Tam Thốn nhân Gian

Chương 433

Chương 433Chương 433
NÓ LÀ CAO THỦ ĐẤY
Máu tươi phun ra, trước mắt Trần Mộc tối sầm, bởi vì hắn bị phản phệ quá nặng, lại bị lửa giận công tâm nên ngã ra một bên hôn mê bất tỉnh.
Trong lúc Trần Mộc hôn mê, trên chiến trường tân thành lúc này, tất cả mọi người bao gồm cả Vương Bảo Nhạc đều trỢn mắt há mồm nhìn con rẳn khổng lồ kia. Dù Vương Bảo Nhạc hiểu rằng con lừa đã trở thành chủ đạo nhưng trước đó con rắn khổng lồ quá hung tàn nên mọi người vẫn vô cùng kiêng kỵ.
Trong lúc mọi người kiêng dè cảnh giác, Vương Bảo Nhạc cũng bình tĩnh
lại phần nào thì con rắn khổng lồ đã bị ý thức của con lừa giành thế chủ động đột nhiên run lên một cái, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại... cuối cùng, mọc ra bốn cái chân, cái đầu rẳn khổng lồ cũng thu nhỏ lại, biến thành dài hơn, toàn bộ quá trình kéo dài chừng hơn hai mươi giây, lúc này, con rắn khổng lồ đã hoàn toàn biên mất, con lừa lại xuất hiện trước mặt mọi người!
Thân thể của con lừa run lên, hai mắt trong veo, nó ngơ ngác cúi đầu nhìn thân thể của mình như thể tất cả những gì vừa diễn ra chỉ là một giấc mơ đối với nó, nay vừa tỉnh mộng thì nó lại thấy chưa quen lắm. Nhất là sau khi phát hiện xung quanh có vô số người nhìn nó bằng ánh mắt kỳ lạ thì nó lập tức mở to hai mắt, nhoáng một cái phóng tới bên cạnh Vương Bảo Nhạc, vừa cảnh giác vừa ra chiều vô tội mà nhìn hắn. Thậm chí, vì để nịnh nọt mà nó còn cọ nhẹ đầu vào chân của Vương Bảo Nhạc, bộ dạng
như thể đang nói, ta rất ngoan, rất biết điều, đừng có làm thịt ta.
Vương Bảo Nhạc theo bản năng muốn đạp nó ra nhưng nghĩ đến sự đáng sợ của con rắn khổng lồ thì hắn lại chần chừ, không dám đá... Hắn sợ mình đá xong thì con lừa lại biến hình.
“Con lừa này cũng không tệ lắm, mình không thể đá nó mãi được, chứ không phải do mình hèn...”
Vương Bảo Nhạc tự an ủi bản thân nhưng trong lòng lại thấy buồn bực vô cùng bởi vì con lừa này cứ như thay hình đổi dạng, khác hẳn xưa kia. Vương Bảo Nhạc sợ đánh nó sẽ bị cắn ngược, đồng thời tu vi của hắn chỉ mới là Trúc Cơ đại viên mãn, còn con rắn khổng lồ thì là Kêt Đan đại viên mãn. Chênh lệch giữa hai bên quá lớn làm cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy mình đúng thật là con của nó rồi...
Trong lúc Vương Bảo Nhạc cảm thấy rối rắm và buồn bực, những người xung quanh đều cảnh giác cao độ,
mấy vị có người quen và bè bạn chết trong miệng con rắn khổng lồ cũng thấy trong lòng phức tạp. Con lừa lại thấy căng thẳng hơn hết, bản năng của nó cảm giác được sự rối rắm và sát khí của những người xung quanh, cũng nhận thấy chủ nhân lại không đá mình.
Điều này khiến tâm linh nho nhỏ của nó run rẩy, cảm giác nguy cơ sổng chết mãnh liệt khiến trong mắt nó lộ ra vẻ sợ hãi. Nó nhớ tới mấy lần Vương Bảo Nhạc nói sẽ làm thịt mình nên hoảng sợ giật thót tim.
Con lừa sốt ruột, ra sức nịnh nọt Vương Bảo Nhạc, thậm chí còn thè lưỡi liêm tay của Vương Bảo Nhạc...
Vương Bảo Nhạc bị liếm thì cảm thấy bực mình, nhất là do con lừa quá căng thẳng và sợ hãi nên chảy rất nhiều nước dãi, liêm ướt sũng cả tay của Vương Bảo Nhạc làm hắn trừng mắt theo bản năng rồi quen chân đá một cái.
vừa mới đá ra thì Vương Bảo Nhạc lại giật mình tỉnh táo lại, toan thu hồi chân, nhưng hai mất của con lừa lại sáng lên, bùng nổ tốc độ... Nó không tránh né mà còn chủ động lao lên, bị Vương Bảo Nhạc đá bay ra một đoạn ngắn.
Chuyện này khiên sắc mặt của Vương Bảo Nhạc trở nên vô cùng cổ quái, con lừa có vẻ như cũng yên tâm hơn hẳn. Theo nó thấy, chỉ cần mình bị đánh có nghĩa là mọi chuyện không sao cả nên trong lòng mừng rỡ, vừa nhảy tưng tưng vừa kêu to.
“Conn! Connnn!”
Nghe con lừa kêu như thế thì Vương Bảo Nhạc lập tức mềm lòng nhưng hắn đã để ý thấy vẻ mặt phức tạp cũng như sát khí của mấy tu sĩ ở bên cạnh, biết rõ con lừa lúc này rất dễ bị người ta ghét lây, mặc dù chuyện này không liên quan gì tới nó, nhưng giận chó đánh mèo vốn là một thói quen khó mà bỏ được của con người.
Nhất là sự cường hãn trong trạng thái con rắn khổng lồ đã tạo thành nỗi ám ảnh trong lòng mọi người, nay con lừa lại ra vẻ ngoan ngoãn, hiền lành thì càng dễ khiên người ta giận cá chém thớt lên nó để trút oán khí.
Thế nên Vương Bảo Nhạc vội động não, bước lên trước mặt con lừa đá thêm một cú, đồng thời miệng còn tức giận quát to.
“Mày còn biết kêu gào à?”
Một cước này đá qua khiển con lừa kêu thảm thiết, mặc dù không đau đớn gì nhưng kêu thảm khi bị đánh đã là bản năng của nó rồi. Nó vừa kêu xong thì Vương Bảo Nhạc lại túm lấy lỗ tai của nó để tiếp tục hành hung. Con lừa run rẩy, cảm thấy không đúng, đang định giãy giụa thì Vương Bảo Nhạc tranh thủ nháy mắt ra dấu cho nó.
“Tuy rằng mày vô tội, cũng là nạn nhân đã bị con rắn khổng lồ nuốt lấy nhưng bây giờ tất cả mọi người đều
đang khó chịu mà mày còn dám kêu gào à!”
Vương Bảo Nhạc tức giận quát tháo, sau đó đấm đá liên tục, không phải đánh giả mà là đánh thật.
Con lừa vốn đang thấy tủi thân nhưng sau khi thấy ánh mắt của Vương Bảo Nhạc thì nó như hiểu ra gì đó nên ra sức hét thảm thiết hơn, thậm chí còn kêu ư ử xin tha thứ.
“Van xin cũng thế, tuy rằng công lao của mày là lớn nhất, nêu như không có mày thì tất cả mọi người đã tiêu đời nhưng tao cũng phải đánh mày một trận mới được!”
“Còn nữa, tuy mày thành công giành được quyền chủ đạo, hóa giải nguy cơ của tân thành, cứu mạng tất cả mọi người ở đây nhưng tao vẫn phải dạy cho mày một bài học!!”
Vương Bảo Nhạc vừa đánh vừa ngó chừng vẻ mặt của mọi người xung quanh. Con lừa lúc này cũng đã hoàn
toàn hiểu ra nên lại càng kêu rên thảm thiết hơn.
Màn này khiên mọi người xung quanh phải ngẩn ra, sau đó sắc mặt dần trở nên cổ quái. Bọn họ đương nhiên nhìn ra dụng ý của Vương Bảo Nhạc khi làm vậy. Rõ ràng, hắn muốn gián tiếp nói cho mọi người biết chuyện này không liên quan gì tới con lừa, thậm chí con lừa còn lập công lớn và cứu mạng mọi người.
Nay hắn cũng đã dạy cho nó một bài học rồi nên mọi người đừng có không phân phải trái mà giận cá chém thớt nữa... Hàm ý này đã không phải bóng gió gợi ý nữa mà là nói trắng ra rồi, những vị có người quen bỏ mạng đều thầm thở dài một hơi.
Vương Bảo Nhạc để ý thấy vẻ mặt của họ như thê thì xem như yên lòng hẳn, nhưng đóng kịch phải đóng cho trót nên sau khi đá thêm một cước thì hắn lại nháy mắt ra hiệu với con lừa rồi giơ tay phải lên. Thanh kiếm Pháp
Binh lập tức xuất hiện trong tay, một tay túm đầu con lừa, một tay cầm kiêm, Vương Bảo Nhạc hét lớn.
“Các vị đạo hữu, tuy con lừa này cũng là nạn nhân và có ơn cứu mạng chúng ta nhưng trước đây con rẳn khổng lồ đã thôn phệ quá nhiều tu sĩ, ta quyết phải xử lý nó để báo thù cho bọn họ!"
Vương Bảo Nhạc vừa nói xong thì Lâm Thiên Hạo đã nghiêm mặt lên tiếng.
“Thành chủ đừng như thế, con lừa này vô tội, chúng ta không thể giận cá chém thớt lên nó được!”
Người của bốn đạo viện đều bước lên ngăn cản Vương Bảo Nhạc với vẻ mặt vô cùng quái dị. Khổng Đạo cũng thở dài nói vài lời, dù mọi người biết rõ đây là diễn trò nhưng đều hiểu rõ dụng ý của Vương Bảo Nhạc.
Cuối cùng, Kim Đa Minh cũng phải cười khổ một tiếng, hắn biết rõ Vương Bảo Nhạc làm vậy cũng là vì mình, nhưng Kim Đa Minh hẳn há lại là kẻ không biết phải trái đúng sai như thế, bèn nghiêm nghị nói.
“Bảo Nhạc, chuyện này không thể trách con lừa được, nó đã lập công lớn đấy!”
Kim Đa Minh vừa lên tiếng thì tu sĩ Kêt Đan bên cạnh hắn cũng thở dài, nhìn về phía con lừa mà cảm khái.
“Con lừa này không hể tầm thường, sau khi bị dung hợp còn có thể thoát khỏi sự khống chê của con rối, thậm chí đánh bại đối phương để chiếm thế chủ động, chẳng khác nào khiến bao công sức của kẻ chủ mưu thành lợi cho nó!”
“Nó thoạt nhìn vẫn là tu vi Trúc Cơ nhưng nói không chừng bất cứ khi nào cũng có thể biến thân, một khi hóa thành con rắn khổng lồ... thì chính là Kết Đan đại viên mãn rồi!”
Nói xong, tu sĩ Kêt Đan nọ lại nhìn Vương Bảo Nhạc với ánh mắt hâm mộ. Không chỉ hắn mà tất cả mọi người ở đây đều như thế, thậm chí nếu như ở Trái Đất, ngay cả Tổng thống Đoan Mộc Tước cũng phải đỏ mắt.
Dù sao thì đây cũng là một chiến thú chỉ cần biến thân là có tu vi Kết Đan đại viên mãn đấy!
Con lừa này vốn đã có giá trị cực cao, một khi tin tức này truyền ra thì nhất định sẽ tăng lên gấp mấy lần...
“Nó đúng là cao thủ rồi!”
Lâm Thiên Hạo hít sâu một hơi.
“Khủng thật đấy!”
Kim Đa Minh lúc này cũng giật mình hiểu ra, lẩm bẩm một tiếng, hai mẳt phát sáng, trong lòng thầm nghĩ nên thương lượng với Vương Bảo Nhạc thử xem có cơ hội mua con lừa cao thủ này nữa hay không.
"filepos0009636262">

Bạn cần đăng nhập để bình luận