tông yêu ma, đại tông Quỷ Tu muốn tới tìm Thẩm Thiên Hình gây phiền phức.
Những tin tức này đều đã không phải bí mật gì, Hứa Mộc Khanh không hề lộ vẻ gì, trực tiếp lên lầu hai.
Lầu hai khách uống rượu tương đối ít hơn một chút, lấy bình phong ngăn cách thành mấy gian phòng, lờ mờ có thể nhìn thấy có một số người đang ngồi.
Bọn hắn không hề giống tu sĩ bình thường ở lầu một, cao đàm khoát luận, ngược lại đều là nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Hứa Mộc Khanh mang theo Hứa Mộc Yên đi vào một gian phòng gần bên hồ, cất bước đi vào.
“Mộc Khanh!” “Mộc Khanh, Mộc Yên, các ngươi cuối cùng đã tới!” “Sư phụ!! Sư thúc!!” “Áo tím, Lôi Bân sư huynh, các ngươi sao cũng ở đây?” Trong phòng, Hứa Mộc Khanh nhìn thấy hai lão bà, trên mặt lập tức lộ ra nét mừng, hai người này đều là trưởng lão Hạo Nguyệt kiếm tông, đồng thời, cũng là sư phụ Lục Hồng Miên của nàng và tỷ tỷ, sư thúc Phương Hồng.
Mà cùng các nàng ngồi cùng một chỗ, còn có hai người bạn tốt của mình, Lôi Bân, Tiết Tử Y!
Đám người chào hỏi xong, Hứa Mộc Khanh lôi kéo tay Hứa Mộc Yên ngồi xuống.
Hứa Mộc Yên nhìn thấy bỗng nhiên có nhiều người xa lạ như vậy, phi thường bài xích và cảnh giác, trốn ở sau lưng Hứa Mộc Khanh không chịu ngồi tại bên cạnh bàn, tư thái và động tác kia, nhìn giống như vô cùng lạ lẫm.
Ngay cả sư phụ nàng cũng không đến gần được, bị Hứa Mộc Yên né xa xa.
“Mộc Yên sư tỷ sao lại biến thành dạng này? Sau khi chúng ta chia tay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiết Tử Y có chút không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Ban đầu ở Hoa Nhứ sơn mạch, Hứa Mộc Yên còn rất tốt, sao khi gặp lại, thế mà tựa như biến thành người khác, ngay cả các nàng cũng không nhận ra.
Lôi Bân cũng là một mặt kinh ngạc, “Mộc Yên sư tỷ thoạt nhìn là bị thương?” Hắn ngược lại đoán được.
Thế nhưng, để cho người ta nhìn quả thực có chút lo lắng.
Lục Hồng Miên thở dài, nói ra: “Tin tức ngươi gửi cho vi sư, ta đều đã xem, Mộc Yên bây giờ thần hồn bị tổn hại, cần mau chóng trị liệu, các ngươi cùng ta trở về đi!” Thần hồn bị thương, từ trước đến nay đều là vấn đề nhức đầu nhất của tu sĩ.
Hứa Mộc Khanh mặc dù là trưởng lão Hạo Nguyệt kiếm tông, nhưng một thân tu vi cũng chỉ là Tiêu Dao cảnh đỉnh phong, đối với thần hồn một đạo chỉ là biết một hai, căn bản là không có cách nào trị liệu.
Chỉ có thể mang Hứa Mộc Yên về tông môn xin mời tông chủ tự mình xuất thủ, nghĩ biện pháp trị liệu.
Chuyện này trước khi nàng đến, liền đã được tông chủ cho phép.
Đồng thời còn để nàng mang đến đan dược trị liệu thần hồn.
“Sư phụ, tỷ tỷ bây giờ đã mất đi ký ức, bất luận là ngoại nhân nào nàng đều không cho tới gần.” “Hơn nữa, nghe Thẩm đại nhân nói, thần hồn tỷ tỷ bị tổn thương, không phải linh dược bình thường có thể trị liệu, cần dựa vào phương pháp tu luyện thần hồn, mới có thể khỏi hẳn.” “Phiền toái nhất chính là, trừ Thẩm đại nhân ra, tỷ tỷ ngay cả lời ta nói đều không thế nào nghe.” “Có lẽ lưu lại bên cạnh Thẩm đại nhân, mới là biện pháp tốt nhất.” Hứa Mộc Khanh đem sự tình từ đầu đến cuối nói cho đám người một lần.
Đề cập tới Thẩm Thiên Hình, nàng có chút chột dạ, nhịp tim đều gia tốc mấy phần.
Thật không phải nàng không muốn trở về.
Mà là Hứa Mộc Yên trừ Thẩm Thiên Hình ra, không ai nhận ra!
Nàng không đi a!!!
Ân?
Lục Hồng Miên và Phương Hồng hai người nhao nhao hơi nhướng mày, sau đó ánh mắt lóe lên một tia dị sắc.
Thẩm đại nhân...
Đó không phải là Thẩm Thiên Hình sao?
Hứa Mộc Yên thần hồn bị thương, Thẩm Thiên Hình lại có thể trị liệu?
Hắn còn biết phương pháp tu luyện thần hồn?
Cái này... Nếu thật sự là như thế, Hứa Mộc Yên không chừng còn có thể nhân họa đắc phúc a!
Hơn nữa, quan hệ giữa Hứa Mộc Yên tỷ muội và Thẩm Thiên Hình càng hòa hợp, vậy thì lần này mười một chính đạo tông môn tới đây, có lẽ còn có thể cùng hắn nói chuyện.
Chỉ là, Hứa Mộc Khanh tỷ muội dù sao cũng là thiên kiêu Hạo Nguyệt kiếm tông, lấy tư chất thiên phú của hai người, ngày sau chưa chắc không có khả năng tranh đoạt vị trí Thánh Tử, bây giờ lại mỗi ngày đi theo bên cạnh Thẩm Thiên Hình, truyền đi có phải hay không có chút không quá phù hợp?
Hai người có chút do dự.
“Sư tỷ, không bằng trước kiểm tra thương thế của Mộc Yên rồi quyết định sau đi.” Phương Hồng nghĩ nghĩ, mở miệng nói ra.
Lục Hồng Miên khẽ gật đầu, cũng chỉ có thể làm như vậy trước.
Có một số việc, đã vượt ra khỏi phạm vi khống chế của nàng.
Nếu Hứa Mộc Khanh tỷ muội thật sự không muốn đi, nàng dùng sức mạnh, khẳng định sẽ khiến Thẩm Thiên Hình không hài lòng.
Đến lúc đó, Thẩm Thiên Hình đối với mười một tông chính đạo càng thêm chướng mắt, vậy thì sẽ đi ngược lại mục đích lần này của các nàng.
Kết quả này, không phải là điều nàng muốn.
“Tốt, để vi sư xem kỹ cho Mộc Yên một chút.” Lục Hồng Miên đứng dậy, đi tới bên cạnh Hứa Mộc Yên.
Hứa Mộc Yên vừa thấy, quay người liền muốn chạy, Hứa Mộc Khanh thật vất vả mới trấn an được nàng.
Lục Hồng Miên duỗi ra một tay, bao trùm lên đỉnh đầu Hứa Mộc Yên, lực lượng thần hồn xuyên thấu qua bàn tay, tiến vào sâu trong thức hải của nàng.
Hứa Mộc Khanh, Phương Tuyết, Tiết Tử Y, Lôi Bân bốn người đều đứng ở một bên, có chút lo lắng chờ đợi.
Hô...
Một lúc sau, Lục Hồng Miên sắc mặt thâm trầm thu hồi thủ chưởng.
“Sư tỷ, thương thế của Mộc Yên thế nào?” Phương Tuyết hỏi.
Lục Thuấn Tâm lắc đầu, nói: “Thật không tốt!” “Thần hồn bị xé rách, là vết thương cũ năm đó để lại, e là cho dù là tông chủ xuất thủ, cũng thúc thủ vô sách!” “Bất quá, có dấu hiệu chữa trị, xem ra Thẩm đại nhân thật sự có thể trị liệu thần hồn bị thương.” Thương thế của Hứa Mộc Yên, khiến nàng rất giật mình!
Vết thương cũ nàng đã biết, lần này ngoài ý muốn bị thương không chỉ khiến vết thương cũ tái phát, mà còn làm cho càng thêm nghiêm trọng.
Nhưng điều khiến nàng có chút giật mình là, thần hồn bị thương có dấu hiệu chữa trị, mà lại là mới được chữa trị gần đây!
Như vậy có thể thấy được, Hứa Mộc Khanh cũng không hề nói dối các nàng.
Thẩm Thiên Hình thật sự có năng lực trị liệu thần hồn Hứa Mộc Yên bị thương!
Đợi đến ngày hoàn toàn chữa trị, vết thương cũ của nàng đều sẽ được chữa trị hoàn toàn!
“Thẩm đại nhân thật sự có năng lực như thế?” “Vậy có lẽ để Mộc Yên lưu lại bên cạnh Thẩm đại nhân, sẽ tốt hơn.” Phương Hồng không nghĩ nhiều như Lục Hồng Miên, nàng ngược lại cảm thấy, có cơ hội như thế, không thể bỏ qua.
Đây là chuyện tốt đối với Hứa Mộc Yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận