Tam Thốn nhân Gian

Chương 885

ÉP TỚI CỰC HẠN!
í ÍT 7 ới trạng thái của hắn ta lúc này, \/ nếu thật sự có thủ đoạn như vậy thì e là sẽ dùng tới ngay..."
Những suy nghĩ này lướt nhanh qua trong đầu Vương Bảo Nhạc, thân thể của hắn cũng bay nhanh, sát khí ầm ầm bộc phát chẳng chút che giấu, lại còn lan ra khắp nơi. Vương Bảo Nhạc lúc này trông hệt như sát thần giáng thế. Đế Hoàng Khải bộc phát, Yểm Mục Quyết biến ảo đóng mở, thần binh tỏa sáng như muốn so bì cùng ánh sáng mặt trời ở xung quanh, chém mạnh về phía Hữu trưởng lão!
Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp nơi, khiến cho bão mặt trời ở xung quanh lại càng mãnh liệt hơn. Hữu trưởng lão đau đớn kêu lên một tiếng, miễn cưỡng dùng một tấm thuẫn đá cổ xưa để che chắn. Tấm thuẫn này vô cùng phi phàm, vừa xuất.
hiện đã trực tiếp tan ra, bao trùm lên người Hữu trưởng lão, khiến cho hắn ta như biến thành một người đá.
Trong tiếng nổ mạnh, thần binh cũng chém xuống. Nhưng Hữu trưởng lão đã biến thành người đá lại giơ hai tay lên, cưỡng chế chống lại. Mặc dù toàn thân của hắn ta vẫn rung lên kịch liệt, nhưng vẫn không hề bị nứt vỡ.
Vương Bảo Nhạc nhướng mày nhìn qua, đồng thời gương mặt thật sự của Hữu trưởng lão ở dưới lớp đã cũng tái mét, vội vàng lùi lại sau màn giao phong. Nhưng tốc độ của hắn ta vẫn thua Vương Bảo Nhạc một chút, ngay sau đó đã bị hắn đuổi kịp và chém thêm một nhát. Mặc dù nhát chém này vẫn bị cánh tay của Hữu trưởng lão ngán cản, nhưng lăn này cánh tay đá kia không chỉ rung chuyển mà còn xuất hiện một vết nứt dài.
"Ta không tin là mình không thể chém vỡ được ngươi!"
Tất cả sát khí trên người Vương Bảo Nhạc ngưng đọng lại thành.
thực chất, toàn thân trở nên điên cuồng. Hán tiếp tục phóng tới chỗ Hữu trưởng lão Thiên Linh Tông như một tia chớp, do tốc độ và tần suất vung thần binh quá nhanh mà tạo thành từng đợt hư ảnh rơi xuống như mưa, tạo thành những tiếng nổ mạnh như sấm rền, 'âm 'âm lan ra xung quanh.
Hữu trưởng lão không phải đối thủ của Vương Bảo Nhạc, chỉ có thể bị động đỡ đòn, thủ đoạn như gió lốc mưa cuồng của Vương Bảo Nhạc lại khiến hắn ta không thể nào phản kích được, hoàn toàn rơi vào thế bị động. Thân thông hắn ta có thể dùng lại có hạn, nên nhìn từ xa tới thì thân ảnh của Hữu trưởng lão không ngừng rút lui, máu phun liên hồi, nhưng chỗ máu kia cũng nhanh chóng bốc hơi.
Lớp đá trên người Hữu trưởng lão bị thế công điên cuồng của Vương Bảo Nhạc đánh vỡ ngày càng nhiều hơn, sau đó nổ tung sau một tiếng gầm nhẹ của Vương Bảo Nhạc!
Trong lúc lớp vỏ đá nổ tung, Hữu trưởng.
lão lại phun ra nhiêu máu hơn, vết thương ngày càng nghiêm trọng. Nhưng lúc này đôi mắt của hắn ta lại đày vẻ điên cuồng và dữ tợn, giống như thành công mượn thời gian hóa đá để tranh thủ đổi lấy một lần thi triển thần thông.
"Long Nam Tử, bây giờ tới lượt ta!"
Nói đoạn, Hữu trưởng lão gầm lớn một tiếng.
"Bản Mệnh Thất Luyện!"
vẻ mặt của Hữu trưởng lão trở nên vặn vẹo đầy dữ tợn. Mặc dù lúc trước hắn ta hoàn toàn ở thế bị động, rất nhiêu thần thông đều không thể triển khai được. Nhưng mượn nhờ hóa đá tranh thủ thời gian nên cuối cùng hắn ta cũng có thể dùng được hai thần thông... Một thẫn thông trong số đó thật ra không cần chuẩn bị gì, bởi vì đó là bản mệnh chi pháp, chỉ cần động tâm niệm là được. Hắn ta cố nhịn tới nay chính là vì thần thông còn lại!
Cái trước là thần thông súc thế mà hắn ta chuẩn bị để tu vi đột phá Hành Tinh sơ kỳ, nếu không đến bước đường cùng thì hắn ta.
không muốn dùng tới, nhưng bây giờ thì nó lại là một trong những đòn sát thủ của hắn.
Sau khi gầm lớn một tiếng, bên ngoài thân thể của hắn ta lại phát ra bảy đạo hào quang. Bảy đạo hào quang này lại có bảy màu, dù ở giữa nơi tràn ngập bão mặt trời thế này thì chúng vẫn rực rỡ sáng ngời.
Ngay khi xuất hiện, bảy hào quang này đột nhiên lóe lên ba lượt, cũng giảm đi ba màu, nhưng lại có thêm ba vòng tròn nhanh chóng lan rộng ra ngoài, Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, có tia sáng kỳ lạ lóe lên trong đáy mắt của hẳn. Ba đạo hào quang kia trực tiếp va chạm cùng Vương Bảo Nhạc đang xông tới.
Ngay khi hai bên va chạm, ba đạo hào quang kia lại 'âm 'âm nổ tung. Uy lực ẩn chứa bên trong cũng vô cùng kinh người, khiến cho thân thể của Vương Bảo Nhạc chấn động và lùi lại. Hữu trưởng lão lại càng chật vật hơn, từng búng máu vừa hộc ra khỏi miệng đã trực tiếp bốc hơi. Thật.
ra... tu vi của hắn hiện giờ bị dính nguyền rủa nên phải thừa nhận lực cắn trả đến từ Bản Mệnh Thất Luyện nổ tung của mình, lại còn thừa nhận bão mặt trời đến từ xung quanh, khiến cho tình cảnh của hắn ta ngày càng nguy hiểm hơn.
Nhưng hắn ta lại cười lớn, trong mắt đẫy vẻ âm độc.
"Long Nam Tử, lão phu phải thừa nhận ngươi đúng là nhân kiệt. Nhưng lần này... ngươi vẫn bị trúng kế của ta rồi!"
Nói xong, Hữu trưởng lão lại điên cuồng hơn nữa, hai tay bấm quyết chỉ ra ngoài. Bốn đạo quang mang còn lại bên ngoài thân thể hắn ta cũng lập tức biến mất, hóa thành bốn vòng sáng. Nhưng chúng không phóng tới chỗ Vương Bảo Nhạc mà là bộc phát ra xung quanh với hình thức xoay tròn!
Loại bộc phát này gần như dốc cạn toàn lực của Hữu trưởng lão, cũng là đòn sát thủ bản mệnh của hắn ta. Nó tạo thành một dòng xoáy hệt như lỗ đen, vừa hình thành thì đã tạo thành lực hút cực mạnh.
Trong phạm vi bão mặt trời, giữa hư không tràn ngập gió lốc mặt trời, sự xuất hiện của dòng xoáy này lập tức hút bão mặt trời tới. Chỉ trong nháy mắt đã khiến cho khu vực nơi hai người đang đứng lại xuất hiện ánh sáng trắng.
Đây vẫn chưa phải điêu đáng sợ nhất, có lẽ do hai người giao chiến đã liên tục kích thích hằng tinh, khiến cho nó tới cực hạn nào đó. Nên ngay khi dòng xoáy này hình thành thì ở cách xa cả hai lại có ánh sáng cực mạnh, đến mức không thể phân rõ màu sắc trực tiếp hình thành. Nó mang theo sự cuồng bạo khó mà hình dung nổi, vừa giống hơi nước lại như dịch thể, mang theo uy năng vô cùng đáng sợ để đổ ập về phía cả hai!
Chỉ có một cụm từ có thể miễn cưỡng hình dung cảnh tượng lúc này, ấy chính là... ùn ùn kéo đến!
Từ xa nhìn lại, ánh sáng cực hạn này giống như một bàn tay thần linh có thể hủy tất cả mọi thứ, vươn ra bốn phương, kéo dài vô.
tận. Nó giống như có thể xóa bỏ toàn bộ mọi thứ nằm dưới uy năng của mình. Trước mặt nó, tất cả những kẻ có tu vi không đủ đều là những con kiến hôi, có thể dễ dàng bóp nát, biến thành mây khói!
Nếu như có trời đất thì lúc này nhất định sẽ biến sắc, ánh sáng chói mắt thay thế mọi thứ, trở thành màu sắc duy nhất ở nơi này. Thậm chí chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua thôi mà Vương Bảo Nhạc đã cảm thấy hai mắt đau đớn như bị xuyên thủng. Hữu trưởng lão ở bên kia cũng vậy, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ hoảng sợ thật sự. vốn dĩ hắn ta chỉ muốn mượn nhờ dòng xoáy đó để tập trung tất cả uy năng hàng tinh ở khu vực này lại, tạo thành một lãn bộc phát lớn có thể tiêu diệt tên Long Nam Tử này. Nhưng hắn ta thật sự không thể ngờ hành động này của mình lại dẫn tới biến cố đáng sợ nằm ngoài tưởng tượng thế này!
Bởi vì ánh sáng cực hạn kia chính là... vùng phát sáng* của mặt trời!
(*) Vùng phát sáng (bên cạnh điểm đen trên mặt trời, thời gian xuất hiện kéo dài từ vài phút đến vài giờ). Sự xuất hiện của nó có liên quan mật thiết với hoạt động của điểm đen mặt trời. Khi vùng phát sáng xuất hiện bên cạnh điểm đen mặt trời thường dẫn đến sự xuất hiện của bão mặt trời.
Đó là tồn tại có thể hủy diệt tất cả, những kẻ dưới Hành Tinh đều sẽ chết chắc!
Hữu trưởng lão mặt mày tái nhợt, chẳng còn lòng dạ nào để tính toán nữa. Hắn ta lập tức nắm chặt tay phải, ngay sau đó thì cánh tay phải của hắn ta ầm ầm tự bạo, máu thịt bắn ra xung quanh, lại bị nhiệt độ cực cao ở đây thiêu đốt chỉ trong nháy mắt. Nhưng trong đó lại có ánh sáng truýên tống mờ ảo lan ra, một tinh đồ xuất hiện giữa tinh không. Trên tinh đồ này có hàng nghìn đốm sáng, mỗi đốm sáng... giống như đều đại biểu cho một hằng tinh mặt trời của một văn minh nào đó!
Đây... chính là mục đích của Hữu trưởng lão Thiên Linh Tông khi dùng hóa đá để ngán cản và kéo dài thời gian trước đó, cũng là một trong hai đòn sát thủ mà hắn đã triển khai. Đó là... truýên tống hằng tinh, lấy hằng tinh của văn minh Tử Kim để làm cơ sở bị phong ấn trong tay hắn ta...!
Truyền tống này có thể làm cho tu sĩ Hành Tinh của văn minh Tử Kim được truyền tống đến khu vực chỉ định trong ván minh khi đang ở bên ngoài, những đốm sáng kia chính là những vãn minh phụ thuộc của ván minh Tử Kim.
Ván minh Thần Mục vẫn chưa phải vãn minh phụ thuộc của văn minh Tử Kim, cho nên không thể truyền tống qua lại trong phạm vi này. Thế cho nên văn minh Tử Kim cần hoàng tộc Thẫn Mục mở con mắt hằng tinh ra thì mới có thể tới đây được.
Mà kế hoạch của Hữu trưởng lão chính là dùng Bản Mệnh Thất Luyện khiến cho nơi này cuồng bạo hơn, đạt tới trình độ đủ để.
tiêu diệt Vương Bảo Nhạc. Còn bản thân hắn ta thì dùng truyền tống hàng tinh này để rời khỏi hằng tinh Thần Mục vào thời khắc mấu chốt!
Phương hướng truyền tống cần phải chọn thật kĩ, nhưng bây giờ nguy cơ cận kề nên Hữu trưởng lão không kịp chọn lựa, đành điểm đại vào một chỗ. Ngay sau đó, thân thể của hắn ta trực tiếp trở nên mơ hồ!
Nhưng ngay khi thân ảnh của hắn ta trở nên mơ hồ, vùng sáng mặt trời kia điên cuồng kéo đến thì ánh mắt của Vương Bảo Nhạc đột nhiên lóe lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận