Quỷ Đạo Thần Thoại

Chương 260: Lần đầu tiên hạo kỳ 【 thi 】

**Chương 260: Lần đầu tiên [Thi]**
Hương trà càng thêm nồng đậm, toàn bộ vườn trà đều tràn ngập hương vị ngọt ngào.
Ân Hồng ngồi trước cửa sổ, ánh mắt khóa chặt vào quá trình chế tác Hồng Trà của Nguyệt bà bà.
Nguyệt bà bà nhìn như chậm chạp, lại có cảm giác quỷ dị khó nắm bắt, những nơi bà ta đi qua, tàn chi, khối vụn rơi lả tả trên đất, thổ nhưỡng đều bị nhuộm thành màu đỏ sậm.
Héo điêu, xoa nắn, lên men, phục vò, hun bồi.
Chẳng bao lâu, công nghệ Hồng Trà của Nguyệt bà bà đi vào bước cuối cùng: Phục Hỏa.
Ân Hồng bất giác thẳng lưng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Phục Hỏa thất, phảng phất đã đoán được thảm trạng hồn phi phách tán của Dương Hợp.
Ngón tay hắn vô thức gõ lên khung cửa sổ, phát ra âm thanh thùng thùng rất nhỏ.
"Bắt đầu."
Nguyệt bà bà đến gần Phục Hỏa thất, vẩy ra một nắm lá Hồng Trà.
Trải qua nhiều công đoạn, lá Hồng Trà đã được trao cho sinh mệnh, nói đúng hơn, lá Hồng Trà biến thành tà ma, phát ra tiếng tê minh chói tai.
Bề mặt lá trà che kín đường vân nhỏ, giống như mạch máu đang khẽ nhảy lên.
Lập tức lá Hồng Trà không kịp chờ đợi tiến vào khe cửa sổ.
Ngoài Dương Hợp, trong Phục Hỏa thất còn có nhiều khôi lỗi, những người hái trà công khi nhìn thấy lá Hồng Trà đều không hẹn mà cùng quỳ rạp xuống đất.
Hái trà công thực chất là thi quỷ, sớm đã không còn ý thức khi còn sống.
Chỉ là một vòng trong hệ sinh thái của vườn trà.
Ân Hồng nhìn lá Hồng Trà chia nhau ăn đám hái trà công, âm thanh sột soạt không ngừng vang lên, trong chốc lát trong phòng chỉ còn thân ảnh Dương Hợp.
"Long Tu Hổ, ngươi thật coi vườn trà là động phủ bế quan."
Dương Hợp từ đầu tới cuối không hề phản ứng, một mực ngồi xếp bằng, quanh thân có âm khí nồng nặc vờn quanh, trong phạm vi nửa mét tạo thành một tiểu thế giới ngăn cách, ngăn trở lá Hồng Trà đến gần.
Ân Hồng lộ rõ vẻ nghi hoặc, không nhịn được đến gần cửa sổ.
Bất luận nhìn thế nào, Dương Hợp rõ ràng đang bế quan tu hành, hơn nữa không giống như là thời cơ đột ngột xuất hiện, mà giống như là chủ động tìm kiếm đột phá.
Toàn thân hắn có Na Hí đường vân hiển hiện, căn bản không rảnh bận tâm tới Nguyệt bà bà.
"Hắn là kẻ điên à? ! !"
"Đệ tử Xiển Giáo không phải đều tụ tập ở trạm xe lửa sao? Nghe nói có hóa thân của Thi Đạo Nhân phù hộ bọn hắn, cung cấp việc tu hành thông thường."
"Long Tu Hổ vì sao phải tốn công tốn sức đi vào vườn trà?"
Ân Hồng bất giác sinh ra một tia bất an, cử động của Dương Hợp hoàn toàn vượt qua dự đoán, chính bởi vì không hiểu mới lộ ra vẻ khó dò.
"Chế trà lạc"
Tiếng cười của Nguyệt bà bà quanh quẩn trong núi, mang theo niềm vui sướng làm người ta rùng mình.
Bà ta chầm chậm đi quanh Phục Hỏa thất, cây cỏ trong sân cấp tốc khô héo, lá Hồng Trà trở nên càng ngày càng đỏ tươi, mùi thơm cũng tăng lên.
Trong công nghệ chế trà, chỉ có trải qua xào chế lần thứ hai mới có thể đạt được phẩm chất thượng thừa.
"Ngươi. . . Còn bất tử sao? ! !"
Ân Hồng ngây người một lúc, chú ý tới Dương Hợp đột ngột mở mắt, trong con ngươi toát ra mấy phần ý cười, phảng phất như đang cười nhạo hành vi của mình.
"Giả thần giả quỷ, hết thảy chẳng qua chỉ là phí công vô ích trước khi chết mà thôi! !"
"Hả?"
Ân Hồng mặt đầy kinh ngạc.
Dương Hợp một lần nữa nhắm mắt lại, vậy mà chủ động buông ra tiểu thế giới, nhục thân phơi bày dưới nhiệt độ cao của Nguyệt bà bà, lập tức có bụi mù bốc lên.
Kia là do lượng nước trong người bốc hơi mà thành.
Ân Hồng không cách nào phóng thích thần thức, không rõ tình huống trong Phục Hỏa thất, biểu lộ trở nên vô cùng ngưng trọng, hai đầu lông mày tràn ngập lo lắng.
Chẳng lẽ Long Tu Hổ khi đi vào vườn trà đã có chuẩn bị?
Chẳng lẽ hành vi cử chỉ hoang đường của Long Tu Hổ là xuất phát từ sự tự tin?
Tâm cảnh Ân Hồng xuất hiện sơ hở, tẩu hỏa nhập ma tái diễn, làn da trống rỗng hằn lên một loạt vết thương, hắn chỉ có thể cố gắng áp chế xao động.
Dù vậy, hắn vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Phục Hỏa thất.
. . .
Cùng lúc đó, tình huống của Dương Hợp thực sự có thể coi là lạc quan.
Ngay khi Nguyệt bà bà xuất hiện, hắn kỳ thật đã làm đủ chuẩn bị cho việc thân tử đạo tiêu, dọc đường lặng lẽ đem tượng Nữ Oa giấu ở giữa sườn núi.
Vô Cấu Quỷ Phật mặc dù tu vi chỉ có thể đạt tới Ngưng Thần cảnh viên mãn, nhưng đối mặt một Ân Hồng tẩu hỏa nhập ma, nếu đánh lén thỏa đáng, Dương Hợp vẫn có mấy phần nắm chắc có thể giải quyết.
Kết quả giờ phút này, Dương Hợp lại cảm thấy thoải mái dễ chịu từ trong ra ngoài.
Nhiệt độ cao mà Nguyệt bà bà mang tới quả thực hung mãnh, nhưng Tam thái tử nhân vật này lại là Hạn Long, ngược lại có cảm giác như cá gặp nước.
Nhục thân của Dương Hợp chống chọi với nhiệt độ cao, chẳng khác gì xông hơi.
Bảo Cốt Lăng phát tiết ra âm khí.
Na Tướng Quỷ ở bình cảnh Ngưng Thần cảnh viên mãn lộ ra vẻ không chịu nổi một kích, trong chốc lát, Dương Hợp đã đưa nửa bước chân vào ngưỡng cửa.
Đồng Quỷ ngọ nguậy muốn động hiển hiện trên trán, đảo qua lá Hồng Trà.
"Ân Hồng à, cơ duyên của ngươi cứ hiếu kính cho lão ca đi."
Dương Hợp vừa động tâm niệm, lít nha lít nhít Nhãn Trùng chui ra, sau đó bám vào lá Hồng Trà điên cuồng gặm ăn, dược lực tràn vào Nê Hoàn cung.
Ý thức một mảnh thanh tĩnh, cường độ thần thức bắt đầu tăng vọt.
Lá Hồng Trà muốn né tránh cũng không kịp, rất nhanh chỉ còn cuống trà, Phục Hỏa của Nguyệt bà bà ở ngoài phòng tựa hồ cũng đi vào hồi cuối.
Dương Hợp hít sâu một hơi, Na Tướng Quỷ thuận thế trở lại Hỗn Nguyên cảnh.
"Thu trà lạc"
Nguyệt bà bà đưa tay chụp tới, cuống trà rơi vào lòng bàn tay bà ta.
Ngay sau đó, cất bước đi về hướng Mính quán.
Đạo tràng của Xích Tinh tử rất có thể đã dung nhập vào vườn trà, cũng bởi vì mở cửa sau cho đệ tử, khiến cho quy tắc vườn trà trở nên cứng nhắc.
Dương Hợp coi như là một tiểu lão đệ xứng đáng, mặc dù chín thành chín dược lực đều đã biến mất, nhưng tốt xấu Ân Hồng cũng có thể nếm được chút hương vị.
Ân.
Nếu Ân Hồng mặc kệ mình vơ vét, hắn không ngại ở lại Phục Hỏa thất lâu thêm một lát.
【 Ôn Bệnh Vu Nhân: Đồng Quỷ (Âm Thần quỷ) 】
【 Dị Loại Vu Nhân: Thế Quỷ (Âm Thần quỷ) 】
【 Na Tướng Vu Nhân: Na Tướng Quỷ (Âm Thần quỷ) 】
【 Quỷ Vực: Mặt trời / Tam thi 】
Dương Hợp gọi ra bảng, Na Tướng Quỷ khiến cho Đồng Quỷ và Thế Quỷ đều có sự khác biệt, dường như hắn không còn khuynh hướng tới phương thức thi giải thành tiên.
"Vu Nhân? Cũng không rõ có hay không vu tiên loại thuyết pháp này."
Dương Hợp nhìn chăm chú vào Nê Hoàn cung, Na Tướng Quỷ biến thành hạo kỳ treo lơ lửng, hơi nước màu đen xám trên mặt cờ đã trở nên ngưng thực.
Mặt cờ trống không đại biểu cho có thể luyện hóa một loại tà ma.
"Hoàn toàn khác với Bát Cửu Huyền công."
"Bát Cửu Huyền công trong Nê Hoàn cung nuôi dưỡng thú quỷ lấy số lượng thủ thắng, Hỗn Nguyên cảnh có thể có được mười hai loại Biến Hóa thuật của phi cầm tẩu thú, vậy mà Na Tướng Quỷ ở cảnh giới tương tự chỉ có một loại."
Dương Hợp đã sớm quyết định lựa chọn cho mặt cờ.
Không phải bất kỳ tà ma nào.
Tà ma đầu nguồn là Quỷ Thần, rất có thể không chỉ có một vị, cũng như Đồng Quỷ, liên quan Quỷ Thần có Giáp tử Thái Tuế, Phổ Hóa Thiên Tôn, Hỏa Đức Tinh Quân...
Dương Hợp luyện hóa tà ma, không bằng trực tiếp luyện hóa da thịt Quỷ Thần.
Trong tay hắn thực ra đã có.
Bảo Cốt Lăng khẽ động, một chút huyết nhục tróc ra từ đầu Thi Đạo Đồng.
"Thi Đạo Đồng đã trên bảng nổi danh, theo lý thuyết ắt hẳn được sắc phong Quỷ Thần, chỉ bất quá chân thân không rõ rơi vào Vô Tận Địa Ngục tầng thứ mấy."
Dương Hợp biểu lộ phức tạp nuốt mất huyết nhục, sau đó thôi động Na Tướng Quỷ.
Âm khí cọ rửa huyết nhục, hóa thành huyết tương sền sệt, lập tức tràn vào Nê Hoàn cung.
Dương Hợp không cần khống chế âm khí, huyết tương đã bắt đầu vẽ lên mặt cờ từng nét bút, trong khoảnh khắc đã hình thành chữ viết rồng bay phượng múa.
【 Thi 】
Dương Hợp như thể được khai sáng, dường như có thể cảm ứng được. . . Thi Đạo Đồng trong Thập Tuyệt Trận.
Không biết qua bao lâu, trong nháy mắt ý thức thanh tỉnh, hắn liếc mắt liền trông thấy Ân Hồng đang hướng Phục Hỏa thất mà đến, Nguyệt bà bà đã biến mất.
Dương Hợp biểu lộ không hề dao động, phảng phất như đang nhìn một người chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận