Quang Âm Chi Ngoại
Chương 339: Một phù hai mạng (2)
Nhưng thần sắc Phong chủ ngọn núi thứ nhất vẫn như thường, không nói câu gì, cũng không biết có cải biến hàm nghĩa hay không, lão tiếp tục nói ra một câu.
- Hai tên tiểu tử hồ đồ các ngươi, bây giờ đã đến lúc nào rồi mà vẫn còn nội đấu lẫn nhau!
Nói xong, lão phất tay ném ra một lá bùa màu vàng, lá bùa này nhìn như là phù bảo, nhưng lại làm cho người ta cảm giác như đã vượt qua phù bảo gấp trăm lần, giờ phút này lá bùa này bay thẳng đến Hứa Thanh đang lẻn vào trong mặt biển.
Sau khi tới gần thì lá bùa này trực tiếp chia làm hai phần, một phần nháy mắt chui xuống mặt nước đuổi theo Hứa Thanh ở dưới biển, lập tức phá vỡ lớp phòng hộ của Pháp Thuyền, trực tiếp áp vào trên người của hắn, một phần khác thì bay qua thanh niên ngọn núi thứ nhất đang hoảng sợ, trực tiếp vỗ vào trên mặt của gã.
Trong cùng một thời gian, phù văn đồng thời hạ xuống trên thân thể của Hứa Thanh và thanh niên ngọn núi thứ nhất, thân thể cả hai đồng thời chấn động một cái, một khắc sau phù văn liền tiêu tán, hình thành hoa văn màu vàng khắc ở trên da dẻ của bọn hắn.
Nếu cẩn thận nhìn, thì cái lạc ấn này tựa như đồng nguyên.
- Đây là Liên Mệnh Phù, bị thương không sao, nhưng chỉ cần một người chết, người khác cũng sẽ hồn phi phách tán, nếu các ngươi nguyện ý giết liền giết, không muốn giết liền lập tức cút trở về tông môn cho lão phu, sau khi trở về tông môn thì Liên Mệnh Phù sẽ tự giải!
Lão giả ngọn núi thứ nhất gầm nhẹ một tiếng, sóng lớn ngập trời lập tức vòng quanh Hứa Thanh cùng với thanh niên ngọn núi thứ nhất, sau đó ầm ầm đẩy cả hai ra xa, sau đó thân thể lão khẽ nhoáng một cái, cầm kiếm nhảy tới một tên tu sĩ Hải Thi tộc, một kiếm quét ngang, trực tiếp chém đứt nửa cái chân của một tên tu sĩ Hải Thi Tộc.
Tên tu sĩ Hải Thi Tộc kia vẫn còn cử động, nhưng kiếm khí bộc phát trên thân gã, nửa người dưới lập tức bị tan vỡ.
Làm xong những thứ này, lão lại bị một tên tu sĩ Hải Thi Tộc cùng cảnh giới cản lại, song phương ở trên bầu trời càng đánh càng xa.
Trên mặt biển, theo sóng biển lên xuống, Hứa Thanh với sắc mặt khó coi lại trồi lên, hắn giơ tay lên nhìn lạc ấn xuất hiện trên cánh tay.
Cái lạc ấn này không chỉ hình thành ở trên cánh tay, mà toàn thân cao thấp đều có. Cách đó không xa, thanh niên ngọn núi thứ nhất cũng tương tự như vậy, chỉ là sắc mặt khác biệt với Hứa Thanh, sắc mặt gã không phải là khó coi, mà bộ dạng thờ phào một hơi, thậm chí thân thể còn hơi nhoáng một cái, lấy ra một thanh đại kiếm vỡ một nửa rồi ngồi ở phía trên, sau đó lại tiến đến bên cạnh Pháp Thuyền của Hứa Thanh.
Hứa Thanh lạnh lùng nhìn gã, sau đó bỗng nhiên mở miệng.
- Ngươi tên là gì?
Sống mơ mơ màng màng tự do đã quen, dùng mặt nạ đi khắp chân trời xa xăm.
Thanh niên ngọn núi thứ đưa mắt nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng. Sát cơ trong lòng Hứa Thanh không kìm được mà lại hiện ra, tay phải chợt vung lên, một đám hắc hỏa lập tức biến ảo hình thành dao găm, bay thẳng đến phía thanh niên.
Thanh niên hãi hùng khiếp vía, nhưng gã tin tưởng sư tôn, vì vậy cố nén chứ không trốn, mặc kệ dao găm bay đến trên cổ mình, mắt thấy sẽ cắt trúng, nhưng lúc này Hứa Thanh lại cảm thấy có một cảm giác sinh tử mãnh liệt.
Điều này khiến cho Hứa Thanh trầm mặc, hắn xác định đạo Liên Mệnh Phù này hoàn toàn chính xác kinh người.
Trong khi cả hai còn Liên Mệnh Phù, chính xác là mình hoàn toàn không thể chém giết đối phương, về phần đánh cho tàn phế, hay là huỷ bỏ tu vi để hành hạ đối phương, cái này hắn thấy không hề có chút ý nghĩa.
Vả lại một khi làm quá mức, lấy độ liều mạng của người này thì… không phải là không dám tự sát, thế là hắn bị đồng quy vu tận một cách trớ trêu.
Mà chiến lực của người này cũng không tầm thường, tiếp tục đánh nữa cũng phải trắc trở rất nhiều, Hứa Thanh cân nhắc việc này trong lòng nên tạm thời đè sát ý xuống, lạnh lùng liếc mắt nhìn thanh niên ngọn núi thứ nhất, sau đó thu hồi dao găm rồi quay người trở về Pháp Thuyền.
Theo Hứa Thanh rời đi, cơn run rẩy từ đáy lòng của thanh niên ngọn núi thứ nhất này cũng khôi phục từng chút một, một khắc vừa rồi gã cũng vô cùng hoảng sợ, gã cũng cảm giác được nguy cơ sinh tử vô cùng mãnh liệt.
Mà lúc này lão tổ Kim Cương Tông bên trong que sắt màu đen giờ cũng hít vào một hơi, nhìn đám Phong chủ của Thất Huyết Đồng đi xa, đáy lòng thở dài một hơi.
- Tại sao ta lại không nghĩ tới điểm này chứ! Cái này …con mẹ nó cũng có thể xảy ra được! !
Về phần Hứa Thanh, sau khi hắn trở lại con thuyền liền khoanh chân ngồi xuống, điều khiển cái bóng bao phủ trên người, khiến cho từng tia dị chất tràn vào trên người, thử tự ăn mòn bản thân. Phương pháp này, là cách mà Hứa Thanh nghĩ có thể xóa đi Liên Mệnh Phù.
Rất nhanh ánh mắt hắn liền nheo lại, trong khi cái bóng bao phủ và ăn mòn, Liên Mệnh Phù liền xuất hiện một chút ảm đạm, chỉ là quá trình này có chút chậm chạp.
Nhưng chí ít thì cái này cũng có hiệu quả.
Vì vậy Hứa Thanh không để ý tới thanh niên ngọn núi thứ nhất nữa, giờ phút này hắn lấy vừa từ từ dùng cái bóng ăn mòn Liên Mệnh Phù, vừa lấy ra một khối thẻ tre, cầm lấy que sắt màu đen rồi bắt đầu khắc thứ gì đó ở phía trên.
Theo dòng chữ hắn khắc xuống, ánh mắt lão tổ Kim Cương Tông trợn to.
Lão thấy được dòng tên trên thẻ tre.
Nhất là năm chữ ‘lão tổ Kim Cương Tông’ xếp hạng cao nhất khiến cho lão cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cũng cảm thụ vô cùng rõ ràng với lòng mang thù của Hứa Thanh.
Mà thứ để cho lão run rẩy nhất là lão phát hiện thấy tuy tên của mình đã bị gạch đi, nhưng lại không giống với những cái tên bị gạch đi khác, những người khác đều bị gạch ba cái, mà phía trên tên của lão chỉ có một vạch, vả lại còn rất nhạt.
- Cái này chẳng lẽ là vẫn còn muốn giết chết mình hay sao?!
Lão tổ Kim Cương Tông cảm thấy hoảng sợ, lão thấy mình nhất định phải cố gắng mau chóng trở nên hữu dụng hơn nữa, tranh thủ khiến cho tên của mình có nhiều thêm một gạch.
Cùng lúc đó, lão cũng nhìn thấy Hứa Thanh viết lên một dòng tên mới. ‘Kẻ đần’.
Lão tổ Kim Cương Tông lén lút liếc thanh niên ngọn núi thứ nhất một cái, sau đó liền vô cùng đồng ý.
Lúc này thanh niên ngọn núi thứ nhất cũng thở ra một hơi trong lòng, thầm nghĩ nếu không gặp được sư tôn, sợ là một mạng nhỏ của gã từ nay đã thật sự không còn nữa.
Mặt khác, gã để ý thấy Thất gia cũng mở miệng vì đối phương, cho nên trong lòng không khỏi dâng lên một chút suy đoán, sau đó chú ý tới cử động của Hứa Thanh đang làm, vì vậy sinh ra hiếu kỳ rất mãnh liệt.
Nhưng gã cũng không hiểu thi từ nhiều lắm, bình thường đều tự soạn bậy bạ ra vài câu, lúc này tò mò muốn hỏi chút việc, nhưng lại không biết nên dùng từ như thế nào.
Sau một lúc lâu, cuối cùng gã cũng tống ra được một câu.
- Dạ vũ không chớp nghe khắc âm, thần tiên trên trời vi phụ thân ngươi?
Hứa Thanh không thèm để ý đến thanh niên ngọn núi thứ nhất đầu óc có bệnh này, sau khi khắc xong hai chữ ‘kẻ đần’ liền cất thẻ tre vào trong túi áo, sau đó mở ra màn phòng hộ của Pháp Thuyền, lập tức ngăn cách thân ảnh của đối phương ở bên ngoài.
Sau đó hắn tiếp tục ngẩng đầu đang muốn bấm niệm pháp quyết rời khỏi nơi đây.
Nhưng ngay lúc này. . . . Chân trời phía xa lập tức truyền đến một thanh âm thê lương.
Hứa Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn sang, hắn vừa liếc mắt liền thấy phương hướng Thất Huyết Đồng và Hải Thi Tộc đi xa, có một đoạn thi thể chỉ còn lại có một nửa của tu sĩ Hải Thi Tộc có tu vi Kim Đan bỗng nhiên từ trời rơi xuống, sau khi rơi xuống trên mặt biển, liền khiến cho biển khơi nổ vang, đồng thời nửa thi thể kia cũng trầm xuống trong nháy mắt.
Ánh mắt Hứa Thanh lập tức ngưng tụ lại.
100%
18px
910px
- Hai tên tiểu tử hồ đồ các ngươi, bây giờ đã đến lúc nào rồi mà vẫn còn nội đấu lẫn nhau!
Nói xong, lão phất tay ném ra một lá bùa màu vàng, lá bùa này nhìn như là phù bảo, nhưng lại làm cho người ta cảm giác như đã vượt qua phù bảo gấp trăm lần, giờ phút này lá bùa này bay thẳng đến Hứa Thanh đang lẻn vào trong mặt biển.
Sau khi tới gần thì lá bùa này trực tiếp chia làm hai phần, một phần nháy mắt chui xuống mặt nước đuổi theo Hứa Thanh ở dưới biển, lập tức phá vỡ lớp phòng hộ của Pháp Thuyền, trực tiếp áp vào trên người của hắn, một phần khác thì bay qua thanh niên ngọn núi thứ nhất đang hoảng sợ, trực tiếp vỗ vào trên mặt của gã.
Trong cùng một thời gian, phù văn đồng thời hạ xuống trên thân thể của Hứa Thanh và thanh niên ngọn núi thứ nhất, thân thể cả hai đồng thời chấn động một cái, một khắc sau phù văn liền tiêu tán, hình thành hoa văn màu vàng khắc ở trên da dẻ của bọn hắn.
Nếu cẩn thận nhìn, thì cái lạc ấn này tựa như đồng nguyên.
- Đây là Liên Mệnh Phù, bị thương không sao, nhưng chỉ cần một người chết, người khác cũng sẽ hồn phi phách tán, nếu các ngươi nguyện ý giết liền giết, không muốn giết liền lập tức cút trở về tông môn cho lão phu, sau khi trở về tông môn thì Liên Mệnh Phù sẽ tự giải!
Lão giả ngọn núi thứ nhất gầm nhẹ một tiếng, sóng lớn ngập trời lập tức vòng quanh Hứa Thanh cùng với thanh niên ngọn núi thứ nhất, sau đó ầm ầm đẩy cả hai ra xa, sau đó thân thể lão khẽ nhoáng một cái, cầm kiếm nhảy tới một tên tu sĩ Hải Thi tộc, một kiếm quét ngang, trực tiếp chém đứt nửa cái chân của một tên tu sĩ Hải Thi Tộc.
Tên tu sĩ Hải Thi Tộc kia vẫn còn cử động, nhưng kiếm khí bộc phát trên thân gã, nửa người dưới lập tức bị tan vỡ.
Làm xong những thứ này, lão lại bị một tên tu sĩ Hải Thi Tộc cùng cảnh giới cản lại, song phương ở trên bầu trời càng đánh càng xa.
Trên mặt biển, theo sóng biển lên xuống, Hứa Thanh với sắc mặt khó coi lại trồi lên, hắn giơ tay lên nhìn lạc ấn xuất hiện trên cánh tay.
Cái lạc ấn này không chỉ hình thành ở trên cánh tay, mà toàn thân cao thấp đều có. Cách đó không xa, thanh niên ngọn núi thứ nhất cũng tương tự như vậy, chỉ là sắc mặt khác biệt với Hứa Thanh, sắc mặt gã không phải là khó coi, mà bộ dạng thờ phào một hơi, thậm chí thân thể còn hơi nhoáng một cái, lấy ra một thanh đại kiếm vỡ một nửa rồi ngồi ở phía trên, sau đó lại tiến đến bên cạnh Pháp Thuyền của Hứa Thanh.
Hứa Thanh lạnh lùng nhìn gã, sau đó bỗng nhiên mở miệng.
- Ngươi tên là gì?
Sống mơ mơ màng màng tự do đã quen, dùng mặt nạ đi khắp chân trời xa xăm.
Thanh niên ngọn núi thứ đưa mắt nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng. Sát cơ trong lòng Hứa Thanh không kìm được mà lại hiện ra, tay phải chợt vung lên, một đám hắc hỏa lập tức biến ảo hình thành dao găm, bay thẳng đến phía thanh niên.
Thanh niên hãi hùng khiếp vía, nhưng gã tin tưởng sư tôn, vì vậy cố nén chứ không trốn, mặc kệ dao găm bay đến trên cổ mình, mắt thấy sẽ cắt trúng, nhưng lúc này Hứa Thanh lại cảm thấy có một cảm giác sinh tử mãnh liệt.
Điều này khiến cho Hứa Thanh trầm mặc, hắn xác định đạo Liên Mệnh Phù này hoàn toàn chính xác kinh người.
Trong khi cả hai còn Liên Mệnh Phù, chính xác là mình hoàn toàn không thể chém giết đối phương, về phần đánh cho tàn phế, hay là huỷ bỏ tu vi để hành hạ đối phương, cái này hắn thấy không hề có chút ý nghĩa.
Vả lại một khi làm quá mức, lấy độ liều mạng của người này thì… không phải là không dám tự sát, thế là hắn bị đồng quy vu tận một cách trớ trêu.
Mà chiến lực của người này cũng không tầm thường, tiếp tục đánh nữa cũng phải trắc trở rất nhiều, Hứa Thanh cân nhắc việc này trong lòng nên tạm thời đè sát ý xuống, lạnh lùng liếc mắt nhìn thanh niên ngọn núi thứ nhất, sau đó thu hồi dao găm rồi quay người trở về Pháp Thuyền.
Theo Hứa Thanh rời đi, cơn run rẩy từ đáy lòng của thanh niên ngọn núi thứ nhất này cũng khôi phục từng chút một, một khắc vừa rồi gã cũng vô cùng hoảng sợ, gã cũng cảm giác được nguy cơ sinh tử vô cùng mãnh liệt.
Mà lúc này lão tổ Kim Cương Tông bên trong que sắt màu đen giờ cũng hít vào một hơi, nhìn đám Phong chủ của Thất Huyết Đồng đi xa, đáy lòng thở dài một hơi.
- Tại sao ta lại không nghĩ tới điểm này chứ! Cái này …con mẹ nó cũng có thể xảy ra được! !
Về phần Hứa Thanh, sau khi hắn trở lại con thuyền liền khoanh chân ngồi xuống, điều khiển cái bóng bao phủ trên người, khiến cho từng tia dị chất tràn vào trên người, thử tự ăn mòn bản thân. Phương pháp này, là cách mà Hứa Thanh nghĩ có thể xóa đi Liên Mệnh Phù.
Rất nhanh ánh mắt hắn liền nheo lại, trong khi cái bóng bao phủ và ăn mòn, Liên Mệnh Phù liền xuất hiện một chút ảm đạm, chỉ là quá trình này có chút chậm chạp.
Nhưng chí ít thì cái này cũng có hiệu quả.
Vì vậy Hứa Thanh không để ý tới thanh niên ngọn núi thứ nhất nữa, giờ phút này hắn lấy vừa từ từ dùng cái bóng ăn mòn Liên Mệnh Phù, vừa lấy ra một khối thẻ tre, cầm lấy que sắt màu đen rồi bắt đầu khắc thứ gì đó ở phía trên.
Theo dòng chữ hắn khắc xuống, ánh mắt lão tổ Kim Cương Tông trợn to.
Lão thấy được dòng tên trên thẻ tre.
Nhất là năm chữ ‘lão tổ Kim Cương Tông’ xếp hạng cao nhất khiến cho lão cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cũng cảm thụ vô cùng rõ ràng với lòng mang thù của Hứa Thanh.
Mà thứ để cho lão run rẩy nhất là lão phát hiện thấy tuy tên của mình đã bị gạch đi, nhưng lại không giống với những cái tên bị gạch đi khác, những người khác đều bị gạch ba cái, mà phía trên tên của lão chỉ có một vạch, vả lại còn rất nhạt.
- Cái này chẳng lẽ là vẫn còn muốn giết chết mình hay sao?!
Lão tổ Kim Cương Tông cảm thấy hoảng sợ, lão thấy mình nhất định phải cố gắng mau chóng trở nên hữu dụng hơn nữa, tranh thủ khiến cho tên của mình có nhiều thêm một gạch.
Cùng lúc đó, lão cũng nhìn thấy Hứa Thanh viết lên một dòng tên mới. ‘Kẻ đần’.
Lão tổ Kim Cương Tông lén lút liếc thanh niên ngọn núi thứ nhất một cái, sau đó liền vô cùng đồng ý.
Lúc này thanh niên ngọn núi thứ nhất cũng thở ra một hơi trong lòng, thầm nghĩ nếu không gặp được sư tôn, sợ là một mạng nhỏ của gã từ nay đã thật sự không còn nữa.
Mặt khác, gã để ý thấy Thất gia cũng mở miệng vì đối phương, cho nên trong lòng không khỏi dâng lên một chút suy đoán, sau đó chú ý tới cử động của Hứa Thanh đang làm, vì vậy sinh ra hiếu kỳ rất mãnh liệt.
Nhưng gã cũng không hiểu thi từ nhiều lắm, bình thường đều tự soạn bậy bạ ra vài câu, lúc này tò mò muốn hỏi chút việc, nhưng lại không biết nên dùng từ như thế nào.
Sau một lúc lâu, cuối cùng gã cũng tống ra được một câu.
- Dạ vũ không chớp nghe khắc âm, thần tiên trên trời vi phụ thân ngươi?
Hứa Thanh không thèm để ý đến thanh niên ngọn núi thứ nhất đầu óc có bệnh này, sau khi khắc xong hai chữ ‘kẻ đần’ liền cất thẻ tre vào trong túi áo, sau đó mở ra màn phòng hộ của Pháp Thuyền, lập tức ngăn cách thân ảnh của đối phương ở bên ngoài.
Sau đó hắn tiếp tục ngẩng đầu đang muốn bấm niệm pháp quyết rời khỏi nơi đây.
Nhưng ngay lúc này. . . . Chân trời phía xa lập tức truyền đến một thanh âm thê lương.
Hứa Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn sang, hắn vừa liếc mắt liền thấy phương hướng Thất Huyết Đồng và Hải Thi Tộc đi xa, có một đoạn thi thể chỉ còn lại có một nửa của tu sĩ Hải Thi Tộc có tu vi Kim Đan bỗng nhiên từ trời rơi xuống, sau khi rơi xuống trên mặt biển, liền khiến cho biển khơi nổ vang, đồng thời nửa thi thể kia cũng trầm xuống trong nháy mắt.
Ánh mắt Hứa Thanh lập tức ngưng tụ lại.
Danh sách chương
- Chương 1: Còn sống (1)
- Chương 2: Còn sống (2)
- Chương 3: Còn sống (3)
- Chương 4: Còn sống (4)
- Chương 5: Dị chất (1)
- Chương 6: Dị chất (2)
- Chương 7: Chúc... An nghỉ (1)
- Chương 8: Chúc... An nghỉ (2)
- Chương 9: Khách không mời mà đến (1)
- Chương 10: Khách không mời mà đến (2)
- Chương 11: Khách không mời mà đến (3)
- Chương 12: Doanh địa của thập hoang giả (1)
- Chương 13: Doanh địa của thập hoang giả (2)
- Chương 14: Tiểu hài tử (1)
- Chương 15: Tiểu hài tử (2)
- Chương 16: Mời ngươi ăn (1)
- Chương 17: Mời ngươi ăn (2)
- Chương 18: Mời ngươi ăn (3)
- Chương 19: Ba bộ bát đũa (1)
- Chương 20: Ba bộ bát đũa (2)
- Chương 21: Hậu quả của uy hiếp (1)
- Chương 22: Hậu quả của uy hiếp (2)
- Chương 23: Hậu quả của uy hiếp (3)
- Chương 24: Y phục mới (1)
- Chương 25: Y phục mới (2)
- Chương 26: Y phục mới (3)
- Chương 27: Tập kết (1)
- Chương 28: Tập kết (2)
- Chương 29: Cấm kỵ của cấm khu (1)
- Chương 30: Cấm kỵ của cấm khu (2)
- Chương 31: Tà Ảnh (1)
- Chương 32: Tà Ảnh (2)
- Chương 33: Nguy cơ tứ phía (1)
- Chương 34: Nguy cơ tứ phía (2)
- Chương 35: Nguy cơ tứ phía (3)
- Chương 36: Hoàng hôn màu máu (1)
- Chương 37: Hoàng hôn màu máu (2)
- Chương 38: Hoàng hôn màu máu (3)
- Chương 39: Quân hỏi ngày về, không có hạn kỳ (1)
- Chương 40: Quân hỏi ngày về, không có hạn kỳ (2)
- Chương 41: Quân hỏi ngày về, không có hạn kỳ (3)
- Chương 42: Quân hỏi ngày về, không có hạn kỳ (4)
- Chương 43: Ngươi, đến cùng là cái gì (1)
- Chương 44: Ngươi, đến cùng là cái gì (2)
- Chương 45: Bách đại sư (1)
- Chương 46: Bách đại sư (2)
- Chương 47: Khói lửa nhân gian (1)
- Chương 48: Khói lửa nhân gian (2)
- Chương 49: Nhà? (1)
- Chương 50: Nhà? (2)
- Chương 51: Khát vọng về tri thức (1)
- Chương 52: Khát vọng về tri thức (2)
- Chương 53: Thần miếu (1)
- Chương 54: Thần miếu (2)
- Chương 55: Một đao kia (1)
- Chương 56: Một đao kia (2)
- Chương 57: Một đao kia (3)
- Chương 58: Tiểu hài tử, ngươi tới trả lời (1)
- Chương 59: Tiểu hài tử, ngươi tới trả lời (2)
- Chương 60: Hủy Thi Tán (1)
- Chương 61: Hủy Thi Tán (2)
- Chương 62: Bóng dáng xế chiều (1)
- Chương 63: Bóng dáng xế chiều (2)
- Chương 64: Bóng dáng xế chiều (3)
- Chương 65: Người như ngọc (1)
- Chương 66: Người như ngọc (2)
- Chương 67: Đi trong bóng tối không cần ánh sáng (1)
- Chương 68: Đi trong bóng tối không cần ánh sáng (2)
- Chương 69: Chia tay (1)
- Chương 70: Chia tay (2)
- Chương 71: Lịch dương vũ kim (1)
- Chương 72: Lịch dương vũ kim (2)
- Chương 73: Lịch dương vũ kim (3)
- Chương 74: Hắn đã mua đảm bảo từ chỗ của ta (1)
- Chương 75: Hắn đã mua đảm bảo từ chỗ của ta (2)
- Chương 76: Trái sinh phải tử (1)
- Chương 77: Trái sinh phải tử (2)
- Chương 78: Màu đen vĩnh hằng (1)
- Chương 79: Màu đen vĩnh hằng (2)
- Chương 80: Không hẹn mà gặp (1)
- Chương 81: Không hẹn mà gặp (2)
- Chương 82: Gió đã bắt đầu thổi (1)
- Chương 83: Gió đã bắt đầu thổi (2)
- Chương 84: Gió đã bắt đầu thổi (3)
- Chương 85: Giết chết bất luận tội (1)
- Chương 86: Giết chết bất luận tội (2)
- Chương 87: Nắm quyền sinh sát trong tay (1)
- Chương 88: Nắm quyền sinh sát trong tay (2)
- Chương 89: Đuổi cùng giết tận (1)
- Chương 90: Đuổi cùng giết tận (2)
- Chương 91: Một khúc tàn tình niệm hồng trần (1)
- Chương 92: Một khúc tàn tình niệm hồng trần (2)
- Chương 93: Khuếch trương (1)
- Chương 94: Khuếch trương (2)
- Chương 95: Thiên la địa võng (1)
- Chương 96: Thiên la địa võng (2)
- Chương 97: Nữ nhân bạch y vô diện (1)
- Chương 98: Nữ nhân bạch y vô diện (2)
- Chương 99: Khôi ảnh đại thành (1)
- Chương 100: Khôi ảnh đại thành (2)
- Chương 101: Nhân và quả (1)
- Chương 102: Nhân và quả (2)
- Chương 103: Nhân và quả (3)
- Chương 104: Có thù tất báo (1)
- Chương 105: Có thù tất báo (2)
- Chương 106: Hỏa thiêu Kim Cương tông (1)
- Chương 107: Hỏa thiêu Kim Cương tông (2)
- Chương 108: Hỏa thiêu Kim Cương tông (3)
- Chương 109: Thất Huyết Đồng (1)
- Chương 110: Thất Huyết Đồng (2)
- Chương 111: Thất Huyết Đồng (3)
- Chương 112: Có bán thi thể không? (1)
- Chương 113: Có bán thi thể không? (2)
- Chương 114: Thần huyết (1)
- Chương 115: Thần huyết (2)
- Chương 116: Ngọn núi thứ bảy (1)
- Chương 117: Ngọn núi thứ bảy (2)
- Chương 118: Dựa vào thuyền mà sống (1)
- Chương 119: Dựa vào thuyền mà sống (2)
- Chương 120: Dựa vào thuyền mà sống (3)
- Chương 121: Dựa vào thuyền mà sống (4)
- Chương 122: Đồng liêu (1)
- Chương 123: Đồng liêu (2)
- Chương 124: Đồng liêu (3)
- Chương 125: Dùng biển tu luyện (1)
- Chương 126: Dùng biển tu luyện (2)
- Chương 127: Dùng biển tu luyện (3)
- Chương 128: Dùng biển tu luyện (4)
- Chương 129: Hóa bướm (1)
- Chương 130: Hóa bướm (2)
- Chương 131: Đội trưởng kỳ quái (1)
- Chương 132: Đội trưởng kỳ quái (2)
- Chương 133: Đội trưởng kỳ quái (3)
- Chương 134: Đội trưởng kỳ quái (4)
- Chương 135: Người mới của Bộ Hung ti (1)
- Chương 136: Người mới của Bộ Hung ti (2)
- Chương 137: Người mới của Bộ Hung ti (3)
- Chương 138: Cho một linh tệ (1)
- Chương 139: Cho một linh tệ (2)
- Chương 140: Sinh nhật một mình (1)
- Chương 141: Sinh nhật một mình (2)
- Chương 142: Bóng ảnh cô độc trong đêm mưa (1)
- Chương 143: Bóng ảnh cô độc trong đêm mưa (2)
- Chương 144: Không mời chớ vào (1)
- Chương 145: Không mời chớ vào (2)
- Chương 146: Bóng hình xinh đẹp dưới ô (1)
- Chương 147: Bóng hình xinh đẹp dưới ô (2)
- Chương 148: Bóng hình xinh đẹp dưới ô (3)
- Chương 149: Người háo sắc (1)
- Chương 150: Người háo sắc (2)
- Chương 151: Người háo sắc (3)
- Chương 152: Hứa Thanh chăm chỉ (1)
- Chương 153: Hứa Thanh chăm chỉ (2)
- Chương 154: Ọt ọt ọt ọt (1)
- Chương 155: Ọt ọt ọt ọt (2)
- Chương 156: Bí mật trị giá 100 linh thạch (1)
- Chương 157: Bí mật trị giá 100 linh thạch (2)
- Chương 158: Bí mật trị giá 100 linh thạch (3)
- Chương 159: Bí mật trị giá 100 linh thạch (4)
- Chương 160: Đoạt công của ta? (1)
- Chương 161: Đoạt công của ta? (2)
- Chương 162: Đoạt công của ta? (3)
- Chương 163: Vượt qua ranh giới! (1)
- Chương 164: Vượt qua ranh giới! (2)
- Chương 165: Vượt qua ranh giới! (3)
- Chương 166: Nổi danh không dễ dàng (1)
- Chương 167: Nổi danh không dễ dàng (2)
- Chương 168: Nổi danh không dễ dàng (3)
- Chương 169: Hợp lý (1)
- Chương 170: Hợp lý (2)
- Chương 171: Hợp lý (3)
- Chương 172: Ta mời ngươi ăn trứng (1)
- Chương 173: Ta mời ngươi ăn trứng (2)
- Chương 174: Lão tổ ngốc nghếch (1)
- Chương 175: Lão tổ ngốc nghếch (2)
- Chương 176: Lão tổ ngốc nghếch (3)
- Chương 177: Hoàng Nham kinh khủng (1)
- Chương 178: Hoàng Nham kinh khủng (2)
- Chương 179: Hoàng Nham kinh khủng (3)
- Chương 180: Nhị điện hạ ngang ngược (1)
- Chương 181: Nhị điện hạ ngang ngược (2)
- Chương 182: Đường dẫn tới hoàng tuyền (1)
- Chương 183: Đường dẫn tới hoàng tuyền (2)
- Chương 184: Sát ngư ! (1)
- Chương 185: Sát ngư ! (2)
- Chương 186: Sát ngư ! (3)
- Chương 187: Bạt phần thương sinh (1)
- Chương 188: Bạt phần thương sinh (2)
- Chương 189: Bạt phần thương sinh (3)
- Chương 190: Long kình biển cấm (1)
- Chương 191: Long kình biển cấm (2)
- Chương 192: Long kình biển cấm (3)
- Chương 193: Trương Tam đặt cược (1)
- Chương 194: Trương Tam đặt cược (2)
- Chương 195: Người mới ra biển (1)
- Chương 196: Người mới ra biển (2)
- Chương 197: Long liễn thanh đồng (1)
- Chương 198: Long liễn thanh đồng (2)
- Chương 199: Giá cả vừa phải (1)
- Chương 200: Giá cả vừa phải (2)
- Chương 201: Bách âm thành Âm (1)
- Chương 202: Bách âm thành Âm (2)
- Chương 203: Bách âm thành Âm (3)
- Chương 204: Long ảnh trong biển sâu (1)
- Chương 205: Long ảnh trong biển sâu (2)
- Chương 206: Long ảnh trong biển sâu (3)
- Chương 207: Dùng biển ngộ pháp (1)
- Chương 208: Dùng biển ngộ pháp (2)
- Chương 209: Dùng biển ngộ pháp (3)
- Chương 210: Hung thần lên đảo (1)
- Chương 211: Hung thần lên đảo (2)
- Chương 212: Hung thần lên đảo (3)
- Chương 213: Đừng đến chọc ta (1)
- Chương 214: Đừng đến chọc ta (2)
- Chương 215: Đêm, độc (1)
- Chương 216: Đêm, độc (2)
- Chương 217: Quy tắc của Hứa Thanh (1)
- Chương 218: Quy tắc của Hứa Thanh (2)
- Chương 219: Quan hệ minh hữu không thể phá vỡ (1)
- Chương 220: Quan hệ minh hữu không thể phá vỡ (2)
- Chương 221: Kim mang làm cho người ta điên cuồng (1)
- Chương 222: Kim mang làm cho người ta điên cuồng (2)
- Chương 223: Kim mang làm cho người ta điên cuồng (3)
- Chương 224: Giết người đoạt bảo (1)
- Chương 225: Giết người đoạt bảo (2)
- Chương 226: Máu nhuộm đảo Hải Tích (1)
- Chương 227: Máu nhuộm đảo Hải Tích (2)
- Chương 228: Máu nhuộm đảo Hải Tích (3)
- Chương 229: Giống như phượng hoàng lại giống như ưng (1)
- Chương 230: Giống như phượng hoàng lại giống như ưng (2)
- Chương 231: Giống như phượng hoàng lại giống như ưng (3)
- Chương 232: Cố Mộc Thanh (1)
- Chương 233: Cố Mộc Thanh (2)
- Chương 234: Chủ nợ tới cửa (1)
- Chương 235: Chủ nợ tới cửa (2)
- Chương 236: Khách sạn quỷ dị (1)
- Chương 237: Khách sạn quỷ dị (2)
- Chương 238: Khách sạn quỷ dị (3)
- Chương 239: Cuối cùng gặp La Sát (1)
- Chương 240: Cuối cùng gặp La Sát (2)
- Chương 241: 50 chọn 1 (1)
- Chương 242: 50 chọn 1 (2)
- Chương 243: Đi trên Hồng Nguyên (1)
- Chương 244: Đi trên Hồng Nguyên (2)
- Chương 245: Sự lo lắng của lão tổ (1)
- Chương 246: Sự lo lắng của lão tổ (2)
- Chương 247: Chạy trời không khỏi nắng (1)
- Chương 248: Chạy trời không khỏi nắng (2)
- Chương 249: Vạn kiếp bất phục (1)
- Chương 250: Vạn kiếp bất phục (2)
- Chương 251: Tìm được đường sống trong chỗ chết (1)
- Chương 252: Tìm được đường sống trong chỗ chết (2)
- Chương 253: Huyền U Cổ Hoàng (1)
- Chương 254: Huyền U Cổ Hoàng (2)
- Chương 255: Hai trăm bảy (1)
- Chương 256: Hai trăm bảy (2)
- Chương 257: Thiếu niên câm (1)
- Chương 258: Thiếu niên câm (2)
- Chương 259: Hứa Thanh sư đệ, ngươi có ở đây không? (1)
- Chương 260: Hứa Thanh sư đệ, ngươi có ở đây không? (2)
- Chương 261: Cúc thạch (1)
- Chương 262: Cúc thạch (2)
- Chương 263: Cúc thạch (3)
- Chương 264: Mệnh hỏa huyền diệu, chiếu rọi thiên cung (1)
- Chương 265: Mệnh hỏa huyền diệu, chiếu rọi thiên cung (2)
- Chương 266: Loan giá Thái Dương (1)
- Chương 267: Loan giá Thái Dương (2)
- Chương 268: Nội dung trong ngọc giản (1)
- Chương 269: Nội dung trong ngọc giản (2)
- Chương 270: Nội dung trong ngọc giản (3)
- Chương 271: Phạt…diệt tộc (1)
- Chương 272: Phạt…diệt tộc (2)
- Chương 273: Đảo Câu Anh (1)
- Chương 274: Đảo Câu Anh (2)
- Chương 275: Đất dị tộc (1)
- Chương 276: Đất dị tộc (2)
- Chương 277: Mục tiêu Trúc Cơ tháp (1)
- Chương 278: Mục tiêu Trúc Cơ tháp (2)
- Chương 279: Huyết Luyện Tử đói khát (1)
- Chương 280: Huyết Luyện Tử đói khát (2)
- Chương 281: Cái bóng thức tỉnh! (1)
- Chương 282: Cái bóng thức tỉnh! (2)
- Chương 283: Rốt cuộc cũng có người thành thật (1)
- Chương 284: Rốt cuộc cũng có người thành thật (2)
- Chương 285: Phía trên cấm địa (1)
- Chương 286: Phía trên cấm địa (2)
- Chương 287: Phía sau có độc (1)
- Chương 288: Phía sau có độc (2)
- Chương 289: Câu Anh thức tỉnh (1)
- Chương 290: Câu Anh thức tỉnh (2)
- Chương 291: Như thế nào là điên cuồng? (1)
- Chương 292: Như thế nào là điên cuồng? (2)
- Chương 293: Miếu Di Ách (1)
- Chương 294: Miếu Di Ách (2)
- Chương 295: Hứa Thanh cũng điên rồi! (1)
- Chương 296: Hứa Thanh cũng điên rồi! (2)
- Chương 297: Hứa Thanh cũng điên rồi! (3)
- Chương 298: Đáng giá! (1)
- Chương 299: Đáng giá! (2)
- Chương 300: Ba người tụ họp (1)
- Chương 301: Ba người tụ họp (2)
- Chương 302: Sư huynh, ta là Linh Nhi (1)
- Chương 303: Sư huynh, ta là Linh Nhi (2)
- Chương 304: Nha đầu ngốc (1)
- Chương 305: Nha đầu ngốc (2)
- Chương 306: Ra ngoài để Trúc Cơ! (1)
- Chương 307: Ra ngoài để Trúc Cơ! (2)
- Chương 308: Cầm đèn độc tu (1)
- Chương 309: Cầm đèn độc tu (2)
- Chương 310: Quỷ dị thổi đèn (1)
- Chương 311: Quỷ dị thổi đèn (2)
- Chương 312: Hoa Cái chiếu rọi! (1)
- Chương 313: Hoa Cái chiếu rọi! (2)
- Chương 314: Thoát phàm (1)
- Chương 315: Thoát phàm (2)
- Chương 316: Trên núi vang lên tiếng chuông (1)
- Chương 317: Trên núi vang lên tiếng chuông (2)
- Chương 318: Quy luật trên núi (1)
- Chương 319: Quy luật trên núi (2)
- Chương 320: Áo bào tím gia thân (1)
- Chương 321: Áo bào tím gia thân (2)
- Chương 322: Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh (1)
- Chương 323: Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh (2)
- Chương 324: Cái này, chính là Huyền Diệu Thái! (1)
- Chương 325: Cái này, chính là Huyền Diệu Thái! (2)
- Chương 326: Xem tạo hóa của ngươi (1)
- Chương 327: Xem tạo hóa của ngươi (2)
- Chương 328: Câu Long (1)
- Chương 329: Câu Long (2)
- Chương 330: Khai khiếu trên hoang đảo (1)
- Chương 331: Khai khiếu trên hoang đảo (2)
- Chương 332: Sát cơ hiện lên (1)
- Chương 333: Sát cơ hiện lên (2)
- Chương 334: Đằng đằng sát khí (1)
- Chương 335: Đằng đằng sát khí (2)
- Chương 336: Cực kỳ bi thảm (1)
- Chương 337: Cực kỳ bi thảm (2)
- Chương 338: Một phù hai mạng (1)
- Chương 339: Một phù hai mạng (2)
- Chương 340: Người hộ đạo của Hứa Thanh (1)
- Chương 341: Người hộ đạo của Hứa Thanh (2)
- Chương 342: Hộp nguyện vọng (1)
- Chương 343: Hộp nguyện vọng (2)
- Chương 344: Ngươi mở được cái gì? (1)
- Chương 345: Ngươi mở được cái gì? (2)
- Chương 346: Mặc áo bào xám (1)
- Chương 347: Mặc áo bào xám (2)
- Chương 348: Cơ hội từ chiến tranh (1)
- Chương 349: Cơ hội từ chiến tranh (2)
- Chương 350: Tuyên chiến (1)
- Chương 351: Tuyên chiến (2)
- Chương 352: Tham chiến (1)
- Chương 353: Tham chiến (2)
- Chương 354: Có người truyền tống (1)
- Chương 355: Có người truyền tống (2)
- Chương 356: Đoạt thức ăn (1)
- Chương 357: Đoạt thức ăn (2)
- Chương 358: Điên cuồng khai khiếu (1)
- Chương 359: Điên cuồng khai khiếu (2)
- Chương 360: Lại là ngươi! (1)
- Chương 361: Lại là ngươi! (2)
- Chương 362: Hứa Thanh mở Huyền Diệu Thái! (1)
- Chương 363: Hứa Thanh mở Huyền Diệu Thái! (2)
- Chương 1000: Minh Linh Huyết Sí Đăng (1)
- Chương 1001: Minh Linh Huyết Sí Đăng (2)
- Chương 1002: Hoàng của Thiên Phong (1)
- Chương 1003: Hoàng của Thiên Phong (2)
- Chương 1004: Tu sĩ mũ rơm xuất hiện! (1)
- Chương 1005: Tu sĩ mũ rơm xuất hiện! (2)
- Chương 1006: Phản ứng mạnh mẽ (1)
- Chương 1007: Phản ứng mạnh mẽ (2)
- Chương 1008: Lực lượng Thần Linh, phục sinh vô hạn! (1)
- Chương 1009: Lực lượng Thần Linh, phục sinh vô hạn! (2)
- Chương 1010: Hóa thân thành Thần (1)
- Chương 1011: Hóa thân thành Thần (2)
- Chương 1012: Cái hộp trong trái tim (1)
- Chương 1013: Cái hộp trong trái tim (2)
- Chương 1014: Quỷ Đế hàng lâm (1)
- Chuong 2465: Bỏ da (1)
- Chuong 2466: Bỏ da (2)
- Chương 2623: Thua bởi hắn, ngươi không mất mặt
- Chương 2624: Đồ chơi không có tiền đồ
- Chương 2625: Một trận thao tác mãnh như hổ
- Chương 2626: Hảo huynh đệ, cùng tiến lên !
- Chương 2627: Không đồng dạng Đông bộ
- Chương 2628: Đạp trường hồng, vừa xem dãy núi
- Chương 2629: Vốn tại Tiên Đô
- Chương 2630: Cửu Ngạn Thiên ban thưởng !
- Chương 2631: Mặc Dương Vũ Trụ
- Chương 2632: Nơi đây, bản tọa dùng ba trăm năm
- Chương 2633: Thối đệ đệ, ngươi thật là xấu a
- Chương 2634: Lòng không đại chí Hồ Mỹ Nhân
- Chương 2635: Nguyên Thủy Thượng Tinh Đinh
- Chương 2636: Đạo Luyện Vũ Trụ
- Chương 2637: Trù Vật Sử
- Chương 2638: Lại nhìn Thần Linh
- Chương 2639: So rất nhiều người, càng là người
- Chương 2640: Cấm!
- Chương 2641: Tiếp Dẫn Tinh Hà
- Chương 2642: Ngoài ý muốn chi nhân
- Chương 2643: Âm cùng dương
- Chương 2644: Cực Quang Thiên Ngoại Thiên
- Chương 2645: Thần lương
- Chương 2646: Giám Thủ Tự Đạo
- Chương 2647: Ngưu Môn Tinh Túy
- Chương 2648: Đoạt thức ăn trước miệng cọp
- Chương 2649: Di vật của Đệ Tứ Chân Quân
- Chương 2650: Nơi đây có băng
- Chương 2651: Cùng một mục tiêu, nhưng đi theo những con đường khác nhau
- Chương 2652: Thật có?
- Chương 2653: Cửu Sắc Băng Quan
- Chương 2654: Dã tâm cùng vị trí
- Chương 2655: Chuẩn Tiên trước nay chưa từng có
- Chương 2656: Thanh Thiên !
- Chương 2657: Phong, Thiên
- Chương 2658: Tiểu Đội Mạnh Nhất
- Chương 2659: Ngoài Dự Tính
- Chương 2660: Chân Thần khôi phục
- Chương 2661: Thống Khổ Chi Thần, Tất Ma Tư
- Chương 2662: Bỏ lỡ ngàn năm
- Chương 2663: Hứa Thanh Nổi Giận !
- Chương 2664: Thời quang hổ phách
- Chương 2665: Này huyễn, uẩn thật
- Chương 2666: Dị Chất Ô Nhiễm Linh, Tiên Linh Thần Ghét
- Chương 2667: Thật tâm kê đản
- Chương 2668: Thắp sáng huyết sắc chi đăng
- Chương 2669: Tân Thần Giáng Thế
- Chương 2670: Tiên Thần đồng diệu
- Chương 2671: Trảm thần
- Chương 2672: Trù Vật tiểu đội, trước đến báo danh
- Chương 2673: Tướng chủ !
- Chương 2674: Chờ lệnh !
- Chương 2675: Mạc Thi đội
- Chương 2676: Đánh dã
- Chương 2677: Không Xác Cũng Mò
Bạn cần đăng nhập để bình luận