Phàm Nhân Đan Tiên

Chương 159: Thân là thân truyền, ngươi làm trăm năm thành Kim Đan! Không rơi vào sư tôn tên tuổi!

**Chương 159: Thân là thân truyền, ngươi phải trăm năm thành Kim Đan! Không được làm mất thể diện sư tôn!**
Trong vòng một trăm năm trở thành Kim Đan?
Áp lực như núi! Hắn lại là ngũ hành tạp linh căn...
Ánh mắt Cung Nguyệt thượng nhân gợn sóng: "Đến lúc chưởng môn sư huynh xuất quan, mới thuận tiện làm lễ bổ sung thân truyền cho ngươi, ra mắt tổ sư."
"Bản cung có thể vượt lên trên Nguyên Anh sư huynh, nhưng không ép nổi Hóa Thần chưởng môn..."
Trần Bình toàn thân phát lạnh, thần sắc nghiêm túc: "Vâng, thưa sư tôn! Đồ nhi nhất định trong vòng trăm năm sẽ trở thành Kim Đan!"
"Tốt."
Ánh mắt Cung Nguyệt thượng nhân dịu dàng nhìn Trần Bình: "Đồ nhi ngươi có thể lấy tư chất Ngũ Hành Linh Căn tu luyện tới Trúc Cơ, tâm tính quả nhiên thượng giai."
Trần Bình chắp tay: "Cảm ơn sư tôn khen ngợi."
Cung Nguyệt thượng nhân trấn an nói: "Đồ nhi ngươi cốt linh tuy vượt quá quy định của tông môn, nhưng bản cung đã nhắm trúng ngươi, ắt sẽ thu ngươi làm chân truyền."
"Nếu không vi sư sao có thể nhận lấy Tiên Môn Lệnh của ngươi."
"Ngươi cũng phải nỗ lực tu luyện, khiến những kẻ chế giễu phải ngậm miệng, trở thành Kim Đan."
Trong lòng Trần Bình ấm áp.
Trần Bình hiếu kỳ nghi vấn: "Sư tôn, Tiên Môn Lệnh này rốt cuộc có tác dụng gì?"
Cung Nguyệt thượng nhân giải thích: "Đồ nhi, ngươi có biết vì sao tông môn muốn điều chỉnh độ tuổi thu đồ từ 35 xuống 30 không..."
Trần Bình lắc đầu.
Cung Nguyệt thượng nhân: "Đông vực tu tiên giới tài nguyên quá mức cằn cỗi, mà tu sĩ lại quá nhiều, toàn bộ Đông vực tu tiên giới đã nhanh chóng không cách nào cung cấp đủ cho càng nhiều tu sĩ..."
"Cho nên sau khi chưởng môn thượng vị, liền liên hệ với ba đại tông môn khác, cùng nhau điều chỉnh độ tuổi thu đồ."
"Mà nơi phát ra Tiên Môn Lệnh, chính là có quan hệ với bốn tông môn lớn."
"Bốn tông môn lớn của Đông vực tu tiên giới, đều đến từ Tiên Môn, mà Tiên Môn là tổ chức chưởng quản toàn bộ tu tiên giới, bất kể là đông tây nam bắc tứ đại vực, rất nhiều tông môn đều nằm trong lòng bàn tay của nó."
"Tiên Môn Lệnh chính là do Tiên Môn ban phát, vi sư có thể dùng Tiên Môn Lệnh của ngươi đổi lấy cơ duyên."
"Đồ nhi, tổ tiên của ngươi bên trên, nhất định có người lập công lớn cho Tiên Môn, cho nên mới có thể truyền xuống Tiên Môn Lệnh."
Trần Bình chấn động: "...Thì ra là như vậy."
Cung Nguyệt thượng nhân tiếp tục giải thích: "Vi sư dùng Tiên Môn Lệnh của ngươi, tự sẽ dốc sức bồi dưỡng ngươi. Cho nên tông môn có thể lấy đặc cách cho Nguyên Anh thu đồ nhờ Tiên Môn Lệnh."
Trần Bình giải tỏa được gánh nặng trong lòng:
"Cảm ơn sư tôn đã cho biết, đồ nhi đã hiểu."
Cung Nguyệt thượng nhân nói tiếp: "Đồ nhi, ngươi là đệ tử thứ hai ta thu nhận, có thể tự do chọn lựa một môn tam giai bách nghệ truyền thừa của tông môn."
"Pháp khí và đan dược mà ngươi sử dụng, vi sư sẽ chuẩn bị sẵn cho ngươi."
"Còn về công pháp và những thứ khác, thì cần đồ nhi ngươi sau khi nhậm chức làm cống hiến mới có thể đổi lấy từ tông môn."
"Đây là quy củ của tông môn, dù vi sư có muốn phá lệ vì ngươi, nhưng những thứ này, cũng nằm trong tay của những Nguyên Anh khác."
Trần Bình cười nói: "Sư tôn đã làm quá nhiều cho đồ đệ, đồ nhi đã vô cùng hài lòng thỏa ý, không dám yêu cầu gì thêm."
Cung Nguyệt thượng nhân: "Sau này khi vi sư rời tông làm nhiệm vụ, cũng sẽ mang ngươi theo, để ngươi nhanh chóng tích lũy điểm cống hiến."
"Còn Kiêm Gia cũng sẽ giúp đỡ ngươi nhiều hơn."
Trần Bình lại lần nữa chắp tay: "Cảm ơn sư tôn."
Sau đó, Cung Nguyệt thượng nhân cho phép Trần Bình tùy ý chọn lựa một tòa cung điện trên Cung Nguyệt Phong làm đạo tràng, nàng liền tự mình đi chuẩn bị pháp khí và đan dược cho Trần Bình.
Trần Bình lần đầu tiên cảm thấy ấm áp ở tu tiên giới, cảm nhận được mặt tốt đẹp của tu tiên giới.
Có chỗ dựa vững chắc chính là thoải mái.
Nhưng thực sự muốn dựa vào sư tôn làm chỗ dựa, còn phải xem Trần Bình có cố gắng tu luyện tới Kim Đan hay không.
Trần Bình lựa chọn một tòa cung điện nằm ở lưng chừng núi, phía trước tầng mây làm đạo tràng.
Ở đây, có linh khí tam giai để Trần Bình hưởng thụ.
Không lâu sau.
Bạch Kiêm Gia đến đạo tràng tìm Trần Bình, đưa ra một đống đồ vật:
"Sư đệ, đây là trận pháp tam giai của đạo tràng của ngươi."
"Đây là Bồi Nguyên Đan, Thanh Linh Đan, Thanh Chướng Đan, Cố Thần Đan mà sư tôn chuẩn bị cho sư đệ, đủ dùng trong một năm."
"Đây là danh mục truyền thừa bách nghệ của tông môn, đợi sau khi ngươi chọn xong, ta sẽ dẫn sư đệ đi đổi truyền thừa bách nghệ."
Trần Bình chắp tay: "Đa tạ sư tỷ."
Ở bên ngoài Đông Huyền Tông, nàng là Kim Đan lão tổ của từng Tiên tộc, cũng là sư tỷ của Trần Bình.
Quan hệ này nhìn thì có vẻ mạnh mẽ, nhưng kỳ thực lại rất mỏng manh.
Bởi vì ở tu tiên giới, thứ mà ngươi thực sự có thể dựa vào vẫn là tu vi của bản thân, thực lực không đủ, đi đến đâu cũng sẽ bị người khác xem thường.
Trần Bình mang danh đệ tử thân truyền của Cung Nguyệt thượng nhân, ra ngoài cũng là cáo mượn oai hùm.
Cho nên, Trần Bình nắm chặt lấy cơ hội này, hỏi Bạch Kiêm Gia: "Bạch sư tỷ, ta mới vào Đông Huyền Tông, đối với rất nhiều quy định và chế độ đều không rõ lắm..."
Bạch Kiêm Gia khẽ cười: "Sư đệ cứ hỏi."
Trần Bình: "Đệ tử Trúc Cơ như ta, sau này đi nhậm chức, mỗi tháng có thể kiếm được bao nhiêu linh thạch?"
Độ cống hiến là một năm một điểm thì hắn đã biết.
Bạch Kiêm Gia trầm ngâm giây lát, từ từ giải thích:
"Trúc Cơ có thể kiếm được bao nhiêu linh thạch, căn cứ vào bách nghệ của bản thân và chức vụ của tông môn mà xem."
"Trong truyền thừa nhị giai bách nghệ, loại kiếm lợi nhiều nhất là Đan đạo, tiếp đến là Phù đạo và Khí đạo."
"Nếu sư đệ chọn Đan đạo truyền thừa, sau này có thể nhậm chức tại Đan phong, bổng lộc một năm là từ 2000 đến 5000 linh thạch, cụ thể bổng lộc, căn cứ vào số lượng nhiệm vụ mà tính."
Sắc mặt Trần Bình có chút không tự nhiên, dường như quay trở lại những ngày tháng tăm tối không thấy mặt trời ở Mộ gia Đan Dược Điện.
Đan sư kiếm lợi nhiều nhất, một năm mới 2000 đến 5000? Dựa theo giá cả Bồi Nguyên Đan, Thanh Linh Đan, Thanh Chướng Đan, Cố Thần Đan, cho dù nhận được 5000 linh thạch một năm, cũng hoàn toàn không đủ cho chi tiêu tài nguyên một năm của bản thân.
Ở Mộ gia, tu sĩ luyện khí là súc sinh trâu ngựa.
Ở Đông Huyền Tông, tu sĩ Trúc Cơ là súc sinh trâu ngựa, đan sư kiếm lợi được phần nhỏ, tông môn nắm giữ phần lớn.
Như vậy, đây vẫn là tông môn có hoàn cảnh tốt nhất ở Đông vực tu tiên giới.
Vậy muốn đạt đến Kim Đan, chẳng phải khó như lên trời ở Địa Ngục hay sao?
Tầm quan trọng của việc có một Tiên tộc chống lưng đã hiện ra...
May mắn Trần Bình đã ở Mộ gia nhiều năm, nghe Bạch Kiêm Gia giải thích như vậy, tâm thần miễn cưỡng vẫn có thể chấp nhận được.
Bạch Kiêm Gia nói: "Có thể có chức vị bách nghệ Tiên đạo không tệ, đã tốt hơn rất nhiều so với đại đa số đệ tử Trúc Cơ, những tu sĩ Trúc Cơ không có bối cảnh xuất thân, vận khí không tốt, sẽ bị điều đến quản lý phường thị, bổng lộc một năm một ngàn linh thạch, hơn nữa còn cách xa tông môn thiên sơn vạn thủy, rời khỏi trung tâm tông môn..."
Nàng một câu nói đã bộc lộ sự phân chia bè phái và đấu đá nội bộ ở Đông Huyền Tông.
Một tu sĩ vất vả tu luyện đến Trúc Cơ, không có bối cảnh, lại phải trở thành trâu ngựa của tông môn.
Quá đen tối, thật sự là quá đen tối.
Trần Bình hít sâu một hơi: "Tu sĩ Trúc Cơ quản lý phường thị, bổng lộc một năm một ngàn khối linh thạch?"
Quá ít ỏi, chẳng phải là hoàn toàn bị tông môn vứt bỏ, coi như trâu ngựa để sai sử sao?
Một ngàn khối linh thạch, chỉ tương đương với năm bình Bồi Nguyên Đan...
Bạch Kiêm Gia nói với hàm ý sâu xa: "Đa số đệ tử Trúc Cơ đều như vậy... Nếu không, tông môn mở nhiều cửa hàng như vậy, ai sẽ quản lý?"
Đúng vậy, còn có Đông Huyền Tông mở rất nhiều cửa hàng, cũng cần tu sĩ Trúc Cơ quản lý, làm tông môn kiếm tiền.
Bạch Kiêm Gia nói: "Mỗi một đệ tử Trúc Cơ nhập tông, có thời gian năm năm lĩnh hội bách nghệ trong tông môn, sau năm năm, liền phải điều đến từng địa phương nhậm chức..."
"Cho dù là thân truyền của Nguyên Anh cũng phải như vậy, muốn đổi tài nguyên của tông môn, cũng phải dựa vào điểm cống hiến."
"Sư đệ, sư tôn đã ra mặt vì ngươi, ngươi phải vì vi sư tôn mà tranh giành, chớ để sư tôn phí công ra mặt."
Trần Bình nghiêm mặt: "Đa tạ sư tỷ dạy bảo, sư đệ nhất định sẽ cố gắng tu luyện! Không làm mất thể diện của sư tôn!"
Cũng may là bái Cung Nguyệt thượng nhân làm sư phụ.
Mà Bạch Kiêm Gia làm Kim Đan chân nhân, cũng coi hắn như thân sư đệ đối đãi.
Những người khác không muốn Trần Bình trở thành thân truyền, dù hắn có Tiên Môn Lệnh!
Không muốn thấy Trần Bình hắn tốt, Trần Bình hắn lại càng phải dựa vào chính mình cố gắng chứng được Kim Đan!
Trong lòng Trần Bình đã bình tĩnh lại rất nhiều, sau đó hỏi một câu: "Bạch sư tỷ, sư tôn có truyền thừa gì?"
Bạch Kiêm Gia nói:
"Sư tôn không có học bách nghệ truyền thừa, nàng là kế thừa kiếm đạo truyền thừa, chính là một trong những phong chủ của Hình Phong."
Bạn cần đăng nhập để bình luận