Tại Chung Cư Mở Cửa Hàng Tiện Lợi Phất Nhanh

Tại Chung Cư Mở Cửa Hàng Tiện Lợi Phất Nhanh - Chương 3: Giảm cân mỏng muối tư dầu (2) (length: 8508)

Đầu đinh nam sinh lập tức nhếch miệng: "Được, đa tạ tỷ tỷ, vậy ta muốn hai gói, buổi trưa nhất định có thể ăn no rồi."
Thời Nghi mở gói, đưa cho hắn hai gói Sa Kỳ Mã, còn có hai phần bánh bao hấp lớn lúc nãy.
Đầu đinh nam sinh trả năm đồng, còn đầu dưa hấu nam sinh trả bốn đồng, đều là tiền mặt, cầm bữa trưa vừa đi vừa ăn rời đi.
Thời Nghi cất chín đồng này vào ngăn kéo quầy thu ngân. Bên trong có trang bị phân cách phổ biến, đóng lại sẽ tự động khóa lại, chỉ có thể mở bằng cách nhận dạng vân tay.
Người giao hàng bên ngoài cũng vừa đến, nàng thu dọn bàn ăn rồi ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm.
Bacon tiêu hương trứng tráng vừa mềm vừa mịn, trộn với thứ tương chua ngọt đậm đà kia, cảm giác đặc biệt ngon. Đáng nhớ nhất vẫn là lớp vỏ bánh mềm thơm kia, điểm thêm chút mè vừng khiến người ta phải xuýt xoa. Bên ngoài giòn rụm, bên trong mềm mại là viên gà chiên, còn có cả Cocacola mát lạnh giải khát.
Đương nhiên dù có ngon đến đâu cũng không thể quên "cắt tiết dê".
Thao tác quen thuộc, trôi chảy, khi thời gian nhảy qua 12:00:00, đặt hàng thành công, lại một lần nữa cướp được năm món hàng giảm giá.
006 đúng là người cổ vũ giỏi nhất: "Oa, chúc mừng ký chủ lại cướp được hàng giảm giá rồi, cháo táo đỏ kỷ tử này không tệ đâu."
"Cảm ơn Tiểu Lục." Thời Nghi cũng vui lây vì lời khen của nó, mở phần thông tin chi tiết sản phẩm ra, muốn xem đây lại là thứ thần kỳ gì.
"Cháo táo đỏ kỷ tử, dưỡng nhan làm đẹp bổ khí huyết, lựa chọn tối ưu khi bị đau bụng kinh."
Nàng phát hiện ra các mặt hàng giảm giá trong Thương Thành của hệ thống có công hiệu khá giống với những sản phẩm đã bán từ đầu năm đến giờ, chỉ là hàng của hệ thống thì hữu hiệu thật sự, hiệu quả thấy rõ. Chỉ là không biết hiệu quả này mạnh đến mức nào thôi...
Thời Nghi tiếp tục ăn cơm.
- Buổi chiều gần năm giờ, Thời Nghi kiểm kê xong thu nhập, cất kỹ thiết bị quay chụp, chuẩn bị đến giờ đóng cửa rồi về.
Lúc này có một vị khách hàng đến.
Lưu nãi nãi vừa bước vào cửa liền hỏi: "Cô nương, ở đây có xì dầu không? Loại ít muối ấy."
Bà ở nhà nấu cơm, con dâu bà năm giờ rưỡi tan làm về đến nhà muốn đi đưa cơm cho cháu gái đang học lớp 12, định xào món ăn thì phát hiện hết xì dầu.
Con dâu bà bảo phải dùng loại xì dầu ít muối, nói là giảm muối sẽ tốt cho sức khỏe hơn. Bà vừa gọi điện thoại cho con dâu định bảo đặt trên mạng rồi ship đến nhà, ai dè chắc con dâu đang bận không nghe máy, nên bà mới xuống lầu ra quầy tạp hóa này thử xem sao.
Khu chung cư này không có siêu thị, muốn mua phải đi bộ bảy tám phút ra đến chợ bên kia.
Thời Nghi gật đầu: "Có xì dầu ít muối, nhưng mà là nhãn Chanh, bà có dùng được không ạ?"
Lưu nãi nãi nhíu mày, xì dầu bà hay dùng cũng chỉ có mấy nhãn hiệu kia, cái nhãn hiệu Chanh này bà chưa từng nghe bao giờ.
Bà đi đến quầy hàng, cầm lấy một chai xem thử, thành phần các thứ cũng không có vấn đề gì, một chai 500ml mà có bảy đồng, thôi thì mua tạm dùng cho xong, sáng mai bà ra siêu thị mua sau. Thế là bà cầm chai xì dầu ít muối này ra tính tiền.
Mua xong bà vội vàng về nhà, Lưu nãi nãi tiếp tục xào món tôm sốt mù tạt, rồi nấu đậu hũ nhồi thịt, cuối cùng luộc rau cải thìa, món nào bà cũng dùng đến chai xì dầu ít muối vừa mua.
Bà bắt đầu soạn đồ ăn, còn dặn con dâu để phần cho cả nhà ăn tối.
Lưu mụ mụ vừa tan làm về, uống ngụm nước xong liền xách đồ ăn đi đến trường con gái.
Chuông tan học lúc sáu giờ vang lên, trước cổng trường tập trung rất nhiều học sinh và phụ huynh, đều là phụ huynh mang cơm đến cho con, ngoài ra còn có rải rác học sinh xin phép về nhà.
Lớp 12 áp lực cao, lại thêm ở lại trường, lâu lắm rồi Lưu Phương mới gặp mẹ, nên rất vui, hai mẹ con vừa gặp mặt đã nói không ngớt lời.
Lưu mụ mụ vừa mở cặp lồng ra vừa nói: "Phương Phương ăn mau đi, bà nội cố ý làm cho con thịt kho tàu, tôm sốt mù tạt, đậu hũ nhồi thịt, rau cải luộc, còn có canh trùng thảo hoa hầm thịt nạc, ăn không hết thì để lại ăn đêm, hộp cơm này giữ nhiệt tốt."
Lưu nãi nãi nấu ăn rất ngon, món nào cũng ngon cả, màu sắc, hương vị đều đầy đủ. Đều là món Lưu Phương thích ăn, cô bé không kìm được mà nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh nói: "Không được, con phải giảm cân, không được ăn nhiều như vậy."
Lưu mụ mụ nói: "Lớp 12 là giai đoạn quan trọng, các con học hành mệt mỏi lắm, phải bổ sung dinh dưỡng, giảm cân thì để sau này hẵng tính."
Cả nhà họ đều thuộc tạng người dễ béo, hai vợ chồng béo rồi thì con gái cũng béo theo, bản thân Lưu mụ mụ cũng đang kiêng khem để giảm cân, nhưng với con gái thì bà vẫn khuyên sức khỏe là quan trọng nhất.
Lưu Phương nghĩ đến chuyện lớp đang bàn là tháng sau chụp ảnh kỷ yếu, đây là chuyện hệ trọng cả đời, đương nhiên là phải xinh đẹp rồi, gầy một chút thì tốt hơn.
Đương nhiên cô vẫn muốn giảm cân, nhưng cứ hễ gặp món ngon của bà nội là cô lại đầu hàng ngay.
Thế là trong bữa tối hôm đó, hai miếng thịt kho tàu béo ngậy mà không ngán, mềm tan trong miệng, tôm sốt mù tạt vừa mềm vừa ngọt lại có chút cay, đậu hũ nhồi thịt thì đậm đà, nhiều nước, đến cả rau cải luộc cũng rất ngon, canh trùng thảo hoa hầm thịt nạc uống vào cũng thấy khoan khoái.
Lưu Phương cố gắng kiềm chế, nhưng cuối cùng vẫn ăn nhiều hơn bình thường một chút. Dạo này cô đang cố gắng ăn ít vào buổi tối, chuyện này cô không dám nói với mẹ.
Lưu mụ mụ giục con: "Phương Phương ăn nhiều một chút, khó lắm mẹ mới mang cơm cho con một lần, lần sau là đến thứ bảy về nhà con mới được ăn."
Lưu Phương lắc đầu: "Thôi con no rồi, còn lại con mang về ăn khuya."
Lưu mụ mụ gật đầu: "Ừ, canh này bổ dưỡng, con cứ coi như nước uống cũng được, nhưng mà đừng để qua đêm đấy nhé."
Lưu Phương gật đầu đồng ý: "Hôm nay đồ ăn ngon lắm mẹ ạ, mẹ về cảm ơn bà nội giúp con."
Hai mẹ con lại trò chuyện một lát, sắp đến giờ vào học buổi tối, Lưu mụ mụ nhìn theo Lưu Phương chạy về phía khu giảng đường, đến khi khuất bóng mới rời đi.
Về đến nhà, cả gia đình ngồi vào bàn ăn cơm, Lưu mụ mụ cũng thấy đồ ăn tối nay rất ngon: "Mẹ ơi, Phương Phương bảo mấy món mẹ làm thơm ngon lắm, bảo con cảm ơn mẹ."
Lưu nãi nãi nghe cháu gái khen thì vui như mở hội: "Con bé Phương Phương ngoan quá, chắc là đồ ăn ở trường tệ quá, nó ăn đồ ăn ở nhà mới thấy ngon."
Lưu ba ba gật gù, cằm nọng rung rinh: "Mẹ, đồ ăn tối nay ngon thật, mẹ phát huy hơn cả bình thường đấy."
Lưu mụ mụ cũng hùa theo: "Con cũng thấy tôm với đậu hũ nhồi thịt đặc biệt ngon, đến cả rau cải luộc cũng ngon nữa."
Lưu nãi nãi cũng mơ hồ cảm thấy như vậy, nhưng chỉ cho là con trai con dâu nịnh mình.
Lưu mụ mụ nhớ lại chuyện chiều nay mình chưa nghe điện thoại, lúc nãy bận đưa cơm nên chưa kịp hỏi: "Mẹ này, hơn bốn giờ chiều mẹ gọi điện cho con có chuyện gì không ạ?"
Lưu nãi nãi cười: "Chẳng là ở nhà hết xì dầu rồi, không phải đang vội nấu cơm à, mẹ định bảo con mua một chai trên điện thoại. Chắc lúc đó con bận không nghe, mẹ mới xuống cửa hàng tiện lợi mới mở ở dưới chung cư mua, cũng là xì dầu ít muối, nhưng mà không phải của Lý Ký, mà là cái nhãn hiệu Chanh gì đó mẹ chưa từng nghe bao giờ. Mẹ nghĩ là dùng tạm thôi, sáng mai mẹ ra chợ mua chai khác."
Lưu mụ mụ gật đầu: "Lúc đó con đang họp nên để chế độ im lặng, tan làm lái xe cũng không để ý điện thoại, đồ ăn thì cứ dùng hàng hiệu cho tốt mẹ ạ, mẹ nghĩ vậy là đúng rồi."
Nghĩ đến con gái đang học lớp 12 là thời điểm quan trọng, nhỡ ăn uống không tốt thì sức khỏe sẽ không đảm bảo, bà lén lấy điện thoại ra tra Baidu cái nhãn Chanh kia, thấy phần giới thiệu tóm tắt có vẻ đàng hoàng, đến cả dây chuyền sản xuất cũng có, lúc này bà mới yên tâm phần nào.
Chẳng ai để ý đến chai xì dầu ít muối nhãn Chanh này cả, Lưu nãi nãi vì vội nên không để ý, Lưu ba ba và Lưu mụ mụ cũng không cố ý xem, không ai để ý rằng tên đầy đủ của chai xì dầu ít muối này là - "Chanh giảm béo ít muối xì dầu".
—— —— —— ——
Ô ô Trúc Tử cũng rất muốn tự do ăn uống tự do rơi danh xưng (ngã xuống đất thút thít)
Cảm tạ
Phi thường cảm tạ đại gia đối với ủng hộ của ta, ta sẽ tiếp tục cố gắng!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận