Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng

Chương 598: Nguyên Nhân Chết

Chương 598: Nguyên Nhân Chết
Chương 598: Nguyên Nhân Chết
"Đừng nói, ăn lúc mới nướng lại ngon như vậy." Chu Hoài Minh hà hơi ăn một xiên thịt dê còn nóng hổi ở trong dầu."Đương nhiên, mọi món ăn đều rất ngon khi vừa mới lấy ra khỏi nồi." Cố Thừa Duệ cười trả lời.Sau đó, hắn nâng chén nói: "Đừng chỉ ăn thịt không thôi, uống một ngụm rượu sẽ càng ngon hơn đó.""Cũng đúng, thịt dê ăn nhiều rồi, thật đúng là nên uống một ngụm rượu để nhuận họng."Chu Hoài Minh bưng một chén rượu nhỏ lên, sau khi uống một ngụm uống xong, hắn ta ngẩng đầu hỏi: "Đúng rồi, khi nào rau trong nhà kính của đệ mới có hàng bán vậy? Đến lúc đó, đệ chừa lại một chút cho ta nhé.""Thời gian sinh trưởng của rau trong nhà kính và rau trồng ở trên đất liền cũng không khác nhau là bao. Năm ngoái, ngoại trừ rau xanh, cây cải dầu và cải thìa, e là những loại rau khác chưa thu hoạch được đâu.""Cũng khá tốt, ít nhất là vào mùa đông có thể nhìn thấy rau cải xanh. Đến lúc đó, đệ phải chừa lại một ít cho ta đó.""Đương nhiên là không thành vấn đề, nếu huynh không bận thì cũng có thể bán rau giúp đệ.""Bàn xong rồi nhé, chỉ cần thả lỏng giống như trồng hoa hồng dại thôi. Đến lúc đó, sợ là không đủ để tranh nhau thôi.""Thứ gì hiếm có đều quý giá, đến lúc chúng ta cung ứng với số lượng hạn chế là được.""Cũng đúng."Chu Oánh chờ bọn họ dừng lại mới hỏi: "Chu đại ca, chỗ hoa hồng kia bán thế nào rồi, có thể bán với giá cao hơn được không?"Hoa hồng dại chính là nguồn sống của thôn Tân An, nếu bán không được giá thì cuộc sống sau này của bọn họ sẽ gặp khó khăn."Muội đoán xem?" Chu Hoài Minh quay đầu lại nói."Nghe Minh Ngọc nói sau này muốn mua cũng mua không được, muội nghĩ là không kém đâu.""Không tồi, ngay từ đầu đã lấy mỹ dung dưỡng nhan làm khẩu hiệu, một cân hoa hồng có giá một lượng bạc và đã bán được gần một nửa số hàng.Hơn nữa, không ít phụ nhân và tiểu thư cảm thấy nó thật sự có hiệu quả, cho nên giá cả bắt đầu dần dần tăng lên.Chờ đến khi vào kinh thành, một chén hoa hồng trà đã bán với giá một lượng bạc, cung không đủ cầu. Hôm trước, trà lâu đã ra giá cao và mua toàn bộ mười cân hoa hồng đi rồi.""Xem ra thôn Tân An được cứu rồi.""Quả thật là vậy, hãy để cho bọn họ chăm sóc thật tốt những hoa hồng dại đó, đó cũng chính là chậu châu báu của bọn họ.""Khi nào quay về, ta sẽ viết thư cho Hồ Xuân thông báo một tiếng." Cố Thừa Duệ tán đồng gật đầu nói.Rất nhanh, Dương Thành Lâm đã chạy tới và thử nướng thịt.Chu Oánh đoán là mọi người ăn xong rồi, nàng nướng một ít màn thầu và khoai lang chiên rồi mang vào phòng.Sau khi ăn xong, tiễn Chu Hoài Minh đi, phu thê hai người giao sạp lại cho phu thê Hải Đường rồi quay về phòng.Nhìn thấy Dương Thành Lâm buồn ngủ đến nỗi chẳng mở mắt ra được, Cố Thừa Duệ tiến lên nói: "Thành Lâm, cùng ta quay về phòng ngủ đi.""Không cần đâu biểu ca, chúng ta đã bàn xong rồi, còn phải chạy về nữa mà." Dương Uyển Ninh nói.Dương Thành Lâm vừa nghe thấy, tuy rằng hắn ta rất buồn ngủ nhưng sự hưng phấn lại tăng lên."Vậy nói đi, rốt cuộc là chuyện như thế nào?" Cố Thừa Duệ vừa nghe vừa dắt theo Chu Oánh ngồi xuống nói."Phu nhân, phu nhân là bị hại chết." Tôn mụ mụ nói tới đây, hu hu khóc lớn.Hai tỷ đệ Dương Uyển Ninh vừa nghe tới đó, cũng bắt đầu rơi nước mắt theo.Chu Oánh đành phải đứng dậy đưa cho mỗi người bọn họ một cái khăn tay.Chờ tới sau khi bọn họ bình tĩnh lại, Tôn mụ mụ mới nói tiếp: "Thật ra, kể từ khi Cố gia xảy ra chuyện cũng là lúc lão gia dần dần bắt đầu xa lánh phu nhân, phu nhân đã bắt đầu cảnh giác rồi.Nhung mà tuy rằng bị lão gia xa lánh và bị hai người lão phu nhân và chất nhi làm khó dễ, nhưng bọn họ cũng không có ý hại phu nhân, cho nên phu nhân dần dần thả lỏng cảnh giác.Mãi cho đến mùa đông năm ngoái, phu nhân cảm giác thân thể càng ngày càng kém nên tìm đại phu xem bệnh.Ai ngờ đại phu lại nói là phu nhân ăn quá nhiều thức ăn có tính hàn, cho nên tạo thành thể hàn, khí huyết không lưu thông, cho nên thân thể càng ngày càng kém.Sau đó, đại phu kê thuốc lưu thông khí huyết cho phu nhân uống.Ngay từ đầu, thuốc còn có chút tác dụng, nhưng là tuyết vừa tới, thuốc cũng hết.Sau đó, cộng thêm chuyện không có đủ than để sử dụng, cho nên thân thể của phu nhân càng ngày càng kém đi.Cho đến một buổi tối nọ, than không kịp thời được đốt lên, người sống sờ sờ chết cóng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận